Bởi vì đứng quá gần, nên sau khi cậu nói xong, Tiêu Phàm cảm thấy có một luồng gió nóng phả vào mặt hắn, vô cùng ấm áp. Nhìn gương mặt trẻ con trắng trẻo trước mặt, sắc mặt Tiêu Phàm không kiềm được đỏ ửng. Hắn cảm thấy người chơi trước mặt mình này đúng là vừa đẹp vừa có khí chất.
Từng đường nét trên gương mặt cậu mang theo cảm giác khí khái hào hùng. Không giống những cậu nữ sinh dịu dàng, nũng nịu kia, cậu mặc một bộ áo giáp trắng bạc khiến cho khí chất trên người cậu càng trở nên mạnh mẽ, kiên cường. Vẻ đẹp vừa mạnh mẽ vừa trong trẻo như vậy khiến cho cậu càng trở nên vô cùng quyến rũ. Tiêu Phàm thầm bình luận về người đứng trước mặt mình.
[ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] là bộ giáp giúp tăng lực phòng ngự mà những người chơi Kỵ Sĩ chuyên nghiệp ở trận doanh Nhân Loại có thể trực tiếp mua bằng tiền vàng từ những đạo sư ở nơi bán, giúp gia tăng kháng thuộc tính Hắc Ám, tăng khả năng tự khôi phục năng lực phóng ngự của bộ đồ trên người. Hơn nữa, bộ giáp phòng ngự này không chỉ có thuộc tính phòng ngự không tồi mà được thiết kế cũng khá là đẹp, là một trong những bộ giáp mà những người chơi Kỵ Sĩ trong trận doanh Nhân Loại thích nhất.
Nhưng bởi vì [ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] chỉ có thể mua được ở chỗ đạo sư, giá cũng khá đắt nên người chơi có nó cũng vô cùng ít, dù sao người có tiền lại rảnh rỗi không bằng đi đấu giá mua sắm vài kỹ năng hoặc vài đồ vật có thể giúp tăng thực lực của mình lên.
Mặc trên người bộ [ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] này thì chẳng khác nào người chơi dán mác ''Khắc kim đảng (*)".
(*): Bọn tiêu tiền như rác
Trước kia, lúc Long Ngạo Thiên đạt tới cấp 30 cũng từng trang bị một bộ [ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] này, sau này khi hắn mua được bộ đồ phòng ngự [Sử Thi] kia thì mới cởi bộ [ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] này ra.
[ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] cũng xem như là một bộ đồ trang bị phòng ngự mà người chơi bình thường vừa yêu vừa hận, trong "Tân Sinh" cũng hơi có danh tiếng, lúc này khi nhận ra nó thì Tiêu Phàm cũng thầm tặng cho người chơi trước mặt danh hiệu người chơi Kỵ Sĩ chuyên nghiệp "Khắc kim đảng" của trận doanh Nhân Loại.
Nhưng mà thật kỳ lạ, từ lúc tới đây tới giờ cậu người chơi xinh đẹp này vẫn nhìn chằm chằm hắn, trong ánh mắt dường như mang một loại tình cảm rất kỳ lạ và cả thêm chút tò mò nữa? Là hứng thú? Hay sốt ruột?
Chẳng lẽ cậu ấy thích hắn? Có khi nào cậu ấy nhìn thấy thực lực của hắn trong giải đấu PK biểu diễn "Tân sinh" nên hâm mộ hắn? Xem ra là người có mắt nhìn, cũng nhận ra được điểm quyến rũ của Tiêu Phàm hắn...
Nghĩ tới đây, Tiêu Phàm hơi đắc ý, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt mơ màng của người chơi trước mặt. Sâu tỏng mắt hoàn toàn không phải là bóng dáng của Tiêu Phàm hắn mà là ngôi sao sáng lấp lánh...
"Đúng vậy, đội của chúng tôi đang tuyển thêm người, hôm nay chỉ còn lại một vị trí nữa thôi, điều kiện để tham gia là..." Tiêu Phàm nói tới đây thì hơi dừng lại, thầm nghĩ khó khăn lắm mới có một người chơi tới ứng tuyển, vậy mà mình nhắc tới yêu cầu thì cũng không tốt lắm, có khi còn dọa người ta bỏ chạy. Nếu bị yêu cầu của hắn dọa bỏ chạy thì phải làm thế nào chứ? Bây giờ người chơi giống cậu gái này không sợ cái danh hiệu "Lick King" Mệnh Phàm thì thật sự quá ít. Hơn nữa, cậu chỉ là một cậu gái nhưng lại dũng cảm như vậy. Nhắc tới chuyện này, hắn lại nhớ tới dáng vẻ chân run lẩy bẩy của người đàn ông bảo vệ bác gái kia.
Nghĩ đến đây, Tiêu Phàm lập tức đổi giọng, hắn nghĩ sẽ lòng vòng một lượt rồi mới nói tới hắn: "Tôi muốn nói là cậu có yêu cầu gì không?"
Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ là đối phương lại trả lời rất dứt khoát: "Có chứ!"
Tiêu Phàm cảm thấy đôi mắt của cậu gái xinh đẹp trước mặt sáng ngời hẳn lên. Hắn có thể nhận ra cái vẻ tham lam trong đôi mắt nóng bỏng đó.
Cậu muốn làm gì thế, một người chơi "Khắc kim đảng" với bộ [ Giáp Bạc Vinh Diệu của Thánh Đường] thì còn thiếu thứ gì sao, trên người hắn cũng đâu có gì mà cậu muốn đâu. Không lẽ cậu... muốn người của hắn?
Nhìn khí chất của cậu, đúng là vô cùng mạnh mẽ, kiên cường, mang dáng vẻ của một nữ cường nhân. Loại nữ cường này bình thường yêu thích tự do, không thích bị trói buộc, không phải thích nhất là chuyện theo đuổi đàn ông thế này sao?
Nghĩ tới đây, Tiêu Phàm không nhịn được nhìn cậu người chơi này một lần nữa. Gương mặt không tệ, dáng người cũng rất đẹp, khí chất cũng không tồi, lại có cả trình độ "Khắc kim đảng" đó nữa, vậy chắc chắn gia cảnh cũng không tồi đâu.
Nếu đã vậy, chuyện này cũng không phải không được. Tiêu Phàm cười khẽ, thầm gật đầu một cái trong lòng, he he, thật ra đẩy ngược lại cũng không phải chuyện quá tệ.
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn cẩn thận nói chuyện nghiêm túc, nên hắn vẫn cẩn thận hỏi lại: "Cậu có yêu cầu gì?"
"Sau khi tôi gia nhập đội ngũ của các bạn, thì bạn có thể đưa [ngôi sao sáng lấp lánh] kia cho tôi được không?" Người chơi này cũng không khách khí, nói thẳng yêu cầu của mình.
"Haizz, mặc dù mọi người gọi tôi là [Lick King], nhưng thật ra tôi là một người đàn ông rất chính trực... Hả? Cậu nói gì, ngôi sao sáng lấp lánh?" Lúc này Tiêu Phàm mới kịp phản ứng lại, thì ra cậu gái này muốn cái ngôi sao sáng lấp lánh đáng ghét này, còn khiến hắn hiểu nhầm là...
Lúc này Tiêu Phàm mới phát hiện mình nghĩ nhiều rồi, thì ra cậu gái này không phải vì thích hắn nên tới. Trong lòng hắn hơi buồn bực, nói thầm trong lòng: Hừ, đúng là một người phụ nữ tham lam!
Nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười đáp: "Đương nhiên là được, nhưng cậu phải vượt qua đợt kiểm tra của tôi."
Haizz, giờ chiêu mộ thêm đồng đội cũng khó mà, đạo đức con người đúng là ngày càng đi xuống, không thể tin là hắn tuyển người còn phải tặng đồ cho họ.
"Thế sao còn không nhanh bắt đầu kiểm tra đi, đúng rồi, tôi tên là Tuyết Dạ, mong rằng lát nữa sẽ được chỉ bảo nhiều hơn." Giọng nói của Tuyết Dạ hơi vội vàng, giống như không thể chờ được lấy ngôi sao sáng kia của Tiêu Phàm.
"Khách khí rồi, tôi là Mệnh Phàm, rất vui vì được gặp cậu, Tuyết Dạ."
Sau một ngày tinh thần bị tàn phá nghiêm trọng, khó khăn lắm Tiêu Phàm mới nhìn thấy được mọt người tới ứng tuyển, tinh thần đã mệt mỏi lại cộng thêm chuyện quá bất ngờ khiến hẵn bỗng chốc quên mất trong số thiệp mời của Phong Ma Tiểu Xích Lang có một người tên là Tuyết Dạ.
Lúc này Tiêu Phàm nghe lời giới thiệu của Tuyết Dạ thì chỉ cảm thấy hơi quen tai mà thôi, giống như lần đầu tiên hắn nhìn thấy cái tên "Tuyết Dạ" trong thiệp mời của Phong Ma Tiểu Xích Lang.
Ngoài ra, bởi vì hắn còn bị Tuyết Dạ vội vàng kéo đi về phía, trước, hành động "thân mật" khiến mặt hắn bỗng đỏ bừng, lòng cũng trở nên vô cùng hốt hoảng...
Tuy Tuyết Dạ rất gấp gáp nhưng cũng rất phấn khời, bởi vì cậu cảm thấy mình sắp có được cái bộ đồ xinh đẹp sáng long lanh kia rồi. Có điều, trước khi lấy được bộ đó, mình phải thông qua thử thách của tên người chơi có tên Mệnh Phàm này.
Cậu kéo tay lôi Tiêu Phàm đi được một đoạn rồi mới chợt nhớ ra mình còn chả biết tiếp theo rốt cuộc là nên đi đâu, thế là lập tức buông tay Tiêu Phàm ra, hơi ngượng ngùng hỏi thăm: "Tiếp theo, chúng ta nên đi đâu đây?"
Tiêu Phàm nhìn người chơi mỹ nữ có tên Tuyết Dạ trước mặt này, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể còn lưu lại trong tay mình, mặt hắn hơi nóng lên.
Vấn đề thử thách này chỉ là do mới nãy Tiêu Phàm cảm thấy tuyển đội viên là phải lấy lại thứ gì đó mới lấp đầy nỗi niềm không công bằng trong lòng mình. Lấy sự oai phong của một người đội trưởng ra nói lung tung, chứ thật ra trước đó, Tiêu Phàm vốn chưa bao giờ nghĩ tới đến việc thử thách thực lực của đội viên gì đó, mà chỉ muốn để cho cô nàng tự giới thiệu là được rồi nhưng bây giờ nếu đổi ý chẳng phải là mất mặt lắm sao. Thế là Tiêu Phàm ra vẻ bảo: "Hai chúng ta hiện đang tổ đội đi đánh phó bản hàng ngày của trận doanh Nhân Loại, Bàn Thạch Trấn độ khó cấp Luyện ngục!"
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo