Editor: Trâm Rừng
Đây là lần thứ sáu cô bị chảy máu mũi kể từ khi bắt đầu tập kiểm soát không gian. Thỉnh thoảng, sau khi sử dụng nó trong một thời gian dài, não còn bị trướng đau.
Lúc này, Phù An An sẽ nhắm mắt nghỉ ngơi một lát. Cho đến khi tiếng chuông khàn khàn trầm thấp đó vang lên.
Ra ngoài công tác, rồi lại đến thời gian đi nhà ăn. Phù An An đánh cái ngáp tỉnh lại, xuống giường đi xếp hàng.
Công việc hôm nay là cho dê ăn. Phù An An làm tốt nhiệm vụ hôm nay, đi theo sau lưng đồng bạn của mình từng bước một.
Đột nhiên, cô nhìn thấy một người đàn ông đang hoảng sợ chạy phía trước, còn có một số người đang đuổi theo hắn ta. Người đàn ông hoảng sợ la hét cầu cứu nhưng người thấy được đều thờ ơ hoặc tò mò, thăm dò. Bất luận là người chơi hay là NPC, cũng không có ai nguyện ý đứng ra giúp đỡ, vô cùng thờ ơ.
Cho đến khi những cánh tay máy phát hiện ra bọn họ, kéo người đàn ông lên hơn nữa còn trừng phạt cảnh cáo nhóm đang đuổi theo hắn ta. Những thứ này cảnh cáo này giống như đang chơi đùa vậy.
Tuy rằng những người này tạm thời sẽ không đi lên, nhưng xem tư thế của bọn họ, hiển nhiên sẽ không bỏ qua.
Phù An An đứng ở một bên, mơ hồ nghe được bên cạnh người bên cạnh xì xào bàn tán: "Không gian đạo cụ, người chơi. . ."
Còn người đàn ông đó sợ hãi đứng trong đám đông, nhìn cánh tay người máy trên cao, như thể đó là vị cứu tinh của mình. Nhưng mà đạo cụ không gian chỉ có một cái lại có tới một ngàn người chơi muốn tranh đoạt. Những người máy trên đỉnh đầu này có thể thời thời khắc khắc bảo vệ được hắn ta sao?
Phù An An cảm thấy rằng người đàn ông này sẽ gặp nguy hiểm.
Quả nhiên, vào ngày thứ bảy của trò chơi . Người đàn ông đó đã chết.
Tại cửa sổ của căn hầm thứ năm, Phù An An nhìn một bàn tay máy móc đang kẹp cổ xác chết, bay lên không trung và từ từ rời đi. Trốn tránh sự giám sát của robot và giết người sẽ không bị trừng phạt. Rất rõ ràng, người đã làm chuyện này rất cẩn thận, tham lam, ác độc lại lớn gan.
Cái chết này giống như một cửa sổ nổ tung. Trong khoảng thời gian kế tiếp, cách mỗi một hai ngày, sẽ có người lặng yên không tiếng động chết đi. Vào buổi sáng, thi thể được phát hiện bởi người máy, sau đó được gửi đến một nơi không ai biết được.
Vòng này còn chưa tới giữa trò chơi, rất nhiều người chơi đã chết ở trong tay của chính người chơi. Người chơi quá dày đặc, hầu như làm tăng độ khó của trò chơi.
Người trong nhà kho mơ hồ hình thành mấy vòng tròn, người chơi mới, người chơi cũ, người chơi mới xen lẫn người chơi cũ, những vòng tròn này càng ngày càng lớn.
Về phần còn lại không gia nhập phe người chơi, hoặc là may mắn không bại lộ thân phận, hoặc là trở thành bia đỡ đạn. Phù An An là phần trước, vẫn đi một mình trong người chơi. Chỉ cần cô không thừa nhận, cô vẫn là một NPC sắt đá!
Để giống hoàn toàn với NPC, hàng ngày Phù An An đều bắt chước lời nói, việc làm và thói quen sinh hoạt của các NPC một cách nghiêm túc. Cô đã tạm dừng huấn luyện mấy ngày trước. Mỗi ngày đều ăn được nhiều, thiếu vận động đến mức đã mập lên hai ba kg.
May mắn thay, cô đã tìm thấy một cái gì đó khác để giết thời gian của mình. Nhắm mắt lại, không gian hiện ra trong đầu.
Phù An An không còn hài lòng với việc chơi với các đồ vật trong không gian, cô chuyển mục tiêu của mình sang chính không gian. Bản thân không gian là một hình khối. Nhưng nó không có ranh giới, chỉ có hình dạng.
Sau khi suy nghĩ về điều này trong một thời gian dài mỗi ngày, Phù An An không hiểu sao cảm thấy rằng hình khối này là khái niệm không gian trong tiềm thức của cô, chứ không phải bản thân không gian đó trông như thế này. Có lẽ cô có thể thay đổi hình dạng của không gian?
Mỗi ngày không có bất kỳ công cụ giải trí nào, Phù An An chỉ có thể nằm trên giường béo lên, mỗi ngày đều đang khiêu chiến làm những điều bất khả thi.
Sau khi dựa vào cảm giác và thử ngẫu nhiên hàng trăm lần, Phù An An thực sự đã sử dụng suy nghĩ của mình để "kéo" không gian ra một đoạn nhỏ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo