Phần 8 - Cải tiến phương pháp chăn nuôi

\r\n\r\n

------o08o------

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đang tiến hành tuần tra trang trại chăn nuôi linh kê một vòng thì Lâm Vân Tiêu cũng vô cùng hưng phấn mà chạy tới.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nhíu mày rồi nói: “Em bình tĩnh lại đã, việc gì mà phải chạy nhanh như vậy chứ hả? Có chuyện gì xảy ra sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu cười cười rồi hô lớn lên nói: “Anh ba à anh ba, nhanh lên, phụ thân vừa mới quay trở về này. Nhanh tới nhìn phụ thân nào.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm không thôi nói: “Cuối cùng thì phụ thân cũng chịu quay trở về rồi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu cười cười tiếp tục ba hoa nói: “Anh ba à, nhanh về coi thử đi. Lần này phụ thân đi ra ngoài đã săn được một con Thanh lang Luyện Khí kỳ tầng sáu về đấy.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng giật mình đánh thót một cái rồi nhíu mày nói: “Phụ thân sao rồi? Phụ thân không bị thương chứ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe thấy thông tin này xong mà trong thâm tâm hắn cũng cảm thấy có chút lo lắng không yên. Hiện tại toàn bộ gia tộc Lâm gia này đang nghèo lắm, mang tiếng là gia tộc nhưng mà bảo khố chắc cũng chẳng có bao nhiêu đâu, hiện tại linh thạch đầu vào cũng khá hữu hạn chẳng được bao nhiêu cả mà đầu ra thì … không kể xiết, mà lão tổ Lâm gia hiện tại tuy đúng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thật đấy nhưng mà một thân lão tổ cũng mang theo trọng thương cùng những ám thương cho nên ngày bình thường lão tổ cũng hiếm khi ra tay.

\r\n\r\n

Mà phụ thân hắn thì thường sẽ chạy qua những khu vực núi sâu rừng độc ở những khu vực phụ lân cận để săn thú, đối với phụ thân hắn là gia chủ hiện tại của Lâm gia thì đương nhiệm đây là việc cần phải làm, dù sao thì phụ thân hắn cũng cần phải trợ cấp tài nguyên tu luyện cần thiết trong nhà mà. Tuy rằng đây là chuyện nên làm nhưng mà cái chuyện săn thú này nọ cũng là chuyện có tính nguy hiểm khá cao đấy.

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu lắc đầu trên mặt cũng vô cùng hớn hở mà nói: “Không có, làm sao mà bị thương được ạ? Phụ thân của chúng ta là tu sĩ vô cùng lợi hại đấy, phụ thân chúng ta là lợi hại nhất luôn đấy. Anh ba, phụ thân chúng ta hiện tại chính là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 đấy.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Ừ, em nói như vậy hình như cũng đúng. Không sai, phải công nhận rằng chiến lực của phụ thân chúng ta không tồi. Nếu không phải phụ thân chúng ta lợi hại thì năm đó phụ thân cũng không thể sử dụng chiêu thức cũ mèm anh hùng cứu mỹ nhân kia mà lừa được mẫu thân chúng ta về Lâm gia này được chứ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nói xong mà trong lòng cũng thầm thở dài một hơi, nếu so sánh cho đúng thì tốc độ kiếm linh thạch giữa việc chăn bầy gà đầy mệt nhọc với bao nhiêu quy trình cùng các phương pháp phức tạp kia thì được nhiên là công việc chạy lên núi săn yêu thú kia sẽ kiếm được nhiều linh thạch hơn thật. Nhưng mà đương nhiên thì tiền lời càng lớn thì nguy hiểm càng cao. Việc gì cũng có rủi ro và vất vả của nó.

