Phần 64 – Lam kim đan kinh
------o64o------
Lâm Vân Võ vội vội vàng vàng đi xuống dưới núi, sau khi đặt chân vào Thanh Long thành thì hắn cũng nhìn thấy người của Lâm gia đang chờ sẵn.
Lâm Vân Võ nhìn thấy người tới mà trong lòng cũng có chút kích động mà nhào đến nói: “Phụ thân, mọi người, mọi người đã tới rồi.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng cười cười nói: “Đúng vậy. Lúc đó con thúc giục quá gấp như vậy nhưng mà phụ thân cũng muốn mang cả nhà đi cùng luôn. Sau khi sự tình trong gia tộc đã được giải quyết xong xuôi hết rồi nên phụ thân cũng mang người tới đây thăm con luôn. Sao vậy? Có chuyện gì gấp hay sao mà con lại giục cả nhà như vậy chứ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gãi đầu cười cười có chút bất lực mà nói: “Phụ thân, còn không phải con ở nơi này tưởng nhớ phụ thân ngài sao?”
Lâm Vân Dật bước lên phía trước rồi cười cười nói: “Anh hai dạo này vẫn mạnh khoẻ chứ ạ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng quay sang nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi mà giật mình sau rồi cười cười nói: “Em ba, chỉ mới một thời gian ngắn không nhìn thấy thôi mà tu vi của em ba lại tinh tiến thêm một tầng cao mới nữa rồi này.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi lắc đầu nói: “Không có mà anh hai. Em hiện tại cũng chỉ là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5 thôi mà. Khoảng cách lên đến Luyện Khí kỳ tầng 6 vẫn còn một khoảng cách khá xa đấy ạ. Hầy, cũng do em chỉ là tu sĩ Nguỵ linh căn cho nên tu vi của em gia tăng tương đối chậm một chút. Em hiện tại có muốn đột phá thật sự là không dễ dàng gì mà.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng liếc mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật một hồi mà trong lòng cũng muốn chửi thầm không thôi.
Lâm Vân Võ thở dài một hơi rồi nhướn mày thầm nghĩ: Những tu sĩ Ngũ linh căn khác có thể nói được những lời như thế này thật, nhưng mà thằng em trai thứ ba này của hắn còn dám nói ra những lời thiếu đánh như thế này được sao? Thằng nhóc này đang muốn nói kháy hắn sao? Một tu sĩ chỉ mới 13 tuổi thôi vậy mà đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 5 luôn rồi, tốc độ tiến giai như thế này chắc chắn là còn có thể so sánh với những đệ tử được cho là thiên tài ở Ngự Thú Tông bọn họ luôn đấy. Vậy mà thằng nhóc này còn dám nói là đột phá thật sự không dễ dàng gì sao? Thằng nhóc này mà đột phá không dễ dàng thì hắn được tính là cái gì chứ hả?
Lâm Vân Võ nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi mà cười gượng một chút sau đó lắc đầu nói: “Em ba, tuy rằng hiện tại tu vi của em cũng chỉ là Luyện Khí kỳ tầng 5 thôi nhưng mà cường độ linh hồn lực của em lại dày dặn vô cùng. Anh cảm thấy cường độ linh hồn lực của em cũng không kém bao nhiêu so với tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng 6 là anh đâu nhỉ?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Vâng ạ, cũng là do em linh căn nhiều quá, linh căn nhiều thì tu luyện cũng khó khăn. Tu luyện khó khăn như vậy thì em cũng phải có chút hồi báo gì đó mà đúng không?”
Lâm Vân Võ nghe vậy thì trong lòng cũng có chút cạn lời không thôi, thằng nhóc này còn nói cái gì mà tu luyện khó khăn đấy hả? Nó đang tu luyện khó khăn thật sao? Sao mà hắn không nhìn thấy một chút khó khăn nào là thế này chứ? Thằng nhóc này thật đúng là … nó nói cái gì thế không biết, thằng nhóc này còm đang muốn ăn đánh rồi đúng không?
Lâm Vân Võ cười gượng một chút rồi nhướn mày nói: “Em ba, linh quang trên người em hình như cũng nồng đậm quá rồi thì phải. Với nồng độ linh quang dày như thế này thì không bao lâu nữa đâu em cũng có thể tiến giai lên đúng không?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Có lẽ là nhanh thôi. Anh hai, trong khoảng thời gian này anh hai có còn đủ linh thạch để sử dụng không vậy ạ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Em yên tâm, đủ dùng rồi, đương nhiên là đủ dùng rồi. Lần trước em đã để lại cho anh một mớ Tuệ linh đan, anh có sử dụng cũng khó mà có thể sử dụng hết được. Lúc đó Từ sư tỷ đã mua lại một mớ Tuệ linh đan với cái giá không tồi cho nên anh cũng có thêm một mớ linh thạch nữa. Em yên tâm, vẫn còn đủ để sủ dụng.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Ồ, thật vậy sao? Vậy thì vị sư tỷ kia của anh coi như đại tài khí thô.”
