Khi Tư Đồ Minh Nguyệt đi vào trong lều của Tề Ninh, sắc mặt của y hơi khó coi, thế nhưng y vẫn miễn cưỡng chắp tay nói với Tề Ninh:

-Nghe nói Hầu gia muốn gặp ta?

Không biết ngài có dặn dò gì?

Tề Ninh giơ ngón tay chỉ cái mâm trên bàn, Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn qua, thấy trên đó có một bình trà và hai đĩa điểm tâm. Nhất thời không hiểu, y hỏi:

-Ý của Hầu gia là gì?

-Vừa rồi có người đưa tới những thứ này, nói là Thái tử điện hạ cho người mang tới.

Tề Ninh nhìn chằm chằm Tư Đồ Minh Nguyệt, hắn từ từ nói:

-Tư Đồ Trưởng sử là người bên cạnh Thái tử, không biết ngươi có biết chuyện này không?

Tư Đồ Minh Nguyệt sững sờ, y ngạc nhiên hỏi:

-Thái tử điện hạ phái người mang tới? Sao… Sao có thể?

Dường như ý thức được điều gì đó, y lấy ra một khối bạc vụn từ trong người rồi đặt lên bàn, cần bình trà lên, y đổ nước trà vào khối bạc vụn. Bọt trắng nổi lên, trong nháy mắt khối bạc đã biến thành màu đen.

Sắc mặc của Tư Đồ Minh Nguyệt lập tức thay đổi, y nhìn về phía Tề Ninh. Tề Ninh có vẻ rất bình tĩnh, hắn thản nhiên nói:  -Quả nhiên là thế.
 

-Hầu gia biết có độc?

Tề Ninh nói:

-Ta chờ ở chỗ này là muốn Tư Đồ Trưởng sử tự mình kiểm tra. Mặc kệ Tư Đồ Trưởng sử có tin hay không, từ đầu tới cuối ta không hề chạm qua bình trà.

Tư Đồ Minh Nguyệt cũng không nói nhiều, y lập tức đi ra ngoài lều, rất nhanh sau đó y lại trở vào bên trong. Mặt nghiêm nghị, y nói:

-Hầu gia, lính gác bên ngoài liều đã chứng minh đúng là điện hạ phái người tới, thế nhưng... Sau khi điện hạ trở lại lều của mình, ngài chỉ ôm thi thể của Tiểu Vương gia đi vào, tới giờ vẫn chưa đi ra. Bọn ta luôn ở bên ngoài, căn bản không thấy Điện hạ phái người mang đồ tới.

Tề Ninh thở dài nói:

-Như vậy xem ra là có người giả danh điện hạ muốn đưa ta vào chỗ chết.

Tư Đồ Minh Nguyệt cau mày nói:  -Hầu gia có nhận ra người đưa đồ tới không?
 

-Mặc quần áo màu xanh, nhìn qua có vẻ chỉ là tùy tùng bình thường.

Tề Ninh nói:

-Người này hơn ba mươi tuổi, da thịt trên tay thô ráp, thế nhưng nhìn rất có lực. Chỗ khớp xương có một lớp da dày, ít nhất thì người này đã luyện công phu trên tay hơn mười năm, chắc chắn không phải là tùy tùng bình thường.

Suy nghĩ một chút, hắn nói:

-Y luôn cúi thấp đầu, thế nhưng y lại có một dấu hiệu rất rõ ràng.

Tư Đồ Minh Nguyệt hỏi vội:  -Dấu hiệu gì?
 

-Bên dưới vành tai trái của y có một nốt ruồi đen.

Tề Ninh nói:

-Nốt ruốt đen không lớn thế nhưng nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhận ra.

Tư Đồ Minh Nguyệt hơi trầm ngâm, y nói khẽ:

-Hầu gia, người này nhất định có liên quan với người hạ độc, xem ra trong số tùy tùng của điện hạ quả thật có nội gian.

Y hỏi nhỏ:

-Tại sao Hầu gia lại cho ta biết việc này?

Tề Ninh cười nói:

-Tư Đồ Trưởng sử là thân tín của điện hạ, vinh nhục của thái tử điện hạ cùng nhịp thở với Tư Đồ Trưởng sử. Nếu muốn tìm ra ai là người đáng tin trong số những người bên cạnh điện hạ, sợ rằng chỉ có một mình Tư Đồ Trưởng sử mà thôi.

-Đa tạ Hầu gia.

Tư Đồ Minh Nguyệt lộ ra vẻ cảm động.

Tề Ninh lắc đầu nói:  -Không cần cảm ơn ta, ngược lại ta còn phải cảm ơn ngươi, mong là Tư Đồ Trưởng sử có thể giúp rửa sạch nổi oan, trả lại sự trong sạch cho bọn ta.
 

Tư Đồ Minh Nguyệt nói:  -Hầu gia yên tâm, đã có đầu mối, ta tuyệt đối không bỏ qua.
 

Hơi cau mày, suy nghĩ một chút, y nói:

-Hầu gia, Tiểu Vương gia vừa mới bị độc hại, bây giờ là lúc nhạy cảm, tại sao người kia lại chọn thời điểm này để ra tay với Hầu gia? Với y, độc chết Hầu gia có lợi ích gì?

Tề Ninh nói:

-Ta cũng đang suy nghĩ vấn đề này.

Tư Đồ Minh Nguyệt hơi có suy nghĩ, y nói:

-Độc hại Tiểu Vương gia, giá họa cho sứ đoàn của quý quốc, làm cho hai nước chúng ta trở thành kẻ thù, nếu như Hầu gia không có lòng phòng bị, lại bị độc hại một lần nữa, vậy thì...!

Mặt rét run, y sợ hãi nói:

-Tới lúc đó sứ đoàn của quý quốc tất nhiên sẽ cho là điện hạ độc giết Hầu gia, dù thế nào đi nữa cũng không thể giải thích rõ ràng. Nếu vậy, thù oán của hai nước sẽ không có cách nào hóa giải.

-Sứ đoàn độc giết Tiểu Hầu gia, các ngươi lại độc giết bổn Hầu, hai chuyện này đúng là sẽ đập tan quan hệ của hai nước chúng ta.

Tề Ninh nghiêm nghị nói:

-Chẳng lẽ... Có người cố ý phá hỏng quan hệ của hai nước chúng ta?

Tư Đồ Minh Nguyệt nói:  -Lúc này chỉ có lời giải thích này là hợp lý, cụ thể thế nào cần phải tìm được hung thủ mới biết được.
 

Y nói khẽ:

-Sau khi Tiểu Vương gia bị hại, bốn phía xung quanh nơi trú quan đã bị phong tỏa, không ai có thể đi vào, càng không có ai có thể đi ra.

Nếu như người kia đúng là kẻ hạ độc Tiểu Vương gia, chắc chắn lúc này y vẫn còn bên trong nơi trú quân. Ta lập tức phái người điều tra lục soát, mặc kệ thế nào ta cũng phải bắt cho được người này.

Tề Ninh chắp tay nói:  -Mọi thứ phải làm phiền Tư Đồ Trưởng sử rồi.
 

Tư Đồ Minh Nguyệt mang theo trà độc rời khỏi. Tề Ninh nằm trong lều tự mình suy nghĩ. Hắn thầm nghĩ: nếu có người muốn phá hư quan hệ của hai nước, làm vậy không phải là không được.

Chuyến đi sứ của Sở Quốc tới Đông Tề lần này không phải là bí mật gì. Hơn nữa, chuyện này cho dù muốn giữ bí mật cũng không thể làm được.

Tề Ninh biết có không ít người hi vọng hai nước thuận lợi kết minh.

Thế nhưng, cũng có rất nhiều người lo lắng hai nước thật sự kết minh cho nên nghĩ hết biện pháp để phá hư.

Trong số này, người Bắc Hán khả nghi nhất.

Thế nhưng, tại sao bên cạnh thái tử Đông Tề lại có người của Bắc Hán?

Nơi này là nơi trú quân dùng để săn thú của Thái tử, canh phòng rất chặt chẽ. Dưới sự canh phòng chặt chẽ này, muốn lẻn vào bên trong trại gần như chỉ là nói suông. Từ đó, Tề Ninh có thể kết luận được một điều là người ra tay chính là người nào đó bên cạnh Thái tử.

Nửa ngày sau, vẫn không có ai tới quấy rầy, thậm chí ngay cả đưa cơm cũng không có. Tề Ninh nghĩ thầm trong đầu: có lẽ do Lâm Truy Vương bị hại, lòng mọi người đang hoang mang, không có người chiếu cố mình cũng là chuyện bình thường. Lúc hoàng hôn, hắn nghe có người la lên:

-Cẩm Y Hầu, Thái tử điện hạ gọi ngài đi qua.

Tề Ninh đứng dậy vén liều vải lên, hắn thấy Tô Luân đang đứng bên ngoài liều. Thấy Tề Ninh, Tô Luân chắp tay một cái, y rất khách khí. Không nói gì nhiều, y lập tức xoay người lại rời khỏi. Tề Ninh đi theo Tô Luân tới bên ngoài lều da trâu của Thái tử. Sau khi bẩm báo, Tề Ninh đi vào bên trong, khí thế và quy mô bên trong vẫn trước sau như một, thế nhưng, tâm cảnh của Tề Ninh đã khác trước đó.

Thái tử đang ngồi trên chiếu, sắc mặt y hơi khó chịu. Vài tên quan viên văn võ đứng hai bên, Tư Đồ Minh Nguyệt và Phương Hưng Trai đều ở trong đó. Có điều, di thể của Lâm Truy Vương không còn bên trong lều nữa, có lẽ đã được đưa tới chỗ khác.

Tề Ninh hành lễ xong, Thái tử mới nói:

-Cẩm Y Hầu, Bổn cung tìm ngươi tới là để ngươi nhìn một người, ngươi hãy giúp bổn cung nhận rõ kẻ thủ ác.

Nghiêng đầu nhìn về phía Tư Đồ Minh Nguyệt, y khẽ gật đầu, Tư Đồ Minh Nguyệt trầm giọng nói:  -Mang vào.
 

Rất nhanh sau đó, có một hồi tiếng keng keng vang lên, vài tên cận vệ mặt quần áo cứng cáp đẩy một người đi vào. Người này toàn thân mặc đồ xanh, cả người máu me đầm đìa, đi bộ khập khễnh. Tề Ninh thấy trên đùi y có vài vết máu cho thấy y đã bị thương.

Người này rất bẩn thỉu, y bị đại đao kè cổ mang vào trong lều.

Thái tử bưng lên một ly rượu, khẽ nhấp một cái, y nói:

-Cẩm Y Hầu, ngươi hãy nhìn kỹ một chút, có phải chính người này đưa trà độc cho ngươi không?

Tề Ninh chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra. Mặc dù người này máu me đầy mặt, thế nhưng từ đường nét cơ thể có thể nhận ra y chính là người hầu mặc đồ xanh mang trà độc cho hắn. Vì chắc chắn mình không nhận sai, đi hắn đi tới bên cạnh nhìn. Thấy bên vành tai của y đúng là có một nốt ruồi đen, hắn đã chắc chắn. Gật đầu, hắn nói:

-Điện hạ, đúng là người này.

Thái Tử cười lạnh nói:  -Sau khi tìm được người này, y ra sức chống cự, y còn làm bị thương một tên cận vệ của bổn cung, võ công không hề kém.
 

Chăm chú nhìn tên người hầu áo xanh bị đám cận vệ éo quỳ dưới đất, y lạnh lùng nói:  -Rốt cuộc thì ngươi là ai? Bổn cung đã phái người điều tra, dưới tay ta không có người như ngươi.
 

Tề Ninh nghĩ thầm trong đầu: nếu tính cả binh sĩ và tùy tùng thị nữ, trong nơi trú quân có hơn nghìn người, có thể tìm ra người này nhanh như vậy, hiệu suất đúng là không thấp.

Người làm áo xanh ngược lại rất cứng rắn, hai tay bị bẻ cong về phía sau, cổ đỡ đao, thế nhưng y vẫn ngẩn đầu lên nói:

-Ta là người Bắc Hán, ẩn núp ở đây là để phá hỏng việc kết minh của các ngươi, muốn giết cứ giết, đừng nói nhảm nữa.

-Người Bắc Hán?

Thái Tử cười lạnh nói:  -Ngươi nói ngươi là người Bắc Hán, bổn cung liền tin ngươi là người của Bắc Hán? Nơi này là nơi trú quân của bổn cung, bất cứ ai đi vào đều phải kiểm tra kỹ lưỡng. Sao người Bắc Hán có thể lẻn vào được? Ngươi nói bằng giọng Từ Châu, ngươi có tin không, nếu bổn cung muốn tra xuất xứ của ngươi, không cần một ngày, ngay cả tổ tông tám đời của ngươi, ta cũng có thể tra rõ.
 

Khóe miệng của tên người hầu áo xanh co quắp, cúi đầu xuống, y nói:

-Người Bắc Hán cho ta tiền, vì tiền, ta làm việc cho bọn họ...!

-Đừng có nói láo ở đây.

Tư Đồ Minh Nguyệt bước tới một bước, y lạnh lùng hỏi:

-Ngươi tên gì?

Người hầu áo xanh do dự một lúc rồi nói:

-Diệp!

-Diệp, độc sát Tiểu Vương gia, còn định độc chết Cẩm Y Hầu, ngươi có biết đây là tội gì không?

Tư Đồ Minh Nguyệt lạnh lùng nói:

-Nếu ngươi nói chuyện này do mình ngươi làm, vậy thì ngươi chính là thủ phạm, dựa theo luật, ngươi sẽ bị tru di cửu tộc.

Thân thể của Diệp rung một cái, y cúi đầu xuống, im lặng không nói gì.

Thái tử thản nhiên nói:

-Bổn cung biết ngươi chỉ bị người sai khiến, ngươi chỉ là con châu chấu bình thường, làm gì có năng lực hạ độc thủ với bổn cung? Bổn cung đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi nói ra ai là người sai khiến, bổn cung có thể bỏ qua cho người nhà của ngươi, nếu không... !

Ánh mắt run lên, y nói:

-Nếu ngươi muốn cửu tộc của ngươi chết cùng ngươi, bổn cung sẽ cho ngươi toại nguyện.

Phương Hưng Trai lạnh lùng nói:

-Còn không mau nói thật, nếu không, lập tức lôi ra chém.

Diệp đột nhiên nhìn về phía Phương Hưng Trai, gã cười lạnh hỏi:

-Phương đại nhân, ngươi vội vã giết ta như vậy là muốn giết người diệt khẩu ư?

-Giết người diệt khẩu?

Phương Hưng Trai ngẩn ra, chợt ý thức được điều gì, y sợ hãi nói:  -Ngươi... Ngươi nói cái gì? Bổn quan... Bổn quan muốn giết người diệt khẩu khi nào? Ngươi... .
 

Ngươi đừng có nói bậy, ngươi ngậm máu phun người.

Diệp tức giận ra mặt, gã nói:  -Ta ngậm máu phun người?
 

Nhìn về phía Thái tử, gã nói:  -Điện hạ, tiểu nhân sẽ khai hết, chỉ cầu... Chỉ cầu điện hạ có thể bỏ qua người nhà của tiểu nhân, chuyện này không liên qua gì với bọn họ... . !
 

Lúc này Tề Ninh đã hiểu vài phần, hắn nhíu mày, nhìn về phía Phương Hưng Trai, trong đầu thầm nghĩ: dựa theo tình huống này, chẳng lẽ người phía sau xúi giục thật là Phương Hưng Trai?

Thật ra thì trước đó hắn từng nghi ngờ như vậy, giết người cần phải có động cơ, nếu như Phương Hưng Trai là người đứng phía sau sai khiến, vậy thì động cơ của y là gì?

Người này là Thứ sử Từ Châu, tại sao phải hạ độc trong rượu, y định dồn Thái tử vào chỗ chết ư? Sau khi Lâm Truy Vương chết, người bị oan là mình, tại sao y lại phái người mang trà độc đưa tới chỗ mình, tại sao y muốn độc hại cả mình?

Tề Ninh không có cách nào biết rõ động cơ cho nên không dám xác định.

Thái tử nói:

-Nếu như ngươi khai đúng sự thật, bổn cung sẽ giữ lời.

Mắt của Diệp lộ vẻ lạnh lùng, nhìn Phương Hưng Trai, y nói:  -Thái tử điện hạ, độc mà Tiểu Vương gia trúng là Tiễn Độc Mộc, trong ngực tiểu nhân vẫn còn một phần độc.
 

Bên cạnh lập tức có người đưa tay vào gã ngực ã tìm kiếm, rất nhanh sau đó, người này đã tìm được một bình sứ. Diệp nói:

-Trong đó còn gần một nửa, hai vò rượu kia đều bị tiểu nhân hạ độc.

Trà mà tiểu nhân đưa tới chỗ Cẩm Y Hầu cũng có bỏ Tiễn Độc Mộc.

Tiễn Độc Mộc là độc dược được tinh luyện từ một loại cây độc, nó vô cùng ác độc, gặp máu là chết ngay. Thứ này rất khó thấy, người bình thường căn bản không thể có được.

-Vậy ngươi có được nó bằng cách nào?

Thái tử lạnh lùng hỏi.

Diệp nói:

-Là y... . !

Nhìn Phương Hưng Trai, y nói:

-Là vị Phương đại nhân này giao cho ta!

Đầu tiên ... 8 9 10 11 12 20 60 ... Cuối

m0ngv0ngan95 Chú ý Hồ sơ của tôi Thiết lập chung Thoát »

uyện Tiên hiệp - Kiếm hiệp - Huyền huyễn cệhn LCịộcnhg  sđửồn -g QuâHno sạựt độngC Dóiễ gnì  đmànới? Liên kết Nhanh TìmX kui:ế 1m,8 n0â0ng ca  Y Xuân Thu Cẩm Y Xuân Thu (từ 501 đến hết) Trang 11 của 108 Đầu tiên ... 9 10 11 12 13 21
 

501 6đ1ến... hết)Cuối Kết quả 101 đến 110 của 107 Công cụ Chủ đề Tìm Chủ đề Đánh giá Chủ đề Hiển thị

 

2.21577 sec| 2453 kb