Từ Xuân Thâm nhìn thức ăn trong chén, cảm thấy vô cùng phiền lòng.
Anh gắp một đũa nấm kim châm nướng cho vào miệng nếm thử. Hương vị quả thật tốt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Vi Hộ dùng điện thoại quay lại toàn bộ quá trình đó, nhìn lượt người xem đang không ngừng tăng lên, tâm tình của hắn vô cùng vui sướng.
Dương Tam đã ăn khá nhiều nên hiện tại đang ngồi bên cạnh chậm rãi thưởng thức canh nóng, thoạt nhìn trông có vẻ rất ngoan ngoãn. Phảng phất như không có quan hệ gì với mấy chồng đĩa chất cao như núi ở phía sau cô. Hương vị thức ăn của nhà hàng này cũng không tồi nhưng so ra vẫn kém mấy món ăn hoang dã. Nếu không phải vì muốn thắng Vi Hộ cô cũng không ăn nhiều như vậy.
Cuối cùng Từ Xuân Thâm cũng không thể ăn hết chén thức ăn kia, chỉ ăn tượng trưng mỗi món một ít.
Ông chủ hỏi: “Không hợp khẩu vị của cậu à?”
Từ Xuân Thâm cười cười: “Ăn khá ngon, chỉ là trước khi đến đây tôi đã ăn lót dạ nên bây giờ không thể ăn nhiều như vậy.” Cũng không thể nói là vì Vi Hộ nên anh không muốn ăn.
Hà Nhất Phàm phải cố gắng nhẫn nhịn mới không trợn trắng mắt liếc nhìn Từ Xuân Thâm: Rõ ràng là bọn họ từ đoàn làm phim trực tiếp đến đây, từ trưa đến giờ vẫn chưa có một miếng cơm vào bụng!
Hiện giờ tâm trạng của ông chủ đã thay đổi theo chiều hướng tích cực. Mặc dù đêm nay thoạt nhìn thiệt thòi không ít, nhưng ông cũng biết rất rõ lưu lượng của Vi Hộ, sau này nhất định sẽ mang đến cho nhà hàng không ít thực khách, nếu nhìn ở góc độ dài hạn thì đây là một đợt tuyên truyền không tồi.
Sau khi bình tâm, tâm lý của một fans hâm mộ lập tức xông lên, lôi kéo Từ Xuân Thâm ký tên chụp ảnh chung. Từ Xuân Thâm cũng vô cùng phối hợp.
Ông chủ nghĩ ngợi một chút, nói với Dương Tam và Vi Hộ: “Hai cô cậu cũng chụp chung với tôi một bức ảnh nhé, đến lúc đó ảnh chụp sẽ được đặt ở đại sảnh, thuận tiện đặt bảng ghi chép kỷ lục của hai người ở bên cạnh, để xem sau này ai có thể phá được kỷ lục của hai người.”
Dương Tam nhàn nhạt nói:
Chỉ có tôi mới có thể phá kỷ lục của bản thân. Lần sau tôi sẽ lại đến đây khiêu chiến năm trăm phần.”
Vi Hộ sờ sờ cằm: “Thật ra hôm nay tôi vẫn chưa phát huy hết thực lực chân chính của bản thân, tôi vẫn còn có thể cố gắng thêm chút nữa.”
Ông chủ nghe được cuộc đối thoại này liền có cảm giác như hai chân sắp mềm nhũn, nói một câu thật lòng: “Không cần không cần, tôi tin rằng sẽ không có một ai có thể phá được kỷ lục của hai người, nên không cần nỗ lực như vậy.” Nếu bọn họ còn đến thêm vài lần nữa nói không chừng hắn sẽ phá sản mất.
Từ Xuân Thâm đứng ra: “Hôm nay bọn họ thật sự đã ăn không ít, ông chủ cũng là người làm ăn buôn bán, không thể để ông chịu thiệt thòi như vậy. Bữa ăn này của bọn họ ông cứ dựa theo giá cả thị trường mà tính cho tôi.”
Ông chủ nghe được lời này liền cảm động đến suýt rơi nước mắt: Hắn thần tượng người này quả nhiên không sai! Từ đại thần đúng thật là hiểu lòng người khác.
Tuy nhiên, hắn vẫn đấu tranh: “Vậy thì không được, dù gì đây cũng là nhà hàng buffet, không có đạo lý lật lọng như vậy.” Nếu chỉ bởi vì thực khách ăn quá nhiều mà tính theo giá thị trường chẳng phải sẽ khiến mọi người chê cười hay sao.
