Chương 442. Sao Giao đen ở mạt thế

 

Thích nó vì thứ này có tác dụng làm an thần, protein thần kinh bên trong của nó có thể nhanh chóng khôi phục một người có trạng thái cảm xúc tiêu cực sang tâm trạng bình tĩnh chỉ trong vòng ba phút. Nó có thể được gọi là một loại thuốc thần kỳ trong việc kiểm soát những thay đổi trong các đơn vị thần kinh của con người.

 

Hãy tưởng tượng rằng một người đang cực kỳ bối rối khi phải đối mặt với cuộc tấn công bất ngờ và hung dữ của thú, hoặc khi anh ta đột nhiên bị thương nặng trong trận chiến với kẻ thù và sinh ra lo lắng, một viên thuốc này có thể nhanh chóng khôi phục sự bình tĩnh một cách thần kỳ và giúp anh ta đưa ra lựa chọn khôn ngoan nhất… nó tương đương với việc cứu mạng ngươi một lần!

 

 

Hơn nữa, sao giao đen này ở mạt thế này còn có tác dụng nhất định trong việc giảm đau, cầm máu, tiêu viêm, giải độc, có thể gọi là loại thuốc cứu mạng hàng đầu thế giới, tác dụng của nó không biết là tốt hơn bao nhiêu lần so với mấy loại thuốc an thần do các cơ sở lớn chế tạo ra.

 

Do đó, sau khi các căn cứ lớn biết được vai trò của loại sao giao đen ma thuật này, họ bắt đầu cuộc chiến tranh tranh giành tài nguyên rừng trong vài năm liên tục. Muôn vàn cánh rừng sao giao đen xuất hiện đều thuộc sở hữu độc quyền của các thế lực chủ lực, csac đội tụ tập đánh nhau ác liệt để tranh giành sao giao đen, khiến cho vô số người chết và bị thương, máu chảy thành sông.

 

Vật hiếm thì càng quý!

 

Khi ngày càng có nhiều người nhận ra giá trị của sao giao đen thì giá của viên thuốc đen tự nhiên to bằng quả cầu thủy tinh này đã tăng lên gấp một trăm lần.

 

Đây là lý do tại sao Thượng Ất lại ghét nó, đến những ngày mạt thế, anh mới thấy mình đánh đổi tất cả cũng không thể đổi được một liều thuốc cứu mạng cho vợ và con trai.

 

Lại thêm khi đó thực lực của Thượng Ất còn thấp, khi Trần Phương và Thượng Lạc Lạc bị ốm hoặc bị thương, anh muốn tự mình tìm kiếm sao giao đen trong rừng, nhưng trước khi anh nhìn thấy cây sao giao đen thì anh đã bị bắt bởi những người lính của các căn cứ lớn đó. Các lính canh ném họ ra ngoài, một số người trong số họ bị trực tiếp giết để nuôi bầy sói hoang dã, tình hình lúc đó thảm hại đến không chịu nổi…

 

Cho nên đến kiếp sao, sao giao đen trong những ngày mạt thế đã trở thành cái gai trong lòng Thượng Ất, chỉ cần nghĩ đến chuyện này, Thượng Ất luôn cảm thấy có lỗi với mẹ con Trần Phương, trong lòng cực kỳ đau đớn.

 

Nhưng bây giờ, con khỉ nhỏ đã lấy ra sao giao đen và tặng nó cho Thượng Ất, phải nói rằng, điều này đã thực sự mang đến cho Thượng Ất một bất ngờ lớn!

 

 

“Sao giao đen… hừ, sao mày lại cho tao thứ này. Mày tìm thấy thứ này ở đâu?” Thượng Ất nhìn chằm chằm con khỉ trắng đuôi vàng hỏi, đồng thời cất Tinh Vực Cốt Đao đi, ra hiệu cho Quan Tiểu Dĩnh trốn qua một bên trước.

 

“Chít chít chít!”

 

Thấy thái độ của Thượng Ất ngày càng ôn hòa, con khỉ nhỏ đuôi vàng dũng cảm đứng dậy từ trên mặt đất, hé miệng nhỏ nhắn rồi chỉ ngón tay nhỏ bé run rẩy về hướng sâu trong rừng rậm, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu giống như những từ có hai âm tiết của con người.

 

“Ý của mày là mày tìm được cái này ở phía tây nam?”

 

Nhìn phương hướng mà con khỉ đang chỉ, Thượng Ất bình tĩnh nhíu mày. Căn cứ Đế Đô nằm ở phía đông nam, cách nơi con khỉ nhỏ này tìm thấy viên sao giao đen khoảng 30 độ. Theo tốc độ di chuyển hằng ngày của Quan Tiểu Dĩnh, nếu vị trí của sao giao đen chỉ cách đây trong vòng năm kilomet thì không ảnh hưởng nhiều đến kế hoạch tiếp theo của anh, vẫn có thể đến căn cứ Đế Đô trong thời gian đã định.

 

Vì giá trị của sao giao đen này đáng để anh mạo hiểm một lần!

 

Thượng Ất quyết định kiểm tra phương hướng do con khỉ nhỏ đuôi vàng chỉ, theo hiểu biết của anh về khỉ trắng đuôi vàng, phạm vi hoạt động của những con khỉ này chỉ khoảng năm km, xác xuất tìm được sao giao đen vào khoảng hơn 50%!

 

Ngay lập tức, Thượng Ất tìm cây gậy để trói con khỉ cái đuôi vàng trên lưng ngựa, để chỉ cần anh duỗi tay ra là có thể túm nó vào lòng bàn tay bất cứ lúc nào. Điều này chủ yếu là ngăn con khỉ đuôi vàng nhỏ trốn thoát hoặc cố tình đưa mình vào bẫy. Đối với những con thú đã học được cách sử dụng các công cụ và vũ khí đơn giản, Thượng Ất cảm thấy không có gì sai khi phải suy tính thêm với nó, dù sao thì những con khỉ này đã giết và ăn thịt người, không thể thả lỏng cảnh giác chỉ vì chúng ngoan ngoãn.

 

Chẳng bao lâu sau, một người, một ngựa và hai con khỉ bước ra khỏi ngọn núi này và đi đến một vùng đất đồi đầy hoa dại xinh đẹp, nhưng số lượng có

 

 

vẻ thưa thớt. Thượng Ất nhìn ra xa, chỉ thấy một vài cây bạch dương cao lớn trên đồng cỏ xanh rộng lớn, trông có chút cô đơn, giống như một lữ khách đơn độc đi dạo một mình giữa nơi hoang dã.

 

“Chít chít chít!”

 

Nhìn thấy bãi cỏ xanh trước mắt, con khỉ đuôi vàng không có đi tiếp mà chạy tới chạy lui ở bìa rừng, trên mặt lộ ra vẻ chần chừ, như thể là lo lắng thứ gì đó.

 

“Đây là khu vực của dã thú sao?” Nhìn hành động quái dị của con khỉ đuôi vàng nhỏ, trong lòng Thượng Ất biết rõ, chắc là có sinh vật cường đại nào đó cai quản khu vực đồng cỏ xanh tươi như thảm xinh đẹp này.

 

Nói một cách đơn giản, đến 90% là có một loại sinh vật mạnh mẽ nào đó đang ẩn trong đám cỏ này, đó có thể là một con quái thú biến dị với năng lượng sinh học hơn 50.000. Có điều, cỏ cao nhất của đồng cỏ này chỉ cao có một mét, những con quái vật đó có thể ẩn náu trong đó được sao?

 

Thượng Ất cúi đầu nhìn con khỉ đuôi vàng nhỏ, mới phát hiện nó đang nhìn bóng lưng của mình, nơi khỉ mẹ bị trói.

 

“Chít chít chít!”

 

“Chít chít chít chít!”

 

Nghe cuộc nói chuyện dồn dập giữa khỉ mẹ và khỉ con, Thượng Ất nhận ra dường như có điều gì đó sắp xảy ra.

 

Quả nhiên, ngay sau khi tiếng kêu thảm thiết kết thúc, con khỉ cái đột nhiên vươn một bàn tay ra cào nhẹ vào ba lô của Thượng Ất, sau đó chỉ vào chính mình, rồi nó thực hiện động tác ném, đồng thời chỉ tay về phía cây bạch dương.

 

“Mày kêu tao thả mày đi, mày tới cây bạch dương hỏi thăm tình hình sao?” Thượng Ất hỏi thầm trong lòng, trên mặt mang theo sát ý: “Coi tao là kẻ ngốc sao? Sau khi thả mày đi, tao lấy cái gì để uy hiếp con khỉ đuôi vàng nhỏ để có thể tìm được sao giao đen của mạt thế?”

 

 

0.27421 sec| 2417.063 kb