Khi Lục Kỳ rời đi, sắc trời đã tối xuống.

Nam Mộc và Tần Cận Bắc nắm tay nhau, chậm rãi đi lên trong khi cư xá.

Đèn đường hai bên đã sáng lên. Thời gian này không còn sớm, cũng không tính là quá muộn, vừa lúc là khi mấy hộ gia đình trong khu cư xá dắt chó đi dạo.

Gặp một chú chó Nhật được nuôi dưỡng rất tốt, dáng người mượt mà, màu lông bóng loáng không dính nước. Dưới sự thúc dục của chủ nhân thì nhảy lên có chút vụng về, ngây thơ chân thành.

Ánh mắt Nam Mộc thu hồi từ trên thân chú chó nhỏ, trong đầu đột nhiên thoảng qua hình ảnh buổi tối kia của mấy năm trước.

Cũng là màn đêm như thế này.

Cô uống đến say khướt, từ bên ngoài trở về, đi đường không vững ngã trái ngã phải, lung lay sắp đổ. Sau đó, khi cô đang cố đứng thẳng người lên, cả người lại bị một cỗ lực đạo cố định lại ngay tại chỗ.

Cô xoay người, nhìn thấy Tần Cận Bắc.

Chậm lại trong chốc lát, ý thức của cô hơi thanh tỉnh được một chút, sau đó xích lại gần anh, dùng sức hít hà:

- Mùi rượu trên người anh thật nặng, cảnh sát trong thời gian làm nhiệm vụ cũng có thể uống rượu à...

Trong khoang mũi của cô tràn ngập hơi rượu trên người chính mình.

Mà anh, một giọt rượu cũng không dính. Nhưng không biết vì sao, dường như Nam Mộ nhìn thấy trong mắt anh phảng phất có men say.

- Cái mũi của em không thính được như Thiểm Điện đâu, đừng có ngửi linh tinh.

Cô trông thấy khoé môi Tần Cận Bắc giật giật, tựa hồ là buồn cười, lại có chút bất đắc dĩ.

...

- Há, anh mắng em là chó?! Không đúng! Ý của anh là em còn không bằng chó!

Nhớ lại rồi đột nhiên im lặng.

Nam Mộc hồi tưởng lại hình ảnh đó, bỗng nhiên cười, thì ra nhớ lại rồi, cũng không phải chỉ có toàn những chuyện không vui.

Một đường tiến thẳng đến cửa chính, Tần Cận Bắc một chữ cũng không nói, chỉ nắm tay cô như vậy.

Chìa khoá xoay một vòng cuối cùng, thậm chí cửa còn chưa bị đẩy ra, Tần cận Bắc bỗng nhiên đưa tay, áp cô lên trên cánh cửa, nụ hôn cứ như vậy rơi xuống.

- Đừng ở bên ngoài, sẽ có người...

Vội vàng không khịp đợi cô chuẩn bị hôn xuống, làm thân thể Nam Mộc khẽ run lên, dưới sự nhiệt tình trong vòng tay của Tần Cận Bắc mà nhanh chóng mềm xuống.

Cô nghe tiếng cười trầm thấp của anh, sau đó, anh đẩy cửa ra, cùng anh vào phòng. Nhưng nụ hôn của anh vẫn chưa từng ngừng lại.

Môi lưỡi của anh, từ môi của cô một đường hướng thẳng xuống phía dưới, như muốn lấy ra ham muốn thực sự sâu nhất trong lòng cô.

Triền miên, lại cường thế.

Tần Cận Bắc tuy luôn luôn rất cường thế, nhưng rất ít khi có bộ dạng như hôm nay.

- Có phải anh hoeeru lầm gì đó rồi không...

Nam Mộc bỗng nhiên nghĩ đến câu nói không rõ ý vị của Lục Kỳ hôm nay. Cô không biết đến cùng là sau lúc đó, Lục Kỳ đã nói cái gì với Tần Cận Bắc.

Thế nhưng, nhìn phảm ứng sau đó của Tần Cận Bắc, không hề giống như hiểu lầm giữa cô và Lục Kỳ có cái gì đó. Mà càng như hiểu rõ quan hệ của cô đối với Lục Kỳ. Cho nên Lục Kỳ chắc hẳn đã không nói với anh điều gì khiến người ta hiểu lầm.

Nói cách khác, chỉ là biểu hiện vừa rồi của Tần cận Bắc quá lạnh lùng thôi.

- Không có hiểu lầm.

Tay của anh đã tham lam tiến thẳng vào từ vạt áo của cô, xoa một bên eo cô, đánh tan chút lý trí còn sót lại của cô.

- Lão Tứ thích em.

Thân thể cô hơi run rẩy dưới lòng bàn tay anh, thân mình vốn đã mềm xuống lại trở nên cứng ngắc.

Sau một khắc, anh đưa tay che khuất đôi mắt của cô, thả những nụ hôn tinh tế lại dày đặc, triền miên sau tai cô.

- Nam Mộc, không phải hiểu lầm, chỉ là anh đang hối hận.

- Anh không nên để em chờ anh. Anh hẳn nên tới bên em sớm một chút.

- Nam mộ, anh đang ghen tỵ.

Môi của anh dán bên tai của cô.

Mỗi câu anh nói cứ như vậy mà thẳng tắp truyền vào trong tai cô, tập kích màng nhĩ.

Lý trí của cô và thân thể của cô, cuối cùng cũng bị luân hãm ở cùng một chỗ.

*

Sáng hôm sau, Vương Toàn Dập vừa tiến vào gian phòng đã nhìn thấy Nam Mộc ngồi ở một chỗ, hai mắt nhìn vào không trung, dường như đang ngẩn người, trên gương mặt trắng nõn lại ẩn ẩn nổi lên một vòng đỏ.

- Tiểu Mộc Đầu

Vương Toàn Dập nổi lên tâm tư muốn truê đùa cô, tiến đến bên người cô

- Em đừng có treo cái nụ cười đó trên mặt nữa. Người có mắt liếc một cái liền có thể nhìn ra tối qua em đã làm gì.

Suy nghĩ củaNam Mộc bị thanh âm của Vương Toàn Dập cắt ngang, cô giật mình, sau đó quay đầu lại.

Tiếp theo, cô lành lạnh nhìn Vương Toàn Dập một giây, mũi chân nâng lên, đá vào bắp chân trên của Vương Toàn Dập.

Động tác chuẩn xác mà nhanh nhẹn.

- A...

Vương Toàn Dập không kịp né tránh, nhảy lò cò trên một chân, đau đến hít vào một ngụm khí lạnh.

- Anh nói này, em thật sự đá anh sao?!?

Vương Toàn Dập ôm đầu gối, ngồi xuốn cái ghế bên cạnh, sự đau đớn trên xương bắp chân chỗ vừa bị đá vẫn chưa tiêu tán.

Chờ cảm giác đau đớn kia chậm trôi qua, những người khác vẫn không tới, Vương Toàn Dập giương mắt nhìn Nam Mộc bên cạnh một chút. Nhìn cô chắc hẳn là đã nguôi giận rồi, liền xê dịch ghế, lại xẹt tới.

- Đúng rồi, nói đi cũng phải nói lại. Cái trang trại chó trước đó em nói ấy, đội trưởng Lục để anh theo chú Thần Côn đi qua thăm dò. Chỗ đó đã đóng cửa từ nửa tháng trước. Chẳng qua khi anh theo chú Thần Côn tới đó, đụng phải một đôi tình nhân nhỏ. Cô gái kia nói, trước đó ở trang trại chó này có một tin đồn ma quái.

- Lúc cô ấy nói biểu hiện rất thần bí. Đại khái là đúng ba năm trước ở trang trại chó này từng xảy ra một chuyện rất kỳ quái. Cô gái này lúc ấy còn ở bên ngoài học đại học, cũng chỉ là nghe người khác nói. Nhưng mà nói nửa ngày cũng không nói ra được thật sự đã xảy ra chuyện gì.

Trong đoạn văn này của Vương Toàn Dập, Nam Mộc bắt được hai tin tức.

Ba năm trước đây, trang trại chó từng xảy ra chuyện kỳ quái.

Nhưng mà, hiện tại rất khó để có thể tìm được chứng cứ xác minh chuyện ba năm trước, phần còn lại của thi thể ba người Lão Quách, Thạch Vĩnh Niên và Tôn Khai, đến cùng có phải bị hung thủ ném cho chó ăn rồi hay không.

Dù sao, đây chỉ là một phỏng đoán, mà bây giờ trang trại chó đó cũng đã đóng lại.

Chỉ là, thời gian trang trại chó này có tin đồn xảy ra chuyện kỳ quái và vụ án năm đó, thực sự quá trùng hợp rồi.

Vương Toàn Dập gãi gãi phần gáy:

- Tên hung thủ này, thật sự là quá biến thái. Giết người chặt xác thì không tính, còn đem mấy thi thể khác nhau chôn cùng một chỗ, phần còn lại dứt khoát ném cho chó ăn, chậc chậc...

Chỉ nghĩ tới những điều này, Vương Toàn Dập đã cảm thấy da đầu tê dại một hồi.

- Này, Tiểu Vương tối hôm qua không đi nha.

Khi Vương Toàn Dập đang nói chuyện, Thẩm Toán vừa vặn đi vào từ bên ngoài.

- Chú Thần Côn, lời này của chú có ý gì? Cháu không thể đến sớm một lần sao?

Một buổi sáng sớm, hai người lại bắt đầu tranh cãi. Nam mộ đối với cảnh tượng như thế này đã sớm không cảm thấy kinh ngạc nữa. Ngay lúc hai người đang cai nhau, Hình Lệ và Lục Kỳ cũng lần lượt đến rồi.

Bên tai vẫn là thanh âm Tương Toàn Dập và Thẩm Toán đang tranh cãi, qua một hồi lâu, hai người mới yên tĩnh xuống.

Nam mộ ngẩng đầu nhìn Lục Kỳ cách đó không xa, do dự một lát, vẫn mở miệng.

Bầu không khí tối qua khi tách ra thật sự là có chút quái dị, lại thêm lời nói của Tần cận Bắc lúc sau, trong lúc nhất thời, làm Nam Mộc khi đối mặt Lục Kỳ khó tránh khỏi có chút mất tự nhiên.

- Sư phụ.

Nam mộ liếc nhìn Lục Kỳ một chút, dời ánh mắt:

- Em cảm thấy, vụ án này còn chưa kết thúc triệt để.

Ánh mắtLục Kỳ nâng lên từ trên mặt bàn, lại không nhìn tới Nam mộ.

Anh không lập tức trả lời, dường như đang suy nghĩ cái gì.

- Cái gì gọi là... Còn chưa kết thúc triệt để?"

Vương Toàn Dập nhíu mày, không hiểu:

- Ba tấm bài Tarot đại biểu cho ba người chết, chúng ta đã tra ra được. Tôn Á Nam chết là do hắn giết chứ không phải tự sát, chúng ta cũng tra ra được. Còn nữa, Quan Nhất Đan cũng đã nhận tội rồi, còn có cái gì...

- Quay viện mồ côi.

Ngón tay Lục Kỳ co lại, hò nhè nhẹ một cái trên bàn.

- Còn phải điều tra thêm Diêu Ca và Lý viện trưởng.

Nói xong, Lục Kỳ dẫn đầu đứng dậy.

Nam Mộc nhìn bóng lưng Lục Kỳ xa dần, nhớ tới tối hôm qua Tần Cận Bắc cũng đã nói câu tương tự:

- Phải điều tra thêm về người biết chuyện, thông báo năm đó.

- Hung thủ nhắc nhở là 45, nhưng số trẻ em nhiễm bệnh là 44, còn thừa một số.

Nam Mộc vừa đi ra ngoài, vừa giải thích cho ba người còn lại.

---------

Dịch: Dao Linh

Biên tập: BảoNhi

Team: Điệp Mộng

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 11/08/2018

0.10480 sec| 2417.281 kb