Phần 1 – Núi rừng Thanh Khê
\r\n\r\n------o1o------
\r\n\r\nVào một ngày trời trong xanh mây trắng hiền hoà, một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác trong một làng quê bình yên.
\r\n\r\nLúc này, phía bên trong một căn phòng có phần cổ kính nhìn có vẻ cũ kỹ với phong cách cổ xưa cũng có một đứa bé nhìn tuổi đời cũng không bao nhiêu cả còn đang ngồi xếp bằng nhắm chặt đôi mắt của mình lại đang hết sức chuyên chú tu luyện.
\r\n\r\nĐang tu luyện chuyên chú bỗng nhiên có tiếng rầm rầm rầm của một vật nặng ký đang di chuyển, bỗng nhiên phía cửa lớn của căn phòng cũ kỹ đó lại “kẹt” một tiếng kéo dài, sau đó cánh cửa cũng bị một lực va chạm như một viên đạn pháo đẩy thẳng tới khiến cho cánh cửa mở banh ra.
\r\n\r\nLúc này cũng có một đứa trẻ khác nhìn dáng vẻ cũng cũn cỡn cao không bao nhiêu, dáng vẻ của đứa trẻ này nhìn rất kháu khỉnh, mà đứa trẻ này hiện tại cũng chống nạnh, má phúng phính nhìn rất khoẻ mạnh, đứa trẻ này cũng dùng một đôi mắt có vài phần trong sáng mà nhìn chằm chằm về phía đứa trẻ còn đang xếp bằng phía trên giường tu luyện bắt đầu sử dụng chiêu sư tử hống.
\r\n\r\nĐứa trẻ bụ bẫm - Lâm Vân Tiêu hít sâu một hơi rồi hét lớn lên nói: “Anh ba, anh ba, mười lăm, đến lúc rồi, đến lúc rồi.”
\r\n\r\nĐứa trẻ đang xếp bằng tu luyện - Lâm Vân Dật đang tu luyện trên giường bị ma âm tập kích đến cũng muốn bịt tai lại rồi mở mắt ra sắc mặt đen nhánh như đang muốn bịt miệng đứa trẻ trước mặt lại.
\r\n\r\nLâm Vân Dật bịt tai lại vô cùng tức giận nói: “Được rồi, được rồi. Được rồi. Đừng có hét nữa. Đã biết rồi, đã biết rồi.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật thở dài một hơi nhíu mày thầm nghĩ: Kỳ thật thì lời của thằng em trai ngốc này của nó từ trước đến nay cũng không đổi, nhưng mà lời mà thắng nhóc này nói ra nghe xong kiểu gì cũng có một cảm giác như ‘anh ba, mười năm, nên lên đường’, cái cảm giác này nghe nó vi diệu lắm, cái cảm giác này khiến cho nó tưởng đến cái thể loại tháng về hai lần, mồng một và ngày rằm, cái cảm giác này khiến cho hắn run rẩy như chuẩn bị biến thành những nhân vật phiêu phù xuyên tường mà không có chân vậy.
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu dùng đôi mắt vô cùng ngây thơ mà nhìn chằm chằm người trước mặt nói: “Anh ba à anh ba, anh đang tu luyện nữa hở?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng liếc mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Tiêu còn đang cười nham nhở trước mặt cũng có chít tức giận mà nói: “Đúng vậy đấy thằng nhóc phá hoại. Em có biết trong lúc tu luyện thì chuyện kiêng kị nhất là cái gì không hả? Có cần anh phải viết lên trán để em nhớ không hả? Khi tu luyện không được phép quấy rầy. Lần sau em thấy anh đóng cửa thì không cần tông cửa làm gì có được không hả? Em không biết người em nặng như thế nào hả? Năm nay còn chưa qua một nửa mà anh đã phải tu sửa cái cửa này đến năm lần rồi đấy em có hiểu không hả? Em tha cho cái cửa của anh đi có được không hả?”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy cũng gãi đầu đầu của mình một chút như hiểu như không rồi cười ngờ nghệch nói: “Nhưng mà anh ba à, hôm nay là ngày mà chúng ta ăn gà mà đúng không? Là ngày ăn gà đấy. Đã là ngày ăn gà rồi mà anh ba còn ngồi đây tu luyện làm cái gì nữa hả? Hôm nay chúng ta phải đi ăn gà, cái này không phải đã có lịch từ trước rồi sao? Em cũng không biết anh đang tu luyện mà.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy thì nhướn mày mà nói: “Còn không thì sao hả? Em muốn cãi lời đúng không? Không ai trị được em đúng không?”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu dường như vẫn vô tri như không thể nhìn thấy được Lâm Vân Dật đang làm mặt lạnh chỉ lo chính mình tự mình tiếp tục nói: “Anh ba à anh ba, ngày hôm nay chúng ta sẽ giết mấy con gà đây? Hôm nay chúng ta được ăn bao nhiêu con gà ạ?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật lặnh mặt mà đưa mắt quét ngang Lâm Vân Tiêu một chút rồi cười cười nói: “Hừ, thằng nhóc tham ăn, em cảm thấy giết được mấy con?”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Anh ba à, hôm nay chúng ta có thể giết ba con được không ạ? Ít nhất cũng phải là hai con nha, chứ một con thì em ăn không đủ. Nha anh ba, nha, nha, nha, anh ba nha. Ba con nha.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút tức giận mà nhướn mày nói: “Thằng nhóc chết tiệt này, tu luyện thì không thấy em tích cực được như vậy nhưng mà em ăn gà thì tích cực thật đấy nhỉ?”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu cười cười rồi gãi gãi đầu của mình một chút mà nói: “Anh ba à, chuyện này sao có thể so sánh với nhau được chứ? Hai chuyện này là hai chuyện hoàn toàn khác nhau mà. Anh ba, nhanh lên, chúng ta chạy nhanh thôi, mọi người còn đang chờ chúng ta đấy. Nhanh đi mà, chúng ta chạy nhanh đi ăn gà luôn đi, em thèm lắm rồi đấy.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật thở dài một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu nói: “Thôi, thôi được rồi. Đi thôi, chúng ta nhanh đi thôi.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cũng nhảy lên reo hò một tiếng sau đó nó cùng với lon ton đi theo Lâm Vân Tiêu cùng đi đến rừng cây dương ở đằng xa. Mà thời điểm khi hai thằng nhóc này vừa mới đến rừng cây dương đã có mấy đứa trẻ nhỏ khác còn đang chờ ở phía cuối con đường.
\r\n\r\nThời điểm khi mà Lâm Vân Dật vừa mới xuất hiện thì mấy thằng nhóc còn cũng đứng nghiêm rồi nhịp nhàng mà hô lớn lên một tiếng đồng thanh nói: “Anh Dật tới rồi ạ.”
\r\n\r\nPhía bên trong khu rừng cây dương này hiện tại có đang nuôi dưỡng hơn một trăm con linh kê, một số lượng linh kê nhiều như vậy đều là tài sản riêng của một mình Lâm Vân Dật.
\r\n\r\nCũng bởi vì tài sản cá nhân đã có hơn trăm con linh kê như thế này cho nên Lâm Vân Dật tuy mới chỉ là một thằng nhóc mới hơn 6 tuổi một chút thôi nhưng mà thằng nhóc này đã nhận được sự sùng bái của một đám nhóc con khác, ở bên trong ngọn núi Thanh Kê này Lâm Vân Dật nghiễm nhiên đã trở thành một đại ca toàn chức dẫn đầu một đám những đàn em khác.
\r\n\r\nKỳ thật thì phía bên trên ngọn núi Thanh Kê này cũng có rất nhiều thanh thiếu niên, có những đứa nhóc nhỏ hơn Lâm Vân Dật một chút mà cũng có những đứa lớn hơn Lâm Vân Dật, có những đứa nhóc còn lớn hơn Lâm Vân Dật từ ba đến bốn tuổi. Nhưng mà một tiếng ‘anh Dật’ này là toàn bộ đám nhóc này cam tâm tình nguyện mà gọi chứ không hề bị ép buộc một chút nào.
\r\n\r\nLúc này thì Lâm Vân Dật cũng đứng ở phía trên đỉnh núi mà nhìn chằm chằm về phía một mảnh giang sơn mà mình vừa mới đánh hạ được, hít hà một mùi hương của sự kiêu hãnh thì Lâm Vân Dật cũng nhịn không được những cảm xúc phập phồng như đang muốn bay lên trời vậy. Cảm giác như bản thân mình hiện tại đã cao lên thêm hàng chục phân.
\r\n\r\nKỳ thật thì thời điểm khi vừa tròn ba tuổi cả hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu cùng tham dự vào một thí nghiệm linh căn của gia tộc rồi, thí nghiệm linh căn cho những đứa trẻ ba tuổi cũng coi như một hoạt động thường niên mà những gia tộc ở nơi này làm khi trong nhà có trẻ nhỏ. Lâm Vân Dật trắc nghiệm ra được linh căn gồm Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, là Ngũ hành linh căn, còn thằng nhóc Lâm Vân Tiêu lại trắc nghiệm ra được linh căn gồm Kim, Thuỷ, Hoả là Tam linh căn.
\r\n\r\nỞ thế giới tu chân này tu luyện được hay không phải phụ thuộc vào linh căn mà tu sĩ đó sở hữu, mà tu sĩ sở hữu linh căn đại khái cũng phân thành bốn loại.
\r\n\r\nLoại linh căn đầu tiên chính là tu sĩ Thiên linh căn, tức là những tu sĩ này chỉ có duy nhất một thuộc tính linh căn duy nhất mà thôi, bất kể thuộc tính đó là gì cũng chỉ có duy nhất một loại linh căn trong người.
\r\n\r\nNhững tu sĩ Thiên linh căn này sở dĩ được gọi là Thiên linh căn cũng là do tốc độ tu luyện của những tu sĩ Thiên linh căn này vô cùng nhanh, một đường thu luyện vô cùng thuận lợi không gặp một chút bình cảnh nào cả. Mà những tu sĩ Thiên linh căn có kết đan đi chăng nữa cũng không gặp bình cảnh cứ thế mà thuận lợi kết đan luôn không cần mệt nhọc.
\r\n\r\nCũng chính vì một đường thuận lợi như vậy cho nên những tu sĩ Thiên linh căn thường được mệnh danh là con cưng của Thiên Đạo, nhưng mà đáng tiếc một chuyện là số lượng tu sĩ Thiên linh căn này thường cũng không bao nhiêu, muốn gặp được cũng khá khó khăn. Hơn nữa, những tu sĩ Thiên linh căn này chỉ cần vận khí không quá kém, đi đường không đột nhiên gặp chuyện mà chết không nguyên nhân thì trên cơ bản là những tu sĩ Thiên linh căn cứ vậy mà kết đan ngay lập tức luôn.
\r\n\r\nCòn loại linh căn thứ hai chính là những tu sĩ Chân linh căn, tức là những tu sĩ có hai hoặc ba thuộc tính linh căn khác nhau, còn được gọi là những tu sĩ Song linh căn hoặc những tu sĩ Tam linh căn.
\r\n\r\nDù sao thì những tu sĩ Thiên linh căn thật sự cũng quá hiếm có, một khi xuất hiện sẽ nhận được sự bảo hộ trọng điểm rồi nhận được những nguồn tài nguyên tu luyện để bồi dưỡng trọng điểm. Nhưng cũng vì số lượng quá ít nên những tu sĩ Thiên linh căn cũng thường ít xuất hiện. Vì không thể tìm kiếm được những tu sĩ Thiên linh căn cho nên đại đa số tông môn cũng nhắm đến những tu sĩ có Chân linh căn, mà hiện tại thì đại đa số những đệ tử tinh anh của các đại tông môn trên cơ bản lại là những tu sĩ Song linh căn.
\r\n\r\nSau khi rà soát xong những tu sĩ Song linh căn thì những tông môn mới đưa mắt đến những tu sĩ Tam linh căn. Dù sao thì tu sĩ Tam linh căn mà so sánh cùng với tu sĩ Song linh căn cũng kém cỏi hơn một chút, nhưng mà những tu sĩ Tam linh căn cũng có cơ hội để phát triển, bình thường thì những tu sĩ Tam linh căn cũng có cơ hội không nhỏ để Trúc Cơ kỳ.
\r\n\r\nCòn loại linh căn thứ ba chính là Nguỵ linh căn, loại linh căn này thường là những tu sĩ sở hữu từ bốn đến năm loại thuộc tính linh căn, cũng bởi vì linh căn quá mức pha tạp như vậy cho nên tốc độ tu luyện của những tu sĩ Nguỵ linh căn thường là rất chậm. Mà những tu sĩ này khó có cơ hội trưởng thành nên các đại tông môn cũng khó lòng thu nhận làm đệ tử.
\r\n\r\nCòn có một loại linh căn thứ tư đó chính là loại Biến dị linh căn, những tu sĩ được coi là sở hữu loại linh căn này đều thuộc những loại linh căn khá đặc biệt, linh căn bị biến dị là kiểu linh căn gồm hai hoặc ba loại thuộc tính ngũ hành cùng quậy lại với nhau tạo thành biến dị, cuối cùng thì loại biến dị này cũng thăng hoa trở thành những linh căn luôn, mà tu sĩ Biến dị linh căn là những tu sĩ có linh căn sở hữu những thuộc tính như Lôi, Băng, Ám, Phong, … cùng những loại thuộc tính khác được cấu hành từ các thuộc tính ngũ hành trộn lẫn với nhau.
\r\n\r\nMà bản thân Lâm Vân Dật đây chính là tu sĩ có Ngũ hành linh căn, nói cách khác thì Lâm Vân Dật thuộc về tu sĩ sở hữu Nguỵ linh căn, mà loại tu sĩ này cũng là tu sĩ được xếp hàng thấp nhất trong các tu sĩ, tu sĩ sở hữu loại linh căn này đừng nói đến chuyện kết đan hay không kết đan, những tu sĩ này có muốn Trúc Cơ kỳ thôi cũng là một chuyện khó hơn lên trời rồi.
\r\n\r\nVốn dĩ thì linh căn của Lâm Vân Tiêu là kim thuỷ hoả Tam linh căn, tư chất này kỳ thật cũng không tốt bao nhiêu so với kỳ vọng, tuy rằng Lâm Vân Tiêu cũng là tu sĩ Tam linh căn thật đấy, kỳ thật thì Lâm Vân Tiêu cũng đáng để được bổi dưỡng thật đấy. Nhưng mà linh căn của Lâm Vân Tiêu cũng quá kỳ cục, thuộc tính Kim thì không nói làm gì rồi, đằng này đã Kim lại còn đèo bồng thêm hai loại thuộc tính tương khắc là Thuỷ Và Hoả nữa. Hai thuộc tính tương khắc như vậy cũng khó mà có thể điều khiến được, mà loại Tam linh căn như thế này cũng được xếp vào loại Chân linh căn vứt đi, có thể nói loại Tam linh căn này cũng chỉ được xếp là kém cỏi nhất trong các loại kém cỏi của Chân linh căn.
\r\n\r\nTuy rằng linh căn của cả hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu cũng không được tốt cho lắm thật đấy, nhưng mà tốt xấu gì thì chính bản thân bọn họ cũng có linh căn để mà tu luyện. Nếu bọn họ mà không có linh căn thì bọn họ còn không được tính cái gì mà linh căn tốt hay linh căn xấu nữa, lúc đó bọn họ chính là những người phàm rồi đấy.
\r\n\r\nPhải biết rằng phía Tu chân giới này cũng có những nơi dành riêng cho tu sĩ mà cũng có những quốc gia phàm nhân, mà trong một thôn nhỏ của thôn phàm nhân lại thì xác suất xuất hiện thôn dân có mang theo linh căn còn không đến một phần ngàn nữa. Nếu như cha mẹ trong người có mang theo linh căn thì xác suất sinh ra những đứa trẻ có linh căn xác thật là cao hơn một chút so với cha mẹ thuần tuý chỉ là phàm nhân. Nhưng mà xác suất có được cho là cao hơn này cũng chẳng thể cao thêm được bao nhiêu cả, hơn nữa linh căn cũng có khả năng lúc đó lúc không chứ không thể một phát trúng đích được.
\r\n\r\nVị lão tổ Trúc Cơ kỳ của Lâm gia cũng chính là ông nội của Lâm Vân Dật, vị lão tổ này danh xưng Lâm Bắc Vọng, người này sau khi đến thôn làng này cũng cưới thê cưới thiếp, tính tổng số thê thiếp cũng phải đến mấy chục người, sau đó những thê thiếp này bắt đầu khai chi tán diệp cho lão tổ này. Vị lão tổ này vất vả cày cấy liên tục đến mấy chục năm, cuối cùng cũng sinh được hàng trăm đứa con cả trai cả gái. Nhưng mà trong hàng trăm đứa con cả trai lẫn gái này cũng chỉ có ba người trong tổng số hàng trăm đứa con có được linh căn.
\r\n\r\nNăm đó, sau khi tiến hành trắc nghiệm linh căn xong thì cha Lâm cùng mẹ Lâm cũng chạy đến dò hỏi hai người Lâm Vân Dật và Lâm Vân Tiêu có mong muốn lễ vật gì để chúc mừng hay không?
\r\n\r\nSau khi Lâm Vân Dật nghe được lời này cũng gật đầu nói muốn, Lâm Vân Dật lúc đó còn đang nhỏ xíu nói muốn hai con linh kê, một con trống, một con mái.
\r\n\r\nMà Lâm Vân Tiêu khi nghe được Lâm Vân Dật nói như vậy thì đương nhiên là nó cũng muốn học theo cũng bi bô nói muốn hai con linh kê, nhưng mà Lâm Vân Tiêu dễ tính hơn, nó không quan tâm tới con gà đó là đực hay là cái, nó chỉ quan tâm đến chuyện càng béo càng tốt mà thôi.
\r\n\r\nSau khi Lâm Vân Tiêu nhận được hai con linh kê đó trở về thì thì không bao lâu sau đó hai con linh kê đó cũng trở thành gà ăn mày thơm ngon nức mũi béo ngậy rồi chui vào bụng.
\r\n\r\nCòn sau khi Lâm Vân Dật mua được hai con linh kê một trống một mái kia xong rồi mang về tính toán nuôi dưỡng. Sau khi nhìn con linh kê một trống một mái này một hồi thì trong đầu Lâm Vân Dật cũng triển khai một trang trại chăn nuôi linh kê cỡ lớn, tuy mới ba tuổi nhưng Lâm Vân Dật đã tính toán đến chuyện bắt đầu kế sinh nhai riêng của bản thân mình rồi.
\r\n\r\nThường thì cái chuyện chăn nuôi linh kê này cũng cần phải dùng đến linh cốc để nuôi dưỡng mới thành linh kê được. Nhưng mà ngoài linh cốc ra cũng có thể dùng tới linh khâu để nuôi nấng cũng không thành vấn đề gì đâu. Dù sao thì gà ngoài ăn thóc cũng hay ăn giun mà.
\r\n\r\nPhía Lâm gia của trấn Thanh Khê này đại khái cũng là một gia tộc khá lớn có danh có tiếng có địa vị, một mình Lâm gia lại có thể sở hữu tới mười mẫu linh điền, con số này cũng không thấp, mà mỗi năm thì mười mẫu linh điền này cũng có thể canh tác và cho thu được hai mùa. Đại khái là mười mẫu linh điền này hàng năm cũng cho ra được hơn hai vạn cân linh cốc.
\r\n\r\nMột năm thu hoạch được hơn hai vạn cân linh cốc nghe cũng không phải là con số ít, nhưng mà số linh cốc này cũng không phải của riêng Lâm gia, số linh điền mà Lâm gia nhận thầu cũng không hoàn toàn của Lâm gia mà do Lâm gia nhận thầu, sau khi thu được hai vạn cân linh cốc cũng cần phải nộp ba thành lên cho Ngự Thú Tông, còn dư lại bảy thành được sở hữu làm tài sản chung của Lâm gia. Trong số bảy thành linh cốc này cũng phải chia ra, trong đó năm thành là được mang về phân chia cung ứng cho các tu sĩ trong gia tộc để tu luyện, còn dư lại hai thành buộc phải cắt lại để mang đi bán ra ngoài đổi lấy linh thạch. Cho nên đám linh cốc quý giá này mà mang ra nuôi linh kê thật sự cũng quá xa xỉ, cho dù Lâm Vân Dật có muốn cũng không có ai cho hắn dưỡng kiểu phá gia chi tử như vậy đâu.
\r\n\r\nNhưng mà, không có linh cốc kỳ thật cũng không sao cả, không có linh cốc cũng có thể nhắm đến đám linh khâu kia mà sử dụng thôi, kỳ thật thì phía Lâm gia đã chiếm cứ một ngọn núi ở trấn Thanh Khê, mà phía bên trên ngọn núi này lại có tới hai cái linh mạch chảy qua, cái khác thì không tính gì nhưng mà nơi này lại sinh trưởng được không ít linh khâu.
\r\n\r\nNgay sau khi xác định xong kế hoạch chăn nuôi thì Lâm Vân Dật cũng dùng một đám linh trứng để dụ dỗ một vài đứa trẻ con trong gia tộc tới, mục đích của nó chính là muốn những đứa trẻ trong gia tộc có thể hỗ trợ lên núi bắt một ít linh khâu mang về.
\r\n\r\nSau đó khi chăn nuôi một thời gian thì Lâm Vân Dật cũng cho hai con linh kê này đạp mái, cuối cùng cũng ấp được một bầy gà con. Sau này cứ thế mà chăn nuôi không ngừng, quy mô chăn nuôi được mở rộng, mà quy mô của bầy linh kê cũng theo đó mà được mở rộng thêm nữa. Sau này khi quy mô linh kê càng lúc càng nhiều thì đám linh khâu bắt được cũng không đủ để cho đám linh kê này ăn nữa.
\r\n\r\nNhìn thấy số lượng linh khâu tiêu hao càng nhiều mà mấy thằng nhóc con cũng không thể tiếp tục đào nữa, càng đào có khi đào hết cả ngọn núi ở trấn Thanh Khê này cũng không đủ để cung cấp cho đám linh kê, nghĩ đi nghĩ lại thì Lâm Vân Dật cũng bắt đầu nghiên cứu đến phương phắp chăn nuôi linh khâu, quả nhiên bỏ công bỏ sức bỏ trí tuệ thì ông trời cũng không phụ lòng người, sau một thời gian chăn nuôi thì đúng thật là Lâm Vân Dật cũng đạt được thành công vang dội.
\r\n\r\nSau khi nghiên cứu ra phương pháp chăn nuôi linh khâu xong rồi thì Lâm Vân Dật lại nhờ đám nhóc trong tộc tiếp tục săn lùng linh khâu trên núi về, sau đó thì Lâm Vân Dật cũng bắt đầu chuyển hình thức từ đào linh khâu chuyển sang nuôi dưỡng linh khâu với số lượng lớn nhằm đáp ứng cho đám linh kê. Đương nhiên toàn bộ quá trình cũng có chút hư hao nhưng mà tự sản xuất tự tiêu thụ rồi đúc rút kinh nghiệm thì mọi chuyện cũng thành thôi.
\r\n\r\nĐúng vậy, Lâm Vân Dật đây chính là một người xuyên thai qua, kiếp trước Lâm Vân Dật vẫn luôn sinh hoạt ở Địa Cầu.
\r\n\r\nĐịa Cầu là một thế giới chuyên về công nghệ thông tin, nơi này có đủ các thiết bị công nghệ tiên tiến, công nghệ phục vụ cho đời sống con người, sức lao động cũng được giải phóng, nói chung là Địa Cầu cũng khá tốt, nhưng mà đáng tiếc thì Địa Cầu không có linh khí, tuổi thọ của con người khá thấp, còn chuyện tu chân hay tu tiên đi chăng nữa cũng chỉ là những truyền thuyết được ghi lại trong sách hoạc trong tiểu thuyết hoặc phim ảnh mà thôi.
\r\n\r\nĐương nhiên thì phương pháp chăn nuôi linh khâu mà Lâm Vân Dật đã sử dụng được tham khảo nguyên xi phương pháp chăn nuôi trùn quế ở Địa Cầu, dù sao thì đó cũng là tinh hoa đúc kết từ bao đời này rồi, cho dù là giun bình thường hay linh khâu thì phương pháp áp dụng cũng tương tự như vậy, chỉ cần tham khảo và chỉnh sửa một chút là hoàn thiện được thôi.
\r\n\r\nPhương pháp chăn nuôi trùn quế ở Địa Cầu gồm những nước như sau: Đầu tiên là chuẩn bị chuồng để chăn nuôi, chuồng chăn nuôi trùn quế gồm luống nuôi và nuôi trong thùng với kích thước tuỳ chọn, các phế phẩm vật liệu gỗ, mùn cưa hoặc vỏ cây, … sau đó trộn lẫn đám phế phẩm này vào rồi trộn với thổ nhưỡng thích hợp để tạo thành một hỗn hợp chất nền. Sau khi chuẩn bị chất nền cho phù hợp rồi thì bắt đầu lên luống với độ dày vừa phải. Sau khi lên luống rồi thì tiếp đó cũng thả giun giống lên với mật độ vừa phải theo một đường thẳng với luống nuôi đó, chỉ cần rắc giun giống thành một đường thì sau đó giun cũng tự động phân bổ ra. Sau đó lại lấy bao tải cũ hoặc chiếu cói rách đậy lên bề mặt ô chuồng giun để tạo bóng tối, rồi lấy ô roa tưới nước lên trên bề mặt sao cho chất nền đệm ở dưới được ướt đẫm đều. Thức ăn dùng để chăn nuôi giống trùn quế này cũng cũng đa dạng vô cùng, chỉ cần sử dụng phân gia súc, gia cầm cũng được, phụ phẩm nông nghiệp cũng được, hoa quả thừa cũng được, chỉ cần ủ hoai là đám trùn quế không chê. Trừ cái này ra thì người nuôi trùn quế cũng phải duy trì độ ấm thích để cho những con giun này có thể sinh trưởng và phát triển được, quan trọng nhất còn cần phải bảo trì độ ẩm, trùn quế là loại ưa tối, chỉ cần ánh sáng chiếu vào thì trùn cũng rụt xuống luôn.
\r\n\r\nSở dĩ Lâm Vân Dật sử dụng phương pháp chăn nuôi trong thùng gỗ cùng vì ở nơi này phát triển một loại linh mộc chính là cây dương này đây.
\r\n\r\nNgọn núi Thanh Khê này có một mảng lớn đất rừng chuyên trồng những gốc linh mộc cũng là gốc cây dương này, những gốc cây dương này trưởng thành cũng khá ổn, nhưng mà giá trị sử dụng của những gốc linh mộc này cũng được được tính là quá cao, ngoài dùng làm củi đốt làm nhà ra cũng chẳng có công dụng gì quá đặc biệt, trưởng thành thì nhanh nhưng mà chém đi thì lại tiếc.
\r\n\r\nThời điểm khi Lâm Vân Dật quyết định bắt đầu chăn nuôi linh khâu thì nó cũng đánh chủ ý lên đám linh mộc ở trong khu rừng này luôn.
\r\n\r\nBan đầu thì Lâm Vân Dật cũng nhặt một đoạn cành cây dương này lên rồi băm nhỏ ra, sau đó nó tìm thêm một chút lá khô cùng một đám thổ nhưỡng lại để trộn thành hỗn hợp chất nền, sau đó nó cũng tạo thành luống bắt đầu quá trình nuôi dưỡng, sau đó nó lại dùng một lớp những y phục đã bị bỏ đi của những đứa trẻ hay người lớn trong nhà rồi bắt đầu trùm lên những luống chăn nuôi này.
\r\n\r\nNgọn núi Thanh Khê này bốn mùa như một, bốn mùa đều giống như tiết khí của là mùa xuân vậy, độ ấm phía bên trên ngọn núi Thanh Khê này cũng thích hợp cho việc chăn nuôi linh khâu, cho nên nó cũng chẳng cần phải phí tâm để điều chỉnh nhiệt độ của ngọn núi này, phần còn lại chính là phải bảo trì độ ẩm, cái này cũng dễ, nó triển khai xuống cho đám nhóc con của tiểu đội dưỡng linh kê, một khi nó ra chỉ thị, chỉ cần trả lại đồ đủ hấp dẫn thì đám trẻ sẽ làm theo thôi, để duy trì độ ẩm thì cứ phân công theo ca trực, sáng một ca chiều một ca là đám trẻ này tự động dùng dụng cụ để tưới nước cho mấy luống chăn nuôi là được.
\r\n\r\nLần đâu tiên bắt tay vào nuôi dưỡng linh khâu thì Lâm Vân Dật cũng phải nghiên cứu khá kỹ càng, nhưng mà nơi này hoàn toàn khác với Địa Cầu, tập tính sinh hoạt của đám linh khâu này như thế nào hắn cũng chưa rõ ràng, lần đầu tiên chăn nuôi thì hắn cũng ôm tâm lý nghiên cứu trải nghiệm. Nhưng mà may mắn là sinh mệnh của đám linh khâu này cũng đủ mạnh mẽ, tuy ban đầu khi thay đổi môi trường sống thì chúng nó cũng không quen lắm nhưng mà sau này thì chúng nó cũng thích ứng luôn, sau đó thì một đám linh khâu cũng quen với môi trường sinh hoạt hiện tại rồi bắt đầu phát triển.
\r\n\r\nTrong khoảng ba năm chăm sóc cùng nghiên cứu thì luống nuôi dưỡng đám linh khâu ban đầu chỉ là một, sau đó thăng trưởng dần dần, hiện tại thì luống chăn nuôi linh khâu cũng đạt đến con số 30 luống luôn rồi.
\r\n\r\nTrải qua một quá trình nghiên cứu, trải nghiệm, cải tiến, … vô cùng tỉ mỉ thì cuối cùng Lâm Vân Dật cũng trở thành chuyên gia nuôi linh khâu, hiện tại đám linh khâu mà nó cùng tiểu đội dưỡng linh kê nuôi dưỡng càng lúc càng nhiều càng lúc càng mập.
\r\n\r\nĐám linh khâu này hoàn toàn không thể ném thẳng cho đám linh kê kia ăn trực tiếp được. Trong lúc ngẫu nhiên đám linh kê kia không cẩn thận mổ trúng một đến hai con sống rồi nuốt vào bụng thì còn tốt. Nhưng mà ăn nhiều con linh khâu còn sống quá thì đám linh kê này cũng không thể tiêu hoá được. Mà không tiêu hoá được thì đám linh kê sẽ bị tiêu chảy.
\r\n\r\nLinh khâu thì không thể ăn trực tiếp được nhưng mà linh khâu phơi khô rồi nghiền nát thành bột thì lại hoàn toàn được. Nuôi gà cũng như nuôi em bé vậy, bình thường đám linh kê này ăn linh cốc thì dễ tiêu hoá hiện tại linh kê đổi món sang ăn linh khâu cũng cần phải nghiên cứu cho cẩn thận mới dám cho đám linh kê này ăn, sau khi nghiên cứu cẩn thận thì Lâm Vân Dật cũng kết luận là phơi khô đám linh khâu này rồi nghiền nát sau đó bào chế thành dạng viên như thức ăn chăn nuôi lại hoàn toàn tránh được trạng thái linh kê bị tiêu chảy.
\r\n\r\nMà trọng trách bào chế linh khâu thành thức ăn chăn nuôi này Lâm Vân Dật cũng truyền đạt lại rồi giao phó cho những thành viên trong tiểu đội dưỡng linh kê.
\r\n\r\nLại nói tiếp, kỳ thật thì những con linh khâu này kỳ thật cũng giàu linh khí, linh khâu phơi khô rồi bào chế thành những dạng viên này cũng khá giàu linh khí, dù sao thì khâu chế biến linh khâu này cũng khá sạch sẽ, tiểu đội chăn nuôi linh kê sẽ chịu trách nhiệm bào chế thức ăn cũng nghiên cứu tạo thành một món ăn vặt cũng không tồi. Lâu lâu Lâm Vân Dật cũng để cho đám đàn em này tự mình nghiên cứu ra thức ăn vặt rồi phân phát để đổi lấy sức lao động cũng khá lời.
\r\n\r\nMà phương pháp sử dụng linh khâu cũng khá đa dạng, ngoài chuyện dùng linh khô khâu để cho gà ăn, linh khâu khô mang đi chế biến thành thức ăn vặt thì linh khâu còn có thể dùng để câu cá nữa.
\r\n\r\nMà hiện tại thì luống chăn nuôi linh khâu của Lâm Vân Dật cũng khá nhiều, lâu lâu những thành viên của tiểu đội dưỡng linh kê cũng mang linh khâu đi làm mồi đi câu linh ngư mang về ăn dần.
\r\n\r\nCũng bởi vì có thực với vực được đạo, mà đám trẻ con này cái gì cũng không thích mà chỉ thích thể hiện là thích ăn, cảm thấy đi theo Lâm Vân Dật có được ăn được chơi như vậy thì những thành viên của tiểu đội dưỡng linh kê này cũng vô cùng tích cực tham gia toàn bộ khâu chăn nuôi. Sau này thì đàn linh kê cũng phát triển rồi được mở rộng ra rất nhiều, nhìn thấy số lượng đàn linh kê trưởng thành khá tốt thì Lâm Vân Dật cũng ấn định luôn ngày 15 hàng tháng chính là ngày ăn gà, có nghĩa là ngày 15 hàng tháng cũng là ngày giết gà để ăn.
\r\n\r\nPhải biết rằng một con linh kê này thôi cũng có giá trị đến 12 linh thạch đấy. Mà linh thạch là cái gì đối với một đám trẻ được có vài tuổi này cũng là một khoản tiền vô cùng lớn đấy, chúng nó có mơ cũng không biết được chúng nó có thể sở hữu được một số tiền lớn như vậy trong độ tuổi của chúng nó hay không nữa. Cho nên nghe được hàng tháng giết một con linh kê trị giá 12 linh thạch ăn cũng khiến cho đám trẻ nhảy lên sung sướng mà chăm chỉ làm việc không ngừng.
\r\n\r\nMà đương nhiên là sau khi quy mô của bầy gà phát triển đến một mức nào đó rồi thì cũng nên làm thịt để bồi bổ thôi, thế là sau đó cũng có quy định mỗi tháng sẽ chọn một ngày sát kê đặc biệt để giết gà, mà số lượng bắt đầu từ một con dần dần cũng biến thành hai con.
\r\n\r\nTuy rằng hiện tại Lâm Vân Dật cũng chỉ là một đứa trẻ con mới 6 tuổi mà thôi nhưng mà Lâm Vân Dật lại vô cùng tự tin nói rằng nó đã có ba năm kinh nghiệm nuôi dưỡng linh kê rồi đấy. Mà nó không chỉ là một tay nuôi dưỡng linh kê bình thường thôi đâu, Lâm Vân Dật có thể tự tin mà vỗ ngực nói rằng nó chính là một tay nuôi gà đầy thiện nghệ với kinh nghiệm đầy mình đấy.
\r\n\r\nLâm Vân Dật ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một chút rồi nghiêm túc nói: “Em trai ngoan, em đã thông báo cho anh cả chưa?”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu cũng vội vàng mà gật đầu như trống bỏi rồi vô cùng tự tin mà vỗ ngực mình nói: “Anh ba à, anh cứ yên tâm đi, em đã thông báo cho anh cả của chúng ta từ rất rất sớm luôn rồi đấy. Nhưng mà anh cả có nói lại với em là hiện tại anh cả chưa đi được, anh cả phải chạy đi đánh mấy cái thuật linh vũ cho mấy khu linh điền kia xong mới có thể tới đây đuọc.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng như ông cụ non mà chắp tay sau lưng sau đó ngẩng đầu nói: “À, vậy sao? Như vậy cũng được, chờ một chút.”
\r\n\r\nNhìn dáng vẻ của Lâm Vân Dật hiện tại cao vô cùng, dáng vẻ này của Lâm Vân Dật cũng khiến cho người ta có một cảm giác cao nhân xuống núi, cái dáng vẻ như đang thể hiện trong mắt không thể dung thứ được một nửa hạt cát này cũng khiến cho đám nhóc con loại choai càng thêm sùng kính, hiện tại từng thành viên trong tiểu đội dưỡng linh kê này đều dùng một ánh mắt kính nể mà nhìn về phía Lâm Vân Dật.
\r\n\r\nToàn bộ số gà mà Lâm Vân Dật nuôi dưỡng đều là loại linh kê, vào ngày bình thường muốn cho đám linh kê này ăn cũng cách một cái lưới sắt để bảo vệ tránh cho đám linh kê này làm loạn, đối với mấy đứa nhóc này mà nói thì việc cho đám linh kê này ăn cũng không được tính là nguy hiểm gì quá lớn. Nhưng mà, cho ăn là cho ăn, muốn bắt đám linh kê này từ trong chuồng gà ra ngoài chắc chắn không dễ dàng, hơn nữa chuyện làm sao để làm thịt được mấy con linh kê này cũng là chuyện có chút nguy hiểm, dù sao thì đám gà này cũng không phải gà bình thường, mà một đám nhóc này cũng chỉ được vài tuổi.
\r\n\r\nHơn nữa, sức chiến đấu của đám linh kê này cũng không yếu, bình thường nó ngoan ngoãn thì không sao chứ đến lúc nó hung ác lên thì cũng ra gì và này nọ lắm. Một khi không cẩn thận một chút thôi có khi người vào bắt cũng bị đám linh kê này mổ thành một mớ thịt rồi ăn luôn mất.
\r\n\r\nĐương nhiên thì những lúc như thế này những đứa con nít chân yếu tay mềm cũng phải mượn sức cao thủ mà dùng, mà người được nhắm đến lúc này chính là người anh trai cả Lâm Vân Văn. Mà người anh trai Lâm Vân Văn của hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Tiêu này lại là một tu sĩ kim thủy Song linh căn, người anh trai cả này cũng được coi là thiếu niên thiên tài trong một chúng những thanh thiếu niên bên trong gia tộc của bọn họ. Hiện tại ngừoi anh trai Lâm Vân Văn này chính là một cao thủ Luyện Khí kỳ tầng ba. Mà một cao thủ Luyện Khí kỳ tầng ba muốn mang ra để giết hai con linh kê tự nhiên là dư dả, vô cùng dư dả.
\r\n\r\nLâm Vân Dật tính toán một chút rồi cười cười nói: “Anh cả chắc hẳn là sắp tới rồi đấy. Vân Tiêu, em nhanh chọn trước hai con gà muốn bắt đi.”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy thì cũng hứng thú thú ngập tràn, sau đó Lâm Vân Tiêu cũng đi đầu mang theo một chúng mấy thằng nhóc con trong tiểu đội dưỡng linh kê chạy đi đến bên cạnh dây thép mà nhìn chằm chằm một hồi, đứa nào đứa nấy cũng mắt tròn mắt dẹt mà điểm danh coi nên chọn con gà nào cho hợp ý.
\r\n\r\nEnd chap 01
\r\n\r\n-------------XuYing90--------------
\r\n\r\n------oOo------
\r\n\r\nChúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
\r\n\r\nCảm ơn.
\r\n\r\nPs. Nhân vật nhỏ tuổi xưng nó, sau này lớn thì đổi danh xưng sau nha. Chứ mới có vài tuổi mà này nọ nó kỳ lém nha bà con. Chờ cho đám nhỏ hơn 10 tuổi rồi tui đổi nha. Hê hê.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo