Bởi gã nhớ tới một truyền thuyết, chính là Quỷ Đế đứng trên Quỷ Vương.

Tương truyền Quỷ Vương cũng không cảnh giới cao nhất của quỷ, trên Quỷ Vương còn có Quỷ Đế, tới cảnh giới Quỷ Đế đã là được thiên địa tán thành, quỷ khí toàn thân cũng biến hóa theo tính cách của bản thân, hoặc là Tà Khí Lẫm Nhiên hoặc là Hạo Nhiên Chính Khí.

Nhưng đây chỉ là truyền thuyết, truyền thừa cả ngàn năm của Thiên Sư Quý Phủ đều chưa từng ghi nhận trường hợp nào.

Trương Thắng Lam thật sự không nhịn nổi: "Mấy người tìm đâu ra nhân vật khủng bố thế này vậy?"

Thiếu niên hàm hậu cười đáp: "Không phải chúng tôi tìm được, là ông ta tìm được chúng tôi. Ông ta bảo chúng tôi dẫn đường đi tìm Hỉ Tang Quỷ, tôi cảm thấy có cao thủ như vậy, cùng với chúng ta nhiều người như vậy chắc chắn phần thắng lớn hơn. Vậy nên tôi liên hệ mọi người, sau đó gặp các anh ở đây."

‘Thiếu nữ’ trong lòng tướng quân nhỏ giọng hỏi: "Có thể quấy rầy một chút không?"

Mọi người đưa mắt nhìn lẫn nhau, cuối cùng đều nhìn về phía Trương Thắng Lam.

Từ Kiến Quân hôn mê, nơi này chỉ có Trương Thắng Lam tu vi cao nhất. Tuy gã không phải người của Mạng Nhện nhưng sau chuyện vừa rồi đoàn người đều quy gã vào phạm vi người nhà. Bây giờ đối phương có người hỏi, do Trương Thắng Lam ra mặt trả lời là tốt nhất.

Trương Thắng Lam cũng không từ chối, gật đầu nói: "Cô muốn hỏi cái gì."

"Chúng tôi vốn là truy tung quỷ khí khổng lồ mà đến, nhưng hình như quỷ khí bất chợt tiêu biến. Đã xảy ra chuyện gì sao?"

‘Thiếu nữ’ có vẻ sợ người lạ, nói được hai câu là đỏ mặt.

Trương Thắng Lam biết chắc chắn là sau khi Hỉ Tang Quỷ thành ma, quỷ khí chuyển biến thành ma khí nên mới như vậy.

Trương Thắng Lam nói lại chuyện Hỉ Tang Quỷ nhập ma, ‘thiếu nữ’ rõ ràng không quá hiểu biết với cái gọi là ‘ma’, có hơi mờ mịt.

"Nó tới."

Giọng nói lạnh lùng trong trẻo của tướng quân chợt vang lên.

Đoàn người lập tức căng thẳng, toàn thân vận sức như lâm đại địch.

Mà Hỉ Tang Quỷ trong tưởng tượng còn chưa xuất hiện, một giọng nói táo bạo thô lỗ truyền vào lỗ tai mọi người trước.

"Cái con tạp chủng ngu độn này, trận pháp của bản đế cũng dám dẫm loạn."

‘Rầm! ’ Theo tiếng chửi bới là tiếng vật nặng bị va đập.

"Chạy đúng là nhanh thật đấy. Cho mày một cơ hội, buông chân trước chạy bốn chân đi. Chạy nhanh hơn bổn đế thì hôm nay tha cho mày không biến thành bã."

‘Rầm! ’

"Con mẹ nó mày không nghe lời người lớn tuổi đúng không? Không chịu buông chân trước đúng không?"

‘Rầm! ’

“Có thả không hả?”

‘Rầm! ’

"Có cốt khí, tao đếch thích."

‘Rầm! ’

Nghe thấy giọng nói này, trong đám người có vài người lộ rõ vẻ vui mừng.

"Là cái cậu ớt cay kia à?"

Thấy vẻ mặt mấy người này, có người tò mò hỏi: "Mấy cậu quen người đang nói à?"

Thiếu niên hàm hậu cười hì hì, kể lại chuyện Tiêu Trần bạo lực nhổ răng giết chết ma cà rồng.

Mọi người rõ ràng không tin, một hầu tước ma cà rồng thực lực tương đương cao thủ Du Dã Cảnh sao có thể bị nhổ răng được, lại còn bị người dẫm chết đầy nhục nhã nữa chứ.

Mấy người kia cũng không nói nhiều, chỉ bày ra bộ dáng xem kịch vui nhìn chằm chằm phía trước.

Những người khác cũng không dám lơ là, cơ thể vẫn căng cứng, chuẩn bị nghênh đón trận chiến sắp tới.

Theo tiếng mắng ngày càng gần, đoàn người rốt cuộc thấy được chủ nhân giọng nói.

Vừa thấy hai bóng dáng, đoàn người đều há hốc miệng, trong đầu đồng thời sinh ra ý tưởng: ‘Thế giới này làm sao vậy? ’

Hỉ Tang Quỷ đánh cho bọn họ tè ra quần bây giờ đang chạy té khói, tuy tốc độ rất nhanh, nhưng nhìn thê thảm chật vật vô cùng.

Hắc khí toàn thân Hỉ Tang Quỷ đã nhạt vô cùng, cả người tràn đầy vết rách, ngay cả mạch máu màu đen trồi lên ngoài cơ thể cũng biến mất không thấy tăm hơi, mặt quỷ xanh đen lấm lem nước mắt.

Nó vậy mà khóc, một con ma đầu giết người không chớp mắt lại bị người đánh khóc. Trời biết nó vừa phải trải qua chuyện bi thảm gì.

Sau lưng Hỉ Tang Quỷ là một thiếu niên, thiếu niên mi thanh mục tú, bộ dạng rất làm người thích.

Mà việc hắn làm thật sự không làm người ta thích nổi.

Dưới chân thiếu niên trào ra hắc khí, tựa một cái xe cũ kỹ nhiều năm chưa mang đi để tu sửa vậy, tay còn cầm một khúc xương.

Thiếu niên chạy sóng vai với Hỷ Tang Quỷ, không có việc gì lại dùng khúc xương trong tay gõ một chút. Đương nhiên, đây không phải mấu chốt.

Mấu chốt là mỗi lần thiếu niên gõ một cái còn nhổ toẹt một bãi nước miếng. Tuy rằng nước miếng là màu đen, nhưng cũng không trở ngại nội tâm Hỉ Tang Quỷ bị công kích.

Cái gọi là sĩ khả sát bất khả nhục, cậu vừa muốn sát lại muốn nhục đấy à?

Mọi người rốt cuộc hiểu được vì sao Hỉ Tang Quỷ lại khóc rồi. Đường đường một đời Quỷ Vương, thậm chí tương lai rất có thể trở thành một Đại Ma cường đại, kết quả là bây giờ chịu vũ nhục như vậy, còn không bằng đương trường tự con mẹ nó sát còn hơn cưỡng ép bản thân gia tăng năng lực thừa nhận như vậy.

 

0.14334 sec| 2406.703 kb