Khu biệt thự Hồ gia, bên phong khu nhà giàu thành phố S...
"Ha ha ha, cảm giác thật là thoải mái, tiếng hét tức giận của Hàn Thi Toàn đã truyền qua điện thoại của Hàn Thi Dao rồi, mình vừa mới thêm mắm thêm muối một chút, có lẽ hiện tại cô ta tức đến mức mắt trợn trắng, thật là muốn xem bộ dáng của cô ta lúc này nhưng mà mình có hơi sợ cô ta mất hết lý trí mà động võ với mình, dù sao cô ta cũng luyện kiếm."
Lúc này Hồ Phỉ Phỉ đang mặc áo ngủ vô cùng đáng yêu, nhún nhảy trên giường vô cùng sung sướng, hai con thỏ trắng hoạt bát cũng theo đó mà kích động lên.
Hồ Phỉ Phỉ nhớ tới trận đấu hôm nay vô cùng thú vị, nghĩ rằng quả nhiên là bản thân đã vô cùng sáng suốt, vừa bước vào trò chơi liền tìm được đúng người, chơi thật là sung sướng, thật là yêu chết "Em gái tiện nghi" trong game này rồi.
"Có chuyện gì mà vui vậy, con gái yêu." Nhìn thấy Hồ Phỉ Phỉ đứng trên giường vui sướng, Hồ Bác hỏi thăm.
(Hồ Bác, ID trò chơi: Hổ Bá, ba ngoài đời của Hổ Nữu, vấn đề tâm lý: yêu con gái)
"Ba, sao ba lại đứng ở cửa tròng con, như vậy khiến con có cảm giác rất không tự do!"
"Bảo bối, đừng nóng giận, có chuyện gì vui vẻ chia sẻ với ba một chút thôi."
"Cắt, ba không hiểu đâu!"
"Đừng nói như vậy, con nhẫn tâm, hu hu."
Hồ Phỉ Phỉ nhìn Hồ Bác đã có tuổi, không chịu được nổi: "Được rồi được rồi, con gái yêu của ba tìm được một em gái rất thú vị mà thôi."
"Em gái?!" Nghe được câu trả lời của Hồ Phỉ Phỉ, Hồ Bác ngẩn người ra: "Em gái gì chứ, nhà chúng ta không phải đã có Tinh Tinh rồi sao, con còn muốn em gái nữa sao?"
"Ba nói con sên nhỏ Tinh Tinh cả ngày mút kẹo que, em còn bé vậy thì biết gì chứ, em gái mà con quen trong trò chơi kia còn chơi vui hơn nó nữa."
"Lần sau ba cũng vào trò chơi gặp em gái kia của con."
"Ba đã gặp rồi đó, chính là lúc gặp ở cửa hàng rèn kia."
Hồ Bác nghe Hồ Phỉ Phỉ nói vậy, không kịp phản ứng lại, đến lúc nhớ lại mình gặp Tiêu Phàm tại cửa hàng rèn ở thành ác ma Abaddon kia, sắc mặt lập tức tái nhợt, ông vốn chỉ cho rằng tên kia chỉ là một tên cuồng tự ngược mà thôi, không ngờ chỗ biến thái nhất của hắn lại là giới tính, người trẻ tuổi hiện nay thật đáng sợ, nhìn qua rõ ràng là một tên nhóc đẹp trai, không ngờ thực tế lại là nữ!
Phỉ Phỉ nhìn thấy phản ứng của ba mình, đại khái đã biết trong lòng ông đang nghĩ gì, lập tức lại càng cảm thấy Tiêu Phàm thú vị hơn, càng ngày càng làm cho người ta thích, đáng tiếc hắn lại là nam, nếu hắn thật sự là nữ thật là tốt, Phỉ Phỉ thật sự muốn có một em gái thú vị như vậy đó.
Không biết trong trò chơi có thể tự cung hay không, thật muốn thiến hắn quá đi, Phỉ Phỉ này thật là một người phụ nữ đáng sợ, lại có suy nghĩ tà ác như vậy với Tiêu Phàm.
Phụ nữ vĩnh viên không biết từ "thiến" này đáng sợ biết bao nhiêu với đàn ông. huống chi là người phụ nữ điên Phỉ Phỉ.
Phỉ Phỉ chỉ cho rằng đây là một suy nghĩ vui đùa không đáng nói trong lòng mình nhưng mà suy nghĩ trong lòng này cũng đủ khiến cho Tiêu Phàm ở trong nhà trọ không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng, bỗng nhiên hắt hơi một cái.
Lúc này Tiêu Phàm cũng không để ý nguyên nhân của cái hắt xì này, cũng không biết hiện tại có nhiều người đang nhớ đến hắn như vậy.
Nhưng mà hiện tại Tiêu Phàm thật sự có chút lạnh bởi vì hắn đang xem video clip, xem video clip trận chung kết giữa hắn vùa Tịch Dương, người đàn ông vừa quen thuộc vừa xa lạ trong video clip này thật sự cảm thấy như đang giữa hầm băng, cái lạnh từ từ xâm nhập vào người...
Trận chung kết của giải đấu PK biểu diễn "Tân sinh" sẽ diễn ra vào hai tiếng sau...
Ngón tay Tiêu Phàm nằm dưới đất hơi nhúc nhích rồi đưa lên nhấn nhấn đầu, đôi môi khô khốc khẽ nhếch lên, thở phào một hơi, tiếng rên khó chịu cũng theo đó mà truyền tới, mang theo mùi rượu cồn thoang thoảng.
Chân mày Tiêu Phàm giật giật, hai mắt nhắm chặt, giống như cảm thấy ánh sáng chiếu trước mặt mình hơi khó chịu, chỉ có thể cố gắng nâng mí mắt lên.
Đập vào mắt hắn là một bầu trời xanh thẳm, đôi lúc lại có mấy đám mây trắng tinh nhẹ nhàng lướt qua lướt lại, nhưng một cơn gió nhẹ thổi tới lập tức tan biến.
Cảnh tượng trước mặt khiến Tiêu Phàm cảm thấy rất khó hiểu, hắn cố gắng chống người, ngồi dậy.
Tiêu Phàm nhìn cảnh vật xung quanh, hắn nhớ mình tham gia giải đấu PK biểu diễn "Tân Sinh", lúc này phát hiện xung quanh không một bóng người, trong lòng cảm thấy rất khó hiểu, bắt đầu tỉnh táo lại từ trận say rượu, cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra...
Đúng rồi, hắn bị cái tên nhóc Tịch Dương kia che miệng, ép uống rượu tới hôn mê bất tỉnh.
Tệ thật, lại là chuyện uống rượu này, giờ rõ ràng trận PK đã kết thúc, mà hắn bị hôn mê như vậy thì chắc chắn bị xử thua. Đáng tiếc quá mà, những tuyệt kỹ hắn giấu kín còn chưa biểu diễn ra đâu, không nghĩ là lại xảy ra chuyện bất ngờ này, vận may trong trận này của hắn đúng là chán quá! Nghĩ tới đây, Tiêu Phàm thở dài.
Nhưng mà sao mình ngủ giữa sân đấu thế này, không phải thua trong trận PK thì sẽ phải rời khỏi đây à, càng khiến hắn bực mình là sao mọi người thấy hắn hôn mê bất tỉnh lại bỏ hắn ở nơi này? Người đời đúng là ngày càng vô cảm!
À, giờ nhìn thử lịch sử ghi chép trận đấu trong hệ thống được đấy...
...
[Nồng độ cồn: 100%]
[Hệ thống nhắc nhở: Nồng độ cồn của người chơi Mệnh Phàm đạt tới 100%, kỹ năng bị động Túy Quyền được mở ra.]
...
Tiêu Phàm bắt đầu thấy hơi mơ màng.