\r\n\r\n

Nghe nói một con Thanh lang Luyện Khí kỳ tầng 6 này cũng có giá trị khá cao, nghe nói một con Thanh lang bán ra ngoài cũng được hơn 300 linh thạch thì phải.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật suy tư một chút rồi nhìn về phía Lâm Vân Tiêu nói: “Em trai, em có biết thi thể của con lang yêu kia đang được xử lý ở chỗ nào không?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu chỉ tay về một hướng nói: “Dạ ở đằng sau núi kia ạ.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Vậy được rồi, chúng ta nhanh đi thôi.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu cũng có chút khó hiểu mà nói: “Ơ, chúng ta đi đâu ạ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật ngẩng cao đầu rồi cười cười nói: “Đi ra sau núi chứ còn đi đâu nữa. Nhanh, em mang một cái rương đựng linh khâu đến đây đi.”

\r\n\r\n

Kỳ thật thì sau khi chăn nuôi linh khâu trên luống rồi Lâm Vân Dật vẫn luôn suy xét đến chuyện cải tiến nguồn thức ăn chăn nuôi bằng linh khâu này, nó tiến hành muốn chăn nuôi rồi thu hoạch được những loại linh khâu có phẩm chất càng tốt hơn một chút nữa. Nhưng mà nó có suy nghĩ đến mức độ nào đi chăng nữa thì nó cũng không thể tìm được nguồn tài liệu thích hợp để cải tiến linh khâu.

\r\n\r\n

Hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu lại cùng nhau đi đến vị trí con lang yêu vừa mới bị xử lý kia, nhìn thấy chỗ nước rửa hoà lẫn với máu của con lang yêu đang dính đầy phía trên mặt đất, sau đó Lâm Vân Dật đứng lên chỉ huy rồi cả hai anh em đào cái chỗ đất dính máu đó lên rồi nghiền nhỏ ra, sau đó cuốn theo một chút lá khô cùng vụn gỗ đã được chuẩn bị từ trước bỏ vào bên trong cái hộp gỗ đã được chuẩn bị sẵn đó rồi cho đám linh khâu vào bên trong. Lâm Vân Dật đang muốn nuôi dưỡng thử một đám linh khâu trong môi trường mới mấy ngày để tiến hành thí nghiệm cụ thể xem sự thay đổi như thế nào.

\r\n\r\n

……

\r\n\r\n

Lúc chạng vạng tối.

\r\n\r\n

Lúc này thì một nhà Lâm gia cũng tề tựu bên bàn cơm cùng dùng bữa, mọi người cứ một bên ăn thịt rồi một bên lại nhàn thoại những công việc trong nhà.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đương nhiên cũng có mặt trong này, hiện tại nó một bên gắp thịt lên ăn lia lịa còn một bên thì luyện hoá đám thịt vừa mới ăn.

\r\n\r\n

Loại thịt của con lang yêu Luyện Khí kỳ tầng 6 này đương nhiên cũng ẩn chứa một lực lượng huyết khí vô cùng nồng đậm, chỉ cần ăn một miếng thịt lang yêu này xuống bụng mà bên trong lồng ngực dường như cũng xuất hiện một ngọn lửa như thiêu như đốt như muốn đốt cháy toàn bộ thân thể lên vậy, cảm giác này tác động đến thân thể vô cùng mạnh mẽ, nếu không tiêu hoá nhanh chóng cũng khiến cho kinh mạch bị vỡ ra mất.

\r\n\r\n

Đương nhiên thì khi ăn thịt đám linh kê kia cũng có tác dụng tương tự như vậy nhưng mà mức độ lại nhẹ nhàng hơn, khi ăn xong thịt linh kê thì bên trong thân thể cũng được ấm áp hơn một vài phần, nhưng mà cái ấm áp đó thì làm sao mà mạnh mẽ được bằng một miếng thịt của con lang yêu này được chứ?

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu cầm một miếng thịt lang yêu lên rồi lắc đầu cũng có chút ghét bỏ mà thở dài một hơi nói: “Phụ thân à, thịt của con lang yêu này ăn còn không ngon bằng thịt gà kia, thịt gà ăn còn thơm ngon, thịt cũng mềm mềm. Còn thịt của con lang yêu này ăn vừa tanh vừa hôi, nhai thì dai như giẻ rách, ăn cái này không khác gì đang nhai một đám vỏ cây vậy.”

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nghe vậy thì quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu cũng có chút tức giận nói: “Thằng nhóc thối, có ăn đã tốt lắm rồi. Con còn dám chê nữa hả?”

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nói xong mà trong lòng cũng cảm thấy có chút cạn lời không thôi. Thằng nhóc thối này đang nghĩ cái gì trong đầu thế không biết? Đây chính là thịt của con linh lang đấy, cho dù là ăn không ngon thật nhưng mà thịt của linh lang ăn cũng không phải thưởng thức, có ăn đã là tốt lắm rồi vậy mà thằng nhóc này còn dám ghét bỏ, đúng là thiếu đánh mà.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đang tiến hành luyện hoá huyết khí bên trong miếng thịt rồi quay sang nhìn về phía Lâm Vân Văn một chút, nghe nói dạo gần đây anh cả nhà nó đã bị đứng ở bình cảnh một thời gian rồi, mà dạo gần đây anh cả cũng đang có dấu hiệu muốn đột phá bình cảnh tăng cấp lên Luyện Khí kỳ tầng bốn cho nên phụ thân mới phải chạy đi ra ngoài săn con lang yêu này về. Nói chung thì con lang yêu này chính là món chuẩn bị riêng cho anh cả tiến bổ.

\r\n\r\n

Kỳ thật thì đám linh kê được chăn nuôi trong nhà cũng có hiệu quả bổ dưỡng cũng không tồi. Nhưng mà đáng tiếc thì cấp bậc của đám linh kê này cũng hơi thấp một chút, ngày bình thường mà nói thì sử dụng đám linh kê này chế biến thành canh hoặc món ăn bình thường để ôn dưỡng linh khí thì hiệu quả cũng không tệ lắm. Nhưng mà, trong những khoảnh khắc quan trọng như muốn đánh sâu vào bình cảnh này chẳng hạn thì sử dụng đám linh kê kia lại chẳng có tác dụng gì cả. Có sử dụng càng nhiều linh kê cùng một lúc để đánh sâu vào bình cảnh cũng … không thể nào thành công được đâu.

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu nói xong thì dừng lại một chút, trên mặt cũng tràn đầy ghét bỏ mà ăn thêm một miếng thịt lang yêu vào bụng, cứ như vậy liên tục không ngừng, chỉ một chốc lát sau đó thì một mâm thịt lang yêu đầy ú ụ cũng bị giảm bớt xuống còn một nửa.

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nhìn dáng vẻ ham ăn tục uống của thằng tư mà hắn cũng có chút cạn lời, miệng thì thằng nhóc này nói là ghét bỏ thịt của lang yêu vừa hôi vừa tanh, miệng vừa nói nhai thịt như nhai giẻ rách nhưng mà nó ăn thì không sót miếng nào, mà tốc độ ăn của nó chỉ có nhanh hơn chứ không chậm đi một chút nào, dáng vẻ ăn uống này có chút nào là ghét bỏ không hả.

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nhíu mà rồi nói: “Thằng tư, con ăn ít lại một chút đi, đừng ăn nhanh như vậy, cẩn thận nóng ruột đấy.”

\r\n\r\n

Kỳ thật thì Lâm Viễn Kiều cũng không phải luyến tiếc không muốn cho thằng con nhà mình ăn thêm một miếng thịt hay gì đâu, nhưng mà thằng nhỏ ăn nhiều quá, hắn là đang cảm thấy lo lắng thằng nhỏ ăn nhiều tiêu hoá không được sẽ xảy ra chuyện mà thôi.

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng chẳng hề để ý mà cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên tiếp tục nhồm nhoàm vừa ăn vừa nói: “Sẽ không đâu phụ thân.”

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nhìn thấy dáng vẻ của thằng con trai mình như vậy cũng không lên tiếng khuyên thêm nữa, dù sao thì nó nhìn cũng khá bình thường không có dấu hiệu ăn mà không thể tiêu hoá được.

\r\n\r\n

Cái này có lẽ cũng được gọi là tích luỹ đầy đủ rồi chăng? Từ sau khi thằng tư chuyển từ tu luyện công pháp hệ Kim sang tu luyện bằng công pháp hệ Hoả thì dường như tu vi của thằng tư cũng được bay lên với tốc độ không kiểm soát được. Chỉ mấy tháng sau khi dẫn khí nhập thể thành công thôi nhưng mà linh lực trong người thằng tư cũng được hồn hậu hơn trước không ít, mà nhìn theo khí thế hiện tại thì dường như thằng tư còn đang có tư thế muốn đánh sâu vào Luyện Khí kỳ tầng 2 luôn ấy chứ.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đang ngồi ăn bên cạnh cũng không nói gì mà nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một hồi, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này thì em trai nó đã tiến bộ với tốc độ thần tốc không gì có thể cản nổi. Nếu cứ chiếu theo cái tốc độ tu luyện như thế này cùng tiến độ tu luyện như thế này thì chắc chắn không bao lâu nữa đâu đứa em trai này có lẽ sẽ siêu viễn hơn cả nó luôn cũng nên.

\r\n\r\n

Trước đó em trai nó do không được sử đúng công pháp tu luyện cho nên thằng nhóc này vẫn không thể dẫn khí nhập thể vào người được, nhưng mà trên vấn đề tu luyện thuật luyện thể kỳ thật thằng nhóc này tu luyện cũng đạt được một chút thành tựu nho nhỏ đấy.

\r\n\r\n

Do đã được tu luyện thể thuật trong một thời gian dài cho nên thân thể của đứa em trai này cũng vô cùng cường kiện, thân thể cường tráng thì việc tu luyện linh lực cũng nhàn đi mấy phần, cho nên em trai nó cũng có thể gia tăng tu vi nhanh như vậy cũng không gặp phải bất kỳ một trở ngại nào cả.

\r\n\r\n

Mà sau khi có thể dẫn khí nhập thể thành công rồi thì thằng em trai nó có tu luyện đi chăng nữa cũng không chậm trễ việc luyện thể, dường như sau khi có thể tu luyện thành công thì nó lại càng yêu thích luyện thể, cho nên thân thể nhỏ bé này lại càng thêm chắc nịch hơn nữa.

\r\n\r\n

Đúng như người ta nói, nuôi một đám trẻ choai choai cũng ăn nghèo ông bố. Mà trong nhà lại có ba con thú nuốt vàng một lúc.

\r\n\r\n

Từ đầu bữa ăn đến giờ thì hai người Lâm Viễn Kiều cùng Thẩm Thanh Đường cũng chưa từng động đũa lên bàn ăn đâu, nhưng mà ba anh em Lâm Vân Văn cứ động đũa lia lịa không ngơi một chút nào cả, ba thằng con ăn từ đầu buổi đến cuối buổi thì một mâm thịt lang yêu cũng không còn một chút thịt thừa nào cả, mà nhìn dáng vẻ thì ba thằng nhóc này vẫn còn có thể ăn thêm được nữa.

\r\n\r\n

Lâm Viễn Kiều nhìn chằm chằm về phía ba đứa con trai đang thòm thèm trước mặt mà trong lòng cũng có chút vui mừng, nhưng sâu bên trong lại chính là phát sầu không thôi.

\r\n\r\n

……

\r\n\r\n

Thời gian vẫn bình lặng mà trôi qua từng ngày lại từng ngày. Tuy rằng Lâm Vân Dật vẫn lo lắng rằng gia tộc sẽ phát triển theo chiều hướng được mô tả trong cuốn tiểu thuyết kia nhưng mà tình hình trước mắt thì nó cũng không làm sao mà giải quyết được, hiện tại nó có lo lắng nhiều thêm đi chăng nữa cũng là chuyện vô ích không thể giải quyết được gì. Công việc trước mắt của nó hiện tại chính là chuyên tâm vào việc tu luyện cá nhân, nó vẫn đang tranh thủ từng phút từng giây để mà gia tăng thực lực tự thân lên trước đã. Dù sao thì gia tộc có theo tình tiết trong cuốn tiểu thuyết kia đi chăng nữa nhưng nước đến đắp bờ, không sao cả.

\r\n\r\n

“Anh ba ơi, anh ba à, nhanh, nhanh, anh nhanh đến chuồng gà nhìn thử một chút đi, nhanh lên. Đám gà kia đánh nhau to rồi.” Lâm Vân Tiêu từ bên ngoài vọt thẳng vào trong phòng.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng không thèm để ý cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên cứ vậy mà thong thả nói: “Đám linh kê kia đánh nhau không phải bình thường sao? Đánh thì cứ đánh đi, đánh tới nơi luôn đi cứ để cho chúng nó giãn gân giãn cốt. Nhiều linh kê chung một chuồng như vậy chúng nó tranh đoạt địa bàn chút thôi việc gì mà phải quan trọng hoá lên thế. Ngày bình thường chúng nó cũng đánh nhau sống dở chết dở cũng có làm sao đâu mà em hú hét lên như vậy làm cái gì chứ hả?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu nhíu mày cũng có chút chần chờ rồi nói: “Nhưng mà anh ba à, anh cứ để như vậy cũng được đấy ạ? Lần trước thì em không nói làm gì nhưng mà lần này đám linh kê kia đánh nhau ghê lắm. Chúng nó đánh nhau toác đầu hết rồi. Nếu như lần này chúng ta cứ mặc kệ cho chúng nó đánh nhau lần này chỉ sợ sẽ khiến cho vài con bị đánh chết luôn đấy. Anh nhanh đến nhìn thử một chút đi.”

\r\n\r\n

Dạo gần đây Lâm Vân Dật vẫn luyện vội vàng tu luyện cũng không rảnh để ý đến mấy chuyện vặt vãnh nên nghe vậy nó cũng chẳng thèm để ý quá nhiều.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi xua tay nói: “Ờ, không sao, chết cũng đúng lúc, đánh chết vài con thì không phải có cơm ăn sao? Em lo cái gì chứ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu nghe vậy mà trong lòng cũng có chút phấn chấn không thôi nói: “Có thể chứ? Thật sự là có thể chứ ạ? Như vậy thì tốt quá rồi. Chậc chậc, được đấy. Thôi anh cứ bận việc tiếp đi để em chạy đi nhìn thử coi chúng nó đã đánh chết chưa?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một lượt mà trong lòng cũng dâng lên một nỗi niềm hơi kỳ lạ, làm sao mà những cái lời trước đó mà thằng em trai nó nói ra mang theo hương vị hơi bị trà xanh quá rồi đúng không? Không lẽ thằng nhóc này còn học được chiêu lạt mềm buộc chặt rồi sao? Hình như thằng nhóc này còn đang mớm lời để cho nó nói ra những lời này đúng không? Thằng nhóc này đúng là vì ăn mà cái gì cũng dám học đấy nhỉ?

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đang ậm ừ cho qua chuyện bỗng nhiên nghĩ tới cái gì tinh thần cũng rung rinh lên nói: “Từ từ, khoan đã, Vân Tiêu, lúc nãy em mới nói đến mấy con linh kê nào cơ?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu giật mình đưa tay lên gãi đầu rồi cười cười nói: “Anh ba, em chưa nói với anh sao? Là mấy con gà mà anh nói em quan sát đặc biệt đấy ạ.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nghe vậy cũng bừng tỉnh rồi cười cười nói: “À, hoá ra là mấy con linh kê đó sao? Quả nhiên là chúng nó đánh nhau rồi sao?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu ở một bên nhìn thấy phản ứng của Lâm Vân Dật cũng mơ hồ đoán được chuyện thịt linh kê đến miệng cũng chuẩn bị bay luôn rồi.

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu nhìn Lâm Vân Dật một hồi cũng có chút ủ rũ mà thở dài một hơi nói: “Anh ba, có phải là anh đã sớm biết chuyện này sẽ xảy ra rồi đúng không? Anh đã sớm biết rằng chúng nó sẽ chuẩn bị đánh nhau đến thừa sống thiếu chết rồi đúng không?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật cũng không tỏ vẻ gì chỉ cười cười nói: “Cũng chẳng phải anh đoán được từ sớm. Anh chỉ suy đoán chút thôi ấy mà.”

\r\n\r\n

Kỳ thật thì số thịt con Thanh lang mà phụ thân nó mang về kia cũng ẩn chứa một lượng huyết khí cuồn cuộn đến khổng lồ, trong khoảng thời gian mấy ngày ăn đám thịt lang yêu kia vào người mà chưa kịp tiêu hoá thì nó vẫn luôn có một loại cảm giác nhiệt huyết như muốn sôi trào lên, nó cảm thấy bản thân mình nóng tính hơn hẳn, mà trong thâm tâm nó vẫn luôn có một cảm xúc muốn tìm người nào đó đánh nhau một trận để giải toả nguồn nhiệt bức bối trong lòng kia.

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi thở dài một hơi sau đó vui vẻ mà bắt đầu kể lể nói: “Anh ba à, dạo gần đây tính tình của đám đám gà kia chẳng những hung hãn hơn trước rất nhiều mà chúng nó sinh đẻ cũng mắn lắm. Ngày thì chúng nó đánh nhau túi bụi loạn hết cả lên nhưng mà đêm về thì chúng nó cần mẫn mà đẻ liên tục. À, chúng nó không chỉ chăm đẻ không thôi đây, kỳ thật thì phẩm chất trứng linh kê mà đám gà đó đẻ ra cũng cao hơn trước một chút nữa đấy.”

\r\n\r\n

Kỳ thật thì trước đó Lâm Vân Dật cũng thu thập được một chút máu của con lang yêu đó rồi. Mà nước rửa thịt lẫn chút máu của lang yêu kia ngấm vào đất cũng được nó đào hết lên rồi mang đi nuôi nấng mấy con linh khâu kia, hiện tại đám linh khâu kia cũng sinh trưởng khá khoẻ mạnh, sức sống của đám linh khâu kia cũng bừng bừng như được ăn chất kích thích vậy, sau đó Lâm Vân Dật cũng thu hoạch luôn một mớ linh khâu được chăm sóc đặc biệt này phơi khô rồi nghiền ra để cho đám linh kê kia ăn.

\r\n\r\n

Cũng bởi vì đám linh khâu này được nuôi dưỡng tốt quá cũng đạt chất lượng khá cao, tuy rằng nhìn đám linh khâu này cũng khá là bừng bừng sức sống đấy nhưng mà Lâm Vân Dật vẫn lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn không đánh tiếc, cuối cùng thì nó cũng chỉ chọn mấy con linh khâu có tính cách ngoan dịu hơn một chút so với đám linh khâu bừng bừng sức sống kia làm giống, sau đó nó lại mang đám linh khâu ngoan ngoãn này đi nhân giống sang một luống chăn nuôi khác.

\r\n\r\n

Thật không nghĩ được là sau khi đám linh kê kia được ăn qua đám linh khâu chế biến mà tính tình lại biến đổi nhanh đến vậy, vốn dĩ tính tình của đám linh kê này cũng khá dịu ngoan, bình thường trong đàn linh kê này cũng chỉ có vài con hung hãn chuyên đánh nhau thôi nhưng mà sau khi đám linh kê này ăn thử một đợt linh khâu mới thì chúng nó lại lao vào đánh nhau ác chiến như vậy.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật đứng lên rồi cười cười nói: “Đi, để anh đi đến đó xem thử một chút.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu ỉu xìu mà gật đầu nói: “Vâng ạ.”

\r\n\r\n

……..

\r\n\r\n

Hiện trưởng của trang trại chăn nuôi linh kê cũng khá nhộn nhịp, hiện tại thì đám linh kê này cũng đánh nhau loạn hết cả lên, con nào con nấy mổ nhau nhiệt tình không quản trời đất, mà lúc này thì đủ loại linh vũ với đủ màu sắc sặc sỡ cũng bay loạn hết trong sân, mà một con linh kê sau khi thắng trận cũng oai dũng mà ngẩng cao đầu tiếp tục chạy đi khiêu kích con khác, mỗi một con đều kiêu dũng thiện chiến như chiến binh được cổ vũ nhiệt tình.

\r\n\r\n

Lúc này thì Lâm Vân Dật cũng chỉ đạo cho mấy thành viên của tiểu đội dưỡng linh kê tách đám linh đang hung hăng đánh nhau ra xa.

\r\n\r\n

Kỳ thật thì mấy thành viên của tiểu đội dưỡng linh kê còn đang hóng đám linh kê kia đánh nhau thừa sống thiếu chết rồi gục xuống luôn càng tốt, dù sao thì mấy thành viên này cũng đang chờ thịt linh kê để ăn cơm, nhưng mà hiện tại cả đám lại nghe được mệnh lệnh của của Lâm Vân Dật phân phó xuống thì cả đám cũng rơi vào trạng thái hoàn toàn thất vọng chỉ trong tức khắc.

\r\n\r\n

Tuy rằng đứa nào đứa nấy đều cảm thấy vô cùng thất vọng thật đấy, nhưng mà toàn bộ thành viên của tiểu đội dưỡng linh kê này đều nghe lời Lâm Vân Dật, ngay khi mệnh lệnh được phân phó xuống thì đương nhiên là cả đám cũng phải thực hiện theo, lúc này thì mấy thằng nhóc con nhào tới trước tách luôn mấy con linh kê đang đánh túi bụi kia ra, mỗi đứa ôm chặt một con không có chúng nó đánh nhau nữa.

\r\n\r\n

Dưới sự tác động của thịt linh kê cùng với đám trứng linh kê bồi bổ thường xuyên và liên tục thì mấy thành viên của tiểu đội dưỡng linh kê cũng được bổi bổ ra một thân khoẻ mạnh, hiện tại do đủ chất dinh dưỡng cho nên thực lực của mỗi thành viên càng ngày càng tăng, giờ đứa nào đứa nấy mặt mũi hồng hào mà tay chân cũng linh hoạt hơn hẳn trước đó.

\r\n\r\n

Thời điểm ban đầu khi đám trẻ con này mới đi theo Lâm Vân Dật học chăn nuôi linh kê thì đứa nào đứa nấy yếu nhợt ra, một phần lúc đó chúng nó còn nhỏ mà phần còn lại là do không đủ sức lực. Trước đó đám trẻ con này muốn bắt linh kê thì bọn họ còn phải nhờ người tới bắt, người đó chính là người anh cả Lâm Vân Văn đấy. Nhưng mà hiện tại thì đám nhóc con này cũng không cần phải làm vậy nữa rồi, giờ thì nhân tài bắt linh kê của tiểu đội dưỡng linh kê cũng xuất hiện lớp lớp, tính đến hiện tại cao thủ bắt linh kê còn nhiều vô số kể, chỉ cần một thằng nhóc hay một cô nhóc con cũng có thể bắt được rất nhiều linh kê.

\r\n\r\n

Trải qua một quá trình quan sát đặc biệt thì đàn linh kê này cũng xuất hiện không ít biến đổi, chỉ cần là mấy con linh kê được dùng mấy con linh khâu đặc thù làm thức ăn thì tính tình của những con linh khâu này cũng vô cùng táo bạo, nhưng mà thay đổi nguồn thức ăn sang một dạng linh khâu bình thường thì tính tình của chúng nó lại an tĩnh xuống dưới cũng không đánh nhau nữa.

\r\n\r\n

Nhưng mà những con linh khâu đặc thù kia cũng có giá trị dinh dưỡng khá cao, tuy rằng những con linh khâu đặc thù này sẽ khiến cho đám linh kê cuồng bạo hơn một chút, nhưng mà dùng đám linh khâu đặc thù này để nuôi nấng đám linh kê kia cũng khiến cho một đám linh kê xuất hiện biến đổi, đương nhiên đám linh kê này sẽ chuyển sang trạng thái càng ngày càng cường tráng, cái này không khác gì nuôi gà công nghiệp thành gà chọi vậy.

\r\n\r\n

Tuy rằng việc sử dụng linh khâu đặc biệt cũng thu hoạch được không ít giá trị tốt nhưng mà rắc rối cũng vì vậy mà kéo tới. Nói cho đúng thì đám linh kê này càng lúc càng cường tráng hơn thật, chất lượng thịt cũng tăng lên không ít, nhưng mà chúng nó lại dư thừa quá nhiều năng lượng, cứ ăn xong một lúc là chúng nó lao vào nhau rồi kêu liên tục khiến cho mọi người nhức hết cả đầu.

\r\n\r\n

Nhưng mà một chút tì vết nhỏ nhoi như này thì làm sao mà che được ánh ngọc cơ chứ? Tác dụng của đám linh khâu đặc biệt kia khi dùng để nuôi dưỡng linh kê cũng cho hiệu quả vô cùng rõ ràng luôn rồi, cho nên một chút tì vết nhỏ nhoi này cũng được bỏ qua không một chút lo lắng nào.

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật nhìn đám linh kê trước mặt rồi híp mắt nói: “Được rồi. Nhìn từ kết quả này cũng có thể kết luận là dùng nước rửa thịt trộn một chút huyết của yêu thú để nuôi dưỡng linh khâu cũng có hiệu quả không thôi. Từ nay về sau mọi người có thể đi thu thập một đám nước thải của đám linh thú bị vứt đi kia để dành, coi như bổ sung thêm chất dinh dưỡng để tưới cho linh khâu, quy trình chăn nuôi linh khâu vẫn giữ nguyên như cũ. Mọi người đã nhớ kỹ chưa?”

\r\n\r\n

Lâm Vân Tiêu gật đầu rồi cười cười nói: “Vâng ạ, dù sao thì máu của linh thú cũng không đáng tiền, còn nước rửa thịt muốn thu thập cũng khá dễ dàng. Anh ba, để em chạy đi hỏi phụ thân xem có nguồn thu linh thú nào mới không nhé.”

\r\n\r\n

Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Được, chuyện này giao cho em.”

\r\n\r\n

Dựa theo ý tưởng cải tiến chăn nuôi linh khâu mới Lâm Vân Dật thì đại đa số những tu sĩ trong tộc cũng nhanh chóng chạy đến những khu vực từng giết linh thú bắt đầu thu thập đất đai, sau đó thì bọn họ cũng tìm những khu vực có giết yêu thú chờ người ta làm thịt yêu thú bắt đầu thu gom máu của đám yêu thú này lại.

\r\n\r\n

sao thì máu của đám yêu thú sau khi bị giết chết cũng không có bao nhiêu tác dụng, thành thử thứ này cũng không tốn bao nhiêu linh thạch cho lắm. Sau khi nhìn thấy hiệu quả vượt trội của đám máu yêu thú này trong việc chăn nuôi linh khâu thì gia tộc cũng không ngại mà chịu bỏ một chút linh thạch ra để thu mua một lượng lớn máu của những con yêu thú này mang về.

\r\n\r\n

Sử dụng máu của yêu thú pha loãng ra sau đó mang đi nuôi dưỡng linh khâu đương nhiên là phẩm chất của đám linh khâu cũng được cải thiện hơn trước không ít, mà đã có thức ăn giàu chất dinh dưỡng hỗ trợ thì đương nhiên là phẩm chất của đàn linh kê cũng tăng lên, kéo theo đó thì sản lượng trứng cũng như chất lượng của những trái linh trứng cũng được gia tăng lên không ít so với trước.

\r\n\r\n

Tuy rằng quy trình chăn nuôi linh kê của Lâm gia đã xảy ra những biến động khá nhanh chóng, nhưng mà những biến động này lại có chiều hướng tốt đẹp, cũng nhờ vậy mà sản lượng linh kê cùng trứng linh kê bán ra ngoài thị trường cũng được tăng lên, giá cả của mặt hàng mới cũng được cải thiện hơn trước, mà lượng khách hàng mua sản phẩm cũng đông hơn trước.

\r\n\r\n

End chap 08

\r\n\r\n

-------------XuYing90--------------

\r\n\r\n

------oOo------

\r\n\r\n

 

\r\n\r\n

Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.

\r\n\r\n

Cảm ơn.

0.44792 sec| 2540.781 kb