Đêm hôm đó của Thôn Thiên Đại Đế và yêu nữ Ma Vực.
Hai ba chuyện giữa Thôn Thiên Đại Đế và Minh Tư.
Nhiều như rừng cộng lại có hơn mười bộ phận lận.
Tiêu Trần cũng là da mặt dày, đối với bố trí của tông chủ Thần Cao Tông không chỉ không ghét, vẫn còn thoải mái bỏ tiền ra đi mua xem.
Có đôi khi còn tự mình chạy tới người ta trước mặt thúc giục, chọc lão phu tử tức đến mức đạp hai chân, cưỡi hạc tây du.
Lão phu tử cũng trở thành đại nhân vật duy nhất bị tức chết trong Đạo Thần Tam Cảnh.
Sâm La Bàn này chính là chí bảo của Thần Cao Tông, là thứ tốt dùng để bồi dưỡng đệ tử.
Thần Cao Tông có thể truyền thừa mấy vạn năm không ngã, Sâm La Bàn này ít nhất phải chiếm ba phần mười công lao.
Cái thứ này có thể mô phỏng giống bất kỳ vật gì, khiến đệ tử tông môn đi vào bên trong rèn luyện.
Ví dụ như muốn khai chiến với Ma Vực, thì làm ra một quân đoàn Ma tộc, cho đệ tử đi vào trong chém giết.
Chờ đến ngày súng thật đạn thật xảy đến, sẽ vì có kinh nghiệm phong phú, mà giảm thương vong xuống đến thấp nhất.
Đệ tử mới phải xuống núi lịch luyện, trước tiên ở mô phỏng một ít tuyệt địa hiểm địa trong Sâm La Bàn, để đệ tử đi trước một lần.
Sâm La Bàn này không những có thể mô phỏng bất kỳ vật gì, bên trong còn có linh khí khổng lồ, lúc đệ tử lịch luyện cũng đồng thời là đang tu hành.
Tuy rằng Sâm La Bàn không có lực sát thương gì, thế nhưng tác dụng cũng là số một số hai.
Đương nhiên để phát động được thần khí như thế, cũng phải cần nhiều linh thạch cực phẩm để chống đỡ.
Tiêu Trần không có linh thạch cực phẩm, thế nhưng Tiêu Trần cũng không cần hoàn toàn phát động Sâm La Bàn, chỉ cần vận dụng một bộ phận công dụng của Sâm La Bàn là được.
Lấy linh khí của địa cầu hiện tại mà nói, phát động một chút hẳn là không có vấn đề gì.
Tiêu Trần nhìn Sâm La Bàn, nhẹ nhàng điểm lên trên nó.
Từng trận rung động không ngừng khuếch tán ra từ trong Sâm La Bàn, phù văn thần bí này bắt đầu phát ra ánh sáng chói mắt, một màn ánh sáng hình thành ở phía trên Sâm La Bàn.
Trên màn sáng khắc đầy văn tự, Tiêu Trần tò mò nhìn một hồi, lại quay đầu nhìn về phía Ngục Long cười nói: “Tiểu Long Nhi, thứ tự chữ phát động thứ này là cái gì?”
Ngục Long hít thở sâu một hơi, cố nén xúc động hộc máu, đi tới trước màn sáng.
Mười ngón của Ngục Long tung bay, nhanh chóng di chuyển mấy văn tự này.
Thời gian dần qua Sâm La Bàn bắt đầu hiện lên, dâng lên cao.
Tiêu Trần giơ ngón tay cái lên: “Tiểu Long Nhi nhà ta đúng là trí nhớ tốt, phương pháp phát động phức tạp như vậy đều có thể nhớ kỹ.”
Lông mày Ngục Long nhảy vài cái, “Trí nhớ tốt? Đó là ngài trí nhớ kém đấy!”
...
Sâm La Bàn lên trời cao không ngừng biến hóa, cùng lúc đó, linh khí xung quanh giống như là thuỷ triều dũng mãnh lao tới Sâm La Bàn.
Một cái vòng tròn to lớn xuất hiện ở bầu trời thành phố Minh Hải.
Không lâu sau, trên mạng xuất hiện các loại tiêu đề, ‘Thành phố Minh Hải xuất hiện đĩa bay ngoài hành tinh’, ‘Người ngoài hành tinh phủ xuống là phúc hay họa’, ‘Mau nhớ kỹ pháp tắc Hắc Ám Sâm Lâm, có thể cứu mạng’.
Thành phố Minh Hải bây giờ vô cùng náo nhiệt, mà người khởi xướng là Tiêu Trần lại bình tĩnh đứng dưới Sâm La Bàn.
Một cái Sâm La Bàn phiên bản thu nhỏ xuất hiện ở trước mặt Tiêu Trần.
Tiêu Trần đang cầm laptop, đứng bên cạnh Sâm La Bàn phiên bản thu nhỏ đó, trên màn hình máy tính, rõ ràng là bản đồ anh hùng liên minh.
...
“Thần nói phải có tường.”
Vì vậy Sâm La Bàn phiên bản thu nhỏ trước mặt Tiêu Trần có tường.
Cùng lúc đó trong Sâm La Bàn to lớn trên bầu trời truyền ra tiếng nổ ùng ùng, tựa hồ có quái vật lớn gì ở dưới đất chui lên.
“Thần nói phải có sông, còn phải có cua sông.”
Một dòng sông nhỏ xuất hiện, trên dòng sông lại xuất hiện một con cua sông bò tới bò lui.
“Thần nói phải có con ếch nhảy, thần nói phải có bụi cỏ, thần nói phải có tháp phòng ngự...”
Giọng như thần côn của Tiêu Trần vang lên ở trong thiên địa.
Ngục Long nhìn mà lông mày cứ nhảy lên, Cẩu Đản nhìn lại cứ vỗ tay.
Cuối cùng Tiêu Trần lại cho cảnh một cửa tiệm, bên trong là bày đủ loại thương phẩm.
Đương nhiên thứ bán bên trong, cũng không phải trang bị thường gặp trong anh hùng liên minh.
Bên trong tất cả đều là một ít đại sát khí tiếng tăm lừng lẫy, ví dụ như một số tên đặc biệt dọa người, Hàng Long Liệt Dương nhận, Băng Phách Hàn Quang kiếm, Huyễn Thải Thánh Dực, Cửu Chuyển Tu La Trảm... những thứ này đều là đồ vật Tiêu Trần đã gặp ở trong Hạo Nhiên đại thế giới.
Cuối cùng Tiêu Trần làm cái vũ khí cuối cùng, lại cho mặt trên vũ khí một tầng hắc khí, khiến hình dáng của vũ khí không hiện ra.
Tiêu Trần còn ghi chú phía dưới vũ khí, “Chung cực thần khí, trên có thể giết thần, dưới có thể đồ ma, một gậy một tiểu bằng hữu.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo