Phần 7 - Mở rộng quy mô nuôi dưỡng linh kê
\r\n\r\n------o7o------
\r\n\r\nPhía bên trong thư phòng.
\r\n\r\nLâm Vân Dật bước vào trong phòng rồi cười cười nói: “Phụ thân con tới rồi đây. Sao phụ thân lại gọi con tới vào lúc này?”
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật còn đang đứng trước mặt với dáng vẻ không lớn không nhỏ như thế này cũng không biết nói làm sao được nữa mà thở dài một hơi.
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều hít sâu một hơi mà cười cười nói: “Nhóc con, gia tộc đang muốn mở rộng quy mô chăn nuôi linh kê thêm. Hiện tại gia tộc đang muốn mua lại bí phương chăn nuôi linh kê của con. Con nghĩ sao về chuyện này.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Có thể.”
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều nghe vậy cũng có chút hoài nghi mà nhíu mày nói: “Thật sao? Con đáp ứng thật đấy hả? Sao con lại đáp ứng dứt khoát như vậy chứ?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Phụ thân à, chuyện này không phải là chuyện đương nhiên sao? Dù sao thì chuyện chăn nuôi linh kê muốn phát triển cũng là chuyện cần phải làm to làm lớn, dù sao thì chuyện nuôi dưỡng linh kê này chỉ có một mình con có cố sức thêm nữa cũng không thể mở rộng hơn được nữa. Chắc phụ thân cũng hiểu cái chuyện chăn nuôi linh kê này chỉ dựa vào mấy thằng nhóc con như chúng con thì làm sao mà có thể thành công được đúng không? Hiện tại cũng đến lúc phía gia tộc chúng ta cũng nên ra tay rồi. Nhưng mà tiền lời khi gia tộc nuôi dưỡng linh kê con muốn hai thành.”
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều nghe vậy cũng vô cùng sảng khoái mà cười cười nói: “Có thể.”
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều nhướn mày thầm nghĩ: Kỳ thật thì trước đó lão tổ cũng đang có ý định muốn phân từ hai đến ba thành lợi nhuận cho thằng ba rồi. Dù sao thì thằng ba cũng là tu sĩ Ngũ linh căn, cho dù thằng ba có sở hữu linh thể Thiên Càn thánh thể hay không sở hữu linh thể đi chăng nữa thì thằng nhóc này cũng yêu cầu cần phải có một lượng lớn tài nguyên để tu luyện.
\r\n\r\nNhưng mà, dù sao thì gia tộc cũng có những quy định riêng của gia tộc, nếu như bọn họ mà bất công quá cũng không phải là chuyện gì quá tốt.
\r\n\r\nHiện tại, nếu như thằng ba mà có thêm hai thành tiền lời từ việc chuyển nhượng quyền nuôi dưỡng cùng buôn bán linh kê cho gia tộc như thế này thì từ nay về sau có lẽ thằng ba cũng không cần phải cảm thấy phát sầu quá mức về chuyện tìm kiếm tài nguyên tu luyện nữa rồi, như vậy thì thằng ba cũng có thể tập trung mọi nguồn tài lực để mà tu luyện cho bản thân mình cũng được rồi.
\r\n\r\nKỳ thật thì ban đầu Lâm Viễn Kiều còn cho rằng thằng ba mồm mép tép nhảy như thế này thì có khi Lâm Viễn Kiều sẽ mở miệng nói ra những lời quá phận. Thật không thể nghĩ được là lần này thằng ba nhà hắn lại chỉ lấy hai thành tiền lời mà thôi.
\r\n\r\nLâm Vân Dật lại tiếp tục ngẩng đầu nhìn thấy sắc mặt của Lâm Viễn Kiều đang ngồi trên bàn thì nó cũng âm thầm hoài nghi rằng sâu sắc tại sao sắc mặt của ông già phụ thân này của nó lại bất ngờ như vậy chứ? Không lẽ lúc nãy nó đã mở miệng ra đòi ít quá rồi sao?
\r\n\r\nNhưng mà, nghĩ đến chuyện sau này nó có thể đứng ở dưới bóng mát mà thừa hưởng những quả ngọt thì nó lại không nói gì nữa. Dù sao thì đến hiện tại nó có thể thuận lợi trở thành một đứa trẻ được có vài tuổi mà đã có thể nuôi dưỡng linh kê ít nhiều gì cũng nhờ có lão tổ đứng ở đằng sau trông chừng, nghĩ đến chuyện này thôi thì nó cũng ngại không dám sửa miệng làm gì nữa.
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều như nghĩ cái gì đó mà cười cười rồi nhướn mày nói: “À đúng rồi, lão tổ có lời muốn chuyển lại cho con. Chuyện trang trại chăn nuôi linh kê vừa mới thành lập thành công thì lão tổ cũng không quên một phần công sức của con. Con có thể yên tâm.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Vâng ạ.”
\r\n\r\nNếu như nó chỉ là một tán tu bình thường mà nói thì đừng có nói đến chuyện nó có thể sở hữu được nhiều hơn trăm con linh kê còn khoẻ mạnh như thế này, đến một con linh kê có thể chạy nhảy bình thường thôi nó cũng khó mà có thể giữ được chứ đừng nói nhiều như vậy.
\r\n\r\nTuy rằng trang trại chăn nuôi linh kê của nó hiện tại tuy rằng đúng là do nó đứng ra chủ trì rồi thành lập thật đấy, nhưng mà trang trại chăn nuôi đó có thể phát triển được đến như hiện tại thì ít nhiều gì phía gia tộc cũng hỗ trợ cho nó phần nào đó.
\r\n\r\nDù sao thì trong toàn bộ quá trình dưỡng linh kê này cũng không được tính là quá thuận buồm xuôi gió một đường trơn tru, kỳ thật thì trong quá trình nuôi dưỡng linh kê cũng xuất hiện hai lần cúm linh kê, đám linh kê đó cứ rù rù rồi lật khật một thời gian, may mắn là lúc đó lão tổ cũng xuất hiện kịp thời mà đút một đám đan dược cho đám linh kê này uống, nếu lúc đó không có được đám đan dược của lão tổ xuất hiện thì sự nghiệp nuôi dưỡng linh kê của nó cũng bị đứt ngang đứt quãng giữa đường rồi.
\r\n\r\nKỳ thật thì hai thành liền lời khi chăn nuôi linh kê cũng không được tính là quá ít, nói chung là toàn bộ quá trình chăn nuôi linh kê như thế nào có lẽ lão tổ cùng với phụ thân của nó cũng biết rõ từ sớm rồi mới đúng. Nhưng mà hiện tại phụ thân nó lại chạy đến đây để hỏi ý kiến của nó về chuyện này rồi phân cho nó hai phần linh thạch tiền lời có lẽ là do phụ thân cùng lão tổ muốn chiếu cố cho nó một chút đây mà.
\r\n\r\nKỳ thật thì lão tổ nhà nó cũng phải hơn trăm tuổi mới rời khỏi Ngự Thú Tông xuống núi thành gia lập thất, sau đó thì lão tổ mới lựa chọn ngọn núi Thanh Khê này làm nơi dừng chân rồi bắt đầu sự khiệp khai sáng cho gia tộc Lâm thị.
\r\n\r\nTính từ thời điểm đó đến hiện tại cũng qua hơn 40 năm rồi, hiện tại tuổi tác của lão tổ chắc cũng tiệm cận gần 150 tuổi rồi đấy.
\r\n\r\nVốn dĩ thì đại đa số những tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì thọ nguyên cũng phải chừng 200 tuổi mới toạ hoá, nhưng mà năm đó khi lão tổ quyết định rời khỏi tông môn thì trên người lão tổ cũng mang theo không ít thương tổn cùng những ám thương khó chữa khỏi, sau này lão tổ cũng lao lực vất vả để gây dựng sự nghiệp, chỉ sợ lão tổ cũng khó lòng mà có thể hưởng thọ nguyên đến tròn 200 tuổi được.
\r\n\r\nTuy rằng hiện tại Lâm Vân Dật cũng không muốn nói gở đâu, nhưng mà với tình trạng của lão tổ hiện tại nói nhanh thì chừng 20 năm nữa, còn bảo dưỡng tốt hơn một chút thì khoảng chừng 30 năm nữa thôi lão tổ cũng không còn trên đời này nữa rồi.
\r\n\r\nKỳ thật thì chuyện này cũng được đề cập bên trong cuốn tiểu thuyết kia rồi, lúc đó cuốn tiểu thuyết kia nói sau khi Lâm Vân Dật kia thành hôn cùng với Giang Đàm Nhi, sau khi xảy ra sự kiện đó xong thì 10 năm sau lão tổ cũng không qua khỏi cuối cùng cũng gục xuống luôn. Tính toán thời gian cho cẩn thận thì có lẽ hơn 20 năm sau là thời điểm lão tổ không qua khỏi.
\r\n\r\nNếu lúc đó Lâm Vân Dật kia không thành hôn cùng với Giang Đàm Nhi rồi xảy ra chuyện tai hại kia thì có lẽ lão tổ cũng có thể sống lâu thêm được một chút nữa. Nhưng mà đáng tiếc, dù sao thì chuyện đó cũng đã thành, dù sao thì sau khi cưới Giang Đàm Nhi kia xong thì lão tổ cũng phát hiện ra quyết sách của ông lúc đó cũng chỉ là một sai lầm nghiêm trọng hại cháu trai cũng hại gia tộc, cuối cùng thì lão tổ cũng không thể trụ được nữa mà hộc máu chết cuối cùng thì lão tổ cũng không trụ được bao lâu nữa.
\r\n\r\nMà hiện tại, khi mà Lâm Vân Dật đã xuyên qua rồi, nếu tính theo thời gian trong sách thì gia tộc cũng còn khoảng hơn 20 năm nữa, nếu trong vòng 20 năm này mà phía gia tộc không thể xuất hiện một vị Trúc Cơ kỳ thứ hai chỉ sợ là gia tộc cũng biến thành miếnh bánh ngon mặc người khác xâu xé, dù sao thì một gia tộc Trúc Cơ kỳ mà không có một tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào đứng ra toạ trấn thì lẽ đương nhiên gia tộc đó cũng bị sụp đổ trong một sớm một chiều mà thôi.
\r\n\r\nXét lại toàn bộ Lâm gia của bọn họ hiện tại thì người có hy vọng tiến giai lên Trúc Cơ kỳ sớm nhất có lẽ là phụ thân Lâm Viễn Kiều của nó, dù sao thì hiện tại phụ thân cũng là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 7 rồi.
\r\n\r\nNhưng mà dựa theo tiến độ tu luyện này của phụ thân nó thì trong khoảng thời gian 10 năm kế tiếp thôi thì phụ thân nó cũng rất có hy vọng có thể tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 9. Nói như vậy thì nếu như phụ thân hắn có đủ nguồn tài nguyên tu luyện thì có lẽ trong khoảng thời gian hơn chục năm sau chắc chắn là phụ thân cũng có thể mưu đồ tính toán thu mua Trúc cơ đan rồi có thể tiến giai lên Trúc Cơ kỳ thôi.
\r\n\r\nTính toán cho cẩn thận thì một viên Trúc cơ đan cũng có giá trị khoảng 10 vạn linh thạch, mà nguồn linh thạch đang lưu thông trong gia tộc Lâm gia hiện tại cũng không có bao nhiêu cả, đại đa số đều dựa trên hơn chục mẫu linh điền đang trồng trọt linh cốc kia. Nhưng mà, số linh cốc trong sau khi thu hoạch được từ số linh điền kia cũng phải giao lại ba thành sản phẩm ngược lại cho Ngự Thú Tông, gia tộc bọn họ cũng chỉ có thể lưu lại năm thành tự dùng, số còn lại hai thành kia thì mang bán ra ngoài. Tính toán cẩn thận thì mỗi một năm nếu không mất mùa, nếu không thất thu, sản lượng linh cốc không đổi thì hàng năm gia tộc cũng chỉ có thể thu lại 4.000 linh thạch, mà con số 4.000 linh thạch mỗi năm so với giá của 10 vạn linh thạch của một viên Trúc cơ đan thì con số này thật sự cũng quá xa vời, nếu tính toán gom góp đủ toàn bộ tiền lời không tiêu không sử dụng khi bán linh cốc để đắp vào số Trúc cơ đan kia thì gia tộc cũng phải tốn đến 25 năm mới có thể có thể tích đủ linh thạch để mua Trúc cơ đan.
\r\n\r\nĐương nhiên, lão tổ Lâm gia dù sao cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng được gần trăm năm rồi, mà năm đó trước khi quyết định xuống núi rời khỏi tông môn thì đương nhiên là lão tổ cũng tích cóp được một số tài sản gì đó kha khá rồi mới rời đi, nếu như phụ thân nó mà thật sự muốn mua Trúc cơ đan sớm hơm một chút thì lão tổ nhà bọn họ cũng có thể trợ giúp đôi chút chứ không hoàn toàn đứng ngoài nhìn phụ thân vật lộn chừng đó năm được.
\r\n\r\nNhưng mà, nói gì thì nói phụ thân nó cũng không thể trông chờ hoàn toàn vào lão tổ được, dù sao thì cũng phải bất kỳ một chuyện gì cũng nhờ hết vào lão tổ như thế này được.
\r\n\r\nNói gì thì nói phụ thân nó cũng phải nghĩ được biện pháp gì đó để kiếm tiền thôi. Nếu như việc mô hình chăn nuôi linh kê có thể được nhân rộng ra rồi phát triển mạnh hơn nữa ít nhiều gì gia tộc cũng có thêm một nguồn thu nhập, đến lúc đó thì tiền bạc trong gia tộc cũng có thể dư giả thêm một chút nữa, mà đến lúc đó thì mấy đứa nhóc trong gia tộc cũng có thêm chút tài ngueyen tu luyện.
\r\n\r\n………
\r\n\r\nĐã quyết định bán ra phương pháp chăn nuôi linh kê cho gia tộc thì đương nhiên là Lâm Vân Dật cũng phải làm việc vô cùng đàng hoàng. Sau khi truyền thụ rồi biên soạn thành sách ghi chép phương pháp chăn nuôi linh kê xong thì Lâm Vân Dật cũng bàn giao toàn bộ lại cho gia tộc. Sau khi hoàn tất mọi thủ tục thì Lâm Vân Dật cũng quyết định bế quan muốn đánh sâu vào Luyện Khí kỳ tầng 2.
\r\n\r\nSau một tháng tu luyện ròng rã không gặp phải bất kỳ một sự quấy rối nào thì Lâm Vân Dật tu luyện cũng vô cùng thuận lợi, cuối cùng thì Lâm Vân Dật cũng có thể thuận lợi tiến vào Luyện Khí kỳ tầng 2.
\r\n\r\nSự kiện Lâm Vân Dật đột nhiên đột phá thành tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 2 như vậy cũng khiến cho toàn bộ trên dưới Lâm gia bị kích động không nhẹ. Dù sao thì đây cũng là chuyện khó có thể tưởng tượng được, cho dù là tu sĩ Song linh căn đi chăng nữa nhưng mà chỉ mới 6 tuổi như thế này đã có thể tu luyện thành tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 2 cũng được tính là thiên tài trong các thiên tài luôn rồi. Mà Lâm Vân Dật còn không phải là tu sĩ Song linh căn, Lâm Vân Dật chính là tu sĩ Ngũ linh căn đấy. Tuy rằng chuyện này cũng rất khó tin nhưng mà chuyện này cũng đã xảy ra rồi, muốn không tin cũng không được.
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu đang ngồi ngoài cửa nhìn thấy Lâm Vân Dật xuất quan mà trong lòng cũng có chút kích động hô lớn lên nói: “Anh ba à anh ba, cuối cùng thì anh cũng chịu xuất quan rồi. Lâu lắm rồi không gặp anh ba làm em nhớ anh ba quá đi mà.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Ừ, cuối cùng thì anh cũng xuất quan. Bế quan đúng một tháng ròng rã cuối cùng cũng được coi là công đức viên mãn mà.”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy cũng tỏ vẻ vô cùng hâm mộ mà cười cười nói: “Anh ba, anh nói như vậy là anh đã tiến giai Luyện Khí kỳ tầng 2 rồi đúng không?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật ngẩng đầu nhìn về nhìn phía Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười mà nói: “Được rồi, được rồi, em cũng không cần phải cảm thấy hâm mộ anh như vậy làm gì. Dù sao thì tư chất của em còn tốt hơn anh rất nhiều đấy, chỉ là trước đó em nghe theo lời ông bố ngu xuẩn của chúng ta mà đi lầm đường lạc lối mà thôi. May mắn hiện tại cũng coi như có thể vãn hồi được, tuy rằng tình trạng của em hiện tại cũng coi như mất bò mới lo làm chuồng nhưng mà tình trạng của em cũng coi như có thể vãn hồi được. Nếu như em đã có thể sửa được kịp lúc thì rất nhanh sau đó em cũng có thể đuổi kịp bước chân của anh mà thôi.”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy cũng ngẩng đầu lên tỏ vẻ vô cùng hứng thú mà cười cười nói: “Anh ba, chuyện này là thật sao? Anh không nói những chuyện này để an ủi em thôi chứ?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Chuyện này không phải là đương nhiên sao? Anh việc gì mà phải an ủi em chứ? Em nghĩ anh sẽ nói những lời an ủi cho em thật đấy hả? À đúng rồi, trong khoảng thời gian mấy ngày anh bế quan phía bên ngoài kia có chuyện mới mẻ gì không?”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút phiền muộn rồi ngẫm nghĩ một chút nói: “Chuyện mới mẻ thì không có nhưng mà chuyện buồn thì có đây anh ba. Em thấy dạo gần đây đột nhiên có không ít trưởng bối trong nhà thường trộn lẫn vào trang trại để chăn nuôi linh kê với bọn em. Em thấy hình như mấy vị trưởng bối này đang muốn cướp đoạt đường sống của chúng ta đây mà.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cười cười nhướn mày nói: “Thằng nhóc không có đầu óc này. Có người hỗ trợ giúp đỡ em làm việc không phải là chuyện tốt sao? Cũng đúng lúc chúng ta có việc khác cần phải hoàn thành đây.”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy thì hứng thú cũng ngẩng cao rồi cười cười nói: “Việc khác ạ? Anh ba, anh nghĩ ra chuyện gì rồi ạ?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghĩ nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Chúng ta có thể làm mấy quả cầu đá lông linh kê đi. Làm nhiều thêm một chút cũng được, cái này cũng coi như có chút phúc lợi cho mấy đứa con nít trong gia tộc vui chơi, cũng coi như tận dụng triệt để đám lông linh kê kia.”
\r\n\r\nKỳ thật thì đám linh kê mà Lâm Vân Dật nuôi trong chuồng nhìn cũng sặc sỡ không thôi, có những con còn mọc ra đủ màu sắc với đủ kiểu dáng khác nhau, thời điểm Lâm Vân Dật nhìn thấy đám lông linh kê này rụng xuống thì nó cũng sai mấy đứa trẻ trong tiểu đội dưỡng linh kê gom góp lại, cuối cùng thì nó cũng gom được một mớ nhiều vô cùng còn đang chất đống trong một căn phòng.
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy đột nhiên lại cảm thấy vô cùng hứng thú mà cười cười nói: “Anh ba, quả cầu đá lông linh kê là cái gì vậy ạ? Cái đó là cái gì? Tại sao lại là phúc lợi?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng liếc xéo về phía Lâm Vân Tiêu thở dài một hơi thầm nghĩ: Thằng em trai thứ tư này lớn đến nông nỗi như thế này rồi mà quả cầu đá lông linh kê là cái gì mà nó còn không biết sao? Quả nhiên đáng thương, cái này còn gì là tuổi thơ nữa chứ? Chậc chậc, không lẽ trẻ con của thế giới này không có cái gì được gọi là tuổi thơ luôn hay gì hả tròi?
\r\n\r\nLâm Vân Dật cũng nhanh chóng chạy đến trang trại chăn nuôi linh kê, sau đó hắn cũng triệu tập hất mấy đứa trẻ trong tiểu đội dưỡng linh kê lại, sau đó thì nó cũng giảng giải rồi cả đám lại cùng nhau ngồi lại chế tạo ra quả cầu đá lông linh kê.
\r\n\r\nThời điểm khi mà quả cầu đá lông linh kê được làm xong thì toàn bộ tộc nhân trong tộc cũng trầm trồ lên khen ngợi một đường. Có vẻ như một món đồ chơi mới xuất hiện này cũng khiến cho bao nhiêu người cảm thấy vô cùng phấn khích đây.
\r\n\r\nMà cũng nhờ có sự lan truyền vô cùng nhanh chóng thì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi sau đó khắp núi đồi đồng hoang nơi nơi đều xuất hiện đang chơi đá cầu, không đứa này chơi thành đám thì đứa kia chơi thành đám, cả núi rừng vang vọng những tiếng trẻ con cười giòn tan.
\r\n\r\nCó thể nói những quả cầu đá lông linh kê này chỉ cần sử dụng đám lông vũ của mấy con linh kê mà chế tạo thành, đối với những đứa trẻ phàm nhân của gia tộc mà nói thì đây đều là những món bảo vật hiếm có khó tìm, mỗi đứa nhận được một quả cầu đá này mà ôm vào lòng như đang ôm một món báu vật vậy.
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều đứng ở đằng xa nhìn về phía những đứa trẻ con trong gia tộc đang nô đùa vô cùng vui vẻ khắp núi đồi như vậy thì trong lòng cũng vui lây mà nhếch miệng cười theo.
\r\n\r\nLâm Vân Văn nhìn về phía Lâm Viễn Kiều rồi cười cười nói: “Phụ thân cảm thấy vô cùng cao hứng về chuyện này sao?”
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”
\r\n\r\nLâm Vân Văn cười cười cũng có chút vui vẻ mà nói: “Phụ thân, con nghe người ta nói dạo gần đây thằng ba còn mang theo một lượng lớn quả cầu đá lông linh kê này trưng bày vào trong cửa hàng của chúng ta nữa đấy. Nghe nói công việc kinh doanh cũng không tồi, sinh ý cũng nhờ vậy mà tăng lên vùn vụt.”
\r\n\r\nThằng ba Lâm Vân Dật này mang theo một đám trẻ con trong tiểu đội dưỡng linh kê chuyển hướng sang công việc thủ công, những quả cầu đá lông linh kê này mà chế tạo tốt, kiểu dáng đẹp, phẩm tương cao cũng được ưu tiên phân loại rồi mang đến mấy cửa hàng của gia tộc để trưng bày rồi bán ra, còn mấy trái cầu đá bị làm hỏng một chút, phẩm chất thấp một chút thì đưa cho mấy đứa trẻ bên trong gia tộc làm cầu đá.
\r\n\r\nKỳ thật thì giá cả của đám mấy quả cầu đá lông linh kê này cũng không đắt, dù sao thì mấy quả cầu đá này cũng sử dụng lông của một đám linh kê hoặc linh điểu rơi rụng. Những quả cầu đá được làm bằng những loại lông vũ có màu sắc sặc sỡ hơn một chút lại rất được hoan nghênh, những quả cầu đá có màu sắc không được sặc sỡ cho lắm cũng có một giá cả khác, nói chung đầu ra cho đám quả cầu đá này cũng không tệ lắm.
\r\n\r\nVốn dĩ thì những cửa hàng của Lâm gia bọn họ trong thôn cũng không được nhộn nhịp cho lắm, công việc kinh doanh cũng bình thường tạm ổn chứ không có bao nhiêu doanh thu, nhưng mà sau khi mấy quả cầu đá bằng lông linh kê này được trưng bày vào bên trong cửa hàng thì bỗng nhiên khách khứa lại đông đúc hơn hẳn, sau đó thằng ba nói cái gì mà chiến lược kinh doanh kích thích khác hàng này nọ, cũng nhờ có thêm mấy quả cầu đá này làm quà tặng đính kèm thì chuyện kinh doanh của các cửa hàng Lâm gia đột nhiên khởi sắc hơn hẳn.
\r\n\r\nLâm Viễn Kiều cười cười rồi cũng có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi nói: “Phụ thân cảm thấy vui mừng cũng không chỉ riêng chuyện em trai con làm mấy quả cầu đá này cung cấp cho cửa tiệm khiến cho sinh ý trong cửa tiệm đột nhiên tăng lên, cái đó cũng chỉ là một phần nhỏ thôi. Chuyện khiến cho phụ thân cảm thấy vui mừng hơn hết đó chính là em trai con lại nguyện ý chế tạo mấy loại đồ chơi dành cho trẻ nhỏ như vậy. Cuối cùng thì thằng nhỏ cũng có chút dáng vẻ của một đứa trẻ bình thường thôi. Nhìn dáng vẻ ông cụ non của nó khiến phụ thân cảm thấy nó già dặn quá.”
\r\n\r\nLâm Vân Văn nghe vậy cũng giật giật lông mày một chút, hắn cảm thấy hình như phụ thân hắn vui mừng hơi sớm quá rồi thì phải. Tuy rằng thằng ba đúng là tự mình bày cho đám trẻ con kia chết tạo đám quả cầu đá bằng lông linh kê kia thật đấy, sau khi bày đám trẻ kia chế tạo xong nó cũng bày cho đám trẻ con kia chơi, xong rồi nó quay mông đi ra chỗ khác luôn không thèm nhìn đến nữa. Nhìn vào thái độ của thằng nhỏ khi nhìn đám trẻ con kia chơi thì dường như thằng ba cũng cảm thấy món đồ chơi nhỏ này chẳng qua cũng chỉ là món đồ chơi dành cho đám trẻ con chơi với nhau mà thôi, còn thằng ba thì căn bản là không thèm động đến chứ đừng nói là đứng đó chơi với đám trẻ con kia.
\r\n\r\nTuy rằng thằng ba đúng là coi thường không thèm chơi thật nhưng mà thằng tư lại rất thích món đồ này thì phải. Mà không chỉ một mình thằng tư thích chơi món hàng này không thôi đâu, dường như mấy đứa trẻ trong tiểu đội dưỡng linh kê kia cũng rất yêu thích món đồ chơi nhỏ này đấy. Hơn nữa, trong đám trẻ ở trang trại chăn nuôi thì thằng tư sở hữu quả cầu đá có phẩm chất tốt nhất, mà mỗi một lần chơi đá cầu thì nó cũng có thể đá được số lên nhiều nhất. Có vẻ như thằng tư cũng rất có tố chất chơi trò này.
\r\n\r\nMà hình như thằng tư không chỉ có một quả cầu đá bằng lông linh kê thôi đâu, nghe nói một mình thằng tư vậy mà sở hữu hơn 20 trái cầu đá thì phải. Nghe nói mỗi một quả cầu đá bằng lông linh kê này cũng được thằng tư tuyển chuyện lông một cách kỹ càng, thời điểm chế tạo cũng rất tỉ mỉ, số quả cầu đó cũng có thuần sắc cũng có hỗn sắc, nói chung là tính thẩm mỹ cũng như chất lượng của mấy quả cầu đó đạt đến trình độ hoàn mỹ.
\r\n\r\n……..
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi cười cười nói: “Anh ba à anh ba, hôm nay chúng ta không làm quả cầu đá nữa hả?”
