“Thế thì được rồi, bằng lòng trồng thì tốt rồi, nhưng cần phải chuẩn bị tinh thần một chút, đa số thời gian trồng dược liệu phải được tính bằng số năm đơn vị, năm đến sáu năm cũng không phải là không thể.”

 

Những cái khác thì không nói, giống như đảng sâm, cho dù là trồng loại bình thường, cũng yêu cầu thời gian ít nhất ba năm mới có thể thu hoạch được, còn những loại mà đã trở thành linh dược rồi thì thời gian chắc chắn sẽ lâu hơn.

 

Còn có những loại dược liệu khác nữa cũng thế, thời gian đều sẽ không ít.

 

Nhưng chỉ cần trồng ra được số dược liệu đầu tiên, dựa vào số lượng võ giả trong thôn hiện giờ, hoàn toàn có thể tạo ra được một vòng tròn công đức.

 

Theo thời gian, việc đào tạo nên những võ giả mới cũng không có vấn đề gì cả.

 

“Thời gian thì không thành vấn đề!”

 

Thôn trưởng lập tức nói ra suy nghĩ của mình.

 

Việc hắn cùng với võ giả trong thôn giao lưu không ít, biết rất rõ rằng đối với võ giả mà nói thì thời gian mấy năm mà có thể có được những thứ này trợ giúp tu hành thì thật là rất có giá trị.

 

 

“Vậy thì tốt, thôn trưởng đi cùng với ta lấy hạt giống thôi!”

 

“Được.”

 

Hai người cùng quay trở lại nhà của Vương Thăng, Vương Thăng lấy phần lớn số hạt giống dược liệu phá giới hạn ba lần đưa cho thôn trưởng.

 

Còn những hạt giống phá giới hạn bốn với năm lần thì không đưa, hắn có chút tự mình cân nhắc.

 

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, hiệu ứng của dược liệu càng mạnh thì thời gian sinh trưởng càng lâu, thời gian trưởng thành của dược liệu sau khi phá giới hạn năm lần rất dài, từ thời điểm mà hắn trồng thì có thể nhìn ra được.

 

Đưa hạt giống phá giới hạn bốn hoặc năm lần cho người bình thường, nếu như không có biện pháp nào để tăng tốc, thì chẳng thà dùng hạt giống phá giới hạn ba lần.

 

Dù sao dược liệu trồng được từ hạt giống phá giới hạn ba lần, dựa trên hiệu quả sử dụng của hắn mà nhìn thì cho dù là cấp Tông Sư cũng có thể sử dụng được.

 

Thời gian trồng tương đối ngắn mà hiệu ứng dược liệu cũng không quá tệ.

 

Đây mới là thứ phù hợp nhất để người dân trong doanh trại trồng.

 

Nhưng mà có một số ý kiến cũng được đề ra.

 

“Đúng rồi thôn trưởng, bởi vì thời gian trồng của mỗi loại dược liệu không giống nhau, do đó việc sinh trưởng của dược liệu cũng có dài có ngắn, còn có một số dược liệu mà có thể dùng để tự bồi bổ khí huyết, có thể sử dụng riêng lẻ được.”

 

Hắn không sử dụng giống như vậy, là bởi vì thanh tiến trình rút ngắn thời gian trưởng thành rất nhiều, vốn có thể là chênh lệch thời gian một, hai năm nhưng đối với hắn mà nói thì là chênh lệch một, hai ngày cho nên hoàn toàn không cần phải sử dụng giống như vậy.

 

 

“Còn nữa, nếu như muốn trồng thì có thể trồng nhiều một chút, dù sao thì xung quanh nơi này không có người, có thể trồng ở trong rừng.”

 

Đây là hắn tự mình suy đoán, trồng trọt yêu cầu năng lượng đặc biệt, trồng càng nhiều thì nói không chừng năng lượng thu được sẽ càng nhiều bấy nhiêu.

 

Ta đã hiểu rồi.”

 

Đối với lĩnh vực mà bản thân không hiểu rõ, thôn trưởng rất sẵn lòng học hỏi.

 

Ông ta dự định trở về sẽ ghi lại chuyện này, nhất định không được quên những chuyện này, đây có thể là điều kiện quan trọng để phát triển của trẻ em.

 

“Còn nữa…”

 

Chẳng mấy chốc, sau khi nói chuyện xong, thôn trưởng cũng định rời đi.

 

Vương Thăng hô to: “Đại Bạch, đưa thôn trưởng quay về.”

 

Hạt giống phá giới hạn ba lần của hắn vẫn còn lại rất nhiều, thôn trưởng cầm trong tay một nắm, xem chừng có vẻ không thể mang về được, hắn cũng không thể nào để cho thôn trưởng tự mình mang về được.

 

Cho nên lại phải nhờ đến Đại Bạch vận chuyển.

 

“Grừ…”

 

Đại Bạch gầm lên một tiếng, sau đó dùng tự dùng miệng mình quăng túi hạt giống lên trên lưng.

 

“Thôn trưởng, ngươi chỉ cần theo Đại Bạch đi thôi, nó sẽ tự mình quay trở về.”

 

“Được, được!”

 

 

Thôn trưởng cũng không phải là lần đầu nhìn thấy Đại Bạch vận chuyển đồ, cho nên cũng không lúng túng, thần sắc vẫn bình thường như vậy cùng Đại Bạch rời đi, hướng về phía nhà mình mà đi.

 

Sau khi vận chuyển xong, Đại Bạch ném hạt giống vào trong sân trưởng thôn, rồi quay người rời đi.

 

“Xin đa tạ, Sơn Quân!”

 

Trưởng thôn vẫn là kêu Sơn Quân, suy cho cùng thì Đại Bạch vẫn là có khí thế rất đáng sợ.

 

“Grào…”

 

Đại Bạch quẫy đuôi, được gọi là “Sơn Quân”, tâm trạng nó cảm thấy không tệ.

 

Ông đây có thể xử lý được!

 

Còn thôn trưởng sau khi nhìn Sơn Quân rời đi, nhìn hạt giống trong sân, nghĩ đến năm mới đang sắp đến gần rồi, trong đầu đã đưa ra quyết định…

 

Thời gian rất nhanh đã chuyển sang tháng Chạp, một năm mới nữa rất nhanh lại đến.

 

Chuyện đáng nói ở đây là thế giới này không có âm lịch, quốc lịch, hoặc là nói chỉ có âm lịch giống như kiếp trước của Vương Thăng, cho nên tháng Chạp chính là bước vào tháng Giêng, bên trong doanh trại đã chuẩn bị xong xuôi rồi.

 

Năm nay không giống như năm ngoái, lương thực năm ngoái không được nhiều như năm nay, về cơ bản thì tất cả mọi người đều đang nghĩ xem năm sau nên sống như thế nào, rất nhiều người đều đang lo lắng về vấn đề lương thực năm sau.

 

 

0.11576 sec| 2418.578 kb