Túy Quyền! Suýt chút nữa thì hắn quên mất mình còn có cái kỹ năng "Tool hack tự động cày quái" này. Không phải Tịch Dương bị kỹ năng không "Tool hack tự động cày quái" không đáng tin này của hắn đánh bại chứ? Nếu thật sự như vậy, thì chắc hắn sẽ cười chết mất.
Nhưng sau đó Tiêu Phàm thật sự không cười nổi nữa, bởi không hiểu sao hắn lĩnh ngộ được bốn kỹ năng, ngoài cái tên [Cảm Giác Nguy Hiểm] là kỹ năng bên ngoài ra thì ba kỹ năng còn lại đều là mấy chiêu tuyệt học của phái Thục Sơn mà trong thực tế hắn luyện rất lâu vẫn chưa được như [Túy Tiên Vọng Nguyệt Bộ], [Kim Tàm Thoát Xác] và [Ngự Kiếm Thuật]. Ngoài ra còn mở thêm một giá trị đối ứng [Chân Khí] đặc biệt. Nhưng mà... trong ghi chép của hệ thống, còn có một nội dung đáng sợ là...
[Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi đã đánh chết đối thủ Tịch Dương, giành được thắng lợi trong trận PK, kết thúc PK.]
Tịch Dương treo rồi?
Hơn nữa còn là hắn đánh cho hắn ta treo?
Vừa rồi hắn chỉ nói đùa thôi. Không nghĩ Tịch Dương thật sự bại dưới Túy Quyền!
Ai có thể nói cho hắn biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra không?
Không phải hắn đang nằm mơ đấy chứ? Với thực lực như Tịch Dương lại có thể bại dưới một kỹ năng "Tool hack tự động cày quái" sao? Đúng, nhất định hắn đang nằm mơ!
Tiêu Phàm đánh mạnh vào đầu, đánh mạnh tới mức khiến cho cái đầu vốn đã nặng như núi vì say rượu của hắn càng đau hơn. Hắn kiểm tra lại lịch sử ghi chép của hệ thống, hoàn toàn không có gì thay đổi. Mấy chữ "ĐÁNH CHẾT TỊCH DƯƠNG" lẳng lặng nằm đó trở nên nhức mắt vô cùng.
Tiêu Phàm im lặng ngẩn người ngồi dưới đất, nhìn lịch sử ghi chép của hệ thống một lúc lâu, cuối cùng hắn trực tiếp chọn bên dưới, ngay cả việc nhìn thông tin kỹ năng mới lĩnh ngộ được, hắn cũng không quan tâm...
Sau khi đi xuống, Tiêu Phàm cảm giác hắn tỉnh táo hơn nhiều, cũng không ghét cảm giác không có rượu như sau khi tỉnh lại nữa. Dù sao sự khó chịu trong trò chơi cũng chỉ là dùng chương trình bắt chước cảm giác của người chơi ở trong thế giới thực mà thôi.
Nhưng mà cảm giác tỉnh táo này cũng dường như hơi quá lên, Tiêu Phàm cảm thấy các giác quan trên người mình dường như trở nên nhạy cảm hơn gấp mấy lần.
Thính giác cũng nhạy bén hơn, nhìn đồ vật cũng rõ ràng hơn nhiều.
Thậm chí hắn còn cảm thấy từng lỗ chân lông trên người mình giống như có thể cảm ứng được với sự di chuyển của không khí xung quanh.
Đối với Tiêu Phàm, cảm giác nhạy bén tới mức không bình thường như vậy cũng là một trải nghiệm thú vị. Nếu là lúc bình thường, chắc chắn hắn sẽ tìm hiểu chuyện này, nhưng giờ hắn nghĩ hắn phải làm một chuyện quan trọng hơn, đó là xem lại trận đấu vừa rồi của hắn trên sàn đấu này, hắn muốn nhanh chóng biết được chân tướng sự thật, hiểu được sau khi hắn say rượu thì đã có chuyện gì xảy ra...
...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo