Chương 464. Con thú nuốt sắt

 

Có điều, mọi chuyện không hề suôn sẻ như mọi người nghĩ, vào ngày thứ hai sau khi lồng thép được lắp đặt, một con quái vật có thân hình kỳ dị như người ngoài hành tinh trong phim khoa học viễn tưởng bất ngờ xuất hiện trong căn cứ, sĩ quan phụ trách canh gác phản ứng rất nhanh, lập tức gióng lên hồi chuông báo động, đồng thời nhanh chóng kích hoạt khẩu pháo năng lượng hạt tinh thể cực mạnh rồi nhắm vào con quái vật ở trong lồng. Nhưng mà đúng lúc này, một cảnh tượng kinh khủng xuất hiện, con quái vật này há miệng ra ngay lập tức khi nó phát hiện bị cái lồng chặn lại, trong miệng nó thở ra một hơi thở giống như bông hoa cúc nở rộ phun thẳng lên trời, chỉ là những thanh sắt của cái lồng sắt quá dày nên liên tục phát ra những tiếng cọ sát ken két, miếng sắt to như cái bánh bị con quái vật nuốt chửng từng miếng một một cách dễ dàng.

 

 

Con thú nuốt sắt!

 

Đây là cái tên mà sau khi Vân Lãng giết chết con quái vật này đã đặt cho nó, cũng chỉ có cái tên này mới hợp với cái thứ ăn sắt dễ dàng như ăn trái cây này.

 

Lần này việc phòng thủ lũ quái vật tấn công căn cứ rất thành công, con số thương vong được báo cáo với các đại lão của quân Phương là bằng không. Người duy nhất bị thương là sĩ quan trực gác, cũng có thể là do anh ta quá căng thẳng mà ngã đập mặt xuống đất. Nhưng sau đó vẻ mặt của tất cả mọi người cũng không có gì vui vẻ, mọi người đều không hẹn mà cùng nghĩ đến một điều – sau cánh cổng thiên giới kia còn có bao nhiêu quái vật mà mọi người không hề biết, nếu những con quái vật này cùng tấn công thì liệu căn cứ Đế Đô có bảo vệ con người an toàn được không?

 

Câu trả lời là hiển nhiên không ai có thể đảm bảo được điều này. Rất rõ ràng là những thứ ở bên kia cánh cổng thiên giới không có lương thiện như các đại lão tưởng tượng, nhìn từ các sinh vật đi ra từ đó, có thể căn cứ Đế Đô đang phải đối mặt với mối đe dọa đến từ một thế giới khác…

 

Nghĩ đến điều này, Vân Lãng, Vũ Văn Tinh và những người khác đều cảm thấy khó chịu. Ngày mạt thế ở bên này còn chưa giải quyết xong, em gái nhà nó, các người còn mang về mối đe dọa từ một thế giới khác, mẹ nó, có còn để cho người ta sống không hả?

 

Tình hình bây giờ rất rõ ràng, một ngày cánh cổng thiên giới còn chưa đóng thì ngày đó Đế Đô sẽ không bình yên, một chiếc lồng sắt không thể nào giải quyết được hiểm họa xâm lược từ thế giới khác.

 

Đóng nó lại thôi!

 

Vân Lãng và những người khác bắt đầu cùng nhau lên tiếng, nhưng họ không ngờ rằng điều cuối cùng chờ đợi họ lại là thông báo của cấp trên bảo họ chuẩn bị sẵn sàng để đi vào cánh cổng thiên giới!

 

Điên rồi, tất cả những kẻ này điên rồi!

 

 

Khi Thượng Ất nghe đến đây, tâm trí anh lập tức nghĩ đến Cao Trác Nhiên. Người duy nhất có thể đưa ra quyết định điên rồ này chính là kẻ mất trí đó chứ không phải ai khác. Nói dễ nghe một chút thì trong xương Cao Trác Nhiên luôn có tinh thần mạo hiểm, nói khó nghe một chút thì Cao Trác Nhiên chính là một tên điên vì lý tưởng mà hy sinh tất cả mọi người.

 

Có điều, lời nói tiếp theo của Vân Lãng khiến Thượng Ất rơi vào im lặng, hóa ra sau khi Cao Trác Nhiên chủ động đề nghị đi vào cánh cổng thiên giới thì người đầu tiên đứng ra đồng ý lại chính là tiến sĩ L!

 

Tiến sĩ L nghĩ gì vậy, sao ông ấy có thể phát điên cùng với Cao Trác Nhiên chứ?

 

Phản ứng đầu tiên của Thượng Ất là không tin đó là sự thật, nhưng sau khi Vân Lãng kể rõ những gì đã xảy ra, rốt cuộc Thượng Ất cũng miễn cưỡng thừa nhận rằng anh cũng có cùng một suy nghĩ với người đột biến não này… Tiến sĩ L lại có ý định phong ấn cánh cổng thiên giới từ phía bên kia!

 

Thượng Ất không thể đoán được tại sao tiến sĩ L lại làm như vậy, thậm chí y còn không hiểu được nguyên lý của cánh cổng thiên giới thì sao đoán được tiến sĩ L đang nghĩ gì? Nhưng sau khi nghe Vân Lãng kể lại, Thượng Ất đã nhận ra rằng mình đang gặp rắc rối lớn rồi.

 

“Vậy là ba ngày trước, tiến sĩ L đã dẫn người đi vào cánh cổng thiên giới rồi?” Thượng Ất nhìn Vân Lãng khẽ gật đầu, trên mặt lộ vẻ bất lực.

 

Trong ba ngày này, có tin tức gì của tiến sĩ L không?” Thượng Ất lại hỏi, Vân Lãng lại lắc đầu, thở dài nói: “Trước khi đi vào cánh cổng thiên giới tiến sĩ L đã nói với tôi, nếu một tuần sau ông ấy vẫn chưa từ cánh cổng thiên giới trở về thì tôi hãy dùng lửa phá hủy thứ này đi để tránh phiền phức về sau, nhưng đã ba ngày nay rồi không có động tĩnh gì cả, tôi chờ đến khô cả mắt rồi!”

 

Tiến sĩ L nói thứ này có thể phá hủy? Vậy ông ấy có nói rằng, một khi hủy đi cánh cổng thiên giới này thì người ở bên trong có còn cơ hội đi ra nữa không?” Thượng Ất ngạc nhiên hỏi, nếu tiến sĩ L để lại những lời này thì chắc hẳn là ông ấy đã nghĩ xong đường thoát cho mình rồi.

 

 

“Không, tiến sĩ L không nói gì cả.” Vân Lãng lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu nói: “Tiến sĩ L chỉ nói rằng tôi nên chọn thời gian để phá hủy thứ này… Ồ, đúng rồi, hình như là ông ấy có nhắc đến một không gian khác, thứ giống như là không gian năng lượng, lúc đó tôi lo lắng cho an toàn của ông ấy quá nên cũng không hỏi kỹ càng.”

 

“Không gian khác? Một loại giống với không gian năng lượng? Đó là cái gì?”

 

Nghe Vân Lãng giải thích, Thượng Ất cũng ngẩn ra. Y đã từng nhìn thấy những thứ như thời gian và không gian trong khoa học viễn tưởng, nhưng thực tế thì y không hiểu lắm về các nguyên tắc khoa học. Cho nên, về vấn đề này, cho dù Vân Lãng có giải thích rõ ràng thì y cũng khó có thể hiểu được.

 

 

Trong màn đêm, Thượng Ất vừa chậm rãi đi trên con phố vắng vừa nhớ lại cuộc nói chuyện giữa anh và Vân Lãng lúc sáng. Bên cạnh anh thỉnh thoảng xuất hiện bóng dáng của Cao Tổ, khả năng tàng hình độc đáo khiến anh ta giống như một bóng ma trong bóng tối, rất khó để thực sự nhìn thấy dấu vết của anh ta.

 

 

0.10346 sec| 2410.859 kb