Sở dĩ Từ Xuân Thâm muốn dùng biện pháp này để chấm dứt chuyện ngày hôm nay cũng là vì buổi phát sóng trực tiếp này quá ồn ào huyên náo. Tuy rằng phần lớn mọi người đều biết ăn buffet vốn dĩ ăn nhiều hay ít đều dựa vào sức ăn của từng người, nhưng cũng có khả năng sẽ xuất hiện một vài người thích gây chuyện thị phi, nói Dương Tam và Vi Hộ gây hại đến người khác. Những vấn đề có thể giải quyết bằng tiền đều không được xem là một vấn đề.
Bởi vậy anh phải đề phòng ngay từ khi chưa có chuyện gì xảy ra, trực tiếp ngăn chặn nguy cơ.
Vi Hộ cũng nhảy ra: “Tôi sẽ tự mình trả tiền, trước đó tôi cũng đã nói rõ bữa ăn hôm nay là tôi mời Dương Tam.”
Từ Xuân Thâm không nhanh không chậm nói: “Nếu chúng ta vừa gặp đã quen, vậy thì bữa cơm này nên để tôi mời mới đúng, xem như cảm ơn anh vừa rồi đã chiêu đãi.”
Vi Hộ bị lời nói vừa rồi của bản thân đánh trở về, trong lúc nhất thời không nghĩ ra nên đối đáp như thế nào, chỉ có thể đứng nhìn Từ Xuân Thâm đi tính tiền.
Dương Tam nhìn khung cảnh này, cảm khái một câu: “Quan hệ của hai thật sự rất tốt!”
Trong lòng Vi Hộ và Từ Xuân Thâm đều có chung một suy nghĩ: Ai thèm có quan hệ tốt với hắn?
Bởi vì ông chủ vẫn không đồng ý tính theo giá thị trường, nên cuối cùng Từ Xuân Thâm dứt khoát tính cả anh, Hà Nhất Phàm và mấy trợ lý, tổng cộng thanh toán mười vé buffet, nên cũng không khiến ông chủ lỗ quá nhiều.
Sau khi ra khỏi nhà hàng, Từ Xuân Thâm nói với Vi Hộ: “Tôi đưa anh về trước.”
Vi Hộ lắc đầu: “Không cần, đưa Dương Tam về nhà trước đi.”
Từ Xuân Thâm khẽ mỉm cười: “Tôi ở cùng một tiểu khu với cô ấy.”
Vi Hộ ngậm miệng, đây là muốn gần quan được ban lộc à! Từ Xuân Thâm có năng lực như vậy, liệu Trấn Nguyên Tử có biết không? Vi Hộ không biết lý do Dương Tam dọn đến ở tiểu khu kia, còn tưởng rằng là do Từ Xuân Thâm cố ý.
Dương Tam xua xua tay: “Đưa cái gì mà đưa, cứ để hắn tự về.”
Vi Hộ cùng Từ Xuân Thâm như vừa gặp đã thân quen thế này, nói không chừng rất nhanh bọn họ sẽ tâm đầu ý hợp, nhỡ đâu sau này Vi Hộ biết được trù nghệ của Từ Xuân Thâm, thường xuyên đến cọ cơm thì phải làm sao? Mấy loại rau củ quả Từ Xuân Thâm gieo trồng ở ban công, chỉ sợ một phần sẽ rơi vào bụng Vi Hộ. Nghĩ đến tương lai vô cùng đáng sợ, Dương Tam quyết định phải chặt đứt nó ngay từ đầu!
Vi Hộ run rẩy khoé miệng nhìn về phía Dương Tam: Đây là bạn tốt của hắn ư! Có phải quá vô nhân tính hay không? Uổng công hắn luôn thay cô suy nghĩ!!!
Bi thương trong lòng hắn ngược dòng thành sông!
Khóe miệng Từ Xuân Thâm nhếch lên, hiển nhiên là rất hài lòng với đáp án này.
Dương Tam còn không quên kích thích Vi Hộ thêm một phen: “Lượng người theo dõi của anh đã hơn một trăm chín mươi ngàn vạn, sắp đến có lẽ sẽ bị chững lại một thời gian.” Đối với người mắc chứng OCD một khi gặp phải tình huống này sẽ rất khó chịu.
Vi Hộ: “…” Muốn tăng thêm mười vạn fans nữa cũng không phải chuyện dễ dàng. Hôm nay nhờ vào độ hot của Dương Tam và Từ Xuân Thâm nên số lượng người theo dõi đã trực tiếp tăng lên một trăm vạn, nhưng về sau chưa chắc có thể gặp chuyện tốt như vậy. Hắn thật sốt ruột a!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo