Câu suy nghĩ kỹ lại xem. Nếu như cậu đắc tội một người đáng sợ như vậy câu còn có thể tiếp tục đứng trong trò chơi này được sao?” Mặc dù lời nói này nghe ra có hơi thái quá, nhưng người chơi này lại nói y như có việc đấy thật vậy, khiến cho người nghe xung quang đều ngấm ngầm tin tưởng. Mà nhóm người chơi nữ xung quanh sau khi nghe xong lại bất giác lùi về sau vài bước, chỉ dám dùng ánh mắt tò mò và sợ hãi lén lút nhìn Tiêu Phàm xuyên qua khe hỡ giữa đám người.

“Huynh đệ này, tên “Lich King” Mệnh Phàm này thật sự đáng sợ như vậy sao? Sao tôi lại cảm thấy cậu đang yêu ma hóa hắn vậy.” Người chơi vừa nãy còn nói hắn ta không sợ Tiêu Phàm, bây giờ nghe ngữ khí của hắn rõ ràng đã bắt đầu sợ hãi rồi.

“Yêu ma hóa. Không phải người anh em như tôi không nhắc nhở cậu. Nhưng năng lực của “Lich King” Mệnh Phàm thật sự có sự tích cặn bã đấy. Vị NPC thánh khiết Mary ở thánh đường giáo đường Antequera chính là NPC nữ gần nhất bị Mệnh Phàm trêu ghẹo. “Nữ thần game online” Ngọc Sinh Yên bị Tiêu Phàm coi thường hệ thống phòng ngự quấy rối, đùa giỡn trước mặt mọi người. Mà lão đại Thái Thập Tam của Long Hổ bang ở trận doanh Thú Nhân lại bị “Lich King” Mệnh Phàm nhìn một cái, ngay cả tim cũng bị hắn bắt làm tù binh, suốt ngày chỉ biết ngống trông “Lich King” Mệnh Phàm trở thành nam nhân của cô ta. Những việc mà tại hạ vừa nói hoàn toàn là sự thật. Nếu có phần nào không đúng sự thật sẽ bị thiên lôi đánh trúng!” vị người chơi này cũng thật liều mạng, vì chứng minh “Lich King” Mệnh Phàm đáng sợ còn dám nghiêm túc đưa ra cả lời thề độc. Thế nên quần chúng vây xem lại càng tin tưởng sự đáng sợ của Tiêu Phàm.

“Vậy theo vị huynh đài hiểu biết này, hiện tại “Lich King” Mệnh Phàm đang định làm gì ở đây?”

Nhìn thấy có người cung kính hỏi thăm bản thân mình, bị người chơi có “hiểu biết sâu rộng” về thái độ làm người của Tiêu Phàm này rõ ràng có hơi đắc ý: “Cái này thì không đơn giản, hiện tại “Lich King” Mệnh Phàm ngoài mặt treo lá cờ chiêu mộ đồng đội để chiêu mộ phi tần cho hậu cung của hắn. Mệnh Phàm chính là người chơi có thể mở hậu cung của mình ở trong trò chơi. Cậu không biết đấy thôi, tại cuộc thi PK “Tân sinh”, một người trong hậu cung của hắn trên ghế ngồi đặc biệt cổ vũ cho hắn, hung khí kia khua loạn xạ, vung đến mức linh hồn của tôi cũng bay đi mất. Tôi dám cược, nếu hiện tại có người chơi nữ nhan sắc không tệ tiến lên nhận lời mời, nhất định là một đi không trở lại, rơi vào bàn tay ma quỷ của Mệnh Phàm, vĩnh viễn cũng không thể quay lại.”

Mấy vị người chơi nữ vây xem sau khi nghe thấy những lời này thì lại lùi về phía sau vài bước nữa. Ánh mắt nhìn Tiêu Phàm có vẻ càng ngày càng cảnh giác, sự sợ hãi trong mắt bọn họ cũng càng xuất hiện nhiều hơn…

Tiêu Phàm vừa nghe những lời nói của đám người này vừa phải chịu đựng sự tức giận trong lòng…

Đây là chuyện quái gì đây?

“Lich King” Mệnh Phàm, “Lich King” Mệnh Phàm, “Lich King” Mệnh Phàm, tại sao tất cả đều là “Lich King” Mệnh Phàm!

Không có ai nhớ đến Tiêu Phàm tôi chính là quán quân cuộc thi đấu PK “Tân sinh” sao! Danh hiệu quán quân này chẳng có chút giá trị nào như thế sao! Vì sao danh hiệu “Lich King” này có thể trự tiếp che đi danh hiệu quán quân cuộc thi đấu PK “Tân sinh” đây!

Tôi là người chơi giỏi, tôi là quán quân, tôi là đại thần, tôi có thể giúp các cậu ra vẻ, tôi có thể giúp các câu bay lên! Vì sao lại không có ai tiến lên ứng tuyển chứ!

Tiêu Phàm không rít gào trong lòng nữa, hắn hít sâu, điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân mình.

Hắn biết rằng nếu tiếp tục để như vậy, đám người chơi vây xem kia sẽ chỉ biết nhìn chằm chằm mình như đang xem khỉ thôi, sẽ không có ai tiến lên ứng tuyển. Hơn nữa cho dù có người chơi muốn ứng tuyển thì cũng sẽ bị những lời đồn nhảm của nhóm người này dọa chạy rồi. Cho nên hiện tại bản thân hắn phải làm điều gì đấy.

Tiêu Phàm cầm bảng chiêu mộ đồng đội, đứng lên, hắn đi về phía trước.

Nhưng hắn vừa mới bước ra vài bước, nhóm người vây xem này giống như bị một trận sóng lớn dưới biển đánh trúng vậy, đồng loạt lui về phía sau. Thậm chí còn có người bời vì Tiêu Phàm đứng lên quá đột ngột, nhất thời không phản ứng lại được, đến lúc anh ta có phản ứng lại, trọng tâm đứng không vững bị đợt sóng này xô ngã ra mặt đất.

Tiêu Phàm nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, ngày cả nội tâm luôn luôn bình tĩnh của hắn cùng không nhịn được rít gào lên.

“Cái đệt, mấy người có nhầm không vậy, thật là khoa trương! Trông tôi đáng sợ như vậy sao!”

“Anh em, cậu lùi lại một chút đi, cậu không thấy “Lich King” Mệnh Phàm đang đi về phía chúng ta sao.”

“Anh không phải là người chơi nữ, một người đàn ông thì tại sao phải sợ anh ta chứ?”

“Cậu thì biết cái gì, nghe nói ở trong trò chơi thì “Lich King” Mệnh Phàm có pháp lực cao nhất, ngay cả người chơi nam cũng không thể thoát khỏi ma chưởng của anh ta, có khi đứng gần quá sẽ bị pháp lực của anh ta ảnh hưởng, không để ý một cái thì bản thân đã cong luôn rồi.”

“Lich King Mệnh Phàm thực sự đáng sợ như vậy sao?”

“Nếu không phải như vậy thì tại sao Mệnh Phàm lại có thể vùng lên một cách mạnh mẽ như vậy chứ. Đối với anh ta thì thực lực chỉ là thứ phụ thuộc, thứ nổi tiếng nhất của anh ta chính là cách làm việc “đen tối” và “yêu dị” của mình, ngay cả quy tắc của hệ thống cũng không quản lý được, cậu cảm thấy sự hạn chế về giới tính còn có tác dụng gì với anh ta không?”

Trong những lời nói hỗn tạp kia, những người đang vây xem lại lùi lại một chút nữa, họ mang vẻ cảnh giác nhìn chằm chằm vào Tiêu Phàm đang đến gần.

Những câu nói vô cùng khuếch đại này đã truyền vào tai của Tiêu Phàm, bây giờ hắn hơi hối hận vì đã luyện chân khí, khiến cho thính giác của mình trở nên nhạy cảm, vì vậy, lời nói của những người chơi này đều rơi vào tai của Tiêu Phàm không sót một chữ nào, khiến tâm trạng cả ngày của Tiêu Phàm trở nên tồi tệ, hắn nhớ lại lúc mình vào thành, rất nhiều người qua đường đều dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía hắn với vẻ cố ý hoặc vô tình, có lúc còn có người đưa tay chỉ trỏ, lúc đó hắn còn tưởng là mình suy nghĩ nhiều, bây giờ nghĩ lại, lúc đó tám chín phần mười là bọn họ đã thảo luận những chuyện vô cùng hoang đường này.

Bây giờ Tiêu Phàm thật sự muốn đi giải thích với mọi người, thế nhưng hắn cũng biết tam sao thất bản, càng tranh luận với họ thì họ càng cảm thấy hắn đang nói dối.

Vì vậy Tiêu Phàm định làm từng bước, từ từ cứu vãn lại hình tượng của mình.

Tiêu Phàm hít một hơi thật sâu, không quan tâm đến những lời nói khó nghe của người khác nữa, sau đó hắn nhìn xung quanh mình, cố gắng tìm một điểm nào đó để đột phá.

Sau khi nhìn tình huống ở xung quanh một lần, tầm mắt của Tiêu Phàm dừng lại ở một chỗ, hắn híp mắt lại, trong lòng vui vẻ, có ~

Người bị Tiêu Phàm nhìn chằm chằm chính là một người chơi nữ, nhìn từ bên ngoài thì người này đã có tuổi, với tuổi của Tiêu Phàm thì cũng có thể gọi bà một tiếng bác gái hoặc dì.

Dường như vị bác gái này cũng có tập tính thích xem trò vui, vừa vây xem Tiêu Phàm thì bà không sợ hãi như những người chơi nữ khác, mà lại đi lên hàng trước, muốn tìm hiểu tình hình một cách cẩn thận hơn.

Sau khi Tiêu Phàm đứng dậy, dòng người bắt đầu lùi về sau, vị bác gái đã có tuổi này bỗng nhiên bị đám người đẩy về sau, lập tức đứng không vững nên ngã xuống đất.

Lúc này bà vẫn còn đau đến mức nhíu mày, hoàn toàn không hề có dấu hiệu đứng lên.

Nguyên nhân mà Tiêu Phàm nhìn chằm chằm bà thật ra rất đơn giản, vị bác gái này dám vây xem bản thân hắn ở khoảng cách gần như vậy, chứng minh bà không hề sợ hình tượng “Lich King” Mệnh Phàm mà mọi người bịa đặt ra, cho nên hắn có thể giao lưu với bà, tiếp theo là Tiêu Phàm thường xuyên phải giao tiếp với bác gái chủ nhà trọ, hắn có biện pháp đối phó với loại người như bác gái, quan trọng nhất là thời cơ bác gái ngã xuống quá tốt, bây giờ không có ai để ý đến bà cả, Tiêu Phàm có thể nhân cơ hội này tiến lên đỡ bà, lấy được hình tượng thân mật bình dị gần gũi, chắc hẳn ấn tượng của người chơi về hắn cũng sẽ từ từ tốt lên.

0.13304 sec| 2433.68 kb