Editor: Trâm Rừng

Sau làn gió kỳ lạ, Phù An An đột nhiên cảm thấy khứu giác của mình được phóng đại hàng chục lần. Mùi trứng sữa, mùi hỗn hợp rau củ trong phòng bếp, mùi hóa chất phảng phất từ tấm ván gỗ tổng hợp, mùi độc nhất vô nhị của bà lão trên tầng hai…

Điều quan trọng nhất là mùi thơm! Tất cả các loại hương thơm đang truyền đến từ mọi hướng một cách nhanh chóng và dữ dội.

Não của Phù An An đột nhiên trướng đau.

Ngay sau khi trèo lên ban công, cô từ cửa trèo lên mái nhà tầng hai, đứng ở điểm cao nhất nhìn xung quanh.

Mọi người bên dưới dường như phát điên. Hoặc đập phá ngôi nhà và kéo những người đang trốn bên trong nhà ra ngoài; hoặc lao về phía đám đông, tóm lấy người gần nhất xé xác họ, hoặc điên cuồng lột quần áo của người khác giới bắt đầu những hành không thể miêu tả được trên các web đen.

Mẹ kiếp! Không ai ngờ rằng trong hai giờ cuối cùng, trò chơi sẽ chơi lớn như vậy.

"Tiểu Hoa, bên ngoài, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?" Bà cụ trong phòng cũng nghe tiếng bên ngoài hốt hoảng chạy ra.

Trước khi bà lão có thể nhìn rõ, bà đã bị Phù An An nhảy từ trên mái nhà xuống chặn lại. "Không có việc gì, bà ở trong nhà sẽ không sao."

Phù An An nói xong, đem tất cả vật tư trong không gian đều bỏ vào phòng bếp ở lầu một. Sau đó lấy ra đạn lắp tất cả vào súng giắt trên thân. “Bà Lý, cháu đi ra ngoài. Đồ ăn ở trong bếp, có ai gõ cửa cũng đừng mở."

"Cô, cô muốn đi đâu?" Bà lão vội vàng đi theo ra ngoài, Phù An An đã từ lầu hai nhảy xuống.

Mùi thơm của cô quá rõ ràng, men theo mùi hương đã có rất nhiều người tập trung ở đây, ở trong nhà còn tệ hơn là chạy lung tung bên ngoài. Bây giờ, uy lực của mùi hương đã rất mạnh mẽ, trong khoảnh khắc cô bước ra ngoài đã bị các loại mùi hương khác nhau mê hoặc.

Phù An An vội vàng hung ác bóp bắp đùi của mình, tùy tiện lựa chọn một phương hướng cấp tốc chạy tới.

Toàn bộ người sống sót ở trong thị trấn nhỏ đều đi ra ngoài. Thị trấn chết chóc và im lặng lúc trước dường như đã trở lại sự sôi động như thuở ban đầu. Nhưng đây không phải náo nhiệt mà là chém giết lẫn nhau.

Phù An An liếc nhìn hai người đàn ông đang vật lộn với nhau rồi nhanh chóng bỏ chạy. Không lâu sau, cô đi ngang qua hai cơ thể trần truồng, lộ hết da thịt ra bên ngoài. Hai người này bị ảnh hưởng của mùi hương nên không chút nào để ý ánh mặt của những người khác, làm những hành động trẻ em không thể xem.

Hai người quấn chặt lấy nhau, nữ nhân hét lên một tiếng the thé, sau đó đột nhiên mở ra đôi mắt đỏ tươi, cắn người người đàn ông trên người. Nhưng ngay sau đó, cô đã bị người đàn ông đè đầu xuống. Người đàn ông cắn xé mạnh cổ người phụ nữ. Máu lập tức phun ra, bắn tung tóe khắp người hai người. Tiếng hét của người phụ nữ không thể đánh thức lý trí của người đàn ông, cho đến khi động mạch chính bị cắn đứt, người phụ nữ chết trong vòng tay người đàn ông với đôi mắt mở to và đồng tử chùng xuống.

Phù An An đều muốn nôn ra. Thấy người đàn ông nhìn qua liền nhấc chân bỏ chạy.

Khẩu súng lục đã được nạp. Phù An An bắn tất cả những ai muốn đến gần cô, đồng thời véo mạnh vào đùi cô để bản thân không bị những mùi hương này cám dỗ.

Tất nhiên, không phải ai cũng có thể giết được.

Giống như bây giờ. Khẩu súng lục của Phù An An đã rút lại ngay khi chuẩn bị bóp cò. Người này là thành viên của "Mang" nên không thể giết được.

Nhìn cánh tay vươn ra của anh ta, Phù An An đầu tiên tự véo mình một cái thật mạnh, sau đó tóm lấy anh ta một cái ném qua vai. Đem người đồng đội này đánh ngã. Nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa đủ, Phù An An tiến lên kéo anh ta ngồi dậy sau đó tát cho anh ta một cái thật mạnh.

"Bạn ơi, bạn đã tỉnh chưa?" Sau khi thanh tỉnh, cậu bé che lại khuôn mặt sưng vù, có chút sợ hãi với từ "bạn bè" này. Cho đến khi nhìn thấy rõ được người này là ai thì bị chấn kinh.

Chỉ huy thứ sáu của tổ chức! Lần trước cùng Phó gia đi cứu người, nhìn thấy bộ dạng suy yếu của cô, còn tưởng rằng em gái nhỏ này dựa vào sắc đẹp để thăng chắc thành bình hoa. Không nghĩ tới hôm nay, hắn ta bị em gái bình hoa này đánh cho hồ đồ.

1.08215 sec| 2391.992 kb