Lão ăn mày thông qua tiếng cười để che giấu nỗi xấu hổ do nói sai của mình, Độc Cô Thần cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu là một nhân vật có Mị Hoặc Yêu Thể, nói như nào cũng không phải là chuyện tốt, nhưng cái Túy Tiên Ma Thể là cái gì, Độc Cô Thần thật sự là chưa từng được nghe nói qua.

"Sư điệt tài hèn học ít kiến thức hạn hẹp, chưa từng nghe nói kể cả những thứ liên quan tới thuyết pháp của Túy Tiên Ma Thể này." Độc Cô Thần khiêm tốn trả lời, bày ra bộ dáng xin rửa tai lắng nghe.

"Nguyên nhân không phải là do cậy tài hèn học ít kiến thức hạn hẹp, mà là bởi vì Túy Tiên Ma Thể quá nhức trứng, mặc dù bản thân rất mạnh mẽ, nhưng từ trước đến nay vẫn không có người có thể phát huy được toàn bộ năng lực của nó, không giống như [], một Đát Kỷ cũng đủ để chứng minh uy danh của nó.

Lão ăn mày híp híp mắt, dường như cảm giác có chút mệt mỏi, nhưng trong khóe mắt lại lộ ra tia sáng vô cũng thâm thúy, " Nghe đồn một ngày bát tiên gặp nhau, nâng cốc nói chuyện vui vẻ, trong lòng rất là thoải mái, ra sức chạm cốc, rượu từ cốc Thần Tửu tràn ra nhưng ông vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Những giọt rượu này lại lặng lẽ theo mưa từ Thiên Giới rơi xuống trần gian. Rượu này ở trên Thiên Giới phổ biến, nhưng khi rơi xuống trần gian lại hóa thành bảo bối, dẫn tới việc dân chúng nhao nhao tranh chấp, trong lúc nhất thời mà khói lửa nổi lên bốn phía, máu chảy thành sông. Thật sự không biết, lúc này Thần Tửu đã có linh tính, bắt gặp cảnh chúng sinh dưới thế gian vì tranh đoạt mình mà trăm họ lầm than, bỗng cảm thấy nghiệp chướng nặng nề, liền tình nguyện đem bản thân hòa vào dòng máu của những người đã chết kia rồi biến mất. Sau đó, cứ cách một khoảng thời gian, nhân gian sẽ sinh ra một người có được thể chất Túy Tiên Ma Thể này, nghe nói đây chính là Thần Tửu đã biến mất không còn tăm tích kia một lần nữa hội tụ mà thành, lấy người thích hợp với huyết mạch để hóa thân, phòng ngừa phân tranh, vụng trộm dưới nhân gian. Người có Túy Tiên Ma Thể này có một đặc điểm, đó chính là không thắng được tửu lực, cũng không nói bọn họ một giọt rượu cũng không thể động vào, chỉ là tửu lượng của bọn họ thật sự kém đến mức không hợp thời thường thôi. Nguyên nhân cũng không phải là gan của bọn họ làm việc không tốt, mà là bởi vì chỉ cần cơ thể bọn họ xuất hiện chút cồn trong bụng, lập tức sẽ kích thích đến Thần Tửu còn sót lại trong mạch máu của bọn họ, trực tiếp kích thích thần kinh ở đại não, đại não không trực tiếp tiếp nhận kích thích của cồn tất nhiên sẽ khó lòng phòng bị, bọn họ làm sao có thể chống đỡ được, chó nên nói bản thân bọn họ rất dễ say rượu. Nguyên nhân bọn họ say rượu không phải do rượu vừa uống, mà là bởi vì trong mạch máu còn sót lại Thần Tửu. Mà sau khi say rượu bọn họ sẽ biểu hiện ra trạng thái rất kì lạ, đó là bởi vì thần tính của Thần Tửu trong mạch máu bọn họ thức tỉnh. Thần tính này chia làm ba giai đoạn, giai đoạn thứ nhất gọi là say, lời ít ý nhiều chính là say đến bất tỉnh nhân sự, sau khi uống rượu người này liền mất hết ý thức, hành động tùy ý dựa vào bản năng, mặc dù đánh mất thần trí, nhưng thần tính trong máu thức tỉnh cũng không phải người bình thường có thể chống lại được. Dạng như tiểu sư đệ của cậu chính là đang trong trạng thái này, nhưng hành vi trong trận đấu hoàn toàn ỷ lại vào thần tính, toàn bằng bản năng mà xuất ra, bản thân lại hoàn toàn không biết gì, cho nên tất cả đây không phải là tư chất yêu nghiệt cua hắn, hắn chỉ là ỷ vào Thần Tửu đang bật hack mà thôi, tỉnh rượu thì khả năng lại trở về nguyên hình."

Độc Cô Thần nghe xong, thì ra là thế, trong lòng liền cảm thấy thoải mái, nếu không mình nhiều năm tu luyện, lại không bằng sư đệ một sớm một chiều lâm trận mới mài gươm, coi như Độc Cô Thần không màng danh lợi, nhưng so sánh như vậy, hắn vẫn là hiểu ý nhưng không cam lòng.

Đáng tiếc, hắn chưa chú ý tới cách dùng từ của lão ăn mày khi nói những lời này, khả năng, khả năng liền trở về nguyên hình...

"Giai đoạn thứ hai gọi là say chuếch choáng, say chuếch choáng là đi sâu vào tình trạng say, mặc dù gọi là say chuếch choáng, nhưng say chuếch choáng này cũng không nhất định phải chuẩn xác chính là nửa phần thanh tỉnh nửa phần say, ba phần thanh tỉnh bày phần điên đảo cũng có khả năng, trạng thái cụ thể thì tùy vào từng người. Khi ở trong trạng thái này, uy lực thần tính trở nên có thể khống thế, nhưng so với giai đoạn thứ nhất thì đã suy giảm, bởi vì đối với việc thức tỉnh Túy Tiên Ma Thể, lý trí bản thân chính là trở ngại lớn nhất. Nhưng cứ coi như uy lực đã suy yếu, nếu có thể không chế mà có mục đích hành động rõ ràng thì cũng rất đáng sợ. Thanh Mạt Lưỡng Quảng Quyền Sư Tô Xán chính là Túy Tiên Ma Thể, hắn đã đạt tới giai đoạn thứ hai là say chuếch choáng, một tay vô địch Túy Quyền đã đánh khắp thiên hạ, trở thành một đoạn giai thoại truyền kì. Không phải cậu cho rằng chỉ bằng tư chất học võ của hắn là có thể làm được, vậy cũng là bởi vì Túy Tiên Ma Thể mới khiến cho hắn chỉ bằng một chén rượu liền có thể tiến vào trạng thái say chuếch choáng, kích thích thần tính Thần Tửu trong máu, sau này hắn gặp địch thủ mới thể thể đánh đâu thắng đó."

"Giai đoạn cuối cũng gọi là say đến thành tiên. Giống như say mà không phải say, không phải say mà cũng là say, đã có say rượu đánh mất ý thức lúc bản năng thúc đẩy uy lực của thần tính, lại có lúc tỉnh có khả năng khống chế, loại trạng thái này tôi không biết phải giải thích thế nào cho cậu hiểu, chỉ hiểu mà không thể diễn đạt thành lời, cho nên được gọi là say đến thành tiên. Đây là một cái trạng thái thoát ly khỏi sự lý giải của người bình thường. Phàm là người sống trong việc say đến mơ mơ màng màng, lại dính vào việc vượt qua Nhân giới chạm vào Tiên giới, trở thành hình thái của một người vô định thiên hạ."

Lão ăn mày nói đến chỗ này thì dừng lại một chút, đầu lưỡi liếm qua môi dưới, rượu mới khô ở khóe môi mang theo mùi vị kích thích cái vị giác của lão ăn mày, có vẻ bởi vì điểm này, mắt lão ăn mày thả ra một tia ánh sáng, trở nên hưng phần không thôi...

Thiên hạ vô địch, chỉ bốn chữ vô cùng đơn giản, lại thường có thể rung động lòng người.

Đến cả Độc Cô Thần trước nay luôn bình tĩnh cũng vì thế mà dao động, vẻ mặt trở nên bàng hoàng.

Lão ăn mày nhìn thấy bộ dạng này của hắn ta, thở dài một tiếng, “Chàng trai trẻ à, tâm tính vẫn cần tôi luyện, trước mặt ta không phải nói rồi sao. Túy Tiên Ma Thể rất nhàm chán, tuy bản thân ta rất mạnh, thế nhưng từ trước đến nay chưa từng gặp qua kẻ nào có thể phát huy toàn bộ sức mạnh, vậy mới nói trạng thái Túy Tiên giai đoạn ba kia cho đến giờ trong nhân gian vẫn chưa từng xuất hiện, sự tồn tại của nó cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi. Người chiếm được Túy Tiên Ma Thể, trừ bỏ Tô Xán hiểu được cách gia tăng và lợi dụng ra, những người khác đều lựa chọn trốn tránh. Bởi vì sau khi say rượu sẽ bất tỉnh nhân sự, mất đi lý trí làm xằng làm bậy, không phải là thứ mà người bình thường có thể tiếp nhận, nếu không biết sẽ tự sợ hãi bản thân mình. Phỏng chừng tiểu sư đệ của ngươi sau khi xem qua ghi hình trận đấu đang ở nhà nơm nớp lo sợ bản thân, hoặc đang nghĩ bản thân có phải bị bệnh không hay là gì đó. Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó thôi ta đã muốn bật cười, tiếp theo đó hắn đoán chừng đang nghĩ rằng về sau phải chú ý lượng rượu uống vào, tránh không say rượu rồi. Từ xưa đến nay đa phần những kẻ có được Túy Tiên Ma Thể đều có cách nghĩ buồn cười như thế, mà Túy Tiên Ma Thể chỉ có thông qua việc không ngừng uống rượu kích thích mới có thể khiến thần tính trong huyết mạch Thần Rượu và bản thân dung hợp tốt hơn. Bọn họ cứ một mực tránh rượu, khiến cho sức mạnh của Túy Tiên Ma Thể khó mà phát huy, thế nên Túy Tiên Ma Thể tuy rằng rất mạnh, nhưng hoàn toàn không nổi danh, lại càng không thể tiến vào trạng thái cuối cùng của Túy Tiên, thiên hạ vô địch. Nếu không sao lại bị gọi là thể chất nhàm chán nhất chứ.”

Độc Cô Thần nghe lão ăn mày giải thích, gương mặt mới dịu đi đôi chút, trong lòng cũng trấn định lại, “Sư thúc giáo huấn rất phải, ban nãy là sư điệt thất lễ. Nếu như sư thúc đã hiểu rõ thể chế của tiểu sư đệ rồi, bây giờ không đi nói với hắn cũng được sao?”

“Ngươi sợ hắn mãi tránh rượu, Túy Tiên Ma Thể khó mà lợi dụng tốt hơn?” Lão ăn mày nhìn Độc Cô Thần cười cười.

0.14326 sec| 2424.719 kb