Editor: Trâm Rừng

Cô bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt lấp lánh nhìn Phó ba ba ở bên cạnh. Lúc này vẻ mặt của anh cũng không bình tĩnh như vậy, lông mày hơi nhăn lại, sắc mặt có chút ửng hồng.

Phù An An đưa tay sờ sờ trán của anh, trên da rất nóng. Phó ba ba bị sốt rồi? Cô đứng dậy muốn tìm nhiệt kế, nhưng chiếc vòng trên cổ tay đột nhiên nóng rực, đồng thời sinh ra một lực hút cực lớn. Lùi về phía trước một cách không có chuẩn bị, đầu gối cô va vào thành giường một tiếng phập.

Không kịp làm ra phản ứng, hai chiếc nhẫn Amos dường như là nam châm siêu mạnh và hai cái được khóa chặt vào nhau.

“Aaaaaaaaaaaaaa!” Phù An An kêu lên một tiếng đau đớn, làm Nghiêm Bác Sâm và những người khác đều đi lên lầu.

"Chuyện gì xảy ra?" Phù An An tựa như con cá ướp muối ngã ngồi ở bên giường, một tay đè lên mu bàn tay Phó Ý Chi, tay kia ôm đầu gối, đau đến nước mắt đều chảy ra.

Ngay khi cô định trả lời, hai chiếc vòng Amos đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, bao phủ hai người họ và ngăn cách họ với thế giới bên ngoài. Bọn người Nghiêm Sâm Bác chỉ có thể quan sát từ bên ngoài.

Một giọng nói phát ra từ sâu thẳm trong tâm trí của Phù An An -【 Ding! Vòng Amos đã được kích hoạt. 】

Năng lực thứ hai của vòng tay Amos?! Phù An An vô thức nhìn chiếc vòng tay, đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó đang rút đi dị năng của cô. Ngay lập tức, toàn thân mất đi sức lực, đến mở mắt ra cũng có cảm giác mệt mỏi. Nhưng nó chỉ kéo dài trong hai giây, ngay sau đó mắt cô tối sầm lại...

Đây là một thế giới đen tối. Mặt trăng có màu đỏ như máu. Vị trí của cô đang ở một vách đá cao, còn trước mặt cô là vực thẳm không nhìn thấy đáy. Những chiếc gai đen mảnh mai và sắc nhọn trải dài từ vách đá đến đỉnh, bên dưới có vô số chấm sáng đỏ.

Nó không giống như ánh sáng, mà là con mắt?! Chỉ sau một hơi thở, một con quái vật giống như con nhện leo lên.

Trên đỉnh đầu có rất nhiều mắt kép lộn xộn và dày đặc, nhìn vào rất ghê tởm, bên ngoài con nhện là một lớp vỏ cứng nhẵn, nhưng lớp da trên thân lại có vẻ nhăn nheo, rất mềm và xếp chồng lên nhau. Tất cả cặp mắt kép của nó đều nhìn về phía trước, nó đang lao về phía cô.

Phù An An muốn trốn nhưng phát hiện ra rằng cô không thể di chuyển chút nào. Bàn tay của cô mất kiểm soát đã tự mình giơ nó lên.

Không, không phải tay của cô, mà là tay của Phó Ý Chi! Phù An An chợt nhận ra điều gì đó, cơ thể cô đột nhiên nhẹ đi và bay lên không trung.

Từ trên cao nhìn xuống, khi Phó Ý Chi giơ tay lên, con quái vật dường như bị một loại năng lực nào đó bóp chặt, giống như một quả cà chua bị bóp trong tay, lớp da trong nháy mắt bị nứt ra, nước ép bên trong bị trào ra. Con quái vật có vẻ đáng sợ đã bị xóa sổ ngay lập tức.

Nguy hiểm hơn còn tại đằng sau. Dưới vực sâu, con quái vật giống như con nhện lao về phía anh như thủy triều. Số lượng dày đặc đến mức khiến lưng cô ngứa ran, con mẹ nó một mình anh có thể đánh thắng đám này không?!

Phó Ý Chi đứng tại chỗ, nhìn không ra tình huống bây giờ của anh. Cô chỉ có thể thấy anh ấy giơ tay phải lên. Cùng lúc đó, cánh tay của Phù An An cũng không tự chủ được giơ lên, vòng Amos của hai người phát ra ánh sáng trắng mờ nhạt.

Anh ấy đang sử dụng sức mạnh của cô. Từ góc độ của Thượng đế, cô nhìn Phó Ý Chi đưa tay ra, với năm ngón tay hơi cong, nhắm vào hàng ngàn con quái vật. Chỉ một giây trước khi móng vuốt sắc nhọn của con quái vật nhện đầu tiên chạm vào nhãn cầu của anh, cổ tay anh ta có một động tác vặn có vẻ đơn giản.

Từ con quái vật này, toàn bộ không gian phía sau nó kéo dài ra. Lại nhìn đi qua, không gian ba chiều giờ phút này đã trở thành một mặt phẳng, ngay sau đó Phó Ý Chi cong ngón tay đột nhiên mở ra, mặt phẳng này trong nháy mắt theo động tác của anh cũng tan vỡ.

Cmn cmn! Đây không phải là tuyệt chiêu cuối của cô sao! Phù An An tận mắt chứng kiến, tuyệt chiêu cuối của cô đã được nâng cấp lên phiên bản Plus trong tay Phó Ý Chi.

0.14726 sec| 2437.258 kb