“Tiểu Mỹ, chờ chút nữa cô cứ tự tin thể hiện trình độ của bản thân. Chỉ cần có thực lực, những thứ của cô dù người khác muốn cướp cũng không cướp được.” Chu Phong vẻ mặt nghiêm túc nói với Tiểu Mỹ. Nể mặt nhà sản xuất hắn đồng ý cho Tô Mi đi cửa sau kia một cơ hội thử vai, nhưng giới hạn cũng chỉ dừng lại ở đây.
Tiểu Mỹ ngẩn ra một chút, cô ấy là một người tâm tư thông minh, khoảng thời gian này lăn lộn ở nhân gian đã sớm nghiên cứu toàn bộ thông tin về giới showbiz. Do đó, khi nhìn thấy phản ứng không bình thường của đạo diễn, ít nhiều gì cũng có thể đoán ra một ít.
Cô ấy nở nụ cười: “Tôi biết rồi, phiền anh lo lắng rồi đạo diễn Chu.”
Hẳn là có người muốn cướp vai diễn này của cô ấy, đạo diễn không trực tiếp đổi người xem như đã rất phúc hậu rồi.
Nếu chỉ đơn thuần so sánh thực lực, cô ấy nhất định sẽ không để thua người khác.
Chu Phong thấy vậy liền cảm thấy rất hài lòng. Vì tránh để tin tức bị lộ ra ngoài, địa điểm thử vai cũng không diễn ra ở đoàn làm phim mà trong một tòa nhà gần đó.
Tô Tiểu Mỹ đi theo Chu Phong, khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, theo bản năng liền ngẩn ra, sau đó lập tức hiểu ra: Hóa ra là Tô Mi a!
Bởi vì cô ấy là hồ ly tam vĩ, nên từ nhỏ đã bị những kẻ gọi là Cửu Vỹ Hồ đích truyền bài xích, nếu trong lòng cô ấy không có chút oán hận nào là không có khả năng. Tuy nhiên, từ sau khi đi theo lão đại, cô ấy chẳng thèm quan tâm đến những chuyện này nữa.
Cô ấy không hề nghĩ đến sẽ có ngày gặp được Tô Mi ở nhân gian.
Khi Tiểu Mỹ tiến vào, tầm mắt của Tô Mi dừng lại trên người cô ấy, sau đó thể hiện thái độ mất hứng: Cô ta luôn rất ghét những người không biết tự lượng sức mình.
“Tô Tiểu Mỹ, vai diễn này tôi nhất định sẽ không nhường cho cô.” Cô ta gằn từng chữ một. Đương nhiên không thể để một con hồ ly lai tạp diễn nhân vật này.
Tô Tiểu Mỹ nhàn nhạt nhìn cô ta một cái: “Hy vọng thực lực của cô sẽ tương xứng với những gì cô nói.”
Tô Mi tức giận muốn tắt thở, suýt chút nữa đã cắn nát một hàng răng nanh, oán hận nói: “Lúc trước cô có thể thuận lợi nhận được vai diễn này chính là vì không có tôi ở đây.”
Nếu cô ta ở đây, nào có chuyện đến lượt Tô Tiểu Mỹ cơ chứ.
Tô Tiểu Mỹ cười cười, vừa cảm thấy khó tin vừa có chút khinh miệt - cô ấy luôn biết cách làm thế nào để chọc giận Tô Mi. Thái độ của cô ấy thành công khiến Tô Mi càng tức giận hơn, cả người cô ta sắp phồng lên như cá nóc.
Buổi thử vai rất nhanh đã bắt đầu, mỗi người nhận được một đoạn kịch bản. Vì để đảm bảo tính công bằng, nội dung trên kịch bản của hai người hoàn toàn giống nhau.
Nhà dẫn Tô Mi đến đây ho khan một tiếng, nói: “Tô Tiểu Mỹ đã được xem kịch bản sớm hơn Tô Mi, chắc chắn sẽ có lợi thế hơn.”
Chu Phong lãnh đạm đáp: “Đây là phần sau của kịch bản, Tô Tiểu Mỹ chưa từng xem qua, hai người bọn họ đứng cùng một vạch xuất phát.”
Đúng là trước đây Tô Tiểu Mỹ đã từng xem qua kịch bản, cũng đã nghiên cứu kỹ hơn về vai diễn này, so với một người vừa nhận kịch bản chắc chắn sẽ nắm được tinh túy trong đó. Nhưng như vậy thì đã sao? Chu Phong đã sớm bốc hỏa chuyện Tô Mi cường ngạnh chen vào. Trừ phi cô ta có thể dùng thực lực của bản thân thuyết phục mọi người.
Tô Tiểu Mỹ liếc mắt nhìn Tô Mi một cái: “Xem ra cô cũng không nắm chắc lắm.” Hàm ý trong lời này chính là Tô Mi muốn dựa vào người khác để thắng cô ấy.
Quả nhiên Tô Mi lập tức quay đầu nói với nhà sản xuất: “Không cần, tôi sẽ dùng thực lực của chính mình để cho cô ta thấy rõ sự khác biệt.”
Nhà sản xuất cảm thấy có chút mệt tâm, vị tiểu công chúa Thanh Khâu này tuy rằng lớn lên vô cùng xinh đẹp nhưng tính cách thật sự khiến người ta ăn không tiêu. Nếu không phải vì muốn xây dựng quan hệ tốt với bên phía Thanh Khâu, nói không chừng về sau có thể nhận được không ít chỗ tốt thì hắn cũng sẽ không dám mạo hiểm đắc tội Chu Phong, cường ngạnh giúp đỡ cô ta. Đáng tiếc Tô Mi lại hành động thế này, tại sao cô ta lại không nghĩ đến, từ lúc bắt đầu cô ta dựa vào quan hệ mới thành công nhận được cơ hội thử vai này, như vậy không hề tính là quang minh chính đại.
Quên đi, dù sao hắn cũng đã tận tình tận nghĩa, có thể cho Thanh Khâu nhất tộc một câu trả lời. Đến lúc đó nếu thật sự thua cuộc cũng tốt, cũng có thể hạ thấp nhuệ khí của cô ta.
Hắn xua xua tay, không nói thêm gì nữa.
Tô Mi và Tô Tiểu Mỹ mỗi người một phòng, mỗi người sẽ có nửa giờ chuẩn bị kịch bản.
Tô Tiểu Mỹ nhìn kịch bản, cô muốn diễn phân cảnh Tô Đát Kỷ lựa chọn tự thiêu cùng với Trụ Vương. Trong truyền thuyết Thanh Khâu, Tô Đát Kỷ phụng mệnh Nữ Oa nương nương, mê hoặc Trụ Vương, họa loạn thiên hạ. Về sau Đát Kỷ lại yêu Trụ Vương, nên mới lựa chọn tự thiêu cùng Trụ Vương. Nhưng Tô Tiểu Mỹ lại cảm thấy, nếu thật sự yêu một người sao có thể nguyện ý để hắn trở thành kẻ địch của thiên hạ, để hậu thế ngàn đời bất dung, sao có thể nhẫn tâm nhìn hắn vì mình mang trên lưng nhiều tiếng xấu như vậy.
Tiểu Mỹ nghĩ, có lẽ Tô Đát Kỷ thật sự đã từng động tâm với Trụ Vương, nhưng phần lớn vẫn là vì bản thân mình. Lựa chọn tự thiêu cũng là hành động bất đắc dĩ của cô sau khi ý thức được kết cục của bản thân.
Tiểu Mỹ nắm kịch bản trong tay, suy nghĩ một chút, dựa theo hiểu biết của cô ấy về Tô Mi, chỉ sợ cô ta sẽ không nguyện ý diễn theo kịch bản này.
Sự thật giống hệt với suy nghĩ của Tiểu Mỹ, khi Tô Mi nhìn thấy kịch bản thì vô cùng tức giận, cô ta cảm thấy kịch bản này đang bôi nhọ Tô Đát Kỷ. Cô ta cảm thấy bản thân nhất định phải cho bọn họ nhìn thấy lịch sử thật sự, nên rất nhanh đã đưa ra quyết định.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo