Editor: Trâm Rừng

“Từ bỏ đi.” Phù An An lắc đầu, “Có một em gái hiểu chuyện còn đáng yêu như em mà họ còn để ý đến chị sao?”

“Tiểu mập mạp!”Trương Viện Viện bất ngờ lao tới giáng cho cô một đòn chí mạng.

Phù An An lật người và dễ dàng trấn áp cô ấy. Sau một trận "bạo chiến", Trương Viện Viện bị đánh bại, thở hổn hển nhìn Phù An An, "Tiểu mập mạp, từ khi nào em trở nên lợi hại như vậy?"

Phù An An hừ hừ nở nụ cười, “Nếu như chị để dành thời gian chụp ảnh của mình đi rèn luyện thì cũng không thua thảm như vậy.”

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên điện thoại di động của Trương Viên Viên rung lên, một cuộc điện thoại cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người.

Phù An An liếc nhìn màn hình, nó thực sự hiển thị "Thân yêu"? Cô thấy Trương Viện Viện vừa rồi vẫn như núi Thái sơn đè cho choáng ngợp, đột nhiên trở nên ngại ngùng, cầm điện thoại nhìn cô làm động tác kêu cô im lặng rồi mới bắt máy.

"Chào thân yêu."

"Đúng vậy, em đang ở thành phố F."

"Được, hai ngày nữa em tới thăm anh."

"Em hiểu rồi, ừm. Người ta còn có việc, chúng ta cúp máy trước đi, tạm biệt."

Cái giọng nũng nịu này. Cái lời nói ngọt ngào nị nị này. Phù An An đang nghe ở một bên không khỏi rùng mình. Đây có phải là quả trứng lớn mà cô ấy biết không?

"Em có biểu cảm gì đó, chưa từng thấy người khác yêu đương sao?" Trương Viện Viện cúp điện thoại lườm cô một cái.

Phù An An: "Em đã thấy người ta yêu đương nhưng chưa thấy một quả trứng lớn yêu."

Nói xong cô lại cảm thấy không đúng. "Trứng lớn, chị yêu đương từ khi nào? Hiện tại mới nói cho em biết!"

"Ồ, mới hai tháng thôi mà." Trương Viện Viện lộ ra ánh mắt ngượng ngùng khi nói về mối quan hệ này, “Lúc đó bọn chị cùng nộp đơn vào công ty này và quen biết nhau. Nhưng sau đó anh ấy đã tìm được một công ty khác tốt hơn ở thành phố S. Chị dự định ngày mai sẽ lặng lẽ đến thăm anh ấy và tạo cho anh ấy một bất ngờ ”.

"Vậy nên không phải chị cố ý đến gặp em hả?" Phù An An nhìn xem cô nàng, cảm thấy ghé thăm cô chỉ là nhân tiện!

“Không cần so sánh, hai người các ngươi trong lòng chị đều là thân yêu!” Trương Viện Viện nhướng mày, mở điện thoại tìm một tiệm làm tóc gần đó, "An An, em có biết anh Tony nào bên này tay nghề tốt không? Ngày mai chị muốn đi làm tóc trước khi đi gặp bạn trai."

Nhìn xem một chút. Đi gặp cô đến đầu cũng thèm gội đã tới. Đi gặp bạn trai còn cần phải làm một kiểu tóc mới.

Phù An An dùng ánh mắt cá chết nhìn chằm chằm cô nàng, "Em không biết."

“Ai nha!” Trương Viện Viện vươn tay kéo cô qua, "Chị sắp hai mươi ba rồi, đây là bạn trai đầu tiên của chị đó!"

Phù An An bĩu môi nhìn sang thấy tiệm cắt tóc được đẩy trên điện thoại di động của cô nàng thấy không ổn lắm.

Thế là buồn buồn nói, "Em biết có một studio tạo kiểu tóc rất tốt. Ngày mai đi sớm đi, em chuẩn bị cho chị toàn bộ.”

Trương Viện Viện cười hắc hắc, tại trên gương mặt mũm mĩm hồng hồng của Phù An An hôn một cái, “chị biết tiểu mập mạp là tốt nhất!”

Phù An An: “hừ!”

Tiệm làm tóc đó là nơi anh Đại cường đã đưa cô đến lần trước. Vì mất nhiều thời gian nên họ dậy lúc 5 giờ sáng. Lái xe đi qua, Trương Viện Viện trang điểm ở bên trong, Phù An An nằm ở bên ngoài ngủ tiếp.

Cho đến mười giờ. Trang điểm và làm tóc mất bốn tiếng rưỡi mới hoàn thành.

Trương Viện Viện nắm tay đi ra, tràn đầy chờ mong nhìn Phù An An, "Tiểu, tiểu mập mạp, chị cảm thấy như vậy không giống chị nữa.” Cô ấy không bao giờ biết rằng cô ấy có thể đẹp như vậy.

"Đó là chị." Phù An An khẽ mỉm cười, "Tiền đã trả xong, đi thôi, mỹ nhân."

Trương Viện Viện kích động ôm lấy Phù An An, "Tiểu mập mạp, chị yêu em chết mất!"

2.03664 sec| 2395.836 kb