Lâm Vân Võ nghe vậy thì gãi đầu rồi cười cười sau đó gật đầu nói: “Có lẽ. Trong tông môn cũng có không ít sư tỷ cũng được coi là đại tài khí thô, nhưng mà vị Từ sư tỷ này đúng thật là khi ra tay cũng rất hào phóng. À đúng rồi em ba, có được như vậy cũng là do đám Tuệ linh đan của em luyện chế ra có phẩm chất vô cùng tốt đấy. Anh cảm thấy loại Tuệ linh đan do em luyện chế ra bán rất chạy, lúc nào cũng có người muốn săn hàng, hơn nữa hiệu quả của những viên Tuệ linh đan này thật sự cũng vô cùng tốt. Hiện tại cũng có không ít đệ tử ở tông môn còn đang muốn nương nhờ vào loại Tuệ linh đan này để đột phá thì phải.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “Thật vậy sao? Loại Tuệ linh đan này lại có tác dụng tốt như vậy sao?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Đương nhiên là tốt rồi. Em không biết chứ hiện tại đại đa số đệ tử còn đang muốn điều tra tung tích của vị luyện đan sư đã luyện chế ra số Tuệ linh đan đó đấy. Mọi người lùng sục cũng được một khoảng thời gian kahs lâu rồi mà chưa tìm ra tung tích. Tất cả những vị đan sư ở bên trong tông môn đều bị bọn họ nghi ngờ tới rồi nghi ngờ lui một hồi mà cuối cùng cũng chẳng có một người nào có thể xách định đúng đối tượng tình nghi cả. Trước đó anh đã bán ra một mớ Tuệ linh đan rồi, trên căn bản là chỉ cần có Tuệ linh đan xuất hiện cũng bị bao sạch sẽ. Mà em cũng biết rồi đấy, vật lấy hi vi quý, càng cầu mà càng không được thì đó lại trở thành chấp nhất trong lòng mấy vị đệ tử còn lại. Càng như vậy thì bọn họ lại càng cuống cuồng muốn tìm kiếm vị luyện đan sư kia đấy.”
Giang Nghiên Băng đang ngồi bên cạnh nghe vậy đột nhiên cất giọng nói: “Vậy thì Giang Việt Nhiễm thì sao ạ? Em nghe nói Giang Việt Nhiễm đã luyện chế thành công Tuệ linh đan rồi mà.”
Lâm Vân Võ cười cười rồi nhướn mày nói: “Đúng vậy, đúng là Giang sư muội đã luyện chế thành công một lò Tuệ linh đan thật. Nhưng mà sau lò đan dược đầu tiên đó lại không có lò. Tuệ linh đan thứ hai được tung ra. Nghe nói hiện tại Giang sư muội còn đang bận rộn nghiên cứu luyện chế loại đan dược khác cũng không tiện luyện chế Tuệ linh đan nữa.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng gật đầu rồi nói: “À, hoá ra là vậy sao?”
Theo như những gì mà Giang Nghiên Băng đánh giá thì có lẽ Giang Việt Nhiễm kia đã kiến thức qua năng lực luyện chế đan dược của Lâm Vân Dật thông qua loại Tuệ linh đan đó rồi, mà đương nhiên chênh lệch giữa hai bên cũng quá lớn từ đó Giang Việt Nhiêm cũng tự động mất đi lòng hiếu thắng, mà đúng là Giang Việt Nhiễm cũng chẳng thể so sánh được thật cho nên cô ta đã chủ động thoái nhượng chuyển hướng sang loại đan dược khác.
Lâm Vân Dật nhướn mày nói: “Nói như vậy là loại đan dược mà em luyện chế dùng khá tốt sao?’
Lâm Vân Dật nhướn mày thầm nghĩ: Từ loại đan dược như Tuệ linh đan này mà đánh giá lại thì hình như trình độ luyện đan của nữ chính cũng không cao như những gì mà hắn nghĩ, có vẻ như muốn giải quyết luôn nữ chính cũng không quá khó như những gì mà hắn tưởng tượng rồi.
Lâm Vân Võ nghe vậy thì nhướn mày nói: “Khá tốt sao? Sao em lại nói là khá tốt chứ? Là vô cùng tốt mới đúng. Cũng chính vì tốt quá cho nên mới được người ta chú ý như vậy đấy. Trước đó cũng có một vài đệ tử mua luôn cả loại đan dược Tuệ linh đan do em luyện chế cùg với cả loại Tuệ linh đan do Giang sư muội luyện chế rồi đặt lên bàn cân. Nếu so sánh cho đúng thì đan dược do em luyện chế hiệu lực còn cao hơn ba thành so với loại đan dược do Giang sư muội luyện chế nữa đấy.”
Lâm Vân Tiêu đang ở bên cạnh nghe vậy thì nhướn mày nói: “Thật như vậy sao? Như vậy thì anh ba cũng lợi hại quá rồi. Lợi hại, thật sự là lợi hại mà. Đúng là … không sợ không biết nhìn hàng, chỉ sợ mang hàng hoá ra so mà. Hừ, Giang Việt Nhiễm được tung hô là thiên tài này nọ thiên phú tốt nọ kia, thiên tài chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi. Cho nên Giang Việt Nhiễm cũng không dám tiếp tục luyện đan nữa đúng không ạ? Cô ta là đang sợ phải so sánh với anh ba cho nên cô ta cũng lựa chọn tránh không tiếp tục luyện chế nữa đúng không ạ?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Ừ, anh cũng nghĩ là như vậy.”
Lâm Vân Dật như nghĩ đến vấn đề gì đó mà nhíu mày nói: “Anh hai, anh bán đan dược này có bị lộ không? Có người nào biết loại đan dược này là do anh hai bán ra ngoài không ạ?”
Lần này Giang Việt Nhiễm kia bị ăn một cú vả mặt nặng nề như vậy thì có lẽ cô ta sẽ cảm thấy hận thấu xương cái người bán đan dược này mất. Chỉ sợ bị cô ta tìm ra được thì cô ta cũng làm ra những chuyện gì đó nguy hiểm đến tính mạng anh hai thì nguy.
Lâm Vân Võ cười cười rồi lắc đầu nói: “Đương nhiên là không rồi. Hơn nữa Từ sư tỷ cũng không đẩy anh ra làm lá chắn cho nên anh cũng được tính là an toàn. Nhưng mà, lúc đó anh cũng không biết cho nên anh cũng bán một ít đan dược trong tông môn, chắc cũng có một vài người đã nghi ngờ trên đầu anh, nhưng mà anh cũng không phải luyện đan sư cho nên bọn họ cũng không làm gì anh cả.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày rồi nghiêm túc dặn dò nói: “Anh hai, vị Giang Việt Nhiễm này dù sao cũng là đệ tử thân truyền của một vị đan sư Kim Đan kỳ, địa vị của cô ta trong tông môn cũng khá cao. Nếu được thì anh hai vẫn nên tận lực tránh cô ta hết mức có thể thì càng tốt. Anh hai, anh tuyệt đối không được xung đột trực diện với cô ta đâu đấy.”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi nói: “Anh đã biết.”
Lâm Vân Võ cũng chà xát hai tay lại với nhau rồi cười cười nói: “À đúng rồi em ba, lần này em có mang theo Tuệ linh đan đi cùng tới đây không?”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Có chứ, đương nhiên là em có mang theo rồi. Lần này em có mang theo 30 viên đan dược, chắc cũng đủ để cho anh sử dụng một thời gian.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cừoi rồi gật đầu nói: “Đương nhiên, đương nhiên, đủ rồi, đủ rồi. Làm sao mà không đủ được chứ? Em ba à, em quả nhiên là người vừa mới sinh ra đã mang theo tuệ căn mà. Đối với người khác mà nói thì việc luyện chế loại đan dược này đúng là khó hơn lên trời nhưng mà loại đan dược này đối với em lại là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi nói: “Cái này thì có gì quá khó khăn đâu ạ. Dù sao thì các bước luyện chế đan dược có ghi sẵn ở bên trong đan phương rồi đấy ạ, cứ luyện chế theo từng bước từng bước trong đó thôi thì có gì là quá khó khăn đâu ạ?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi tiếp tục lấy ra một túi trữ vật đặt lên bàn nói: “Anh hai, đan dược đều được đặt ở trong cái túi này, bao gồm cả Tuệ linh đan nữa.”
Lâm Vân Võ cũng không nói gì mà cầm lấy túi trữ vậy lên kiểm trong đan dược phía bên trong một chút. Mà sau khi kiểm tra xong mớ đan dược này thì hắn cũng hít lên một hơi.
Lâm Vân Võ dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn về phía Lâm Vân Dật nói: “Em ba à, không phải anh ba nói quá đâu nhưng mà trình độ luyện đan của em càng ngày càng tinh tiến hơn rồi thì phải. Phẩm chất của mớ đan dược mà em vừa mới đưa cho anh còn tăng lên không ít so với trước đấy. Em ba à, trình độ luyện đan của em vượt xa mấy luyện đan sư của Ngự Thú Tông đến mấy con phố.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Anh hai xem trọng là được rồi.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu không ngừng mà cười cười nói: “Đương nhiên rồi, đương nhiên là xem trọng rồi. Em ba à, trong này cò cả Bồi nguyên đan, Hồi nguyên đan, Tĩnh tâm đan, … toàn là những loại đan dược đang được mọi người săn đuổi trên thị trường đấy. Loại đan dược này có thể nói chính là một loại đồng tiền vô cùng mạnh đấy.”
Loại đan dược như Bồi nguyên đan này có thể trợ giúp để gia tăng tu vi lên, còn loại đan dược như Hồi nguyên đan lại có thể trợ giúp cho tu sĩ có thể khôi phục lại linh lực sau khi bị sử dụng cạn kiệt, còn loại đan dược Tĩnh tâm đan này thì lại có tác dụng vô cùng hiệu quả trong việc tĩnh tâm an thần, cũng có tác dụng đề cao được lực chú ý của tu sĩ. Còn loại đan dược Thú linh đan này có tác dụng vô cùng tốt trong việc đề cao linh lực của linh thú lên. Có thể nói bốn loại đan dược này chính là bốn loại đan dược cấp thiết trong những lúc cần thiết cho nên cả bốn loại đan dược này đều được hoan nghênh.
Mấy loại đan dược này mà được mang vào bên trong tông môn rồi tuồn ra ngoài cũng tương đương với một loại tiền tệ, chỉ cần thấy đan dược là thấy linh thạch được bày ngay trước mặt luôn rồi. Hơn nữa, loại đan dược này chính hắn cũng đang cần sử dụng đến.
Trước đó hắn cũng phải bỏ ra không ít linh thạch mới có thể mua được một đám đan dược từ bên trong tông môn để sử dụng, hiện tại thì tốt rồi, hiện tại em trai hắn có thể luyện chế luôn mấy cái loại đan dược này luôn rồi thì hắn cũng không cần phải bỏ tiền ra để mà mua sắm đan dược nữa rồi. Cái này cũng giúp hắn có thể tiết kiệm được không ít linh thạch đâu.
Mà không chỉ như vậy thôi đâu, trong mấy năm nay em trai hắn vẫn luôn luyện chế ra không ít loại đan dược, tổng số đan dược cung cấp cho hắn cũng không ít, mà trong mấy năm này hắn cũng không thể ăn hết toàn bộ được cho nên hắn cũng bán ra ngoài một chút, cũng may mắn nhờ có số đan dược này mà hắn cũng ngoài ý muốn mà mở rộng thêm một chút nhân mạch nữa.
Lâm Vân Võ lục tìm một hồi cũng móc được một cái túi vải đựng một đám đan dược lên. Túi vải này nhìn khá mới, mà sau khi kiểm tra thì Lâm Vân Võ cũng giật mình không thôi.
Lâm Vân Võ hít sâu một hơi nói: “Em ba, cái này chính là … Thú linh đan sao?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy đấy ạ. Trước đó em đã cho Ngân Đoàn với Viên Nguyệt ăn qua một lượt rồi. Hiệu quả cũng không tồi đâu ạ.”
Lúc này thì Khuyết Nguyệt vẫn luôn yên lặng ở một bên cũng phóng vọt lên ôm lấy một viên Thú linh đan rồi nhét vào miệng luôn. Thao tác phải nói là nhanh gọn lẹ và trực tiếp không thôi.
Sau khi Khuyết Nguyệt nuốt xong viên đan dược thì nó cũng cảm thấy vô cùng hưng phấn mà vung luôn cái kìm cứng của mình lên vút một cái, rất nhanh sau đó thì một bộ bàn ghế trong động phủ cũng bị cái kìm này chặt ra làm mấy mảnh nhỏ rồi rơi rụng xuống dứoi đất. Toàn bộ quá trình cũng chỉ diễn ra trong vào một khoảnh khắc ngắn ngủi mà thôi.
Lâm Vân Dật nhíu mày nhìn về phía Khuyết Nguyệt một chút cũng vô cùng lo lắng mà nói: “Anh hai, Khuyết Nguyệt nó làm sao vậy ạ? Sẽ không có việc gì chứ ạ?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi lắc đầu nói: “Không có đâu. Nó hoàn toàn không có việc gì đâu. Nó đang cảm thấy hưng phấn quá độ cho nên nó mới làm ra hành vi quá khích như vậy đấy. Em ba, loại đan dược này em luyện chế ra hợp với khẩu vị của Khuyết Nguyệt, nó cảm thấy vô cùng thích loại đan dược này đấy.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Nếu thích là tốt rồi. Anh hai, loại đan dược này có thể sử dụng lặp đi lặp lại nhiều lần. Nếu như Khuyết Nguyệt cảm thấy hứng thú với loại đan dược này thì anh hai cứ để lại cho Khuyết Nguyệt tự mình xử lý luôn số đan dược đó luôn đi ạ. Anh không cần phải bán loại đan dược này ra ngoài đâu.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Cũng đúng.”
Cũng không biết có phải là Khuyết Nguyệt đã nghe hiểu được những lời mà Lâm Vân Dật nói hay không mà hai chiếc càng của nó cũng nâng lên, cặp râu cũng rung rinh tỏ vẻ phấn khích không thôi, sau đó Khuyết Nguyệt cũng bước tới phía trước mặt Lâm Vân Dật sau đó vẫy vẫy cặp kìm một chút, chỉ chốc lát sau đó thì mấy khối tài liệu luyện khi cũng rơi thẳng trước mặt Lâm Vân Dật.
Lâm Vân Dật cũng đưa mắt nhìn chằm chằm về phía đám đồ mà Khuyết Nguyệt vừa mới lấy ra một chút rồi cười cười gật đầu nói: “Được đấy nha Khuyết Nguyệt. Số tài liệu luyện kim này cũng không tồi nha, chất lượng khá ổn đấy. Có vẻ như thực lực của Khuyết Nguyệt cũng tiến bộ không ít so với trước rồi đấy. Khá tốt. Cảm ơn mày nhiều lắm.”
Lâm Vân Võ nhìn vào hành động của Khuyết Nguyệt cũng có chút kinh ngạc mà cảm thán nói: “Cái này … chính là tiền riêng của Khuyết Nguyệt đấy, cái này anh còn không biết là Khuyết Nguyệt lại cất những thứ này trong người đâu đấy.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “À, hoá ra là như vậy sao?”
Lâm Vân Võ lại tiếp tục kiểm kê số đan dược trong túi trữ vật mà cười ngoác đến tận mang tai nói: “Em ba, lần này số lượng đan dược mà em mang đến cho anh còn nhiều hơn trước không ít nữa à nha.”
Lâm Vân Dật cười cười rồi gật đầu nói: “Vâng ạ. Dạo gần đây linh lực trong người em cũng được gia tăng lên không ít so với trước, hơn nữa đan thuật cũng được tiến bộ hơn trước không ít. Cho nên lần này số lượng đan dược có thể luyện chế thành công cũng theo đó mà tăng lên không ít. Đúng rồi anh hai, lần này lại đây em cũng muốn lựa chọn mua thêm một đám linh thảo nữa.”
Lâm Vân Võ cũng nhanh chóng lấy một quyển đan thư ra đặt lên trên bàn rồi cười cười nói: “Em ba, đây là quyển đan thư do sư tỷ Liễu Ngọc vừa mới đưa cho anh. Em nhìn thử một chút coi thử coi quyển đan thư này có tác dụng gì không?”
Lâm Vân Dật cầm quyển đan thư lên nhìn qua một lượt rồi hít sâu một hơi nói: “Anh hai, đây chính là Lam Kim Đan kinh sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi tỏ vẻ vô cùng mong chờ nói: “Đúng vậy. Sao rồi em ba, quyển đan thư này có được không? Có hữu dụng không?”
Lâm Vân Dật gật đầu tỏ vẻ vô cùng thích thú mà nhướn mày nói: “Hữu dụng, đương nhiên hữu dụng, vô cùng hữu dụng.”
Lâm Vân Dật nhướn mày thầm nghĩ: Hình như bên trong nguyên tác cũng có đề cập đến một tình tiết là nữ chủ cũng có sở hữu một quyển đan thư có cái tên giống như thế này. Nếu như hắn nhớ không lầm thì cuốn đan thư này là do một đệ tử trong tông môn đã chủ động dâng lên cho nữ chính để lấy lòng thì phải. Như vậy thì quyển đan thư đó chính là quyển đan thư này sao?
Quyển Lam Kim Đan kinh này là một quyển đan thư do hai vị đan tư tự mình tổng hợp thành, trong đó có một vị đan sư họ Lam, có thêm một người họ Kim, nghe nói năng lực cũng như trình độ đan thuật của hai vị đan sư này cũng vô cùng lợi hại, nghe nói hai vị đan sư này đã cùng hợp tác, thu thập rồi bỏ ra bao nhiêu trí lực để nghiên cứu rồi bổ trị lại không ít cổ đan phương.
Hiện tại đã có rất nhiều cổ đan phương chỉ vì lý do linh thảo bị diệt sạch hoặc bị tuyệt chủng cho nên mấy loại cổ đan phương này cũng chưa từng được dùng đến.
Cũng chính vì vậy cho nên cho nên hai vị đan sư thiên tài này cũng hợp tác với nhau cùng nghiên cứu rồi hai vị này cũng tận sức mà dùng một vài loại linh thảo có tác dụng gần như là tương tự với nhau để thế vào những loại linh thảo đã bị tuyệt chủng trong những loại cổ đan phương kia, cũng may mắn là hai vị đan sư này cũng khôi phục lại một vài cổ đan phương.
Lâm Vân Dật vẫn luôn chuyên chú mà lật cuốn đan thư trước mặt một chút, rất nhanh sau đó thì Lâm Vân Dật cũng tìm được món cần phải tìm.
Giang Nghiên Băng cũng ngẩng đầu rồi nhìn về phía cổ đan phương trước mặt rồi cười cười nói: “Vân Dật, đây chính là cổ đan phương Trúc cơ đan sao, còn bên này là đan phương Trúc cơ đan bình thường? Sao mà ở nơi này còn có hai loại đan phương của Trúc cơ đan vậy? Hình như hai loại đan phương Trúc cơ đan này còn hoàn toàn khác nhau mà đúng không?”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Đây là cổ đan phương.”
Kỳ thật thì cái được gọi là Trúc cơ đan này là một nhóm những loại đan dược dùng chúng, phàm là những loại đan dược có tác dụng phụ trợ cho những tu sĩ Luyện Khí kỳ có thể thăng cấp hành công rồi tiến giai lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ đều được xưng tụng là Trúc cơ đan, cho nên đan phương của Trúc cơ đan cũng không chỉ là một loại đan dược mà thôi.
Đương nhiên thì hiệu quả của những loại cổ Trúc cơ đan đương nhiên là tốt hơn rất nhiều so với những loại Trúc cơ đan hiện tại, chỉ là những loại linh thảo có trong cổ đan phương cũng bị tuyệt diệt hoặc những loại linh thảo kia lại vì một lý do nào đó mà không còn tồn tại trên đời này nữa cho nên loại đan dược cổ Trúc cơ đan này cũng vì thế mà biến mất.
Hơn nữa, phía bên trong cuốn đan thư Lam Kim Đan kinh này không chỉ có duy nhất một loại cổ đan phương mà còn có một loại đan phương cải tiến nữa.
Đương nhiên là loại đan dược được luyện chế từ loại cổ đan phương sau khi bị cải tiến này thì hiệu dụng này cũng bị suy yếu đi không ít so với trước, nhưng mà mức độ khó khăn khi tiến hành luyện chế loại đan phương cải tiến này cũng bị hạ thấp đi rất nhiều so với loại cổ đan phương.
Lâm Vân Võ cũng có chút hưng phấn mà tién hành kiểm tra lại toàn bộ một lượt số đan dược mà Lâm Vân Dật vừa mới mang lại đây.
Lâm Vân Võ nhìn vào một mớ đan dược trước mặt cũng nhíu mày nói: “Hình như số đan dược này … cũng nhiều quá rồi. Tổng chi phí cũng như phí tổn cho mớ đan dược này chắc chắn là không thấp đúng không? Phụ thân, trong nhà ta còn đủ linh thạch không ạ? Ở chỗ này con còn một ít nữa, để con bù vào một phần cho số đan dược này trước đi ạ.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng nhìn về phía Lâm Vân Võ một hồi rồi cười cười nói: “Yên tâm. Tạm thời trong nhà vẫn có đủ để tiêu xài. Con cứ giữ lại cho chính mình tiêu đi, không cần phải lo lắng về linh thạch ở nhà như thế nào đâu.”
Lâm Vân Dật ở một bên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Võ nhíu mày nói: “Anh hai, Giang Việt Nhiễm kia dạo này thế nào rồi ạ?”
Lâm Vân Võ ngẫm nghĩ một chút rồi nhíu mày nói: “Giang Việt Nhiễm sao? Trước đó Giang sư muội đã được một vị trưởng lão Kim Đan kỳ của tông môn thu nhận làm đệ tử dưới trướng mà đúng không? Có thể nói thời điểm đó phong quang của Giang sư muội mạnh đến mức người người phải ghen tị. Nhưng mà dạo gần đây thì Giang sư muội cũng khá bình thường, thành tích cũng khá bình thường, biểu hiện cũng khá bình thường, hiện tại Giang sư muội cũng không có gì quá đặc biệt cả. À đúng rồi, trước đó không bao lâu Giang sư muội còn chạy đến đâu dò hỏi anh nói là có muốn mua đan dược về sử dụng không? Nếu muốn mua thì Giang sư muội có thể giảm giá rồi bán ra cho anh một mớ. Nhưng mà anh cự tuyệt rồi.”
Lâm Vân Võ nhướn mày thầm nghĩ: Có vẻ như lúc đó Giang Việt Nhiễm cũng đang muốn bán cho hắn một phần nhân tình nào đó để sau này dễ bề muốn giao lưu. Nhưng mà đáng tiếc gia tộc hắn cung ứng đan dược cho hắn nhiều quá hắn có ăn cũng không thể ăn hết ngay được, không những không ăn hết ngay được mà hắn còn lén lút tuồn ra ngoài nữa. Cho nên hắn thật sự không cần phải nhận cái phần ân tình hư giả ý cũng giả này làm cái gì cả. Ân tình này cứ để cho người khác hưởng đi.
Lâm Vân Dật nghe vậy thì gật đầu rồi nhướn mày nói: “À, như vậy sao?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi nhướn mày nói: “Em ba, tuy rằng hiện tại những vị sư trưởng cũng như đại đa số đệ tử của tông môn đều nói rằng thiên tư của Giang Việt Nhiễm kia vô cùng cao, người này tiền đồ vô lượng tương lai nhất định sáng chói. Nhưng mà nếu phải so sánh thì anh vẫn cảm thấy trình độ đan thuật của em vẫn tốt hơn Giang sư muội không ít.”
Lâm Vân Dật cười cười rồi nói: “Anh hai quá khen.”
Lâm Vân Dật như nghĩ đến vấn đề gì đó rồi cười cười tiếp tục dò hỏi nói: “Anh hai, không biết có người nào đánh nhau cùng với Giang Việt Nhiễm không? Đã đánh chưa? Hay đã so chiêu giao lưu gì chưa ạ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút nghi hoặc mà nhíu mày nói: “Có đánh nhau cùng với Giang sư muội là sao? Ý của em là đánh như thế nào?”
Lâm Vân Dật cũng chuyển ý muốn nói bóng nói gió mà cười cười nói: “Tỷ như cái vị hậu nhân của trưởng lão Kim Đan kỳ chẳng hạn, vị này có hậu chiêu gì không? Hoặc tỷ như cái vị đan sư có đan thuật xuất chúng này kia đấy ạ? Hoặc như là có những cuộc tranh phong ghen tuông gì gì đó không ạ? Nói chung là có người nào tiến tới gây chuyện với Giang Việt Nhiễm không ạ?”
Trên con đường đăng đỉnh đi đến vinh quang vô hạn của nữ chính chắc chắn cũng không thiếu những nhân vật phản diện chạy ra quấy rối muốn gây chiến rồi làm đá lót đường tạo những danh tiếng tốt đẹp cho nữ chính. Đương nhiên thì những nữ phản diện đó cũng chỉ có thể nhận lấy kết cục cuối cùng chính là gieo gió gặt bão hoặc là nhận lấy cái kết ê chề mà thôi.
Lâm Vân Võ ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: “Không có mà. Cũng đâu có ai muốn gây chuyện gì đâu chứ? À, nhắc đến vị hậu nhân của trưởng lão Kim Đan kỳ thì dạo gần đây anh cũng đang bị vị cháu gái của Từ trưởng lão, sư tỷ Từ Niệm Như theo dõi thì phải.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút nghi hoặc mà nhíu mày nói: “Từ Niệm Như sao? Vị sư tỷ này không lẽ đang coi trọng anh hai sao?”
Hình như phía bên trong nguyên tác thì Từ Niệm Như cùng với anh hai hắn là Lâm Vân Võ cũng chẳng có một chút giao thoa gì mà đúng không? Sao tự nhiên giờ phút này vị Từ sư tỷ kia lại chạy đi theo dõi anh hai hắn được chứ? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Nhưng mà đương nhiên trong quỹ đạo đã ấn định của cuốn tiểu thuyết kia thì anh hai Lâm Vân Võ còn chẳng thể phát hiện được thân phận của Khuyết Nguyệt mà chỉ coi nó là một con bọ ngựa bình thường, mà Khuyết Nguyệt cũng chỉ là một con bọ ngựa suy dinh dưỡng còn què quặt nữa. Tình hình của Lâm gia lúc đó cũng coi như thảm không nỡ nhìn thẳng cho nên anh hai hắn ở trong tông môn cũng không có đủ tài nguyên tu luyện, lúc đó anh hai hắn chẳng qua cũng chỉ là một đệ tử mờ nhạt đến không thể mờ nhạt hơn được nữa trong tông môn. Nhưng mà trong mấy năm gần đây thì tình hình của Lâm gia cũng không giống như trong nguyên tác nữa, mà gia tộc cũng đứng đằng sau hậu thuẫn cho anh hai hắn một đường, hiện tại anh hai hắn cũng coi như có thể lăn lộn khá tốt bên trong tông môn, nhìn mặt mũi cũng sáng sủa hơn hẳn so với những gì được mô tả trong nguyên tác nữa.
Lâm Vân Võ quét mắt nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi rồi thở dài một hơi cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Không có. Làm gì mà có chuyện như em nói đâu chứ? Chỉ là … lúc đó Khuyết Nguyệt đã ăn luôn pháp khí của Từ sư tỷ cho nên …”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ mà cười cười nói: “À, như vậy sao? Nói như vậy thì pháp khí của vị Từ sư tỷ kia cũng không rồi đúng không? Kiện pháp khí đó có lẽ cũng hợp với khẩu vị ăn uống của Khuyết Nguyệt rồi.”
Lâm Vân Võ cười cười rồi gật đầu nói: “Ừ, anh nghĩ là không tồi. Dù sao thì sau khi ăn xong kiện pháp khí đó thì Khuyết Nguyệt cũng trực tiếp mà tiến cấp luôn một tiểu giai vị.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Như vậy thì tốt.”
Nếu phải dựa theo những diễn tiến của nguyên tác thì chắc chắn là quang mang của nữ chính toả ra vạn trượng, lúc đó nữ chính cũng bị người người ngưỡng mộ mà tất cả những đệ tử trong tông môn một mực hướng tới, cũng chính vì hào quang nữ chính quá sáng cho nên vị nữ tu nhị đại từng được người người xu nịnh Từ Niệm Như theo dõi. Đương nhiên thì nữ nữ cùng tần số cho nên hai vị nữ tu này cũng không thiếu những đợt xung đột vô cùng gay gắt.
Nhưng mà tình huống hiện tại cũng không còn như nguyên tác nữa rồi, cũng không biết nguyên nhân như thế nào mà Khuyết Nguyệt lại nhào tới mà ăn luôn kiện pháp khí của Từ Niệm Như, có lẽ lúc này sự hứng thú trên người Từ Niệm Như cũng bị dịch chuyển sang một đối tượng khác rồi sao? Nói như vậy thì lực chú ý của vị Từ Niệm Như này đã dịch chuyển sang anh hai hắn rồi sao?
Lâm Vân Võ như đang nghĩ đến vấn đề gì đó mà nhìn về phía Lâm Viễn Kiều nói: “Phụ thân, con thấy trong khoảng thời gian gần đây toàn bộ những thành phần chủ dược của Trúc cơ đan đã tiến đến giai đoạn thành thục rồi đấy ạ. Nhưng mà con cũng không biết lần này Ngự Thú Tông có thể luyện chế được bao nhiêu viên đan dược nữa. Dựa theo thông lệ thường niên trong quá khứ thì Ngự Thú Tông chắc chắn sẽ lưu lại một nửa đan dược để lại tông môn rồi bán cho đệ tử, còn dư lại một nửa thì tông môn cũng mang ra ngoài để bán cho các thế lực khác tranh đấu ở đại hội đấu giá.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhíu mày lại rồi thở dài một hơi mà nói: “Thật vậy sao? Vậy thì hy vọng là Ngự Thú Tông kia có thể thả nhiều hơn một chút.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng quay đầu nhìn về phía Lâm Vân Dật một chút rồi nhíu mày nói: “Không sao đâu con trai. Hiện tại gia tộc chúng ta cũng dự trù riêng được khoảng 18 vạn linh thạch để mua Trúc cơ đan rồi. Có số linh thạch này thì đấu giá mua một viên đan dược chắc cũng không có vấn đề gì đâu. Nếu không thì bỏ thêm một chút cũng không sao cả.”
Hiện tại gía thị trường của một viên Trúc cơ đan cũng nằm trong khoảng 10 vạn linh thạch đến 12 vạn linh thạch là cùng, nhà hắn chuẩn bị khoảng 18 vạn linh thạch là để dự trù, dù sao thì phía Ngự Thú Tông đã lâu lắm rồi còn không thể bán Trúc cơ đan ra ngoài cho nên toàn bộ những tu sĩ Luyện Khí kỳ của tất cả các thế lực ở bên ngoài kia đều đang chờ vào một đợt Trúc cơ đan này.
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cau mày rồi thở dài một hơi nói: “Con biết là như vậy, đan dược mua thì mua cũng được nhưng mà chuyện quan trọng là chúng ta làm sao để mang đan dược ra ngoài được đấy ạ. Con nghĩ muốn bình an mà mang đan dược ra ngoài chắc chắn là không dễ dàng gì đâu.”
Lâm Viễn Kiều nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi nhíu mày nói: “Con trai, thực lực của phụ thân con cũng không yếu lắm đâu.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng ngẩng đầu rồi nhíu mày nói: “Phụ thân, phụ thân chỉ là không yếu hơn một chút so vói tu sĩ Luyện Khí kỳ mà thôi.”
Đương nhiên thì với những tích tụ của Lâm gia bọn họ mà muốn mua một viên Trúc cơ đan cũng không thành vấn đề gì cả, nhưng mà chuyện phiền toái nhất đó chính là sau khi bọn họ mua được viên đan dược Trúc cơ đan đó rồi thì sao nữa chứ? Sau khi mua được Trúc cơ đan rồi thì bọn họ phải làm sao để mà bảo vệ được viên Trúc cơ đan này cho an toàn đây?
Nghe nói vị trí bán đấu giá Trúc cơ đan lần này chắc hẳn là phòng bán đấu giá của Phượng Hoàng Thành ở gần khu vực Ngự Thú Tông kia.
Mà đương nhiên là từ xưa đến nay những tu sĩ đã có năng lực để thu mua được viên đan dược Trúc cơ đan từ buổi đấu giá kia cũng chỉ là một chuyện, còn chuyện những tu sĩ đó có thể mang được viên đan dược Trúc cơ đan ra ngoài bình an về gia tộc hay không lại là một chuyện hoàn toàn khác, vì dù sao số lượng Trúc cơ đan bán ra ngoài đã thiếu lại càng thêm thiếu, còn tu sĩ cần tới Trúc cơ đan lại quá nhiều.
Trước mắt thì chuyện thu mua Trúc cơ đan này là chuyện vô cùng quan trọng, chuyện thu mua Trúc cơ đan này cũng có liên quan đến chuyện sinh tử tồn vong của Lâm gia bọn họ. Dựa theo tiến trình của nguyên tác mà một khi bọn họ thu mua Trúc cơ đan thất bại thì gia tộc bọn họ cũng đi đến bước suy vong, nếu lần này không thể thu mua Trúc cơ đan thành công thì sau này bọn họ có thể gom được được đủ linh thạch đi chăng nữa cũng không thể mua sắm Trúc cơ đan được nữa.
End chap 64
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo