Cả đám học sinh hoảng sợ phóng ra ngoài cửa, trong nháy mắt phòng học đã chạy mất một nhóm, trừ 20 học sinh của Mạng Nhện nhìn không chớp mắt ra, cũng chỉ còn lại có bốn năm học sinh khác màthôi.
Tiêu Trần nghệt mặt nhìn thiếu niên đang bị ghim trên tường.
Đầu người này lún sâu vào trong tường, máu tươi không ngừng tràn ra, còn thân thể thì giống như một con cá chạch chết ngắc, treo lủng lẳng bên ngoài.
Vẻ mặt Cẩu Đản vô tội đứng ở bên cạnh thiếu niên, còn dùng tay gẩy gẩy cái chân mềm oặt của thiếu niên, thân thể cậu ta theo lực tác động của Cẩu Đản mà đung đưa qua lại.
“Ba.” Cẩu Đản làm bộ đáng thương nhìn Tiêu Trần, trực giác nói cho nó biết, có thể là mình đã gây họa rồi.
“Cẩu Đản đừng sợ, ba tới ngay đây.” Tiêu Trần nhảy đến bên cạnh Cẩu Đản, kiểm tra tình trạng của thiếu niên, trời đệt, ngỏm củ tỏi luôn rồi.
Tiêu Trần nghệt mặt ra, ngày đầu tiên đi học đã đánh chết một học sinh rồi à?
Tiêu Trần nhìn vẻ mặt kinh hoảng của Cẩu Đản, sờ sờ đầu nó.
Cảm xúc của Cẩu Đản hơi thả lỏng hơn, Tiêu Trần dắt nó lên bục giảng, dứt khoát dọn bạn giáo viên đi, để con bé ngồi ở bên cạnh mình.
Hắn làm như không nhìn thấy thiếu niên đang treo lủng lẳng trên tường, cười ha ha nói: “Xảy ra tí sự cố ngoài ý muốn, chúng ta tiếp tục lên lớp nào.”
Sát vách Tiêu Trần là lớp 2 - Thiên cấp, người phụ trách là gia chủ nhà họ Lãnh tên Lãnh Duy Nhã, một thiếu phụ gợi cảm.
Nhà họ Lãnh gặp phải lần thay đổi bất ngờ kia, tuy được Tiêu Trần giải vây đúng lúc thế nhưng vẫn tổn thương nguyên khí nặng nề, thế hệ cũ trong gia tộc gần như đã tử chiến toàn bộ.
Nếu không có Mạng Nhện âm thầm chăm sóc, dự là nhà họ Lãnh đã bị các đại gia tộc như sài lang phân chia sạch sẽ rồi.
Lãnh Duy Nhã đến học viện này dạy học, một là vì báo đáp ân tình chăm sóc của Mạng Nhện, hai coi như là để tìm kiếm ô dù cho gia tộc.
Chỉ cần mang thân phận phó hiệu trưởng học viện, chắc là những kẻ muốn hạ thủ với nhà họ Lãnh cũng phải suy nghĩ lại vài lần.
Lãnh Duy Nhã đang dạy học thì chỉ nghe thấy một tiếng động thật lớn, sau đó chuyện khiến người ta chết khiếp đã xảy ra.
Một cái đầu đầy máu cứ như vậy đâm thủng tường, bất ngờ xuất hiện trên vách tường của lớp mình.
Hình ảnh này nhìn cực kỳ đáng sợ.
Học sinh trong lớp của Lãnh Duy Nhã, phần lớn đều là hạt giống tốt được chọn ra từ người thường.
Đây cũng là một cách quan tâm chăm sóc của Thanh Y, những học sinh này dễ quản lý, hơn nữa còn rất nghe lời.
Thế nhưng bù lại họ đều chưa từng thấy qua cảnh đời gì, nguyên một cái đầu đầm đìa máu tự nhiên xuất hiện khiến cho cả lớp loạn hết lên.
Lãnh Duy Nhã nhìn cái đầu đầm đìa máu kia, từ dấu ấn hình tia chớp có thể nhận ra người này chắc chắn là thiếu gia nhà họ Lôi.
Nhà họ Lôi dù sao cũng là một đại gia tộc, nghe nói vị thiếu gia này của nhà họ có thiên phú cực kỳ tốt, được gia tộc coi là trọng điểm để bồi dưỡng.
Tại sao tự nhiên lại bị đánh chết rồi?
Lãnh Duy Nhã trấn an tâm trạng của học sinh xong thì đi ra khỏi phòng học, định sang sát vách xem cụ thể là đã xảy ra chuyện gì.
Một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt Lãnh Duy Nhã.
Có thiếu niên ngồi trên bàn học nói chuyện, bên cạnh hắn là một cô gái trẻ xinh đẹp không thể tưởng tượng nổi đang ngồi ăn bánh quy.
“Tu hành chính là như vậy, tràn đầy bất ngờ, nói không chừng ngày nào đó bị người ta đấm cho hai phát đã chết toi. Cho nên các cậu nhất định phải good good study, day day up đấy.”
Mọi người: “Đây là lý do con gái anh đấm phát chết luôn con người ta à?”
“Tiêu Trần.” m thanh dễ nghe vang lên, một thiếu phụ mặc sườn xám gợi cảm xuất hiện ở trước mặt Tiêu Trần.
“Lãnh Duy Nhã?” Tiêu Trần có chút hiếu kỳ nhìn người phụ nữ này.
Lãnh Duy Nhã gật đầu, hơi tò mò hỏi: “Sao cậu lại ở đây?”
“Uầy, thằng cha Thanh Y kia kêu tôi tới giảng bài, rảnh rỗi không có việc gì nên đồng ý.”
Lãnh Duy Nhã chỉ vào thi thể treo trên tường hỏi: “Đây... xảy ra chuyện gì thế?”
“À, con hàng này không nghe lời, bị tôi một quyền đấm chết rồi.”
Tiêu Trần chủ động nhận trách nhiệm lên người mình.
Lãnh Duy Nhã nghe mà tê dại cả da đầu, chỉ bởi vì không nghe lời thôi á?
Tiêu Trần gật đầu nói: “Thôi, thôi, tôi còn phải lên lớp nữa, nên làm gì thì làm đi.”
Nhìn Tiêu Trần, Lãnh Duy Nhã đột nhiên có một ý tưởng: “Nhà họ Lãnh bọn tôi cũng có một số người đi học trong học viện, có thể cho bọn họ đến dự thính không?”
Cô ta đã từng tận mắt nhìn thấy thực lực của Tiêu Trần, nếu như sớm biết là hắn sẽ tới đây dạy học, cô ta nhất định sẽ dùng chút thủ đoạn, nhét người nhà họ Lãnh vào lớp này rồi.
Tiêu Trần nhìn phòng học đã non nửa học sing chạy mất dép nên có vẻ trống rỗng, gật đầu: “Dự thính cái gì, trực tiếp kêu bọn họ chuyển sang đây đi, tôi nói với Thanh Y một tiếng là được.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo