Nhưng hiện tại, bảo châu này dường như có thể trực tiếp khiến người ta sử dụng năng lượng hỏa diệm, đồng thời một khi sử dụng năng lượng tự thân khởi động bảo châu, ngọn lửa bộc phát sẽ cực kì to lớn.

 

Nếu như khi ấy bị một vị Đại Tông Sư trong đám người kia giành được, nhờ vào năng lực cực kì đặc biệt này, biết đâu đã có thể phá tan thế cân bằng ngay lập tức.

 

Tiếc là món đồ này bị ta tóm được mất rồi!”

 

“Sau này gọi nó là Hóa Hỏa Châu vậy!”

 

Nếu đã biết công dụng của bảo châu, Vương Thăng có thể đặt tên cho nó rồi.

 

Hóa Hỏa Châu, là bảo châu có thể chuyển hóa sức mạnh hỏa diệm.

 

 

“Phải nghiên cứu kỹ lưỡng hơn nữa, xem xem rốt cuộc là chuyển hóa như thế nào, ta có thể tự mình làm được hay không?”

 

Ngũ Tạng Uẩn Thần có thể khiến Vương Thăng khống chế sức mạnh của ngũ hành, mặc dù bây giờ hắn vẫn chưa thực hiện được, nhưng đây cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

 

Hơn nữa, thực lực của hắn rất mạnh, có thể tùy ý đè bẹp các Đại Tông Sư hàng đầu ở thời điểm hiện tại, cho nên, hắn không có quá nhiều khát vọng đối với loại Hóa Hỏa Châu chuyển hóa ra sức mạnh hỏa diệm này.

 

So với việc chuyển hóa ra hỏa diệm, hắn quan tâm nhiều hơn đến cách thức chuyển đổi năng lượng của chính mình thành ngọn lửa.

 

Điều này thực ra là liên quan đến một loại thần thông khác.

 

“Hô Phong Hoán Vũ: 7(58%)”.

 

Lúc ở Đại Mộng Phủ Vũ Châu, Vương Thăng đã chờ đợi một tháng trời, hơn nữa sau đó cũng thỉnh thoảng luyện tập, cho nên Hô Phong Hoán Vũ cứ thế lên tới cấp bảy.

 

Giờ đây, hắn phá vỡ quy luật tự nhiên ngày càng thêm đơn giản, Hô Phong Hoán Vũ như cưỡi xe nhẹ đi đường quen.

 

Vấn đề khi Hô Phong Hoán Vũ cũng rất rõ rệt, đó là khi ở Đại Mộng Phủ, hắn đã phát hiện ra - nếu như hạn hán thật sự rất nghiêm trọng thì hắn thực sự không có cách nào để nghịch thiên, ép buộc mưa phải rơi xuống được.

 

Điều này đối với hắn mà nói tuyệt đối là một khuyết điểm rất lớn.

 

Lúc ấy, Vương Thăng liền nghĩ ra một biện pháp: đó chính là sử dụng năng lượng của chính mình để tạo ra mưa, bù đắp cho sự thiếu sót, chỉ có như vậy thì mới có thể là “Hô Phong Hoán Vũ” thật sự.

 

Lúc trước, Vương Thăng cũng từng thử qua phương diện này, có thể là vì thời gian quá ngắn, cho nên hắn cũng không thu hoạch được nhiều nhặn gì.

 

 

Thực ra sau một vài bí tịch về khí huyết võ đạo, cũng có loại năng lượng tương tự ngũ hành, Vương Thăng cũng có bí tịch tương ứng, chẳng qua là những bí tịch kia hiển nhiên là không đủ, dù tương tự thế nào thì cũng không phải là chuyển hóa triệt để.

 

Hắn tạm thời gác lại chuyện này.

 

Nhưng bây giờ lại có hy vọng rồi.

 

Phương thức chuyển hóa của Hóa Hỏa Châu rất đặc biệt, nhưng bởi vì bị hắn tế luyện, nghiên cứu cho thấy điều này rất có khả năng.

 

“Có lẽ đây này là điều có giá trị lớn nhất đối với ta.”

 

Khả năng chuyển hóa thành sức mạnh hỏa diệm của bản thân Hóa Hỏa Châu quả thật rất mạnh, nhưng Vương Thăng đã mở rộng ra cách sử dụng mới…

 

Vương Thăng thật sự không ngờ rằng mình lại gặp được cơ duyên trùng hợp, đạt được món đồ lại có thể trợ giúp chính mình giải quyết một vấn đề không hề nhỏ.

 

Giải quyết vấn đề chuyển hóa năng lượng cũng không chỉ là vì “Hô Phong Hoán Vũ”.

 

Vốn dĩ Hô Phong Hoán Vũ chính là lợi dụng thần niệm của bản thân phá vỡ quy luật tự nhiên, lợi dụng quy luật tự nhiên vốn có, sau đó tiến hành làm trời đổ cơn mưa.

 

Thần niệm của bản thân là thứ bị tiêu hao, nhưng loại tiêu hao này cũng không phải là tiêu hao để làm ra mưa hoặc gió, cho nên lượng mưa đổ xuống mới có giới hạn.

 

Mà thứ Vương Thăng muốn chính là dùng năng lượng của chính mình để thay thế lượng mưa tiêu hao, xóa bỏ giới hạn của Hô Phong Hoán Vũ.

 

Nếu như có thể xóa bỏ giới hạn này thì sau này khi gặp được thần thông tương tự, tất cả giới hạn đều không còn tồn tại nữa.

 

 

“Hy vọng có thể thành công!”

 

Vương Thăng biết đây là một vấn đề nan giản, nhưng đó cũng là một việc cần phải làm.

 

Có lẽ sau khi kỹ năng phá giới hạn thì vấn đề này cũng có thể được giải quyết, nhưng Vương Thăng không muốn mỗi một kỹ năng đều dựa vào phá giới hạn để giải quyết vấn đề.

 

Hiện tại, thanh tiến trình kỹ năng của hắn càng ngày càng nhiều, hơn nữa, về sau còn nhiều hơn thế, mà thời gian thì lại cố định, nếu để tất cả các vấn đề liên quan đến kỹ năng đều được giải quyết bằng thanh tiến trình thì tuyệt đối sẽ lãng phí rất nhiều thời gian không cần thiết.

 

Vấn đề của “Hô Phong Hoán Vũ” thuộc một trong số đó.

 

Hiện tại có lẽ sẽ tốn nhiều thời gian một chút, về sau thời gian tiết kiệm được tuyệt đối sẽ không ít.

 

Sau sự việc tương tự, Vương Thăng tiếp tục sử dụng sức mạnh của mình tế luyện Hóa Hỏa Châu, nhưng lần này là để kiểm soát bí mật của Hóa Hỏa Châu.

 

Hơn nữa, thời điểm này không giống tu luyện một món đồ vật nào đó, tu luyện giống như cối xay dùng sức gió, có thể từ từ sẽ đến, việc bỏ thời gian là điều cần thiết.

 

Nhưng nếu thời gian nghiên cứu quá dài thì kỳ thật cũng là mất nhiều hơn được.

 

 

0.11423 sec| 2421.898 kb