Sau khi ảnh chụp màn hình được tung ra, đảng CP vui mừng khắp chốn.

Ngay cả “con gái” của Từ Xuân Thâm cũng công nhận đây là tình yêu đích thực! Tình yêu đích thực tuyệt đối không cần giải thích. Tuy rằng không phải do bản thân Vi Hộ hay Từ Xuân Thâm thừa nhận, nhưng quan hệ của Dương Tam và hai người bọn họ rất tốt, cô cũng công nhận, như vậy chín bỏ làm mười xem như hai người này công khai.

Vừa gặp đã quen, bốn chữ này trong mắt mọi người chính là cách nói uyển chuyển của nhất kiến chung tình.

“Có một tình yêu gọi là vừa gặp đã quen” - áng văn này thậm chí còn bạo hồng, được lưu hành vô cùng rộng rãi.

Khi Từ Xuân Thâm và Vi Hộ nhìn thấy hotsearch này, tâm tình vi diệu đến mức khó có thể diễn tả bằng lời. Hiếm khi hai người bọn họ có chung tiếng lòng: MMP*

*MMP: Mụ bán phê (妈卖批) - phát âm là MA-MAI-PI. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang tính vũ nhục rất nặng, dịch thô ra tiếng Việt là “Đ-Ĩ M-Ẹ M-À-Y”.

Dương Tam ngồi trước mặt Từ Xuân Thâm, thoạt nhìn trông rất ngoan ngoãn.

Vốn dĩ cô không xem hành động trượt tay ấn like bài viết là chuyện gì nghiêm trọng, dù sao cũng chỉ là ấn like mà thôi, không tính là chuyện lớn, huống chi sau đó cô cũng đã hủy bỏ. Mãi đến khi sau này mọi chuyện nóng lên khiến cô cũng không kịp trở tay, lúc này cô mới ý thức được mình đã mang đến phiền toái cho hai người bọn họ.

Vi Hộ thì không tính, dù sao bọn họ hố nhau cũng không phải chuyện ngày một ngày hai. Nhưng Từ Xuân Thâm thì khác, tốt xấu gì anh cũng là đại minh tinh, kiểu scandal như thế này ít nhiều gì cũng sẽ khiến anh cảm thấy bối rối.

Từ những ngày đầu vừa quen biết Từ Xuân Thâm, anh đã rất quan tâm cô, còn thường xuyên nấu cơm cho cô. Cô làm vậy thật sự có chút không phúc hậu!

Từ Xuân Thâm chỉ an tĩnh ngồi xem kịch bản, mặc dù anh đã sớm thuộc lòng lời thoại, nhưng để đạt hiệu quả tốt hơn, anh vẫn thường xuyên lật xem lại, cân nhắc diễn biến tâm trạng của Trụ Vương trong những hoàn cảnh khác nhau.

Có lẽ sau một thời gian vào vai đế vương, nên dù anh chỉ trầm mặc cũng có một loại uy nghiêm khiến người khác không dám thở mạnh.

Đối với Dương Tam, loại uy nghiêm này cũng không có gì khác biệt - từ trước đến nay cô chưa từng có ý nghĩ kính sợ đế vương, nhưng trong lòng cô thật sự đang rất chột dạ.

Có phải Từ Xuân Thâm đang tức giận hay không?

Nếu anh tức giận, sau này còn nấu cơm, trồng rau cho cô nữa hay không?

Nghĩ đến tình cảnh sau này không thể tiếp tục hưởng hai phúc lợi này, sắc mặt Dương Tam trắng bệch, đây quả thực là muốn mệnh cô mà. Từ giàu có biến thành nghèo khổ, bị tước đoạt hết tất cả quả thật vô cùng tàn nhẫn!

Không được, hôm nay dù có phải chịu đòn nhận tội, cô cũng nhất định phải khiến Từ Xuân Thâm tha thứ cho cô!

Còn nữa, hôm nay chẳng phải là sinh nhật của Từ Xuân Thâm hay sao? Vốn dĩ Từ Xuân Thâm đã hứa hẹn sẽ làm một bữa tiệc lớn cơ mà, bây giờ thì hay rồi, chẳng thấy thứ gì cả.

Tất cả đều là tại Vi Hộ!

Vi Hộ đang phát sóng trực tiếp đột nhiên hắt xì một cái!

Trong thời gian làm việc, Từ Xuân Thâm vô cùng chuyên chú, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến anh đạt được thành công. Sau khi ôn lại toàn bộ cốt truyện, anh mới phát hiện mình đã để Dương Tam chờ đợi khá lâu, ngay từ đầu anh chỉ định cho cô một chút giáo huấn mà thôi.

Anh vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trên đỉnh đầu Dương Tam có một chậu nước, dáng vẻ thoạt nhìn trông rất đáng thương, mấy chiếc lá xanh trên đầu cũng rủ xuống, thể hiện tâm tình của chủ nhân ngay lúc này.

Từ Xuân Thâm có chút muốn cười những vẫn cố gắng kiềm nén, nói: “Cô đang làm cái gì vậy?”

Dương Tam nói: “Bồi tội. Trước kia nếu tôi có làm sai chuyện gì, sư phụ đều sẽ phạt tôi nâng chậu nước trên đỉnh đầu như thế này.”

Nếu có giọt nước nào rơi ra thì trái cây ngày hôm đó sẽ ít đi một phần.

Từ Xuân Thâm biết rõ sức lực của Dương Tam, dù cô muốn di dời một ngọn núi cũng không thành vấn đề, nhưng trong mắt anh hiện tại trông cô rất đáng thương.

Từ Xuân Thâm thở dài: “Cô đặt chậu nước xuống đi.”

Dương Tam thu chậu nước lại, nói: “Cầm lâu như vậy tay cũng mỏi cả rồi.”

Từ Xuân Thâm liếc mắt nhìn cô một cái, ý vị không rõ, hỏi: “Có cần tôi giúp cô xoa bóp hay không?”

Dương Tam ngửi được hơi thở nguy hiểm, vô cùng thức thời đáp: “Không cần, tự tôi có thể xoa được.”

Từ Xuân Thâm nâng chén trà lên, thong thả uống một ngụm.

Thật ra scandal trên hot search kia cũng không ảnh hưởng nhiều đến anh. Ngoại trừ fan CP đam mỹ ra, những người khác cũng chỉ hùa theo mà thôi. Sở dĩ thanh thế lớn mạnh là bởi vì ngày thường anh hiếm khi gặp phải scandal, nên một khi xuất hiện mấy tin tức như thế này sẽ khiến mọi người cuồng hoan.

Mặt khác cũng là do đoàn làm phim quạt gió thêm củi, tạo nhiệt cho bộ phim, không thể nói hoàn toàn là do Dương Tam được.

Chỉ là hiếm khi có dịp nhìn thấy Dương Tam đuối lý, không tận hưởng chút phúc lợi này thì thật đáng tiếc.

Từ Xuân Thâm trầm ngâm một lát, nói: “Hôm nay là sinh nhật của tôi.”

Đối với người mệnh thọ dài lâu như Dương Tam, cô chỉ đón sinh nhật trăm tuổi. Nhưng trong lòng cô cũng rất rõ, mệnh thọ của nhân loại ngắn ngủi, mỗi năm đều rất xem trọng sinh nhật.

Cô nghiêng đầu: “Vậy thì chúc mừng sinh nhật?”

Từ Xuân Thâm ám chỉ bằng ánh mắt không thành công, trực tiếp nói rõ: “Ngày hôm nay tôi còn chưa ăn mỳ trường thọ.”

Dương Tam nhấc tay: “Tôi cũng thích ăn mỳ!” Nếu là do Từ Xuân Thâm làm, đương nhiên cô sẽ nguyện ý ăn!

Từ Xuân Thâm chỉ có thể nói rõ hơn: “Vậy cô nấu cho tôi một phần mỳ trường thọ đi.”

Chỉ cần không đoạt mỹ thực của cô, chuyện gì cô cũng đồng ý.

Dương Tam lập tức đồng ý, nhận thấy tâm tình của Từ Xuân Thâm có vẻ không tồi liền thuận gió đẩy thuyền: “Vậy tôi làm mỳ trường thọ, còn anh làm một bữa tiệc lớn…”

Từ Xuân Thâm yên lặng nhìn cô, ngay khi Dương Tam cho rằng bữa tiệc hôm nay sắp bay đi mất thì anh không nhanh không chậm lên tiếng: “Được thôi.”

Dương Tam nhẹ nhàng thở ra, nở nụ cười tươi tắn.

Ba giờ sau.

Từ Xuân Thâm đăng một tấm ảnh lên vòng bạn bè: Đó là một chén mỳ trường thọ, bên cạnh còn có dòng chữ: Trù nghệ của người nào đó tốt hơn nhiều so với tưởng tượng, ăn rất ngon.

Đúng lúc Vi Hộ nhìn thấy bức ảnh liền cười lạnh một tiếng: Kim quang bao phủ quanh chén mỳ, vừa nhìn liền biết đã cho thêm công đức chi khí. Trong số những người mà hắn quen biết, người có thể xa xỉ đến mức dùng công đức chi khí để nấu ăn cũng chỉ có mỗi Dương Tam mà thôi.

Hắn quen biết Dương Tam nhiều năm như vậy, ngay cả một cọng mỳ trường thọ cũng chưa từng được nếm qua, trong lòng Vi Hộ không mấy dễ chịu.

Trong lòng hắn khẽ động, lập tức chụp lại màn hình, gửi cho Trấn Nguyên Tử.

Dụng tâm hiểm ác hỏi đối phương: “Trấn Nguyên Tử, ông đã bao giờ nếm thử mỳ trường thọ do chính tay đồ đệ ông làm hay chưa?”

Trấn Nguyên Tử: “…”

0.03871 sec| 2406.305 kb