Ở trong lòng Dương Tam, chỉ cần cô cùng vị sư huynh này liên thủ xuất kích, không có chuyện gì không làm được. Bảo khố của Triệu gia chính là đồ vật trong túi cô.
Triệu gia quả thật là người tốt!
Nội tâm Dương Tam thật cảm khái, khi Triệu Lê Xuyên tới cửa lần nữa, cô cũng không giận dỗi hắn giống như lần trước, còn đối với hắn thật hòa nhã: “Cảm ơn.”
Mặt mày mỉm cười, má lúm đồng tiền, ý cười trong đôi mắt màu xanh biếc như ánh sáng chiếu vào hồ nước, nhẹ nhàng lay động. Triệu Lê Xuyên đã gặp qua nhiều mỹ nữ cũng không khỏi ngẩn ngơ, tâm thần rung động. Không chờ hắn mở miệng khen ngợi thì cửa lớn đã đóng lại.
Dương Tam cũng không có ý muốn mời hắn vào nhà ngồi.
Triệu Lê Xuyên trầm trầm mắt, nhìn cửa lớn đóng chặt, cuối cùng lựa chọn rời đi.
Có Triệu gia hào phóng, Dương Tam cảm giác được thực lực của bản thân lại khôi phục thêm một thành, trước mắt cô đã lấy lại được bốn thành công lực so với thời kỳ đỉnh phong.
Hứa Giai Hâm cũng đang nỗ lực tu luyện trong phòng, phòng của cô ấy được Dương Tam bày riêng một trận pháp tràn ngập âm khí, vừa tiến vào sẽ khiến cả người rét run, rất thích hợp để cô ấy tu luyện. Ban ngày Hứa Giai Hâm tu luyện, còn buổi tối thì phụ trách ra ngoài tuần tra. Sau chuyện của Tôn Nguyệt, cô ấy tựa hồ đã tìm ra được con đường của bản thân, thường xuyên giúp người qua đường gặp nạn, hoặc là giúp quỷ hồn giải oan.
Chuyện này khiến thành phố R xuất hiện một truyền thuyết đô thị - cô gái tóc đỏ. Thời điểm gặp nguy hiểm, rất có khả năng sẽ được một nữ quỷ tóc đỏ che chở. Trong tình huống bình thường, cô ấy đều trực tiếp đem người đến cho cảnh sát Triệu, lúc đầu cảnh sát Triệu vẫn chưa quen với việc gặp quỷ, về sau tập mãi cũng thành thói quen.
Mấy ngày nay Tiểu Kim rất nghiêm túc chế tác thẻ bài, chuẩn bị làm một đợt rút thăm trúng thưởng tặng cho các fans. Weibo của Tiểu Kim đã có hơn một trăm vạn người theo dõi. Hơn nữa đó đều là fans hàng thật giá thật, không giống các account marketing khác còn mua lượt theo dõi. Mỗi lần nó đăng ảnh selfie, chỉ trong vòng một giờ đã có hơn một vạn lượt chia sẻ. Chính vì số lượng người hâm mộ vượt quá một trăm vạn fans nên nó mới mân mê hoạt động này. Năm mưới cái thẻ bài này, tất cả đều được thêm vào vận khí của Tiểu Kim. Sau khi đeo vào, xác suất may mắn sẽ càng cao hơn.
Còn Tiểu Hắc, trừ bỏ nỗ lực tu thành hình người, thời gian còn lại đều tập trung chơi Rubik. Tháng 11 năm nay, hiệp hội khối Rubik của thành phố R sẽ tổ chức một cuộc thi đấu, Tiểu Hắc muốn luyện tập thật tốt, chuẩn bị đến lúc đó sẽ tham gia. Thành tích hiện tại của nó là có thể xoay được khối Rubik trong vòng bảy giây.
Tuy rằng trong chuyện tu hành, Dương Tam nháy mắt là có thể hạ gục được Tiểu Hắc, nhưng đối với Rubik này, cô cũng phải cam bái hạ phong với Tiểu Hắc. Cũng không biết đôi tay gấu thô to kia làm thế nào mà có thể chuyển động khối Rubik một cách linh hoạt và nhanh chóng như vậy.
Cô nằm trên sô pha, lật xem mấy hợp đồng đại ngôn nhận được trong thời gian này. Không sai, bởi vì thân phận thần côn, còn thêm vẻ ngoài khá tốt nên có không ít nhãn hàng muốn mời Dương Tam làm người đại diện; nào là châu báu, địa ốc, mỹ phẩm trang điểm… các loại sản nghiệp muốn cái gì liền có cái đấy. Hợp đồng đồng đại ngôn thấp nhất là năm mươi vạn, cao nhất là hai trăm vạn một năm. Giá trị con người của Dương Tam cũng tương đương với một tiểu hoa đán tuyến hai trong giới giải trí.
Dương Tam tuy rằng muốn kiếm tiền, nhưng lại là thủ chi hữu đạo*.
*Không thể tùy tiện nhận của cải khi chưa biết được nguồn gốc và mục đích của nó.
Cô nhìn tên mấy nhãn hiệu này, sau đó bắt đầu bấm tay tính toán.
“Rượu thuốc XX này không được, ba năm sau sẽ truyền ra tin nóng liên quan đến một phương thuốc có vấn đề.”
“Bất động sản Lục X, bởi vì công trình thi công kém chất lượng nên trong một lần thiên tai sẽ bị sập. Chà, lòng dạ thật hiểm độc, nhất định phải báo án nặc danh. Mình thật thiện lương a!”
“Hãng mỹ phẩm này toàn sử dụng hóa chất, không cần!”
“Nhà hàng điểm tâm này cũng thật vô lương tâm, đáng giận! Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều không rõ nguồn gốc, đáng báo cảnh sát!”
Dương Tam lần lượt xem hết, tươi cười trên mặt dần dần biến mất. Có lầm hay không, thế mà không có một đại ngôn nào thích hợp với cô. Đáng giận! Thật lãng phí thời gian quý giá của cô!
Dương Tam rất khó chịu, càng xem mấy nhãn hàng lòng dạ hiểm độc kia càng không vừa mắt, thế mà dám tìm cô làm người đại diện phát ngôn, cô phải viết bài bóc phốt họ gửi lên trên!
Viết được một nửa, điện thoại của cô vang lên - là tiểu đệ Doãn Văn Giác gọi đến.
Doãn Văn Giác đi thẳng vào vấn đề, nói: “Lão đại, có một mối làm ăn, cô có nhận không?”
Dương Tam hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
“Sau khi chuyện này thành công, lấy trình độ hào phóng của nha đầu kia, ít nhất có hai mươi vạn. Trên mặt Uyển Uyển xuất hiện vấn đề, nhìn thế nào cũng không thể khá hơn. Chúng tôi hoài nghi là do có người động tay động chân.
“Vậy bây giờ tôi sẽ qua đó.”
Doãn Văn Giác tự mình lái xe thể thao đến đón Dương Tam, trên đường đi liền nói sơ qua về việc này.
“Lạc Uyển là một người em gái của tôi, quan hệ của chúng tôi khá tốt, tuy rằng đôi khi tính tình con bé ương bướng, nhưng cũng không hề xấu xa. Khoảng thời gian trước sau khi đính hôn cùng vị hôn phu, con bé liền cùng bạn thân ra ngoài chơi một chuyến. Kết quả sau khi trở về, gương mặt liền xuất hiện bất thường.”
Dương Tam nói: “Có khả năng là bị dị ứng mỹ phẩm hay không?”
Doãn Văn Giác lắc đầu: “Đồ trang điểm cũng không thể khiến mặt con bé mọc ra mụn nhọt như con ếch xanh thế kia được.” Nghĩ đến hình ảnh kia, Doãn Văn Giác cảm thấy sởn cả tóc gáy.
“Chúng tôi có hỏi qua bạn thân của con bé là Hà Nhã, cô ta nói lúc ấy sau khi Uyển Uyển ăn một nồi lẩu ếch đồng, cả người có chút không thoải mái. Chúng tôi hoài nghi không biết có phải Uyển Uyển ăn nhầm hậu duệ của ếch tinh hay không, nên mới bị nó trả thù.”
Doãn Văn Giác lập tức nghĩ đến tìm lão đại hỗ trợ.
Dương Tam nghĩ nghĩ nói: “Nếu là ếch đồng thành tinh, cũng không đến mức để con cái của nó lưu lạc nhân gian lại còn bị con người ăn thịt.”
Doãn Văn Giác nói: “Cũng nên nhìn qua mới biết được.”
Dù gì cậu ta cũng nhìn con bé lớn lên, nếu khuôn mặt kia bị hủy dung thì thật đáng tiếc.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo