Editor: Trâm Rừng

Đôi môi mỏng lạnh băng. Đôi môi này hôn cô từ khóe mắt đến chóp mũi, để lại từng nụ hôn mỏng mà dày đặc. Hôn mút phía sau tai đến chiếc cổ tinh tế mỏng manh của Phù An An.

Vì hành động của Phó Ý Chi, hình ảnh người phụ nữ chết bên vệ đường đột nhiên hiện lên trong tâm trí của cô.

Một giọng nói trong đầu cô hét lên -- Phù An An tỉnh dậy đi, ăn bừa sẽ chết đó. Nhưng anh thơm quá...

Bàn tay to lớn có nhiều vết chai sần, cái chạm thô ráp lướt trên da thịt, sau một hồi tê dại là một cảm giác đau âm ỉ. Anh đang véo cái mông, cái mông của cô.

Phù An An mơ hồ nghĩ, cố gắng tìm một cách hợp lý để thực hiện cuộc đấu tranh cuối cùng --- Cô bị điên rồi! Nếu như cô không bị xxoo đến chết ở đây thì trở về thức tế cô cũng sẽ lạnh (chết) thôi! Nhưng anh ấy thơm quá ah ah ah ah!!!

Bởi vì cái gọi là chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu! Chút tỉnh táo cuối cùng đã hoàn toàn bị bào mòn, Phù An An hoàn toàn bị mùi thơm làm cho mê mẩn, nắm lấy chiếc áo sơ mi đang mở của Phó Ý Chi ngửi nó như một chú cún con.

Quần áo trên người hai người càng ngày càng ít, đúng lúc Phó Ý Chi muốn tiến xa hơn.

Chiếc đồng hồ trên đầu giường, kim giờ, phút và giây trùng nhau Ding! Đồng hồ kêu inh ỏi. Ngay lập tức họ được kéo trở lại siêu không gian trò chơi tương ứng của từng người.

[Chúc mừng người chơi Phù An An, trò chơi "Thị trấn tình yêu" đã được hoàn thành thành công. Bạn sẽ nhận được 20 điểm cho vòng trò chơi này và bạn sẽ nhận được thêm 80 điểm khi loại bỏ tổng cộng 8 người chơi chia bài dự bị. 】

Bảng thông tin trong suốt bay lên trong không gian.

【 Người chơi: Phù An An

Số: 004

Điểm: 250

Xếp hạng: Pre-S – Chia bài chính thức.

Năng lực đặc thù: Năng lực không gian vĩnh cữu

Đạo cụ đặc thù: Nhẫn Amos( người sở hữu phụ)--- Vật phẩm này là vật phẩm vĩnh viễn

Xác suất chủ sở hữu và chủ sở hữu phụ tham gia cùng một trò chơi được tăng lên 99%.

Chủ nhân và chủ sở hữu phụ sẽ có 1% cơ hội đạt được năng lực nhất định của đối phương - thời gian có hạn 10 phút.

Lưu ý: đặc quyền của người chơi chia bài chính thức chỉ được kích hoạt khi tất cả các người chơi chia bài chính thức được tuyển chọn xong (nghĩa là giai đoạn thứ ba của trò chơi). ]

Phù An An ngồi tại chỗ, không phản hồi gì cho đến khi thoát khỏi siêu không gian của trò chơi.

Không có ảnh hưởng bởi mùi thơm trong trò chơi, sự tỉnh táo của cô ngay lập tức đã quay trở lại, Phù An An không có biểu hiện gì trên khuôn mặt, nhưng trái tim của cô đã đầy bão tố. Cô thế mà kém chút nữa ăn luôn Phó baba.

Hết rồi, cô chết chắc rồi! Cho dù không chết cũng không sống nổi được trong biệt thự! Sợ hãi, xấu hổ, hoảng sợ và hoang mang cùng nhau dâng lên trong tích tắc, Phù An An hét lên sau đó nhét toàn bộ cơ thể vào trong chăn.

Ai sống thì sống đi, cô đã chết rồi! Nếu có thể cho cô quay ngược thời gian trở lại, cô nhất định phải đến ngay lúc đó tát cho bản thân cô hay cái tát thật mạnh. Cho mi sắc dục làm mờ mắt này! Còn có cái gì mà làm quỷ cũng phong lưu? Chỉ còn hai mươi phút cuối cùng cũng không kiên trì được sao!

Phù An An tự tát mình thật mạnh, hồi hộp chờ đợi Phó baba kêu cô lên để tuyên bản án cuối cùng cho cô.

Một mực chờ đến buổi tối. Nghiêm Sâm Bác đi lên phòng gọi cô. Phù An An lo lắng đi theo phía sau anh, nhìn vị trí bỏ trống ở giữa, trong lòng thầm đọc bản tự kiểm điểm.

“Tiên sinh không ăn tối, để chúng ta tự mình dùng cơm.” Nghiêm Sâm Bác nói.

Nghe vậy, Phù An An thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy rất khó chịu. Như thể trên đầu cô đang treo một con dao lớn, muốn bỏ xuống cũng bỏ không được.

Tô Sầm vừa trở về từ Châu Phi, làn da của anh đã rám nắng một tầng, nhìn vẻ mặt lơ đãng của Phù An An có chút khó hiểu. Cả một buổi chiều không thấy Phó gia xuất hiện, bây giờ tiểu An An cũng ăn cơm không ngon.

Hôm nay, hai người bọn họ sao lại kỳ quái như vậy?

Ánh mắt Tô Sầm dừng ở trên người Phù An An, đang suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên cảm thấy bên cạnh có người đang nhìn mình, ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt của Nghiêm Sâm Bác.

Chỉ thấy anh mỉm cười, “Tô Sầm, đi môt chuyến đến Châu Phi, cậu đã thu hoạch được cái gì rồi?”

4.04201 sec| 2439.141 kb