Hồ sơ vụ án phải xử lý ở Hình bộ mỗi ngày đương nhiên không ít, nhưng bởi vì vụ biến loạn Hoàng Lăng, trước khi Tề Ninh nhậm chức, Đạt Hề Xung đã dẫn dắt Hình bộ bắt đầu điều tra vụ án Hoài Nam vương mưu phản. Tề Ninh tìm đọc hồ sơ vụ án này.
Đối với vụ án này, Hình bộ tập trung sự điều tra vào thế tử của Hoài Nam vương.
Đối với Tề Ninh, nếu muốn gây dựng thế lực trong triều, điều quan trọng nhất là nhận rõ địch ta.
Trong loại trò chơi quyền lực này, nếu như ngay cả địch ta mà cũng không phân rõ, thì kết quả sẽ là nhanh chóng bị loại khỏi vòng chiến.
Lật xem hồ sợ vụ án, Tề Ninh phải thừa nhận, việc Đạt Hề Xung nóng lòng sốt ruột chuẩn bị điều tra vụ án Hoài Nam vương, đã giúp hắn rất nhiều.
Các quan viên mà Hình bộ muốn điều tra, đứng đầu là thế tử Tiêu Thiệu Tông của Hoài Nam vương.
Các quan viên có liên can như Đậu Quỳ đều có tên trong danh sách. Trên thực tế, các quan viên nòng cốt trong thế lực của Hoài Nam vương trước kia đều được ghi lại trong hồ sơ. Tề Ninh biết những quan viên này đều là đối tượng mà họ Tư Mã muốn thanh trừ, mặc dù danh sách là ở Hình bộ, nhưng đưa vào hay loại khỏi khỏi danh sách, đương nhiên là do Tư Mã Lam quyết định.
Tề Ninh ở trong triều cũng không lâu, quan hệ rắc rối phức tạp trong triều, cũng không thể tìm hiểu rõ ràng trong thời gian ngắn, nhưng bản danh sách này cơ bản đã hoàn toàn phơi bày thế lực đối địch với Tư Mã Lam, có bản danh sách này trong tay, ít ra thì đại khái cũng có thể phân rõ địch ta.
Tề Ninh tin rằng thời gian gần đây, nhất định những quan viên trong danh sách này vô cùng khiếp sợ, cả triều đình đều biết việc Hình bộ muốn điều tra kỹ càng vụ án Hoài Nam vương mưu phản.
Bây giờ hắn chủ trì Hình bộ, trong triều nhìn bề ngoài dường như không có động tĩnh, nhưng hắn biết lúc này ánh mắt của quan viên cả triều đình đều đang đổ dồn vào Hình bộ, chú ý hành động kế tiếp của hắn.
Thái độ của hắn, cũng ảnh hưởng trực tiếp tới hướng phát triển sự việc trong triều đình.
Từ sau biến loạn Hoàng Lăng, Tề Ninh cũng đã có tính toán, đương nhiên hắn sẽ không hỗ trợ nhà Tư Mã diệt trừ dư đảng (bè đảng còn sót lại) của Hoài Nam vương, mà mục đích hoàng đế điều hắn tới Hình bộ, là để bảo vệ những quan viên này.
Đương nhiên toàn thể các quan viên Hình bộ biết điều đó, khi Tề Ninh bắt đầu chủ quản xử lý vụ án này, bầu không khí lúc đó liền hơi biến đổi. Lúc đó, Đạt Hề Xung đang chĩa dôi mắt cú vọ vào dư dảng của Hoài Nam vương, nếu mọi người biết thái độ của tiểu Hầu gia đối với việc này, đương nhiên sẽ theo ý tứ của tiểu Hầu gia mà làm.
Bất kỳ quan viên nào liên can tới vụ án Hoài Nam vương mưu phản, nếu không có chứng cứ hết sức xác thực, đương nhiên không được tùy tiện định tính, cho dù có chứng cứ, cũng phải đưa tới trên bàn làm việc của Tề Ninh, để Tề Ninh đích thân xét duyệt. Thấy thái độ đó của hắn, đương nhiên mọi người đều biết tiểu Hầu gia có ý muốn bảo vệ đám quan viên kia, đã có vết xe đổ của Đạt Hề Xung và Tào Sâm, mọi người cũng hết sức tự giác ném vụ án Hoài Nam vương qua một bên, không ai thật sự để tâm tới vụ án này.
Tề Ninh thủ hạ lưu tình, đương nhiên các quan viên có tên trong danh sách đều biết rõ ràng, cho nên rất cảm kích hắn. Mà ngày đầu tiên khi Tề Ninh nhậm chức, Tư Mã Lam đã biết kết quả sẽ là như vậy, mặc dù ông ta coi Tề Ninh là cái gai trong mắt, nhưng Tề Ninh đang nắm Hình bộ trong tay, trong thời gian ngắn Tư Mã Lam cũng không làm sao được.
Đối với Cẩm Y hầu phủ, công việc của Tề Ninh ở Hình bộ cũng không phải là quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là đại hôn sắp tới ở Hầu phủ.
Cẩm Y hầu phủ kết thành quan hệ thông gia với nhà Tây Môn, lúc này đại hôn của hoàng đế đã qua.
Việc hôn nhân là một trong những việc quan trọng nhất của triều đình, dưới sự chủ trì của Tam lão thái gia, Cẩm Y hầu phủ đã sớm bắt đầu chuẩn bị cho đại hôn từ đầu tháng Tám, ngày thành hôn được xác định sẽ diễn ra khoảng nửa tháng sau. Cố Thanh Hạm đã sai người sửa chữa Đông viện Hầu phủ để sử dụng sau khi thành thân, mà các vật cần thiết cho lễ thành hôn, cũng đã bảo đảm chuẩn bị đâu vào đó.
Có Tam lão thái gia và Cố Thanh Hạm lo liệu, Tề Ninh rất ung dung thoải mái, có thể dồn hết tâm sức cho công việc ở Hình bộ. Tuy thời gian ngắn ngủi, nhưng với năng lực kinh người của mình, Tề Ninh đã hiểu sơ lược về sự vận hành các ty nha môn Hình bộ. Có câu “Quan mới nhậm chức đốt lên ba đống lửa”, việc Tề Ninh giải quyết gọn Đạt Hề Xung đã khiến toàn thể Hình bộ có nhận thức về thủ đoạn của tiểu Hầu gia, các quan viên tỏ ra lơ là khinh mạn trước đây cũng không dám chậm trễ nữa. Ít ra, dưới con mắt của Tề Ninh, toàn bộ nha môn Hình bộ đang vận hành đâu vào đấy.
Điều khiến quan viên trong triều khó hiểu, đó là tiểu hoàng đế lần lữa không vào triều.
Theo lệ cũ, sau đại hôn ba ngày, hoàng đế phải bắt đầu vào triều xử lý triều chính. Thế nhưng đến nay đại hôn đã qua gần nửa tháng, tiểu hoàng đế vẫn dường như biến mất, ở mãi trong thâm cung, không có bất cứ dấu hiệu gì là muốn vào triều xử lý công việc cả. Quần thần cảm thấy khó hiểu, nhưng không ai dám nói gì.
Cũng may là trước khi hoàng đế đại hôn, tiểu hoàng đế cũng không thường xuyên vào triều xử lý công việc, mọi việc trong triều, đã có Thủ phụ đại thần Tư Mã Lam chủ trì, nha môn các ty cũng đều hoạt động bình thường, không vì tiểu hoàng đế chậm vào triều mà xảy ra sai sót.
Điều khiến Tề Ninh luôn quan tâm là tung tích của Trác Tiên Nhi.
Sau khi Trác Tiên Nhi đột nhiên mất tích tối hôm đó, Tề Ninh liền phái người tìm kiếm, nhưng trước sau vẫn không có được một chút tin tức nào của nàng. Tề Ninh cũng từng nghĩ tới khả năng có người bắt cóc Trác Tiên Nhi để uy hiếp hắn, tuy nhiên nếu đúng như vậy, tất nhiên đối phương sẽ tìm hắn để đưa ra điều kiện, đằng này từ đầu đến cuối cũng không có người mang tin tức đến, điều này khiến Tề Ninh càng thêm nghi hoặc và càng lo lắng.
Trước kia, tại thị trấn Hội Trạch, Tiểu Điệp bị bán tới kinh thành, dọc đường Tiêu cục đưa nàng đi gặp nạn, từ đó hắn không biết tung tích của nàng, hơn nữa còn không có manh mối nào để có thể điều tra, thỉnh thoảng Tề Ninh nhớ tới, lại cảm thấy lòng nặng nề. Hắn chưa từng gặp mặt Tiểu Điệp, hình ảnh còn sót lại trong đầu hắn chỉ là ký ức của Tiểu Điêu nhi, người mà hắn nhập vào. Hình ảnh của Tiểu Điệp trong đầu hắn rất mơ hồ, nhưng Trác Tiên Nhi thì khác, trong đầu hắn văng vẳng giọng nói dịu dàng của nàng, thậm chí hắn từng cảm nhận da thịt mềm mại như tơ lụa của nàng, mùi thơm từ thân thể mềm mại, trắng nõn và đầy đặn của nàng dường như vẫn phảng phất trước mũi hắn. Một cô gái mà bản thân hắn từng có cảm nhận rất rõ ràng như vậy, đột nhiên lại bị mất tích, đương nhiên là Tề Ninh rất lo lắng.
Ngày mồng hai tháng Tám, trời đẹp, sáng sớm Tề Ninh đã tới nha môn Hình bộ. Còn chưa xuống ngựa, hắn đã thấy phía trước có một người tiến tới, trang phục của người nọ cho thấy y không phải là người trong Hình bộ. Tề Ninh chưa kịp hỏi, người nọ đã cung kính thi lễ với Tề Ninh:
- Tiểu nhân bái kiến Hầu gia, Kim Đao hầu cho mời Hầu gia! Tề Ninh ngẩn ra, ngạc nhiên hỏi:
- Kim Đao hầu?
Kim Đao Đạm Đài gia là một trong tứ đại thế tập hầu (dòng họ được nhận tước hầu kiểu cha truyền con nối) của Sở quốc, giống như Cẩm Y Tề gia, Kim Đao Đạm Đài gia cũng là quân công thế gia (danh gia vọng tộc dựng nghiệp nhờ lập được công lao trong quân đội)
Lần duy nhất Tề Ninh từng gặp Kim Đao Đạm Đài Hoàng là ở triều đình. Sau lần đó, hắn cũng không gặp lần nào nữa, thậm chí hai người cũng không nói chuyện nhiều.
Những năm gần đây, Kim Đao Đạm Đài gia ở trong triều rất khiêm tốn, rất nhiều việc trong triều đều không thấy bóng dáng Đạm Đài gia, dường như đã bị mọi người quên lãng. Tuy nhiên bá quan văn võ cả triều đều không dám xem thường Đạm Đài gia. Từ đầu, Đạm Đài gia đã theo Thái Tổ hoàng đế nam chinh bắc chiến, so với ba vị hầu tước khác, sự từng trải của họ chỉ có hơn chứ không có kém.
Ba đại tướng dũng mãnh nhất của Đại Sở năm xưa là Kim Đao Đạm Đài gia, Cẩm Y Tề gia, Võ Hương Tô gia, hai vị lão Hầu gia trong số đó đã qua dời, Kim Đao Đạm Đài Hoàng là lão tướng quân duy nhất còn sống, cả triều không ai có thể sánh bằng.uy vọng của ông ta trong quân đội.
Tề Ninh đột nhiên nghe Đạm Đài Hoàng mời mình tới, cảm thấy rất kinh ngạc.
- Lão Hầu gia mời Hầu gia tới ăn bữa cơm rau dưa.
Người nọ cung kính nói:
- Rất hân hạnh được Hầu gia nhận lời!
Tề Ninh biết, nếu không có việc, Kim Đao lão Hầu gia sẽ không vô duyên vô cớ mời mình đi ăn. Hiện nay Cẩm Y Tề gia và Tư Mã gia đối chọi gay gắt, Tề Ninh cũng không biết có phải Đạm Đài Hoàng mời mình tới vì muốn bàn bạc về tình hình trong triều hay không. Trước kia, Hoài Nam vương đấu với Tư Mã Lam không phân thắng bại, Đạm Đài Hoàng cũng không hề đứng ra nói một câu nào, với tình hình hiện nay, Kim Đào hầu càng không có khả năng để mình bị cuốn vào.
Trong lòng nghi hoặc, nhưng lão Hầu gia đã phái người tới mời, Tề Ninh không thể không nể mặt.
Kim Đao hầu phủ cách nha môn Hình bộ không xa. Khi tới trước cổng chính sơn son, phía trên treo biển “Kim Đao Hầu Phủ”, hai bên cổng đặt hai con sư tử đá thật to, uy phong lẫm liệt, mỗi bên có hai binh sĩ hộ vệ trang bị vũ khí đầy đủ, có người dẫn Tề Ninh vào bên trong phủ. Bên trong rất vắng vẻ, không thấy bóng người.
So với Cẩm Y hầu phủ, Kim Đao hầu phủ thiếu sức sống, nhưng trang nghiêm hơn nhiều, phần lớn kiến trúc trong phủ được xây bằng đá đen, tạo cảm giác lạnh lẽo và cứng rắn.
Mặt trời lên cao, lúc sáng sớm Tề Ninh đã dùng điểm tâm ở Hầu phủ, hơn nữa lúc này đã qua bữa sáng khá lâu, nhưng lại cách bữa trưa tới một hai canh giờ, Tề Ninh thật sự không biết Kim Đao lão Hầu gia mời mình tới ăn điểm tâm hay ăn cơm trưa, bữa sáng thì quá trễ, mà bữa trưa lại quá sớm.
Tới chính đường của Kim Đao hầu phủ, vật đầu tiên Tề Ninh nhìn thấy là thanh đại đao được thờ ở chính đường, thân đao lấp lánh ánh vàng, Tề Ninh cũng không biết là vàng mạ hay vàng thật, nếu được chế tạo từ vàng ròng, thật sự là quá xa xỉ.
Nhưng trong lòng hắn biết rõ, đối với Kim Đao hầu phủ, giá trị của than đao này không nằm ở bản thân thanh đao, mà là vinh quang phía sau nó.
Chính đường hết sức trang nghiêm nhưng không có người đón, sau khi Tề Ninh ngồi xuống, lập tức có người dâng trà lên. Tề Ninh nhìn quanh, rồi nhẹ giọng hỏi:
- Lão Hầu gia ở nơi nào? Ta có thể đến bái kiến hay không? Tuy cùng là thế tập hầu, nhưng Tề Ninh rất kính trọng đối với vị cựu thần kia của Sở quốc, hắn biết uy danh và sự từng trải của Kim Đao hầu vượt xa vị Cẩm Y hầu của Tề gia.
- Lão Hầu gia xin Hầu gia chờ ở chỗ này, tiểu nhân cũng không biết lúc nào lão Hầu gia tới,.
Người nọ chỉ nói như vậy rồi liền cung kính lui ra.
Tề Ninh hơi nhíu mày, nhưng đã lỡ đến rồi thì hãy cứ bình tĩnh chờ xem, trong lòng suy nghĩ lão Hầu gia sẽ nói gì với mình.
Thời gian trôi qua, nhưng Kim Đao hầu vẫn không xuất hiện, Tề Ninh cảm thấy hơi lạ, thầm nghĩ cho dù vị lão hầu gia này tuổi tác đã cao, đi lại bất tiện, nhưng mình đã đến phủ nửa canh giờ, lẽ ra ông ta phải xuất hiện rồi mới phải.
Nhưng hắn vẫn kiên trì, uống xong ly trà, người dâng trà cũng không thấy đâu, cũng không châm thêm trà.
Tề Ninh nhíu mày, đợi hơn nửa canh giờ, thực sự không biết lão Hầu gia muốn làm cái gì. Hắn đứng dậy đi tới trước cửa, nhìn xung quanh một lượt, đúng là không thấy một bóng người, Kim Đao hầu phủ rộng lớn như vậy, lại giống như một phủ đệ trống không, xung quanh hoàn toàn yên lặng, Tề Ninh càng hết sức kinh ngạc.
Mặc dù danh tiếng và sự từng trải của hắn không bằng Kim Đao hầu, nhưng dù sao hắn cũng là thế tập Hầu gia, Kim Đao hầu phủ cũng không nên tiếp đón hắn một cách không chu đáo như vậy.
Hắn đoán không ra rốt cuộc Kim Đao hầu phủ làm trò gì, do dự một chút, lại ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần, ngẫm nghĩ Kim Đao lão Hầu gia là khai quốc cựu thần, ông ta chậm chạp không tới, có lẽ là có việc gì đó ngăn trở, mình là hậu bối, cũng không nên sốt ruột, kiên trì chờ đợi là tốt nhất.
Lại đợi hơn nửa canh giờ, tới gần trưa, Tề Ninh cười khổ, thầm nghĩ xem ra vị lão Hầu gia này thật sự muốn mời mình dùng cơm trưa rồi. Hắn lại đi tới trước cửa, bên ngoài vẫn vậy, không thấy một bóng người, trong lòng mặc dù có chút không hài lòng, nhưng lại nghĩ sắp đến bữa trưa, mình cứ đợi thêm một lát nữa, coi như nể mặt lão Hầu gia.
Sau non nửa nửa canh giờ, người dẫn đường trước đó rốt cuộc xuất hiện, lúc này Tề Ninh vẫn ung dung điềm tĩnh, cũng không nói gì. Người nọ bước tới thi lễ, nói:
- Để Hầu gia đợi lâu rồi!
Tề Ninh thầm nghĩ, mẹ kiếp, không những lâu mà quá lâu rồi, nhưng mặt không đổi sắc, hắn mỉm cười hỏi:
- Có thể đi bái kiến lão Hầu gia chưa?
- Lão Hầu gia sắp đặt bữa cơm rau dưa, nếu Hầu gia không chê, mời theo tiểu nhân đến dùng bữa.
Tề Ninh thầm nghĩ, đã tới giờ ăn trưa rồi, lão Hầu gia vẫn không xuất hiện, là đã không có ý tứ rồi, lập tức theo người kia tới sảnh bên. Sau khi vào sảnh, tới bên một cái bàn tròn trên bày chén đũa, người kia mời Tề Ninh ngồi xuống. Tề Ninh nhìn lướt qua, trên bàn có một đĩa rau xanh, một đãi củ cải trắng, ngoài ra còn có một chén canh đậu hũ, một chén cơm tẻ, trừ những món đó, ngay cả rượu cũng không có.
Tề Ninh ngẩn người, liếc nhìn người kia, người kia cũng hết sức cung kính nói:
- Bữa cơm rau dưa, mời Hầu gia dùng!
Tề Ninh thầm mắng, cho dù là nhà dân thường đãi khách, cũng không bưng ra thức ăn vô vị như vậy.
Đường đường là Kim Đao hầu phủ, mà lại chiêu đãi Cẩm Y hầu bằng những món ăn như thế này, thật sự là không sao tưởng tượng nổi. Trong lòng Tề Ninh có vài phần buồn bực, nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên, mặc dù hắn rất không hài lòng, nhưng lại nghĩ chuyện này có gì đó rất kỳ lạ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo