Chương 438. Mơ ước căn cứ siêu cấp

 

Ví dụ như, tại sao chúng ta lại sống trong rừng thay vì sống trong một ngôi nhà lớn? Tại sao những người trong sách lại mặc quần áo khác với chúng ta? Cái que tròn mà cô bé cầm trên tay trông rất ngon nhưng tại sao tôi lại không ăn được…

 

Thượng Ất đột nhiên nhận ra rằng Thượng Nhạc Nhạc đã hiểu chuyện rồi, nhưng lời hứa mà anh đã từng hứa vẫn chậm chạp chưa thực hiện được. Xem ra có rất nhiều chuyện phải thực hiện trước thời gian rồi. Thượng Ất đã từng thề sẽ cho con trai mình một tuổi thơ độc nhất vô nhị, thì tuyệt đối phải làm được!

 

Ngoài ra, bụng của Trần Phóng cũng càng ngày càng lớn, yếu tố năng lượng trong màn sương đỏ không chỉ đẩy nhanh tốc độ phát triển của Thượng Nhạc Nhạc và còn khiến cho đứa bé trong bụng Trần Phóng lớn lên nhanh chóng.

 

Một nam một nữ, Trần Phóng tin chắc rằng cô có thể sinh cho Thượng Ất một cô con gái. Vì lý do này mà Trần Phóng liên tục chuẩn bị các loại quần áo và vật dụng dùng cho bé gái, cô thậm chí còn nghĩ trước tên cho con gái của mình là Thượng Tú Tú.

 

Nhưng vấn đề là sự sống của con người trong những ngày tận thế đã là một vấn đề rồi, làm sao có thể có nhiều vật dụng phù hợp với trẻ em trong căn cứ Tổ Ưng chứ?

 

Chưa kể những cuốn sách mà Thượng Nhạc Nhạc thích ở trong căn cứ không có mấy quyển, thậm chí những vật dụng y tế cần thiết cho quá trình sinh nở của Thượng Tú Tú cũng rất thiếu.

 

Thượng Ất rất bất lực với việc này, loại chuyện này là chuyện mà không thể tìm một ít hạt tinh thể năng lượng để mà thay thế được. Không phải lúc nào

 

 

Thượng Ất cũng có thể để cho Thượng Nhạc Nhạc chơi đùa với một đống hạt tinh thể năng lượng sinh học, cũng không thể để cho Thượng Tú Tú nằm trên một đống hạt tinh thể năng lượng sinh học được…

 

Căn cứ Tổ Ưng đang cần rất gấp các đồ vật dùng cho sự phát triển khác nhau của trẻ em. Ngoài ra, trong căn cứ có rất nhiều đứa trẻ trạc tuổi như Thượng Nhạc Nhạc, nhìn những đứa trẻ này hàng ngày chỉ có thể chạy loanh quanh phía sau người lớn, Thượng Ất cảm thấy căn cứ Tổ Ưng cần rất nhiều chuyên gia khác nhau, ví dụ như y tá, bác sĩ dinh dưỡng, bác sĩ nhi khoa, giáo viên mẫu giáo…

 

Thượng Ất thề sẽ mang đến cho Thượng Nhạc Nhạc một tuổi thơ khỏe mạnh, vui vẻ và hạnh phúc như những đứa trẻ ở thời trước. Bây giờ chính là lúc để bắt đầu chuẩn bị.

 

Ba ngày sau, anh lại nhốt mình vào căn phòng nhỏ màu đen, lại thêm ba ngày nữa cửa căn phòng nhỏ màu đen mở ra, Thượng Ất tập hợp những thành viên quan trọng của căn cứ lại với nhau rồi lấy ra một xấp giấy dầu, trong đó đã ghi lại rõ ràng kế hoạch “căn cứ mạt thế siêu cấp” do Thượng Ất lập ra trong mấy ngày qua.

 

“Hả? Lão đại Thượng Ất, kế hoạch của anh là… muốn chúng tôi loại bỏ tất cả các căn cứ của con người ở gần đó?”

 

Điền Ba, Triệu Khiêm, Hoa Đa Tình, Mai Lập Tân và những lão nhân khác của căn cứ nhìn nhau với vẻ mặt ngạc nhiên. Họ không ngờ là Thượng Ất lại vạch ra một kế hoạch thâm độc như vậy sau khi nhốt mình trong phòng ba ngày.

 

Trong kế hoạch này, ngoại trừ căn cứ Đế Đô ra thì còn lại gần 20 căn cứ lớn nhỏ của con người ở xung quanh đều được đánh dấu thập đỏ và đánh dấu thứ tự tấn công.

 

Rõ ràng là Thượng Ất chuẩn bị khai đao với những người còn sống sót này, nhưng mọi người không hiểu tại sao Thượng Ất lại muốn loại bỏ hết những căn cứ này. Hầu hết các căn cứ đều cách xa căn cứ Tổ Ưng, theo lý mà nói thì chúng không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho căn cứ Tổ Ưng.

 

 

Lời giải thích tiếp theo của Thượng Ất khiến họ chợt nhận ra rằng không phải Thượng Ất muốn giết những đồng loại này mà anh muốn phá hủy những ngôi nhà mà họ đang sống dựa vào để kiếm sống, sau đó buộc họ phải di dời đến vùng ngoại ô của căn cứ Tổ Ưng.

 

Ở đó, Thượng Ất muốn sử dụng những con người này để tạo ra một vành đai phòng thủ giống như Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc ở ngoại ô căn cứ Tổ Ưng làm tuyến phòng thủ đầu tiên ở ngoài cùng của “căn cứ mạt thế siêu cấp” của mình. Những người bị buộc di dời này hàng ngày vẫn phải đối mặt với sự đe dọa chết chóc của thú hoang dã, nhưng ý nghĩa sự tồn tại của họ là sử dụng sức mạnh của mình để chống lại những mối nguy hiểm khác nhau và xây dựng một khu vực cách ly.

 

Đương nhiên, Thượng Ất cũng giải thích cặn kẽ ý nghĩa của khu vực phòng thủ con người này. Điều này không có nghĩa là những người sống sót này phải sử dụng cơ thể của họ như một bức tường thành ngăn thú dữ xâm nhập, nếu như thế nó sẽ không khác gì trực tiếp giết chết họ.

 

Ý tưởng thực sự của Thượng Ất là tập hợp tất cả loài người ở Đế Đô này lại với nhau và phát triển trên vùng đất hình cánh quạt bên ngoài căn cứ Tổ Ưng, cuối cùng tạo thành một vành đai cách ly kéo dài khoảng 10km giữa họ và căn cứ Tổ Ưng. Những vùng đất rộng lớn bị cô lập, tạo thành một nơi biệt lập, không có dã thú, không có chiến tranh và không có người chết, đó chính là phôi thai của “quốc gia lý tưởng” mà trước đây Triệu Khiêm đã từng nói.

 

Tất nhiên, rất khó để xây dựng được một “nơi biệt lập” như thế, để làm được điều này, Thượng Ất không chỉ phải đối mặt với sự phản kháng của những người khác mà còn phải tiêu tốn rất nhiều thời gian và sức lực, còn phải liều mạng để phá hết hàng trăm kilomet rừng rậm.

 

Đánh giá tốc độ phát triển của sinh vật trong màn sương đỏ bây giờ thì điều này gần như là không thể. Mọi người đều biết rằng những cây lớn bị chặt vào ngày đầu tiên thì ngày hôm sau sẽ có những cây con mới mọc ra. Nếu muốn làm sạch hoàn toàn để xây dựng một đô thị bằng bê tông và thép của con người như trước ngày tận thế thì vào thời điểm này một vị thần cũng không thể nào làm được.

 

 

Nhưng Thượng Ất không lo lắng, anh nghĩ đến tiến sĩ L. Trong trí nhớ của anh, kiếp trước rất nhiều nơi ở Đế Đô đều là trơ trụi. Có lẽ, tiến sĩ L, một người biến dị não có cách giải quyết vấn đề này.

 

 

0.10508 sec| 2409.703 kb