Ngày hôm nay Cẩu Đản đánh chết học sinh kia chỉ bằng một cái tát, khiến Tiêu Trần ý thức được, Cẩu Đản còn không có quan niệm thiện ác.

Tiêu Trần quyết định để Ngục Long dậy Cẩu Đản, nếu bảo Tiêu Trần tự mình dạy, có khi lại dạy ra một đại ma đầu mất.

Cẩu Đản đeo cặp sách, sôi nổi, vui đến run bắn cả người.

...

Về đến nhà, Tiêu Trần nói việc này với Ngục Long.

Lần này Ngục Long lại không phản đối, chỉ là có chút hồ nghi nhìn Tiêu Trần hỏi: “Tại sao Đại Đế không tự mình dạy?”

“Ai... hề hề, Tiểu Long Nhi cũng không phải không biết, tôi chỉ là một bao cỏ, đánh đánh giết giết thì được, phải nuôi dạy con gì đó tôi đau đầu lắm, ngộ nhỡ sau này dạy ra một đại ma đầu, vậy thực sự là tội lỗi lớn.”

Vẻ mặt Tiêu Trần ranh mãnh đầy ý cười, Ngục Long liếc mắt: “Tôi thấy Đại Đế ngài chính là lười.”

Tiêu Trần cười ngượng ngập, tiến đến trước mặt Ngục Long, vẻ mặt xu nịnh.

Ngục Long nhìn đến nổi da gà toàn thân, liên tục lui lại mấy bước.

“Đại Đế, có chuyện gì cứ nói đi, nụ cười này của ngài thực sự có hơi hèn... ặc... Dọa người.” Mặt Ngục Long không thay đổi nói.

Vẻ mặt Tiêu Trần bi thương: “Ai, tôi ở trong lòng Tiểu Long Nhi lại bỉ ổi như vậy sao, chỉ là muốn biểu đạt một chút thiện ý thôi mà.”

Tiêu Trần lắc đầu đi tới cái ghế của mình.

Ngục Long vẻ mặt lạnh lùng, trong lòng lặng lẽ đếm số.

Ba.

Hai.

Một.

Quả nhiên vừa đếm tới một, Tiêu Trần chợt quay đầu lại, xoa xoa tay, gương mặt ý cười hèn mọn: “Tiểu Long Nhi, cái Sâm La Bàn kia còn ở chỗ cô không, cho tôi mượn dùng vài ngày đi.”

Ngục Long bất động thanh sắc che thắt lưng của mình, nơi ấy lộ ra một vòng tròn nhỏ xưa cũ.

Ngục Long nghiêm trang lắc đầu: “Sâm La Bàn là lễ vật Đại Đế tặng cho ta năm ngàn năm trước, qua lâu như vậy, sớm đã rơi mất rồi.”

Sâm La Bàn chính là thứ có cấp bậc Thần khí, nói rơi mất là rơi mất, dỗ quỷ à!

Không nói thứ này nặng bao nhiêu, chỉ bằng đây là lễ vật Tiêu Trần đưa cho Ngục Long, Sâm La Bàn này không thể rơi mất được.

Vẻ mặt Tiêu Trần đau buồn nhìn bầu trời.

“Hôm nay thiên hạ đại loạn, yêu ma hoành hành, lúc này đương lúc tồn vong nguy cấp. Nhưng sau khi tu sĩ Nhân tộc suy nhược lâu ngày, thực lực đáng buồn, tôi chính là Đại Đế Nhân tộc, lại không thể bảo vệ một phương an bình, không giữ nổi nơi sinh tôi nuôi tôi, thực sự hổ thẹn với phụ mẫu, hổ thẹn với thương sinh linh khắp thiên hạ.”

Tiêu Trần nói chuyện chân tình, người không biết chuyện, tất nhiên sẽ bị phần tình cảm ưu quốc ưu dân làm cho cảm động.

Ngục Long lại chỉ liếc mắt, giận dỗi giật xuống vòng tròn nhỏ bên hông, ném tới trong tay Tiêu Trần.

“Tôi xem Đại Đế ngài chính là rảnh rỗi trên người có con rận, muốn tìm chút niềm vui.”

Ngục Long lôi kéo Cẩu Đản đi tới một bên, mắt không thấy tâm không phiền.

Tiêu Trần cầm vòng tròn nhỏ kia, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bản đế là hạng người như vậy sao?”

Ngục Long căn bản không có chút do dự nào, âm vang mạnh mẽ đáp lại một chữ, “Đúng.”

Tiêu Trần: “...”

...

Cẩu Đản trải qua hai tháng ở chung, đã rất thân với Ngục Long rồi, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt của Tiêu Trần, Cẩu Đản cũng không bài xích ở chung với Ngục Long.

Ngục Long không biết từ nơi này lấy ra một quyển sách nói: “Duyệt Tri, từ hôm nay trở đi bắt đầu học tập kinh điển Nho gia, đừng như ba em, thành Đế mà lại bị người khác nói là, lão lưu manh không học vấn không nghề nghiệp.”

Vẻ mặt Cẩu Đản ngây thơ hỏi: “Dì Long, cái gì là kinh điển Nho gia thế? Có thể ăn không?”

“Phụt!”

Ngục Long, xong.

...

Tiêu Trần nắm vòng tròn nhỏ xưa cũ kia, vòng tròn chỉ có to bằng nắm đấm trẻ con, trên mặt khắc đầy ký hiệu.

Đừng thấy thứ này tầm thường, Sâm La Bàn này chính là thần khí hàng thật giá thật đấy.

Thế nhưng Sâm La Bàn này là một kiện thần khí rất đặc thù, cũng không thể dùng để sát phạt.

Trong Sâm La Bàn diện tích vô cùng lớn, người nắm giữ có thể tùy ý chế tạo một tiểu thế giới ở bên trong, chỉ cần là thứ bạn có thể nghĩ tới, cũng có thể mô phỏng ra trong Sâm La Bàn.

Cái thứ này là Tiêu Trần lấy tới từ một môn phái tiên gia tên là Thần Cao Tông.

Ở trong Hạo Nhiên đại thế giới, dám dùng thần tự mở đầu, với tư cách tên tông môn, đều là quái vật lớn một phương.

Thần Cao Tông này, cũng là một đại tông môn truyền thừa mấy vạn năm, trước đây tông chủ Thần Cao Tông, ghét bỏ Thôn Thiên Đại Đế không học thức, ném mặt của Hạo Nhiên đại thế giới.

Con hàng này cứ muốn dạy Tiêu Trần cầm kỳ thư họa, kết quả không dạy xong, còn bị Tiêu Trần mò lấy bộ phận trong tông môn, lấy đi Sâm La Bàn.

Chính bởi vì chuyện này, tông chủ Thần Cao Tông đã bố trí đa dạng Tiêu Trần, bịa ra các loại sách vàng và đủ loại diễm sự.

Ví dụ như cái gì mà chuyện xưa không thể nói của Thôn Thiên Đại Đế và cửu vĩ hồ.

 

0.11124 sec| 2414.961 kb