\r\n\r\nLâm Vân Dật cũng có chút lười biếng mà xua tay nói: “Không làm. Làm nhiều quả cầu đá như vậy thì ba năm cũng dùng không hết nổi nữa đây. Cầu không bằng cung, dư thừa quá nhiều, hàng tồn kho cũng còn không ít. Không làm nữa.”
\r\n\r\nLâm Vân Tiêu nghe vậy cũng không cho là đúng mà cười cười nói: “Anh ba, không phải như vậy đâu mà. Làm gì mà đến ba năm không dùng xong được chứ? Đừng nói ba năm không dùng xong có khi chỉ cần ba tháng thôi thì số hàng này đã bị tiêu thụ hết luôn rồi ấy chứ? Em nghe nói dạo gần đây những quả cầu này được đưa vào mấy cửa hàng của gia tộc để tăng doanh thu thì phải. Nghe nói việc buôn bán cũng tốt lắm, mấy quả cầu đá này hình như còn rất được hoan nghênh đấy.”
\r\n\r\nLâm Vân Dật nghe vậy cũng giật mình mà nói: “Cái này cũng chỉ là món đồ dỗ trẻ con thôi mà? Còn được hoan nghênh thật đấy à? Không ngờ là món hàng này còn đắt hàng như vậy hả?”
\r\n\r\nLần này chuyện chăn nuôi linh kê cũng có những vị trưởng bối trong gia tộc cùng tham gia vào nữa cho nên quy mô chăn nuôi linh kê cũng được mở rộng, số lượng đàn cũng được tăng lên, nói chúng thì quy mô đàn linh kê hiện tại cũng không chỉ là con số 100 như ban đầu nữa rồi.
\r\n\r\nChỉ trong vòng ngắn ngủi hơn một tháng thôi nhưng mà quy mô bầy linh kê hiện tại cũng được khuếch trương lên hơn trước đến mười lần, số lượng đàn linh kê hiện tại cũng tăng hơn 1.000 con rồi thì phải.
\r\n\r\nMà khi tăng quy mô đàn linh kê lên thì đương nhiên là số trứng linh kê thu thập được cũng được gia tăng lên, nghe nói hiện tại mỗi tháng đàn linh kê này cũng cho ra hơn 2 vạn trái trứng, với số trứng linh kê khổng lồ này thì mỗi tháng cũng thu hoạch được hơn 2.000 linh thạch tiền lời, mà cứ theo tiến độ này thì hàng năm sẽ thu hoạch được hơn 2 vạn linh thạch tiền lời rồi.
\r\n\r\nMà gia tộc của bọn họ cũng sở hữu linh điền, số linh điền này có canh tác tốt đến mức độ nào đi chăng nữa thì tiền lời mỗi năm chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi cũng chẳng thể gia tăng lên bao nhiêu cả.
\r\n\r\nNhưng mà, sau khi số lượng bầy linh kê đạt đến con số 1.000 rồi thì dường như tốc độ khuếch trương đàn đột nhiên lại bị chững lại không thể gia tăng thêm được nữa.
\r\n\r\nNhưng mà cái chuyện không thể tăng đàn cũng có thể giải thích vô cùng dễ dàng, nói cho cùng thì địa bàn ở vùng núi Thanh Khê này cũng khá hữu hạn, diện tích cũng chỉ là mấy quả đồi cũng không có bao nhiêu cả, mà những địa phương thích hợp để chăn nuôi linh kê ở trên núi Thanh Khê này kỳ thật cũng bị bó hẹp ở một vài đại điểm cố định. Dường như con số hơn 1.000 con linh kê như thế này đã được tính là con số cực hạn rồi không thể tăng đàn được nữa. Tuy rằng quy mô đàn linh kê không thể gia tăng được nữa nhưng mà các vị trưởng bối trong gia tộc cũng cảm thấy vô cùng mỹ mãn về chuyện này rồi.
\r\n\r\nEnd chap 07
\r\n\r\n-------------XuYing90--------------
\r\n\r\n------oOo------
\r\n\r\nChúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
\r\n\r\nCảm ơn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo