Lựa chọn vào hôm nay để tới đây, là do thời cơ tương đối thích hợp, hắn cố ý tìm tài liệu về tiểu hoàng chủ, sau đó lại tìm kiếm thời gian thích hợp.

 

Đến thời gian thích hợp nhất, hắn mới dời quan tài của tiểu hoàng chủ từ trong đất ra ngoài.

 

 

Thi thể vẫn được nguyên vẹn không hao tổn, Vương Thăng cảm nhận được một luồng sức mạnh thần bí, dường như sức mạnh này có thể giữ lại trong mười mấy năm.

 

“Là thủ đoạn của Quan Tinh Cốc chủ sao?”

 

Ngoại trừ Quan Tinh Cốc chủ, hắn cũng không nghĩ ra bất kỳ người nào khác có thể làm như vậy được.

 

Dù sao căn cứ vào tin tức được truyền từ trong ngọc giản, có thể thấy dường như Quan Tinh Cốc vô cùng coi trọng tiểu hoàng chủ.

 

Sức mạnh này vô cùng thần kỳ, Vương Thăng hơi hiếu kỳ, nhưng mà hắn vẫn có ranh giới cuối cùng, dù cho có hiếu kỳ đi chăng nữa hắn cũng sẽ không đụng vào.

 

Lần này hắn chỉ cần đưa thi thể của tiểu hoàng chủ đến đế đô là được.

 

Vương Thăng dùng thần niệm để bắt đầu vận chuyển quan tài, chạy về Đông Sơn Thành.

 

Có điều hắn không biết quan tài càng cách đế đô gần hơn, thì có thứ bên trong đế đô sẽ càng ảm đạm hơn…

 

Ngay sau khi Vương Thăng vận chuyển hài cốt của tiểu hoàng chủ ra ngoài, trong một chỗ nào đó của hoàng cung đế đô, một ngọn minh đăng bắt đầu lập lòe, lúc sáng lúc tối.

 

Người trông coi là một vị tông sư, khi thấy tình huống này, sắc mặt hắn ta thay đổi rõ rệt.

 

Cũng không phải chẳng có lý do gì lại luôn có tông sư trông chừng, căn cứ vào tin tức hoàng thất truyền xuống, ngọn đèn này chưa tắt thì hoàng tộc vẫn không tính là diệt vong.

 

Nhưng bây giờ minh đăng lại bắt đầu lập lòe, trông có vẻ như không thể duy trì thêm được bao lâu nữa.

 

 

Tông sư trông chừng là một trong những người sau cùng của tôn thất hoàng tộc, hắn ta biết tại sao đến bây giờ hoàng tộc vẫn còn giữ vững, ngọn đèn này chính là nguyên nhân chủ chốt giúp bọn họ duy trì tín niệm của mình.

 

Một khi Minh Đăng tắt, hoàng thất có thể tuyên bố diệt vong, tín niệm phân tán, thì thật sự sẽ giải tán.

 

Bản thân Vĩnh Niên Vương chính là người kế vị khác của hoàng thất, nào ngờ lại bị giết chết không rõ lý do.

 

Sau khi khí vận Đại Tông Sư tử vong, ngoại trừ họ, căn cơ của Đại Chu cũng chỉ còn lại phế thái tử Chu Thanh Hải – thái tử bị tiểu hoàng chủ phế bỏ.

 

Đáng tiếc không tìm được người, bọn họ rõ ràng cũng là một nhánh bị vứt bỏ, nên tất nhiên sẽ không suy nghĩ nhiều về chuyện này nữa.

 

“Thật sự không có một chút hy vọng nào sao?”

 

Tông sư biết hoàng thất thật sự đã sa cơ lỡ vận, nhưng trước khi Minh Đăng chưa tắt ngúm, hắn ta cảm thấy vẫn còn hy vọng.

 

Cuối cùng tông sư ra quyết định.

 

“Chuẩn bị sẵn sàng cho phương án thứ hai đi!”

 

Rốt cuộc hắn ta cũng đã hiểu về sự lựa chọn của Chu Thiên Nguyên, tại sao phải để cho Chu Thanh Hải tự rời đi.

 

Thời điểm khắp thiên hạ chỉ toàn là kẻ địch, lại không có cường giả mang tính chủ chốt, thì chắc chắn khó lòng chống chọi lại được.

 

Lúc ấy có một dạo hắn ta còn cho rằng phản quân xảy ra vấn đề chính là có hi vọng, nhưng hiện giờ xem ra có lẽ chỉ là hồi quang phản chiếu!

 

 

Bên kia, Vương Thăng không hề biết gì về chuyện này, hắn mang quan tài của tiểu hoàng chủ vào trong Đông Sơn Thành, dĩ nhiên, quan tài cũng đã

 

 

được ngụy trang bằng thần niệm, cho nên không hề khiến bất cứ ai chú ý.

 

Không chỉ là như vậy, Vương Thăng còn đổi sang một cỗ quan tài khác khá tốt.

 

“Cũng có thể tính là đã hoàn thành rồi!”

 

Chuyện của tiểu hoàng chủ không quá rắc rối, hơn nữa Quan Tinh cốc cũng đã tương trợ hắn không ít lần, nên Vương Thăng cũng sẵn sàng hỗ trợ không ngại ngần.

 

Có điều sau khi đám người Lưu Kiến An thấy quan tài thì sợ hết hồn, nhưng chúng cũng biết một số chuyện, cho nên đã kịp phản ứng lại rất nhanh.

 

“Vương thúc, đây chính là tiểu hoàng chủ phải không…”

 

“Là hắn, tiếp theo sẽ đưa hắn về đế đô để an táng.”

 

Theo lý, tiểu hoàng chủ là người từng lên ngôi hoàng chủ, ắt hẳn nên được an táng trong hoàng lăng mới đúng, nhưng hiển nhiên bản thân tiểu hoàng chủ không muốn.

 

Chuyện năm đó khó mà nói rõ đúng sai, chỉ có thể nói tiểu hoàng chủ đủ ác, cuối cùng còn chơi hoàng thất một vố.

 

Cũng không biết người trong tôn thất hoàng thất Đại Chu không muốn tìm tiểu hoàng chủ bởi vì hành động của cậu ta, hay là bởi vì muốn lẩn tránh Quan Tinh Cốc chủ, nên thi thể của tiểu hoàng chủ vẫn luôn ở Thái Nhạc, không bị đụng đến.

 

Nhưng mà cũng tốt, nếu thật sự phải đi tìm về thì đó một là chuyện thật sự phiền phức.

 

Không được tìm về thì hắn đến để hốt xác, nếu như được tìm về mà hắn làm như vậy thì chẳng khác nào đi đào mộ phần lên, chuyện này hoàn toàn không giống nhau.

 

 

1.24341 sec| 2420.406 kb