Bọn họ đều từng gặp qua Tiêu Trần, tự nhiên biết tính cách cổ quái của Tiêu Trần, không cần Lãnh Duy Nhã nói, bọn họ cũng biết nên làm như thế nào.
Năm người mới tới của nhà họ Lãnh, thậm chí còn ngồi đoan chính hơn so với các chiến sĩ Mạng Nhện kia.
Tiêu Trần vừa vào phòng học, bọn học sinh lại đột nhiên đứng lên, chỉnh chỉnh tề tề đồng thanh nói, “Chào thầy.”
Bộ dạng như vậy tuyệt đối là đã từng tập luyện.
“Khá lắm, sau này không cần chưa nữa, không có nhiều quy củ như vậy.”
Tiêu Trần sắp xếp Cẩu Đản ở bên cạnh mình, lại từ trong túi xách lấy ra vở và bút.
“Cẩu Đản à! Ngày hôm nay phải chép sách, chép một trăm chữ là được, thế nhưng nhất định phải viết đàng hoàng.”
Cẩu Đản trịnh trọng gật đầu, nằm lên bàn bắt đầu viết từng nét từng nét.
An bài Cẩu Đản xong, Tiêu Trần nhìn học sinh phía dưới: “Cho các cô cậu trở về chơi game, đều chơi rồi chứ!”
“Rồi ạ!”
Một nữ sinh đáng yêu, yếu ớt giơ tay lên: “Báo cáo lão sư, không chơi.”
Tiêu Trần trừng hai mắt, đột nhiên hỏi: “Sao con bé cô lại có chút quen mắt nhỉ, có phải đã từng gặp nhau ở đâu không?”
Cô gái yếu ớt nói rằng: “Ở trong nhà vệ sinh nữ.”
Vừa nói như vậy Tiêu Trần đã nghĩ tới, con hàng này không phải là con nhóc mình gặp được trong nhà vệ sinh nữ khi tới trường học bày binh bố trận sao.
Lúc đó còn cho con bé kia một cơ duyên nho nhỏ.
Nghe được ba chữ nhà vệ sinh nữ, mọi người nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt cổ quái, ý kia rất rõ ràng rồi, “Giáo viên biến thái”.
Tiêu Trần cho dù như thế nào cũng không nghĩ tới, ngày đi dạy thứ hai đã có biệt danh thứ ba.
“Các cô cậu cho rằng tôi là biến thái?” Nhìn biểu cảm của bọn học sinh, Tiêu Trần hỏi.
Ai đây dám nói chữ ‘vâng’ chứ, mọi người lắc đầu như trống bỏi.
Tiêu Trần cũng thần sắc nghiêm túc nói: “Kỳ thực tôi chính là biến thái.”
Mọi người nghe mà nghệt cả mặt, làm gì có ai tự mình thừa nhận mình là biến thái.
Tiêu Trần vui tươi hớn hở nói: “Không chơi game cũng không sao, chờ một lát cho đồng đội kéo mình là được.”
Xem Tiêu Trần cười giống như con ác lang, mọi người không nhịn được rùng mình một cái.
“Hiện tại bắt đầu tự do tổ đội, năm người một tổ, ai tổ đội xong, chọn ra một tổ trưởng.”
“Cao thủ đại ca, chúng ta muốn làm gì thế?” Thiếu niên hàm hậu ôm vành mắt đen đen hỏi.
“Ầm! Ầm!”
Trên hốc mắt thiếu niên lại bị đánh hai quyền, “Cho mi tổ đội thì tổ đội, đừng nói nhảm nhiều như vậy.”
Thiếu niên hàm hậu che vành mắt mình, lòng muốn chết đều đã có, thật sự muốn quất chết cái miệng rộng của mình.
Tiêu Trần nửa nằm ở trên ghế, nhìn Cẩu Đản viết từng nét chữ, dáng vẻ rất nghiêm túc kia khiến Tiêu Trần cảm thán, con gái bắt đầu hiểu chuyện.
Phân tổ xong, tổng cộng sáu tổ.
Học viên tới từ Mạng Nhện bốn tổ, học sinh ngày hôm qua ở lại trong phòng học một tổ, người nhà họ Lãnh ngày hôm nay mới tới một tổ.
Tiêu Trần lần lượt đánh số cho bọn họ, 123456 tổ, giản đơn thô bạo lại dễ nhớ.
“Tổ 1 và tổ 2 đối kháng, tổ 3 và tổ 4 đối kháng, tổ 5 và tổ 6 đối kháng.”
Nói xong Tiêu Trần đứng lên từ trên ghế, trong tay nắm Sâm La Bàn đi ra phía ngoài.
“Tổ 1, tổ 2 theo tôi đi ra.”
Nhóm mười người thấp thỏm theo Tiêu Trần, không biết Tiêu Trần muốn làm cái gì.
Tiêu Trần phát động Sâm La Bàn, trong miệng nói lẩm bẩm: “Một đời một đời yamete, nhất khố nhất Haku, more more kimochi, e on baby lạt chó chết!”
Nghe lời thì thầm như tâm thần, đầu óc bọn học sinh bắt đầu chết máy, đầu óc ông thầy này thực sự không có vấn đề gì sao?
Cùng với chú ngữ như bệnh tâm thần của Tiêu Trần vang lên, Sâm La Bàn trong tay bay lên bầu trời.
Sâm La Bàn liên tục biến lớn, cho tới khi che khuất toàn bộ học viện mới dừng lại.
Bầu trời thoáng cái tối sầm xuống, học sinh trong học viện nhìn vòng tròn cỡ lớn mấy trăm mét trên bầu trời, không biết có ai rống lên.
“Chạy mau! Người ngoài hành tinh đánh tới.”
Toàn bộ học viện thoáng cái đã loạn cả lên, mọi người chạy trốn, các học sinh trở về phòng ngủ bỏ túi đóng gói, chạy trối chết.
Thanh Y Hầu mang theo một đám giáo viên duy trì trật tự, cuối cùng rốt cuộc phát hiện Tiêu Trần là người khởi xướng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Thanh Y Hầu ý bảo vũ khí hạng nặng vừa được đưa ra trong học viện dừng lại.
Thu xếp ổn thỏa học sinh xong, Thanh Y Hầu đi tới bên Tiêu Trần, một đám giáo viên cũng hiếu kỳ đi theo sau Thanh Y Hầu muốn xem náo nhiệt.
Trong lúc nhất thời trên hành lang đều đầy giáo viên, học sinh lại không có mấy người.
Trước người Tiêu Trần xuất hiện Sâm La Bàn phiên bản thu nhỏ, trên Sâm La Bàn là bản đồ anh hùng liên minh kinh điển.
Bản đồ trông rất sống động, có bụi cỏ, có quái nhỏ, có tháp phòng ngự, có đường sông.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo