“Phó Ca.” Phù An An lấy lòng nhìn sang.
Phó Ý Chi đóng máy tính bảng, ừ một tiếng đi ra ngoài.
Chiếc xe thể thao đã được lái trở về trước nên Phù An An chỉ có thể đi theo Phó Ý Chi ngồi vào chiếc xe màu đen ở phía sau.
Nhìn phong cảnh không ngừng lùi về phía sau ngoài cửa sổ xe, Phù An An thận trọng hỏi: "Phó ca, chỉ là chuyện nhỏ, thật xin lỗi khi mời anh đích thân tới."
Không phải cô đã nhắn tin cho Nghiêm Sâm Bác sao?
"Ừ." Phó Ý Chi vẫn đang sử dụng từ ừ, như thể nói thêm một từ nữa là phải trả thêm tiền. Thấy anh không muốn nói, Phù An An cũng im lặng, sau đó ngồi trên ghế xoay trái xoay phải. Từ lần trước sau cái việc gì đó kia, để cô cùng Phó baba ở chung đơn độc bên trong một cái không gian làm cô có chút không được tự nhiên.
---------------------------
Cả hai ngồi trong xe không nói chuyện suốt quãng đường, khi đến biệt thự, Phù An An vội vàng xuống xe. Trên đường trở về chạy còn nhanh hơn thỏ.
Từ Thiên đang ngồi trong đại sảnh ở tầng một, Chương Tân Thành và Tô Sầm đang chiến đấu tay đôi trong phòng tập. Nắm đấm đập vào người phát ra âm thanh chói tai, Phù An An vừa nhìn liền vội vàng chạy ra ngoài, sợ bị bọn họ lôi kéo làm bạn tập.
“Anh Từ, sao không thấy anh Nghiêm?” Phù An An ngồi ở đầu kia ghế sô pha hỏi.
"Cậu ấy vào trong trò chơi." Từ Thiên hồi đáp, "Bạn của cô đã rời đi?"
Phù An An gật đầu, lấy một quả táo trên bàn, vừa gặm vừa đi lên lầu thay đồ. Mấy phút sau thay quần áo xong đi xuống, bắt đầu dựa theo phương thức huấn luyện trước kia để rèn luyện.
Trong khi luyện tập, Phù An An cũng không quên điên cuồng thôi miên bản thân - Tôi thích huyấn luyện, luyện tập khiến tôi hạnh phúc!
Từ Thiên ngẩng đầu lên lắng nghe những suy nghĩ lảm nhảm của Phù An An trong sân, sau đó nhìn thấy Chương Tân Thành vừa đi ra khỏi phòng tập, "Lão Chương, gần đây có phải anh chèn ép An An quá mạnh không?"
Chương Tân Thành trên mặt nghiêm túc lộ ra một tia hoang mang, "Tôi không có."
--
Bây giờ thời gian đi vào trò chơi đã dần dần cố định. Khoảng một tuần sau, Phù An An lại nghe thấy âm thanh máy móc của trò chơi.
【Xin chào, những người chơi chia bài thân mến, chào mừng trở lại với Trò chơi sinh tồn. Ở vòng này sẽ có 5000 NPC và 999 người chơi cùng tham gia với bạn. Nếu bạn cố gắng sống sót trong trò chơi qua trong ba mươi ngày, bạn sẽ có thể nhận được 20 điểm; nếu bạn chết hoặc trốn tránh trò chơi trong vòng ba mươi ngày, bạn sẽ chết trong thực tế. Ngoài ra, mỗi khi người chơi giết chết được một người chơi chia bài dự bị trong trò chơi, người chơi sẽ nhận được thêm 10 điểm. Hệ thống gợi ý cho bạn – cố gắng thu thập nhiều điểm hơn!
Vòng trò chơi này: chăn nuôi cùng mỹ thực】
Sau khi nói xong, cô đã xuất hiện trong một ngôi nhà hình vuông. Nói là một ngôi nhà cũng không đúng, nó giống như một nhà kho hơn.
Toàn bộ tòa nhà được làm bằng các tấm vuông vức bằng thép màu, cứ cách ba hoặc bốn mét lại có một cửa sổ nhỏ. Có rất nhiều giường đơn bên trong, giống như các loại giường sắt có tầng trên và tầng dưới của trường cấp 2 và cấp 3: Nhưng ở đây có ba tầng: tầng trên, tầng giữa và tầng dưới.
Phù An An nhìn lối đi hai bên, phát hiện rất khó nhìn thấy điểm cuối, căn nhà bằng thép màu này giống như giường chung thật lớn, có thể ở được hàng nghìn người.
"1128, cô đang nhìn cái gì?" Bên cạnh có một cô gái trên mặt mọc tàn nhang đang nhìn cô, "Còn không đi ngủ sẽ bị đánh."
Sau khi cô gái nói xong, một chiếc máy lớn đột nhiên xuất hiện trên đầu cô. Phù An An thấy vậy, vội vàng leo lên chiếc giường trống duy nhất bên cạnh, chiếc đèn nhỏ màu đỏ trên máy chuyển sang màu xanh lục, sau đó từ từ rời khỏi đỉnh đầu của cô.
Đây là cái đồ chơi gì? Phù An An nhìn xem máy móc biến mất, ngồi ở trên giường kiểm tra chung quanh một chút.
Ga trải giường sọc đơn giản và chăn bông sọc, đầu giường có khắc con số 1128 mà cô bé vừa mới nói, con số này cũng được khắc trên cánh tay của cô.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo