Editor: Trâm Rừng
Chiếc xe đã dừng lại. Một số người mất lý trí bị ảnh hưởng bởi mùi hương, tập trung xung quanh họ với đôi mắt đỏ hoe.
Diệp Trường Phi xuống xe, cầm súng trên tay tiến lại gần cô, thấy xung quanh có mấy tên mất trí, hắn ta liền nổ súng giải quyết. Chậm rãi đi tới gần chiếc xe việt dã đã bị đâm cháy giống như người bên trong đó đã là vật trong tay hắn không thể chạy thoát được. Diệp Trường Phi đứng ở cửa xe biến dạng, nhìn Phù An An đang dán ở trên ghế, "Tiểu Hoa muội muội, em
bây giờ thật là chật vật."
Máu trên trán của Phù An An chảy đến khóe mắt, tầm nhìn của cô toàn là màu đỏ của máu, để nhìn rõ, cô đang dùng sức chớp mắt.
“Thật đáng thương.” Diệp Trường Phi nhìn bộ dáng của cô, ngữ khí mang theo tiếc hận cùng bi thương,
"Tiểu Hoa muội muội chạy trốn làm gì? Cô không hy vọng có một ngày có thể cùng ta trở thành vợ chồng sao?"
“Ngươi đang chờ mong đi chết sao?” Phù An An ngồi ở trong xe ngữ khí lạnh lùng.
“Cũng đúng, sau khi chúng ta kết hôn, người chết có lẽ là Tiểu Hoa muội muội.” Diệp Trường Phi khẽ mỉm cười, đến gần xe, ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc.
"Ta thật tò mò, tại sao Tiểu Hoa muội muội không bị mùi của ta ám ảnh?" Biết chạy không thoát, Phù An An yếu ớt ngồi vào trong xe, làm ra giọng điệu mềm mại, nhưng vừa mở miệng có thể khiến người ta tức chết: "Có lẽ là bởi vì ta ngửi được một mùi hương khác còn cao cấp hơn của ngươi."
“Cái miệng nhỏ nhắn của tiểu Hoa muội thật không đáng yêu.” Diệp Trường Phi nói như trách móc nhưng lại có ý tứ, “Nhưng không sao, cái miệng nhỏ nhắn không cần đáng yêu cũng được, chỉ cần có thể nuốt chửng đồ vật… của ta là được rồi."
Một tên điên cuồng tình dục! Phù An An hít một hơi thật sâu, quả lựu đạn lặng lẽ xuất hiện trên tay trái của cô.
Diệp Trường Phi nhìn Phù An An, đột nhiên nói: "Tiểu Hoa muội bình tĩnh như vậy, nhất định lại giấu vũ khí nữa đúng không? Tiểu Hoa muội muội giống như có thuộc tính của hamster, mỗi lần nhìn thấy cô, đủ loại vật nhỏ đều lấy hoài không hết.”
Nói xong, Diệp Trường Phi dùng một con dao chọc thủng túi khí, mở tay cô ra xem, trước khi túi khí bị chọc thủng, Phù An An đã cất lựu đạn đi. Diệp Trường Phi nhìn Phù An An, con ngươi màu đỏ tràn đầy dục vọng mang theo khát vọng cùng dò xét.
Phù An An để hắn ta nhìn chằm chằm vào cô, với vẻ mặt thẳng thắn. “Mặc dù không có đồ vật gì nhưng ta vẫn không yên tâm a, Diệp ca ca lấy được ba cây gây tê từ trong bệnh viện, chắc đều phải dùng trên người tiểu Hoa muội muội rồi.”
Trong khi nói chuyện, hắn ta rút ra liều thuốc mê cuối cùng. Cô đã nếm qua uy lực của loại thuốc mê này. Nếu tiêm thêm một mũi nữa thì sẽ không còn sức để chống cự lại.
Phù An An nhìn hăn ta, đôi môi nhợt nhạt cong lên một nụ cười, cô nắm chặt tay thành quả đấm, "Diệp ca lại đây, tôi sẽ làm một trò ảo thuật cho anh."
Diệp Trường Phi đứng tại chỗ, "Tiểu Hoa muội muội lại muốn hại anh."
Phù An An khẽ mỉm cười, trong tay đột nhiên xuất hiện một khẩu súng. Diệp Trường Phi đồng tử co rút, tránh được phát bắn của Phù An An, nhưng đế giày lại bị vật cứng nào đó đè lên, vật thể hình cầu khiến sắc mặt của hắn trầm xuống.
Trước mặt hắn ta, Phù An An nở một nụ cười tự hào và rạng rỡ, "Diệp ca, tôi đã đoán trược được dự đoán của anh." Nhìn thấy nụ cười của cô, tim của Diệp Trường Phi đập kịch liệt.
Oanh! Vụ nổ dữ dội làm lật phương tiện. Phù An An chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, bên cạnh tai vang lên tiếng nổ. Cô mở mắt ra thì thấy mình đang được ôm vào lòng.
Từ trong xe đến chỗ bọn họ đang đứng bây giờ, khoảng cách ít nhất cũng phải mười mét, Diệp Trường Phi làm sao trong nháy mắt liền có thể tới đây?
“Tiểu Hoa muội muội thật là lợi hại, làm cho Diệp ca phải sử dụng đến thủ đoạn bảo mệnh.” Diệp Trường Phi cúi đầu nhìn Phù An An, là một người hành động liều lĩnh, nhất thời xúc động khiến hắn nâng cằm Phù An An lên.
Ánh mắt hắn ta rơi vào môi cô, "Nên bị trừng phạt."
Cơ thể của Phù An An cứng đờ, tính đập hắn ta bằng một cú thật mạnh. Đột nhiên sau lưng truyền đến một tiếng súng, ba chiếc ô tô màu đen chạy rất nhanh, trong nháy mắt dừng lại trước mặt bọn họ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo