Phần 6 - Kiếp trước kiếp này
\r\n\r\n------o6o------
\r\n\r\nSau khi gặp qua phụ thân Lâm Viễn Kiều rồi nói chuyện xong xuôi hết rồi thì Lâm Vân Dật cũng quay trở về phòng của mình chuẩn bị nghỉ ngơi.
\r\n\r\nLâm Vân Dật bước tới leo lên chiếc bàn nhỏ của mình rồi cẩn thận mà ngồi thẳng xuống, sau đó nó cũng vô cùng cẩn thận mà quét dọn rồi sắp xếp lại toàn bộ suy nghĩ trong đầu một lượt. Kỳ thật thì nó cũng có ký ức của cả hai đời, đại khái có lẽ là do nó đã từ chối không uống hết bát canh Mạnh Bà cho nên phần ký tức của kiếp trước nó vẫn còn lưu giữ lại rồi trực tiếp đầu thai luôn, cho nên toàn bộ ký ức của kiếp trước như thế nào nó cũng ghi nhớ được vô cùng rõ ràng.
\r\n\r\nKiếp trước Lâm Vân Dật sinh hoạt ở Địa Cầu, mà thân thể của nó kỳ thật cũng không được tốt cho lắm, tuy rằng thân thể không tốt bù lại đầu óc của nó cũng được coi là khá ổn, sau đó nó cũng một đường mà thi đậu nghiên cứu sinh, còn chưa kịp nghiên cứu chuyên sâu được mấy năm thì nó lại qua đời do phát bệnh tim đột ngột kết thúc những năm sống ngắn ngủi. Tính ra thì kiếp trước dương thọ của Lâm Vân Dật thật sự cũng không được tính là quá dài đâu nhỉ.
\r\n\r\nThời điểm khi mở mắt thì nó cũng phát hiện được một chuyện là nó được trọng sinh rồi, hơn nữa nó còn được trọng sinh trong một thân thể vô cùng khoẻ mạnh nữa, ngoài ra thì nó còn được trọng sinh vào một thế giới tu chân mà kiếp trước nó đã từng được đọc trong tiểu thuyết nữa, sau khi biết được thông tin này mà trong hình hài một đứa trẻ sơ sinh nó cũng mừng như điên luôn rồi.
\r\n\r\nSống trong thời đại phim ảnh rồi tiểu thuyết mạng tràn ngập khắp nơi thì làm gì mà có một người đàn ông nào không muốn mang trên người một thanh kiếm dài rồi ngao du khắp thiên hạ đâu cơ chứ? Làm gì mà có một người đàn ông nào không nuôi mộng tưởng muốn vấn đỉnh con đường trường sinh đây chứ? Với bản thân Lâm Vân Dật ở kiếp trước tuy không thể hiện quá rõ ràng ra mặt nhưng mà sâu bên trong thâm tâm nó với thân xác của một con bệnh thì đây cũng có thể coi là một ước vọng thầm kín.
\r\n\r\nThời điểm khi mà Lâm Vân Dật vừa mới có thể hoạt động được một cách bình thường chính là thời điểm nó biết bò trên mặt đất đấy, thời điểm ngay khi nó vừa mới thoát khỏi cái mác sơ sinh chỉ biết bú sữa mẹ kia thì Lâm Vân Dật cũng chờ không nổi muốn chạy đi tìm hiểu hết thảy mọi sự về cái thế giới tu chân này rồi.
\r\n\r\nMà lão tổ của Lâm gia hắn là một cường giả Trúc Cơ kỳ, phía bên trong gia tộc đương nhiên là có một nơi được gọi là Tàng Thư Các, đương nhiên bên trong Tàng Thư Các này cũng có không ít điển tịch về tu chân.
\r\n\r\nGiờ nhớ lại thì không thể không nói những cuốn điển tịch đó thật sự là giúp cho nó một cái đại ân lớn để mở rộng tầm nhìn hạn hẹp của một người phàm trần của nó đấy.
\r\n\r\nSau đó thì Lâm Vân Dật cũng bắt đầu ngày tháng học chữ, đọc điển tịch, trằn trọc mãi cũng đến thời điểm hắn ba tuổi phải tiến hành trắc nghệm linh căn, lúc đó Lâm Vân Dật còn chờ không nổi muốn thử nghiệm xem linh căn của bản thân mình là gì để bắt đầu tu luyện luôn khi còn nóng hổi.
\r\n\r\nThời điểm khi vừa mới trắc nghiệm linh căn xong, khi mà mọi người biết được nó sở hữu linh căn có thuộc tính Ngũ Hành thì tất cả mọi người đều nghĩ rằng nó xong đời rồi.
\r\n\r\nNhưng mà, đối ngược với tất cả mọi người thì Lâm Vân Dật lại cảm thấy những người trong gia tộc Lâm gia này đúng là đồ ngốc, cả một đám người chính là ếch ngồi đáy giếng, tu sĩ Ngũ linh căn thì làm sao chứ hả? Tu sĩ Ngũ linh căn thì có vấn đề gì không hả? Trong tiểu thuyết thường hay mô tả nam chính thường sẽ sở hữu linh căn như cỏ rác này nọ bị người đời khinh bỏ dè bỉu nọ kia, sau đó nam chính lại bắt đầu cố gắng rồi đi lên con đường thay đổi cuộc đời đầy gian nan, cuối cùng còn nhận được kết quả xứng đáng đấy, không phải trog tiểu thuyết đều nói là như vậy sao?
\r\n\r\nLâm Vân Dật nó đây, thân là một người của Địa Cầu, vậy mà nó lại gặp được một chuyện huyền huyễn như kiểu thai xuyên đi sang một thế giới tu chân như vậy, mà nó lại còn mang theo ký ức kiếp trước đầu thai đến tạna nơi đây, cái này còn không chứng minh được là nó nắm trong tay số phận nghịch thiên cải mệnh rồi sao? Lâm Vân Dật nó có thể tự tin rằng cả một cuộc đời tiếp theo của nó chắc chắn là không tầm thường, cuộc đời tiếp theo của nó chính là bình thản mà bước nhẹ qua tháng năm từ từ đi đến con đường trường sinh cùng trời đất mà thôi.
\r\n\r\nNgay từ thời điểm ban đầu khi mới mở mắt ra thì Lâm Vân Dật còn đang cho rằng bản thân nó chỉ là một người xuyên qua một cách đơn thuần mà thôi, nó còn nghĩ rằng nó đang đi trên một con đường được trải hoa hồng không gì sánh bằng kia. Thẳng cho đến mất tháng trước phía Giang gia đột nhiên truyền đến một tin tức là nó còn có một vị hôn thê được đính hôn từ khi còn trong bụng mẹ, không ngờ vị hôn thê này của nó còn là một tu sĩ hoả mộc Song linh, sau khi nghe được tin tức này mà toàn bộ nhận thức của Lâm Vân Dật cũng bị đánh choang một cái bể nát vụn, đến giờ phút đó, sau khi sống gần được 6 năm ở cái thế giới tu chân này Lâm Vân Dật lại phải suy nghĩ lại một lần nữa, hoá ra nó không phải là đầu thai đi xuyên qua một thế giới khác, đúng là nó cũng xuyên thật đấy nhưng mà nó lại là xuyên thư, là xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết.
\r\n\r\nThời điểm khi còn ở Địa Cầu thì Lâm Vân Dật cũng từng đọc qua không ít tiểu thuyết tu chân, cái này nói nghiên cứu thì hơi quá nhưng mà mà cũng có cái đam mê đọc tiểu thuyết tu chân, nói đến con số mấy ngàn cuốn thì hơi quá thật, nhưng mà từ nhỏ đến lớn số lượng tiểu thuyết mà nó từng đọc nó hoàn toàn không thể nhớ hết được. Mà thật sự không ngờ được là có một ngày nào đó nó lại bị xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết mà nó từng đọc cách đây không lâu.
\r\n\r\nMà nhân vật mà Lâm Vân Dật xuyên qua chẳng phải vai chính cũng chẳng phải vai phụ, Lâm Vân Dật còn không được cho là một vai thứ năm hay vai thứ sáu trong cuốn tiểu thuyết đấy nữa cơ, nhân vật mà nó xuyên qua là một nhân vật phông nền còn không được mô tả chi tiết rõ ràng.
\r\n\r\nNội dung của cuốn tiểu thuyết này nói về nhân vật nữ chính là Giang Việt Nhiễm của Giang gia, cuốn tiểu thuyết này mô chủ yếu mô tả về khung cảnh nữ chính sau khi gia nhập vào Ngự Thú Tông rồi cùng với nhân vật nam chính của cuốn tiểu thuyết này loan phụng hoà mình cầm sắt hoà minh mà sinh sống với nhau. Sau đó thì nữ chính cùng nam chính một đường vượt mọi chông gai thử thách, hai nhân vật này hăng hái hướng về phía trước rồi dần dần đi đến đỉnh nhân sinh của cuộc đời, một câu chuyện tình yêu vô cùng đẹp đẽ, người đọc khi đọc xong cái kết viên mãn cũng phải thốt lên một câu cuộc tình thật viên mãn.
\r\n\r\nMà vị nữ chính Giang Việt Nhiễm sau một lần về thăm viếng lại gia tộc nguyên sinh của mình thì đột nhiên gặp được vị cô em họ của mình, mà cô em họ của nữ chính cũng trùng hợp làm sao lại chính là vị hôn thê của hắn Giang Đàm Nhi.
\r\n\r\nMà trong mô tả của cuốn tiểu thuyết đó thì nhân vật Lâm Vân Dật này là một kẻ vô công rỗi nghề, không học vấn cũng không nghề nghiệp gì, tư chất thì kém cỏi, đúng như những gì mà hiện tại đang diễn ra thì Lâm Vân Dật chính là một tu sĩ Ngũ linh căn, cái đáng chết ở đây chính là Lâm Vân Dật còn dám mơ ước đến nữ tu Giang Đàm Nhi của Đàm gia là một tu sĩ Song linh căn, cái này thì khác nào cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga đâu chứ?
\r\n\r\nMà phía Lâm gia này cũng không phải dạng vừa, phía Giang gia bên kia đã mấy lần có ý muốn hồi lại mối hôn sự này rồi, nhưng mà phía Lâm gia cứ cắn chặt cái hôn ước từ trong bụng mẹ này mà không chịu buông tay thả cho Giang Đàm Nhi đi tìm mối lương duyên tốt hơn, cuối cùng thì Lâm gia làm rùm làm beng còn bỏ hết vốn lãi mà cưới cho bằng được Giang Đàm Nhi vào cửa.
\r\n\r\nSau khi Lâm gia cưới Giang Đàm Nhi vào cửa rồi nhưng mà phía Lâm gia cũng không đối đãi với Giang Đàm Nhi quá tốt đẹp, mối hôn sự này phía Lâm gia cũng bị thua thiệt trong lần cưới hỏi cho nên bao bực dọc thì Lâm gia cũng trút lên người Giang Đàm Nhi, hơn nữa Lâm gia còn muốn biến Giang Đàm Nhi thành cái máy đẻ, mỗi ngày mở mắt ra thì người của Lâm gia đều thúc giục Giang Đàm Nhi sinh con rồi lại sinh con.
\r\n\r\nKết quả thì đúng như những gì mà Lâm Vân Dật của hiện tại đã từng nói với phụ thân mình, kết cục sau khi rước Giang Đàm Nhi kia vào cửa cũng chỉ có thể nói là hại người hại mình mà thôi, không ngờ Lâm Vân Dật lại thật sự sở hữu một loại linh thể vô cùng hiếm thấy chính là Thiên Càn thánh thể, mà sau khi thành thân thì toàn bộ tu vi của bản thân có cao có thấp như thế nào thì cũng đều tiện nghi cho Giang Đàm Nhi trong lần động phóng phá thân lần đầu tiên đấy.
\r\n\r\nSau lần động phòng đầu tiên đó thì tu vi của Lâm Vân Dật cũng bị cuốn bay theo chiều gió rồi trở thành phế vật, cuối cùng thì Lâm gia mới phát hiện ra Lâm Vân Dật lại sở hữu linh thể Thiên Càn thánh thể vô cùng hiếm có, nhưng mà sự việc đến mức này cũng không còn kịp nữa rồi, lúc này thì chuyện cần làm cũng làm mà người cũng bị phế thành phế vật luôn rồi.
\r\n\r\nLúc này thì đương nhiên là Lâm gia cảm thấy Giang Đàm Nhi chính là kẻ đã hại thiên tài Lâm Vân Dật xuống đường cùng, đường đường một thiên tài của Lâm gia ấy vậy lại bị huỷ hoại sau một đêm trên tay một nữ nhân. Sự việc càng lúc càng đẩy lên cao trào, Lâm gia hận Giang Đàm Nhi đến nghiến răng nghiến lợi, nơi nơi chốn chốn đều tìm cách hạ nhục Giang Đàm Nhi. Cuối cùng thì đôi bên cũng lăn lộn với nhau đến mấy năm không ngừng không nghỉ, đến lúc này thì vị lão Trúc Cơ kỳ của Lâm gia cũng không thể qua khỏi mà ngã xuống, cuối cùng thì đôi bên cũng không chịu nổi nữa mà hoà li luôn.
\r\n\r\nTrong cuốn tiểu thuyết kia đều được triển khai theo góc nhìn của nữ chính khi nhìn vào sự việc này, khi đọc thì người đọc đều cảm thấy kết cục của Lâm gia như vậy cũng chỉ được xem như hại người hại mình mà thôi, mối hôn sự này ngay từ thời điểm ban đầu chính là một mối liên hôn miễn cưỡng, mà bắt đầu đã là sự miễn cưỡng thì kết cục cuối cùng cũng chú định là sẽ dẫn đến bi kịch. Mà Lâm gia đi đến một bước đường như thế kia chẳng qua cũng là do Lâm gia xứng đáng. Mà người đọc khi đọc đến đoạn này dưới góc nhìn của nữ chính thì số phận này của Lâm gia chính là hoàn toàn xứng đáng.
\r\n\r\n……
\r\n\r\nMà trong mắt Lâm Vân Dật của hiện tại khi nhìn nhận vấn đề thì Lâm gia này chính là gia tộc vung tiền như rác mà mua rắc rối về mình.
\r\n\r\nKỳ thật thì phía Giang gia bên kia cũng có một vị lão tổ Trúc Cơ kỳ toạ trấn, phía Giang gia bên kia cũng không phải là quả hồng mềm muốn nhào thế nào thì nhào cũng được.
\r\n\r\nNếu như Giang gia mà chịu cho người gả đến Lâm gia của bọn họ thì đương nhiên là phía Lâm gia cũng phải hạ cả vốn lẫn gốc, có khi còn đào rỗng cả Lâm gia thì may mới có thể rước được nữ tu kia về nhà.
\r\n\r\nTheo như những gì mà hắn được biết kỳ thật trước đó không bao lâu lão tổ Lâm gia nhà bọn họ còn đang muốn đưa một phần lễ vật không nhỏ đi sang phía Giang gia bên kia, mục đích đương nhiên là muốn gắn bó thân thiết thêm một chút, cái này cũng coi như nhắc nhở phía Giang gia bên kia mối hôn sự giữa Lâm gia cùng Giang gia còn đang treo trên đầu.
\r\n\r\nNếu sự việc mà cứ diễn biến theo tình tiết trong cuốn tiểu thuyết kia thì không bao lâu sau đó Lâm gia cũng cưới người kia về cho cháu trai mình, nhưng mà vất vả bao nhiêu mới cưới được người về, nhưng mà người này lại là nguyên nhân chính làm một cháu trai thiên tài bị phế hoàn toàn rồi thành phế nhân, cuối cùng người được hưởng lợi lớn nhất lại chính là Giang Đàm Nhi kia. Nhìn thấy kết cục như thế này thì người của Lâm gia có tức giận cũng là chuyện khó có thể tránh khỏi.
\r\n\r\nMà kết cục của Lâm gia đến cuối cùng là thế nào thì khi nữ chính nói chuyện cùng với người em họ Giang Đàm Nhi vẫn chưa từng đề cập tới.
\r\n\r\nNhưng mà, không nói tới thì Lâm Vân Dật cũng có thể suy đoán được phần nào rồi, Giang Đàm Nhi kia quay lại Giang gia rồi thì lão tổ Lâm gia đã ngã xuống, mà sau khi lão tổ Lâm gia ngã xuống thì phía Lâm gia cũng không có tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào đứng ra lèo lái con thuyền Lâm gia nữa, cũng chính vì vậy cho nên Giang Đàm Nhi mới có thể hoà li một cách nhẹ nhàng như vậy.
\r\n\r\nMà nếu như Lâm Vân Dật đoán không sai thì trước khi Giang Đàm Nhi rời khỏi Lâm gia chỉ sợ nữ tu này cũng vớt được không ít chỗ tốt từ Lâm gia mang về Giang gia bên kia.
\r\n\r\nCâu chuyện bên tromg cuốn tiểu thuyết kia chủ yếu kể lại theo góc nhìn của nữ chính, mà diễn biến mạch truyện bắt đầu từ khi nữ chính tiến vào bên trong Ngự Thú Tông mới bắt đầu triển khai cốt truyện, mà chủ tuyến của cốt truyện này chủ yếu là những câu chuyện hàng ngày ở tông môn, từ chuyện bái sư học nghệ, đến chuyện tham gia bí cảnh, khám phá bí cảnh, đến chuyện yêu đương với nam chính, chứ mấy nhân vật còn không tính là râu ria chỉ kể lại theo lời một nữ phụ khác giống như Lâm gia cũng không được đề ập đến quá nhiều.
\r\n\r\nMà lão tổ Lâm gia tuy cũng từng là đệ tử của Ngự Thú Tông thật đấy, nhưng mà lão tổ đã thoát ly tông môn tự lập môn hộ từ lâu lắm rồi, mà niên đại cũng vô cùng xa xăm. Cuốn tiểu thuyết kia kỳ thật Lâm Vân Dật cũng không thích lắm cho nên nó cũng chỉ nhìn qua loa một lượt rồi đọc lướt qua cho biết nội dung chính, còn những nội dung râu ria bên ngoài kỳ thật nó cũng không nhớ rõ cho lắm.
\r\n\r\nMà hiện tại, chỉ trong một chốc một lát thì hồi ức của Lâm Vân Dật cũng không thể moi ra được, nó thật sự không thể nhớ ra được quá nhiều tin tức hữu dụng nữa.
\r\n\r\nPhía bên trong cuốn tiểu thuyết kia có đề cập đến một chuyện sau khi nữ chính gia nhập tông môn thì hơn 20 năm sau phía Ngự Thú Tông lại tiếp tục nghênh đón thêm một lần chiêu sinh mới nữa.
\r\n\r\nMà trong lần chiêu sinh đệ tử mới này lại đột nhiên xuất hiện thêm một hạt giống lôi hoả mộc Tam linh căn với tư chất khá tốt.
\r\n\r\nTrong lúc mọi người đều cảm khái về hạt giống kia nhưng mà lúc đó một vị trưởng lão trong tông môn đột nhiên lại cảm khái lên một câu, trước kia khá lâu hắn đã từng gặp được một tu sĩ lôi hoả Song linh căn, mà đương nhiên thì tu sĩ lôi hoả Song linh căn kia còn sở hữu được tư chất còn tốt hơn rất nhiều so với tu sĩ lôi hoả mộc Tam linh căn vừa mới xuất hiện đây.
\r\n\r\nSau đó thì vị trưởng lão này cũng giảng giải thêm nói, kỳ thật đệ tử kia tư chất cũng khá tốt nhưng mà trưởng bối trong gia tộc lại vô tri làm lỡ dở một hạt giống tốt, người này vốn dĩ là tu sĩ lôi, hoả Song linh căn nhưng mà trưởng bối trong nhà lại nhận định thành tu sĩ kim, thuỷ, hoả Tam linh căn, sau đó trưởng bối trong nhà còn cưỡng chế yêu cầu tu sĩ này tu luyện công pháp có thuộc tính Kim trong suốt bao nhiêu năm.
\r\n\r\nNhưng mà, vì thiên tư của vị tu sĩ này vô cùng xuất chúng, trong tình huống không có linh căn hệ Kim nhưng mà người này vẫn có thể miễn cưỡng mà nhập môn.
\r\n\r\nNhưng mà, người này lại là tu sĩ lôi hoả Song linh căn, trong tình huống thân thể không có linh căn thuộc tính Kim lại tu luyện công pháp hệ Kim, cái này chẳng khác nào sai lại càng thêm sai, người này có tu luyện cật lực đi chăng nữa chẳng qua cũng chỉ là làm nhiều công ít. Mãi sau khi phát hiện ra vấn đề cũng là lúc kinh mạch của người àny đã bị linh khí có thuộc tính Kim làm tổn thương vô cùng nghiêm trọng, lúc này thì tư chất của người này cũng bị suy giảm một cách kịch liệt không thể tiếp tục tu luyện được nữa.
\r\n\r\nNói xong thì vị trưởng lão này cũng thở dài một hơi mà cảm thán một câu, vốn dĩ là một thiên tài tuyệt thế nhưng mà trưởng bối trong gia tộc vô tri lại khiến cho bản thân lãnh phí một tư chất thiên tài. Cái này cũng chỉ có thể trách số phận của người này cũng số phận của vị này quá kém mà thôi.
\r\n\r\nSau khi nhớ lại tình tiết này thì Lâm Vân Dật cũng rút ra một kết luận, cho dù là tu sĩ sở hữu linh thể Thiên càn thân thể, hay là tu sĩ sở hữu lôi, hoả Song linh căn kia gặp phải những chuyện đến kết cục bi thảm như vậy chẳng qua cũng là do sự vô tri tạo thành mà thôi. Nếu như hai người này biết suy nghĩ một chút, biết đấu tranh một chút thì bi kịch này chắc chắn sẽ không xảy ra.
\r\n\r\nSau khi đọc đến kết cục của hai người này xong thì Lâm Vân Dật cũng rút ra một kết luận, cho dù là ở thế giới nào đi chăng nữa thì không có văn hoá thì hậu quả gặp phải cũng vô cùng nghiêm trọng, không có văn hoá dễ dàng bị chết không rõ nguyên nhân. Mong mọi người nêu cao tinh thần học tập, học để tránh gặp phải những kết cục bi thảm do thiếu hiểu biết gây nên.
\r\n\r\nThời điểm khi đọc cuốn tiểu thuyết kia thì đương nhiên là Lâm Vân Dật không nghĩ nhiều làm gì rồi. Dù sao thì đó cũng chỉ là dòng chữ, cảm thán cũng chỉ là cảm thán một chút mà thôi. Nhưng mà, sau khi xuyên vào bên trong cuốn sách này rồi, trải qua ba năm thời gian quan sát thì Lâm Vân Dật cũng đang cảm thấy hoài nghi vô cùng sâu sắc, không lẽ hai kẻ xui xẻo bị sự vô tri mà nó đã trào phúng trước đó lại chính là … nó cùng thằng em trai nhà nó thật đấy hả?
\r\n\r\nSau khi biết bản thân mình chẳng qua cũng chỉ là một nhân vật xuyên thư cho nên Lâm Vân Dật cũng vận dụng hết tế bào noron mà nhớ lại nội dung phía bên trong cuốn tiểu thuyết kia. Nhưng mà đáng tiếc, số tiểu thuyết mà nó từng đọc thật sự quá nhiều, mà cuốn tiểu thuyết mà nó từng đọc cũng chỉ là một trong những cuốn sách đó, mà nó còn chẳng có ấn tượng gì quá nhiều về cuốn tiểu thuyết đó nữa chứ. Cho nên những thông tin hữu dụng mà nó hồi tưởng được thật sự không được nhiều cho lắm.
\r\n\r\nNhưng mà Lâm Vân Dật lại cảm thấy ký ức của nó không phải là không lấy lại được, nhưng khả năng cao thì nó cũng phải có một chút kích thích nữa hoặc một chút nhắc nhở nữa thì mới có thể kích phát được số ký ức nằm sâu bên trong ký ức đã bị phủi bụi kia.
\r\n\r\nSau này khi tu luyện thì Lâm Vân Dật cũng phát hiện ra một chuyện sau khi tu vi của nó tăng lên từng chút từng chút thì trí nhớ của nó càng ngày càng tốt hơn trước. Có lẽ là sau khi tu vi của nó bay lên đến một mức độ nào đó thì nó có thể mang toàn bộ nội dung của cuốn tiểu thuyết kia ghi chép lại từng câu từng chữ luôn cũng nên. Cho nên chuyện quan trọng nhất của Lâm Vân Dật hiện tại chính là chăm chỉ tu luyện đã, còn lại tính sau cũng được.
\r\n\r\nEnd chap 06
\r\n\r\n-------------XuYing90--------------
\r\n\r\n------oOo------
\r\n\r\n\r\n\r\n
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
\r\n\r\nCảm ơn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo