Nói đến đây, trưởng thôn nhìn thoáng qua mấy người Lý Vĩnh Phong, sau đó nói tiếp: “Tất nhiên, đây là chuyện sau khi bản thân đã có thực thực…”
Trưởng thôn nói rất nhiều, nội dung là hệ thống bồi dưỡng võ giả trong thôn.
Mặc dù hiện tại vẫn chưa hoàn chỉnh nhưng đã có hình thức ban đầu.
Nội dung đại khái cũng rất rõ ràng, trong thôn sẽ cung cấp tài nguyên bồi dưỡng trong giai đoạn đầu, nhưng sau khi đã có thực lực, người sử dụng những tài nguyên này để trở thành võ giả sẽ phải dùng tài nguyên giống vậy hoặc nhiều hơn để báo đáp lại thôn.
Nói đơn giản chính là cần một vòng tuần hoàn tốt đẹp.
Đương nhiên, hiện tại vòng tuần hoàn này trên cơ bản không có gì ràng buộc, đều do tự giác.
Nhưng trưởng thôn có thể nghĩ tới những điều này đã là tốt lắm rồi, dù sao bản thân trưởng thôn cũng là lần đầu tiên trải qua những chuyện này.
“…”
Đương nhiên, mô hình của trưởng thôn là dùng tình cảm và lợi ích tạo thành, so với tuần hoàn tạo nên từ lợi ích thuần túy thì ổn định hơn không ít, cũng không phải không thể thực hiện.
“Không chỉ trẻ em đến tuổi, mà những người dưới 30 tuổi trong thôn muốn có được cơ hội trở thành võ giả cũng vậy, nhưng sau khi trở thành võ giả, như vừa rồi đã nói, cần dùng tài nguyên tương tự để hồi báo…”
Trưởng thôn nói rất nhiều, trên cơ bản đã giải thích rõ ràng chuyện bồi dưỡng võ giả.
Thôn dân đương nhiên nghe hiểu, mặc dù có rất nhiều hạn chế, nhưng so với việc trở thành võ giả thì những gì phải bỏ ra đều nhỏ nhặt không đáng kể.
Nhận sự giúp đỡ của thôn, sau đó báo đáp không phải chuyện rất bình thường sao?
Đây là ý nghĩ của rất nhiều người.
Chỉ có thể nói lão tú tài vĩnh viễn là thần, ảnh hưởng của ông đối với thôn khiến rất nhiều chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
Cho dù trong lòng một số người có ý kiến bất đồng, nhưng so với mọi người thì cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Mà hiện giờ tại bàn võ giả, cũng đang thảo luận vấn đề này.
“Vận Thăng, sao ta thấy ngươi không kinh ngạc chút nào vậy?
“Bởi vì ta sớm đã biết.”
Tài nguyên trong thôn hiện tại đều do hắn cung cấp, trưởng thôn đưa ra những quyết định này sao hắn có thể không biết được.
Mấy ngày trước, trưởng thôn đến mời hắn phát biểu đã nói rồi, nếu hắn phản đối hôm nay trưởng thôn cũng sẽ không nói chuyện này, vậy nên sao hắn có thể kinh ngạc chứ.
Mấy võ giả khác nghĩ nghĩ, đột nhiên hiểu ra cái gì đó.
“Cũng phải, chuyện lớn trong trại Vận Thăng nên biết sớm nhất.”
Không lâu sau, trưởng thôn đã nói xong chuyện học đường.
“Về sau, những quy tắc này sẽ được dán lên, nếu có ý kiến có thể đề xuất, sẽ xem xét tình hình cụ thể để sửa đổi, sau đây còn một chuyện nữa…”
Nói xong trưởng thôn đưa mắt ra hiệu với một người.
Rất nhanh có hai người khiêng lên một cái hòm.
“Đây là đồ mà gần đây trại ta mới làm ra, tin rằng mọi người cũng không còn xa lạ.”
Nói rồi trưởng thôn lấy từ trong hòm ra một tờ giấy màu vàng, trang giấy có chút thô ráp, thoạt nhìn chất lượng cũng không được tốt.
“Đây là tờ giấy mà trại ta đã mất rất nhiều thời gian mới chế tạo ra, chúng ta đã thành công nắm giữ kĩ thuật chế tạo giấy, sau này số lượng giấy sẽ dần tăng lên, có lẽ mọi nhà đều có thể sử dụng…”
Nếu cung cấp với quy mô lớn đương nhiên là không thể, nhưng người trong trại không nhiều, người biết viết chữ lại càng ít, nên dựa vào nguồn cung của trại thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
“Thì ra đã chế tạo được rồi sao?”
Vương Thăng cũng có chút bất ngờ, sau khi hắn cung cấp phương pháp chế tạo giấy thì không để ý tới nữa, thật không ngờ thôn đã chế tạo được rồi.
Trưởng thôn không thông báo cho hắn, đoán chừng cúng muốn cho hắn một bất ngờ.
“Phương pháp chế tạo giấy là Vận Thăng cung cấp, nên lô giấy đầu tiên này sẽ đưa cho Vận Thăng…”
Nói xong, trưởng thôn cho người trực tiếp khiêng giấy xuống, hiển nhiên là muốn lát nữa đưa thẳng tới nhà hắn.
“Coi như là kỷ niệm đi!”
Trái lại, Vương Thăng cũng không từ chối.
Mực lần trước hắn nhận rồi, sau chuyện sói hoang, lại đưa đến mấy cây bút lông sói và nghiên mực, nay lại tặng giấy.
Đây coi như là gom đủ bút, mực, giấy, nghiên.
Chuyện làm giấy, cũng khiến thôn dân bất ngờ, trong thôn đã có thể làm ra giấy rồi sao?
Thôn trại đúng là đang dần trở nên tốt hơn, mạnh hơn, trong lòng không ít người đều dâng lên cảm giác tự hào, nụ cười trên mặt mỗi người rạng rỡ hẳn lên.
Sau khi nói xong chuyện làm giấy, nội dung kế tiếp giống với năm ngoái, là về việc sắp xếp chuyện năm tới.
Ví dụ như tiếp tục tăng cường phòng ngự cho thôn, mở rộng nhiều hơn nữa ruộng đồng trồng trọt.
Nội dung này cũng gần giống với năm ngoái, đương nhiên, tâm tình mà trưởng thôn thể hiện ra có chút khác biệt so với năm ngoái, hoàn toàn không phải cùng một khái niệm.
“Chuyện đại khái cũng nhiều rồi, muốn ăn tiếp thì tiếp tục ăn, nếu muốn về thì cũng có thể đi, ngày mai là năm mới rồi, hy vọng mọi người đều có một khởi đầu tốt…”
Ăn cũng ăn no rồi, chuyện cũng nói xong rồi, rất nhanh mọi người đều bắt đầu tan cuộc, về cơ bản khi mọi người rời đi đều sẽ qua chỗ Vương Thăng nói lời cảm tạ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo