Cũng không phải chỉ có một mình Tiêu Phàm cảm thấy như vậy, sắc trời đã tối nhưng vẫn có người dạo bước trên đường lớn, theo bước chân thoải mái của người đó, trong không khí truyền đến từng làn gió thơm, đây là mùi rượu và cũng là mùi mà lão thở ra.

“Mặc dù nói Túy Tiên Ma Thể có thần tính, thế nhưng tên nhóc thối tha kia mới vào phái chưa được bao lâu mà đã có thể bước vào trình độ nhập môn rồi, thực sự là khiến cho người ta khó có thể tin mà, lẽ nào trong trò chơi nhập vai thực tế ảo “Tân Sinh” lại có cơ duyên gì hay sao chứ?”

Ông lão ăn mày vừa uống rượu vừa lẩm bẩm một mình.

“Thôi, chuyện này thì có liên quan gì đến mình chứ, hôm nay mình đã tính cho bản thân một quẻ rồi, tính ra thì tài vận ngập đầu, bây giờ cũng đã linh nghiệm.” Ông lão ăn mày nghĩ đến việc mình hố được một khoản tiền ở chỗ Độc Cô Thần, lập tức mừng rỡ đến mức híp mắt lại: “Nhân lúc vận thế bây giờ đang tốt, vẫn chưa đến lúc nửa đêm, mình phải nhanh chóng làm thêm một cú mới được!”

Một tiếng cười, một luồng gió nhẹ, bình rượu rỗng tuếch, người đã biến mất không còn dấu vết…

Chỗ Tiêu Phàm ở thì đã vào đêm, thế nhưng ở phía bên kia đại dương thì vẫn còn là ban ngày.

“Arthur, cậu ở đây làm gì vậy, vào lúc này, không phải cậu nên ở trong trò chơi sao?” John nhìn thấy Arthur ở trong phòng khách thì nghi hoặc nói.

“Ra ngoài thích ứng năng lực của mình một lát.” Arthur vẫn trả lời lạnh lùng và vô cùng thẳng thắn như vậy.

“Tôi cảm thấy cậu thử nghiệm ở trong trò chơi là được rồi.”

“Hiện thực và trò chơi không giống nhau.”

“Nhưng có khi ở trong trò chơi sẽ có điều bất ngờ thì sao.”

“Hả? Lời này của anh có nghĩa là sao?” Arthur không hiểu lời nói của John.

“Ha ha, cậu có biết không, lúc trước khi bọn họ chế tạo ra tôi đã gọi tôi là “kỳ tích nhân tạo”, bởi vì tôi là cơ thể sống được con người tạo ra, đối với con người thì tôi quả thực có thể gọi là kỳ tích. Đáng tiếc bởi vì kỹ thuật của bọn họ không đủ, sau khi tôi được sinh ra thì vẫn có sự thiếu hụt, tôi không có cảm xúc, lúc mới bắt đầu thì tôi vô cùng lạnh lùng, giống như cậu bây giờ vậy, thậm chí còn nghiêm trọng hơn cậu nữa.”

Arthur nhìn dáng vẻ cười hì hì của John, thầm nghĩ, trước đây cái tên ngớ ngẩn này lại giống mình sao, hắn ta đang nói mớ à.

“Sao cậu lại mang vẻ mặt không tin đó chứ, cậu nghĩ tôi sẽ lừa cậu sao? Sau đó tôi nghiên cứu sâu về phần tâm lý cũng chỉ vì muốn bù đắp sự thiếu hụt về cảm xúc của mình, cuối cùng thì tôi đã thành công. Tôi thành công làm cho đầu mình sản sinh ra kích thích tố tương ứng, có cảm xúc thật sự rất thoải mái đó, nhất là lúc coi The Avengers, tôi cảm thấy cực kỳ thoải mái! Thế nhưng tôi vẫn chưa hiểu nhiều chuyện, ví dụ như tôi được gọi là “kỳ tích nhân tạo”, hai chữ “kỳ tích” đó. Vì vậy tôi cũng đã nghiên cứu sâu hơn về hai chữ “kỳ tích”, cũng dựa vào sở thích của bản thân mà đưa “mô phỏng kỳ tích” vào trong “Tân Sinh”, đừng có kinh ngạc quá vì kỹ thuật này của tôi, dù sao thì tôi cũng được gọi là “kỳ tích nhân tạo” John. Còn thứ bất ngờ mà tôi nói chính là kỳ tích mà cậu có thể gặp được ở trong trò chơi, đương nhiên chỉ là có khả năng gặp được mà thôi, ha ha…”

Arthur nghe John nói một đống câu nói lạ lạ lùng lùng, bản thân anh ta lại nghe không hiểu, vì vậy cũng chẳng thèm để ý, anh ta cảm thấy cái tên này cứ lải nhải liên tục như vậy thực sự rất phiền, thế là Arthur dứt khoát quay lại trò chơi.

“Này này, Arthur, nghe nói cậu đang thành lập một đội ngũ ở trong trò chơi?” John nhìn thấy Arthur rời khỏi, vội vàng kêu lên.

“Sao vậy?”

“Tên của đội ngũ là Avengers League được không?”

“Tùy anh, tôi không để ý đến những thứ này…”

Bầu trời vẫn xanh thẳm, lại một ngày mới bắt đầu khi rời khỏi trận doanh Ác Ma, cũng là ngày mới sau giải thi đấu...

Bởi vì những chuyện vừa phát sinh nên đêm qua Tiêu Phàm mất ngủ, kiểm tra toàn thân vài lần, hiện tại mới đăng nhập trò chơi, thế nhưng vẫn cảm thấy hơi bối rối.

Ban tổ chức giải thi đấu cũng khá nhanh nhẹn, Tiêu Phàm vừa mới thu được giải quán quân ngày hôm qua, ngay sau đó tài khoản ngân hàng của Tiêu Phàm thông báo nhận được số tiền thưởng, nhìn thấy số tiền tăng thêm trong tài khoản thì Tiêu Phàm rất vui mừng, đúng là không uổng công chịu khổ trên giải thi đấu.

Trừ điều đó thì vì Tiêu Phàm cũng là thí sinh trong giải đấu này, Tiêu Phàm còn nhận được một phần thưởng thần bí mà ban tổ chức đã chuẩn bị từ trước.

Phần thưởng là một đồ vật mà Tiêu Phàm nhìn rất quen mắt, nó có hình vuông, rất mỏng, hơi lạnh mà cũng khá nặng. Nó tên là [Lệnh bài công hội].

[Lệnh bài công hội] là đồ vật mà tất cả công hội của mọi trận doanh đều mong muốn có được, là điều kiện cơ bản nhất để thành lập công hội, thế nhưng đối với người chơi bình thường thì cái này cũng chả có tác dụng gì. Sau khi Tiêu Phàm có được nó thì trong đầu chỉ có một ý nghĩ chính là đổi nó trở thành tiền mặt, mà đối tượng hắn muốn bán cũng đã nghĩ kỹ rồi, đó chính là hội trưởng Long Ngạo Thiên đáng yêu của công hội Ngạo Thiên.

Đầu tiên, Long Ngạo Thiên còn chưa có [Lệnh bài công hội], hơn nữa có nhiều tiền mà không biết tiêu ở đâu nên ra tay rất hào phóng, tiêu tiền như rác, có thể làm cho Tiêu Phàm được lợi ích cao nhất.

Sau đó, [Lệnh bài công hội] cũng không có tác dụng gì với Tiêu Phàm, cuối cùng vẫn phải bán đi. Trong tất cả các trận doanh thì chỉ có công hội Ngạo Thiên là phù hợp tất cả các tiêu chuẩn trong kế hoạch của Tiêu Phàm, còn kế hoạch này có thể thành công hay không thì về sau lại nói...

Tiêu Phàm mở kênh chat của mình ra, thử thêm tên ngớ ngẩn Long Ngạo Thiên này làm hảo hữu, muốn trao đổi về [Lệnh bài công hội]. Tiêu Phàm rất hi vọng tên Long Ngạo Thiên này không cần so đo về những chuyện cũ, có thể chấp nhận thêm bạn, có thể nói chuyện với nhau, nếu không thì cái [Lệnh bài công hội] này sẽ gây ra phiền phức kha khá cho Tiêu Phàm.

Thế nhưng khi Tiêu Phàm vừa mở ra kênh chat, vào mục cộng đồng thì bị vô số dòng thông báo xin hảo hữu làm hắn sợ ngây người.

Dòng ghi chú có chửi Tiêu Phàm, có ước chiến Tiêu Phàm báo thù cho Ngọc Sinh Yên, có chửi Tiêu Phàm cướp bạn gái của Tịch Dương, cũng có mắng Tiêu Phàm và Tiểu Thúy là gian phu dâm phụ, thậm chí có tin còn không được hiển thị bởi vì vi phạm thuần phong mĩ tục.

Đương nhiên, mọi chuyện đều có tính hai mặt, chỉ là chuyện này cũng không tính là chuyện gì tốt với Tiêu Phàm.

Ngoại trừ những tin chửi rủa thì còn lại là fan hâm mộ rất sùng bái Tiêu Phàm, cũng có người muốn bái Tiêu Phàm làm sư phụ để có thể bỏ qua hệ thống phòng quấy rối của phái nữ, còn có vài người tốt muốn bán cho Tiêu Phàm vài sản phẩm bổ thận, kỳ lạ hơn nữa là có người còn muốn mang thai con của Tiêu Phàm...

Điều này làm Tiêu Phàm đau cả đầu, làm nội tâm Tiêu Phàm có lo lắng, hình như mình mới trở về thế giới người bình thường không dài, thế nhưng thế giới lại sắp biến đổi, mà biến đổi theo hướng Tiêu Phàm không muốn thấy nhất.

Tiêu Phàm trả lời những lời mời này rất dứt khoát, toàn bộ xóa bỏ, sau đó cài đặt sẽ không nhận lời mời hảo hữu của người xa lạ, đương nhiên bị xóa bỏ bao gồm cả lời mời của Hàn Tiểu Yêu nữa.

Sau đó, Tiêu Phàm gửi một lời mời kết bạn cho Long Ngạo Thiên, rồi đi tìm Hổ Nữu, bởi vì khi hắn mở kênh chat ra thì cũng nhận được lời nhắn của mấy người Hổ Nữu, tại tọa độ nào đó của thành Antequera.

Cũng không biết có phải tâm lý mình nhạy cảm hay không mà sau khi Tiêu Phàm vào thành thì phát hiện ánh mắt của những người chơi xung quanh nhìn mình có hơi kỳ lạ.

Thế nhưng Tiêu Phàm cũng không để ý, bước nhanh tới mục đích của mình, bởi vì mọi người đang đợi mình, để Hổ Nữu phải đợi thì Tiêu Phàm cứ cảm thấy sờ sợ.

Hắn không biết nếu để Hổ Nữu chờ lâu thì cô nàng này sẽ hóa thân thành hung thú nào nữa.

Rất nhanh thì Tiêu Phàm nhìn thấy đồng đội của mình, có Xà Cơ, Hổ Nữu, Bán Trường Miên và Miên Miên đáng yêu. Kỳ lạ chính là thấy mình đến muộn mà Hổ Nữu lại không nổi giận tới phun lửa chứ, lúc này Hổ Nữu còn đang nghiêm túc quan sát cái gì đó.

Nếu cái "thùng thuốc nổ" này không nổ thì Tiêu Phàm cũng không dại gì đi châm lửa cả, thế nhưng Tiêu Phàm vẫn để ý, đứa này đang làm gì vậy? Chăm chú tới nỗi không thèm bớt thời gian nổi giận với mình?

"Hổ Nữu, tôi đến rồi, mọi người đang làm gì vậy?"

1.11211 sec| 2427.984 kb