Chương 448. Đôi cánh thiên sứ của Cao Tổ

 

Thượng Ất liếc nhìn Quan Tiểu Dĩnh đang hôn mê, thầm nói mọi chuyện có chút phiền phức rồi. Có thể âm thầm hạ gục Quan Tiểu Dĩnh chứng tỏ trong mấy tháng qua thực lực của Cao Tổ đã tiến bộ vượt xa sức tưởng tượng của anh, có lẽ anh thực sự không thể đối phó với tên quái gở này như lần trước.

 

“Tôi từng đi tìm anh, nhưng anh không có đợi tôi ở trong rừng cây đó!”

 

Thượng Ất vừa nói vừa bình tĩnh đeo mặt nạ vua chuột lên mặt. Bảo vật bí mật này có thể tăng khả năng của năm giác quan, rất hữu ích trong chiến đấu, đặc biệt thích hợp với những đối thủ sử dụng tàng hình như Cao Tổ.

 

“Ha ha, Thượng Ất, tôi phải thừa nhận rằng anh thực sự khác với những người khác. Anh thông minh, bình tĩnh và mạnh mẽ… nhưng cũng đầy lạnh lùng, vô cảm và không biết xấu hổ!”

 

Nhìn thấy Thượng Ất bày ra tư thế chiến đấu, hai mắt to của Cao Tổ biểu hiện cực kỳ bất mãn, khuôn mặt phiên bản hoạt hình hài hước của anh ta hiện lên một vẻ kỳ quái khó tả.

 

“Anh nói đúng, đúng là tôi không ở trong rừng cây trước đây đợi anh, bởi vì tôi phải liên tục tránh cây hương xuân khổng lồ. Khí tức của nó rất mạnh khiến tôi không còn cách nào khác là phải tạm thời tránh đi. Nhưng tôi không hiểu tại sao nó lại buông tha cho anh, buông tha cả căn cứ Tổ Ưng của anh. Tôi không dám ra tay trong khu rừng đó, nên đành phải mở to mắt nhìn anh rời đi. Bây giờ thì tốt rồi, anh không còn bất cứ lý do gì để từ chối tôi nữa. Thượng Ất, đưa tôi đến gặp tiến sĩ L, sự xuất hiện của cây hương xuân chứng tỏ những gì tôi lo lắng là đúng, tôi nhất định phải giải quyết vấn đề về thế hệ sau ngay lập tức!”

 

Những đường nét cơ trên cơ thể Cao Tổ rất đẹp, nhưng phần cơ trên má khá nhiều khiến biểu cảm của anh ta trở nên rất cứng và thiếu sự linh hoạt. Thượng Ất chỉ có thể thông qua giọng nói của anh ta để biết được lúc này Cao Tổ đang thực sự lo lắng.

 

“Có vẻ như sinh vật sợ hãi cây hương xuân không chỉ có mình mình mà ngay cả một sinh vật bí ẩn như Cao Tổ cũng rất lo lắng về sức mạnh hủy

 

 

diệt của cây hương xuân to lớn… Nhưng một khi tên này thực sự giải quyết được vấn đề thì có khi nào hậu nhân của anh ta sẽ trở thành một sự đe dọa khác đối với sự tồn vong của nhân loại?”

 

Thượng Ất nghĩ rồi ngẩng đầu lên nhìn Quan Tiểu Dĩnh đang bất tỉnh lần nữa, giọng kiên định nói: “Theo những gì tôi biết về tiến sĩ L, nếu như ông ta đã từ chối một lần thì ông ta sẽ không bao giờ thay đổi ý định. Với cả hình như anh đang hiểu lầm mối quan hệ giữa tôi và tiến sĩ L, giữa chúng tôi không có tốt như anh nghĩ, cộng thêm việc lần này tôi đến Đế Đô là để tóm mấy người của ông ta, việc của anh… rất khó thực hiện được.”

 

“Thế sao…” Cao Tổ cau mày, hai mắt chớp chớp đột nhiên cười gằn nói: “Nếu như thật sự không được, tôi sẽ giết ông ta, sau đó đi tìm Cao Trác Nhiên, chắc là Cao Trác Nhiên sẽ rất vui khi nhìn thấy đầu của tiến sĩ L, và sẽ thật sự giúp đỡ tôi.”

 

“Giết tiến sĩ L? Anh có chắc là mình đang không đùa không? Lúc trước anh đã từng nói là suýt bị ông ta giết chết, anh dựa vào đâu mà tự tin như vậy… chẳng lẽ anh lại đột phá rồi?”

 

Thượng Ất đột nhiên nhận ra, sở dĩ Cao Tổ rất tự tin và bình tĩnh là do có thể anh ta đã lại đột phá. Thượng Ất vừa nghĩ vừa huy động năng lực tri giác của mình để kiểm tra năng lượng đang chảy trong cơ thể của Cao Tổ, anh không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy chỉ sau vài tháng mà năng lượng trong cơ thể của Cao Tổ bất ngờ vượt qua con số của anh gấp ba lần, nó còn cực kỳ nồng đậm.

 

“Không sai, cơ thể của tôi đã lại tiến hóa, trong màn sương đỏ này có rất nhiều yếu tố năng lượng, nhiều gen ẩn trong cơ thể tôi đã thức tỉnh, có một vài năng lực mới xuất hiện. Ví dụ, cái này…”

 

Cao Tổ vừa nói vừa xoay người, cơ lưng trắng nõn của anh ta hơi giãn, hai cái khe trước mắt Thượng Ất từ từ nứt ra, sau đó hai cái cánh màu trắng nhô ra khỏi khe nứt, cuối cùng, trên bầu trời xuất hiện đôi cánh to lớn như cánh thiên sứ.

 

“Đôi cánh thiên sứ… tôi đã cho nó một cái tên mà loài người thích sử dụng. Đương nhiên, tôi phải cảm ơn Thượng Ất anh, tôi có được đôi cánh này là

 

 

vì tôi đã nhìn thấy đôi cánh quỷ của anh và lo lắng sẽ bị anh bỏ xa, nên mới cố ý tiến hóa ra nó. Thế nào, có phải thấy cảm giác rất kỳ quái không, dùng lời nói của loài người các anh mà nói thì chính là… đẹp trai?”

 

Cao Tổ nói, để lộ hàm răng trắng muốt, sau đó anh ta quay người lại, đập mạnh đôi cánh thiên sứ đưa toàn bộ cơ thể lên không trung và ngay lập tức bay lơ lửng ở độ cao trên mười mét, từ trên nhìn xuống mọi thứ ở phía dưới anh ta một cách đầy uy nghiêm!

 

“Tự chủ tiến hóa? Xem ra vẫn là tôi xem thường anh rồi…”

 

Nhìn Cao Tổ lẳng lặng bay lên không trung, Thượng Ất không thể không cảm thấy bất lực.

 

Sinh vật không rõ nguồn gốc này từ khi xuất hiện đã rất mạnh, không chỉ có sức mạnh có thể trấn áp Thượng Ất mà còn sở hữu tốc độ tiến hóa đáng kinh ngạc.

 

Thượng Ất có thể bay, bởi vì tình cờ anh có được một giọt máu của Si Vưu, đó là cơ hội chỉ có một lần trong đời. Nhưng Cao Tổ lại có thể tự mình tiến hóa ra đôi cánh, trông chúng còn rất đẹp, điều này có chút hơi phi lý.

 

Điều mà Thượng Ất không thể hiểu được nhất là trong những ngày mạt thế, tất cả các sinh vật đều không thể tránh khỏi sự thoái hóa do ảnh hưởng của sóng từ trường của sao X, nhưng Cao Tổ này lại có thể làm điều ngược lại, thật không hiểu được anh ta đã làm thế nào.

 

Lẽ nào, Cao Tổ này không phải là sinh vật trên Trái Đất, giống như người từ trên trời đến kia là người ngoài hành tinh? Nếu đúng như vậy thì chẳng phải là trong bất giác sinh vật ngoài hành tinh đã bắt đầu xuất hiện ờ trên Trái Đất rồi sao?

 

Thượng Ất đang suy nghĩ lung tung, thì ở bên kia Cao Tổ đã biểu diễn xong năng lực mới của mình, anh ta tự hào đáp xuống trước mặt Thượng Ất, nói: “Thượng Ất, bây giờ anh cảm thấy tôi có năng lực để giết chết tiến sĩ L không? Ngoại trừ cái cây hương xuân khủng bố kia ra thì không có thứ gì trên đời này có thể đe dọa tính mạng của tôi…”

 

 

0.10469 sec| 2418.047 kb