Chương 441. Giết khỉ
Không biết tại sao, trong khu rừng rậm này có rất nhiều khỉ trắng đuôi vàng. Trong phạm vi vài trăm mét vuông, có hàng trăm con khỉ giống này di chuyển và tàn sát các loài linh trưởng khác.
Loài này bây giờ đã trở thành bạo chúa trong rừng rậm, gần như không có đối thủ ở khu vực tán cây cao mấy chục mét, đương nhiên nếu nó gặp phải cây hương xuân cấp bậc biến thái thì lại khác.
Hiện tại, đám khỉ trắng đuôi vàng này dường như đang nhằm vào Thượng Ất, người có thể cưỡi ngựa đi trong rừng rậm là một con người rất đặc biệt thì mùi vị nhất định sẽ khác biệt so với những con người khác.
Có điều, đàn khỉ này cũng rất khôn ngoan khi không vội ra tay mà đi theo Thượng Ất suốt chặng đường để quan sát, đồng thời cũng dùng nửa xác con vượn đen để thử phản ứng của Thượng Ất.
Nhưng chúng không biết rằng chúng đã khiêu khích phải một đối thủ đáng sợ, lý do mà đến giờ Thượng Ất vẫn chưa giết những con khỉ này hoàn toàn là vì anh rất tò mò về cách những con khỉ này săn mồi.
Chẳng mấy chốc Thượng Ất đã hiểu ra mọi chuyện, những con khỉ trắng đuôi vàng này thực sự đã học được cách chế tạo vũ khí và công cụ săn bắn đơn giản.
Khi chúng xác định được rằng Thượng Ất không thể làm gì chúng thì trong chốc lát hàng chục cây thương gỗ với nhiều chiều dài khác nhau có đầu thương cực kỳ sắc bén bay ra từ mọi hướng, xuyên qua tạo thành vô số hố sâu ở nơi mà Thượng Ất đang đứng.
Tất nhiên một cuộc tấn công như vậy không thể làm Thượng Ất bị thương, nhưng khi anh nhìn lên thì thấy hàng chục tấm lưới lớn được đan từ những cây và dây leo cứng cáp ùn ùn kéo đến.
Thượng Ất không khỏi cảm thấy kinh ngạc, anh nhìn thấy trên những cây dây leo màu xanh đậm này có đốm sao. Trong căn cứ Tổ Ưng, các chiến binh của căn cứ sẽ dùng cây và dây nho này để trói con mồi mà họ bắt được, ngay cả con thú rừng biến dị to lớn cũng khó có thể phá vỡ khỏi vòng kiềm chế của nó.
Cuối cùng Thượng Ất cũng hiểu tại sao những con khỉ trắng đuôi vàng này lại chiếm ưu thế khi ở trên tán cây, ở một khía cạnh này đó, chúng đã làm chủ được một “vũ khí công nghệ” vô cùng tiên tiến. Sự kết hợp giữa dây leo và giáo gỗ đối với các sinh vật khác giống như một cơn ác mộng vậy. Miễn là nó không phải là một sinh vật quá khổ, nếu không thì bị vướng vào tấm lưới này kết quả cơ bản đó chính là bị tàn sát.
Hèn gì những người sống sót trong rạp xiếc ở thung lũng Hoàng Kim đều chết. Ngay cả khi hương xuân to lớn không xuất hiện vào ngày hôm đó thì chắc là con người bình thường cũng sẽ không sống sót được bao nhiêu nếu gặp những con khỉ này đánh lén.
Chỉ là hôm nay bọn chúng lại gặp phải Thượng Ất, một người mà chúng không có khả năng đấu lại được.
“Xoẹt!”
Một tiếng xé rách nhẹ vang lên, lưới cây và dây leo biến thành mảnh vụn rơi tung tóe trên mặt đất. Thượng Ất kiêu ngạo đứng ở giữa, từ từ cất cây Tinh Vực Cốt Đao đi, Thao Thiết Cốt Cung gữa hai tay anh tỏa ra những luồng ánh sáng lạnh lùng đến nghẹt thở!
“1, 2, 3…”
Tổng cộng có bảy mũi tên năng lượng ánh sáng xuất hiện cùng một lúc trên Thao Thiết Cốt Cung, nhắm vào con khỉ trắng đuôi vàng trên những tán cây ở bảy góc độ khác nhau. Sau đó chỉ nghe thấy tiếng “vù vù”, bảy bóng đen rơi xuống từ trên cây.
“Chít chít chít!”
Bầy khỉ hét lên giận dữ, vô số bóng đen nhảy nhót trên cành cây, gây nên cảnh tượng hỗn loạn.
“Súc sinh, cho chúng mày một cơ hội rời đi cuối cùng! Nếu không tao sẽ tiêu diệt tộc của chúng mày!”
Khuôn mặt Thượng Ất lạnh lùng, sát khí nồng đậm nhìn xung quanh. So với trước đây, Thượng Ất có khá đầy đủ năng lượng, anh không phải lo lắng về việc tiêu hao hàng trăm mũi tên năng lượng chỉ trong một lát.
Có điều, bắn khỉ bằng mũi tên năng lượng ánh sáng thì vẫn có chút giết gà bằng búa tạ, nếu những con khỉ này không làm Thượng Ất khó chịu thì anh cũng sẽ không làm ra một hành động tốn kém như vậy.
Thật không may, Thượng Ất vẫn đánh giá quá cao trí thông minh của bầy khỉ này. Mặc dù chúng đã có thể sử dụng các công cụ đơn giản, nhưng bản chất động vật ở trong gen của chúng vẫn mạnh hơn.
Cái chết của những người bạn đồng hành không làm chúng thức tỉnh, có vô số con khỉ lao tới muốn đâm chết Thượng Ất bằng cây thương đơn giản trong tay. Kết quả là ba phút sau, trên mặt đất phủ đầy xác khỉ, mùi máu nồng nặc thậm chỉ còn bao phủ cả mùi ngọt ngào của sương mù màu đỏ.
“Chít chít chít!”
Một con khỉ dính đầy máu của đồng bọn đứng trước mặt Thượng Ất nhìn anh với ánh mắt sợ hãi. Bên dưới nó, một chú khỉ con lông trắng mềm đang run rẩy, vùi đầu sâu vào trước ngực mẹ, run rẩy bú sữa mẹ.
Đây là một cặp mẹ con còn sống sót, một trận mưa bom bão đạn vừa rồi của Thượng Ất không giết được chúng, nguyên nhân là hai mẹ con này bị bỏ lại vì yếu đuối mà giờ lại là người sống sót cuối cùng. Lúc này, khỉ mẹ cuối cùng cũng nhận ra Thượng Ất còn đáng sợ gấp mười lần con thú đáng sợ nhất trong mắt chúng.
Khỉ mẹ vô thức nằm trên mặt đất chắp tay van xin sự thương xót, con khỉ con dưới bụng run rẩy bò sang một bên, run rẩy nhìn Thượng Ất, nhưng một hành động của nó đã khiến Thượng Ất vô cùng kinh ngạc – Nó giơ hai tay lên và đưa một thứ đen bóng cho Thượng Ất.
“Ồ, đây là…”
Thượng Ất nhìn biểu cảm phức tạp của con khỉ nhỏ, kinh hỉ và bất ngờ liên tục bào mòn trái tim anh. Anh biết thứ trong lòng bàn tay con khỉ nhỏ là thứ gì, anh rất quen thuộc thứ đó, đó cũng chính là thứ đã hành hạ Thượng Ất năm năm ở kiếp trước – Sao Giao ở mạt thế!
Sao Giao đen ở mạt thế, một loại cao su đặc biệt được chiết xuất từ thực vật, bên ngoài có ánh sáng mờ nhạt, toàn thân có màu đen tuyền như than nên được gọi là sao giao đen.
Kiếp trước, Thượng Ất vừa yêu vừa hận đối với lại sao giao đen ở mạt thế này nên tâm tình khá phức tạp.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo