Editor: Trâm Rừng
Cởi nó ra chỉ mất vài phút nhưng nó đã khiến Phù An An phải thức cả đêm để tìm cách đeo nó vào lại.
Ngày hôm sau não của cô đã bị trướng đau đến mức qua một ngày mới Phù An An vẫn luôn không tỉnh táo nổi, ngơ ngơ ngác ngác. Trong giai đoạn hậu kỳ của trò chơi, bất kỳ sự không tỉnh táo nào cũng dễ mắc sai lầm.
Phù An An một lần nữa thề rằng trước khi kết thúc vòng trò chơi này, cô sẽ không bao giờ cố gắng phát triển các chức năng mới của năng lực không gian! Nếu cô lại lộn xộn một lần nữa, cô sẽ là một con chó!
Trò chơi Ngày 20, buổi trưa.
Tại khu vực chăn nuôi, đám người chia thành hai phe rõ rệt.
Một đám người đang cố gắng làm việc một cách tuyệt vọng để có thể dành chỗ ở phía trước, bởi vì nếu bọn họ làm không kịp chắc chắn sẽ bị bắt đi.
Một nhóm khác thì đang chậm rãi khoan thai không nóng nãy làm việc. Cảm giác vượt trội sau khi đeo chiếc băng vàng khiến mọi người nhẹ nhàng hơn rất nhiều, họ không chút vội vàng xếp hàng ở cuối hàng, nhìn hàng chục người không có vòng tay phía trước với vẻ thương hại.
Bộ dạng này rất giống như nói đến đánh ta đi, Phù An An nhìn thấy liền muốn đánh người. Tuy nhiên, cuộc sống thường đầy những thăng trầm và những bước ngoặt đến bất ngờ. Trái tim xanh hôm nay không còn ở đó, mọi người đã đi qua cánh cổng nhỏ để đến khu vực thực phẩm một cách an toàn khỏe mạnh.
Đây là ngày 20 đó!
Người đứng ở giữa và sau đội ngũ đã an toàn đi ra sửng sốt trong chốc lát, sau đó trên mặt lộ ra vẻ khó tin. Họ đã ra ngoài! Ra ah!
Vốn tưởng rằng bắt đầu từ hôm nay sẽ có thêm nhiều người bị bắt đi, không ngờ tất cả đều ra ngoài bình an vô sự! Cho dù điều gì xảy ra tiếp theo, ít nhất bây giờ bọn họ vẫn an toàn!
Một nhóm người sợ hãi hồi lâu, gào thét một cách điên cuồng sau đó đẩy ra đám người, hưng phấn xông về phía quán ăn hai bên đường.
--------------------------
Quán nhỏ nào cũng đông nghịt người. Hai ngày nay, khẩu vị của mọi người tăng vọt bất thường. Ngay cả khẩu phần ăn của bản thân Phù An An cũng tăng lên một chút, hai ngày này cô có thể tiết kiệm được số lương thực ít hơn so với bình thường.
Xảy ra vấn đề gì sao? Phù An An nhìn món thịt nướng trước mặt, cắn một miếng to sau đó vẻ mặt trầm tư suy nghĩ.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một trận tiếng kêu thảm thiết. Phù An An đứng dậy vừa định đi kiểm tra tình hình, sau một khắc, liền bị cánh tay người máy lao vào trong cửa hàng nhỏ mang cô bay lên không trung. Lúc cô bị kẹp trên cái kìm to lớn treo lơ lững giữa không trung thì nhìn thấy tình huống của các cô gái khác liền lập tức hiểu rõ.
Không phải hôm nay không bắt người. Mà hôm nay chúng đổi mục tiêu bắt người. Tất cả những người có băng tay đều bị bắt. Bởi mới nói, không thể có một khung cảnh tuyệt đối an toàn trong trò chơi gân gà này, càng không thể có bùa cứu mạng.
May mắn, tối hôm qua cô đã luyện thành kỳ công không gian! Ngay khi cô chuẩn bị đặt chiếc băng tay vào không gian, cô đã lại dừng lại. Lần trước cô bị đưa đi sau đó bị đưa về, nếu lần này chỉ có một mình cô bị đưa về, người khác sẽ nghĩ như thế nào?
Dụ dỗ NPC xoắn não thì dễ, nhưng những người chơi kia thì sao? Bọn hắn đều không phải là đồ đần. Một chuyện tốt hai lần đều rơi vào trên cùng một người, cái này thực sự quá rõ ràng .
Phù An An nhìn những bóng dáng ngày càng nhỏ hơn dưới chân mình, ánh mắt đột nhiên chuyển sang những vùng tối khác. Một khi vượt qua phạm vi khu vực trò chơi, cô sẽ bị kết án trốn tránh trò chơi, nhưng cô đã bay xa như vậy rồi, không có phán quyết nào trong trò chơi!
Bọn họ vẫn còn trong phạm vi trò chơi?! Phù An An đột nhiên ý thức được, lần đầu tiên cô ở trong trò chơi gần hai mươi ngày thậm chí còn chưa đi xem hết bản đồ trò chơi!
Gió thổi mạnh khiến Phù An An hơi đau mắt, cô cố gắng mở mắt ra nhìn bên dưới chân, lại một mảnh ánh sáng khác với ánh đèn đang tỏa sáng lập lòe và bọn họ đang tiến lại càng ngày càng gần…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo