Phần 69 – Não yêu đương
------o69o------
Lâm gia.
Giang Nghiên Băng đang ở phía bên trong linh điền bắt đầu thi triển mấy pháp quyết Lạc vũ thuật. Từng giọt từng giọt mưa bắt đầu rơi xuống dưới những khu vực linh điền.
Dưới sự chỉ điểm một đường của Thẩm Thanh Đường thì mấy pháp quyết Lạc vũ thuật của Giang Nghiên Băng càng ngày càng tinh tiến.
Thời điểm khi mà Giang Nghiên Băng vừa mới đặt chân tới Lâm gia bên kia thì đương nhiên là cậu cũng có chút câu thúc một chút, cảm giác của cậu lúc đó cũng không được chân thật cho lắm, nhưng mà trong khoảng thời gian một năm trôi qua thì cậu cũng dần dần dung nhập vào Lâm gia này rồi, hiện tại cậu cũng coi như một thành viên trong đại gia đình của Lâm gia rồi.
Lâm Vân Tiêu từ đằng xa rồi vội vội vàng vàng từ đằng xa mà chạy tới rồi cười cười nói: “Mẫu thân, mẫu thân, anh ba đã phát tác rồi.”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Đã biết, dường như lần phát tác này còn tới chậm hơn những lần trước không ít so với dự tính rồi thì phải.”
Thời gian trước kia Lâm Vân Dật vẫn thường xuyên tiến hành bùng nổ thể chất, đến hiện tại Lâm Vân Dật cũng bùng nổ thể chất được mấy lần rồi, mà mỗi lần Lâm Vân Dật bùng nổ thể chất thì Thẩm Thanh Đường vừa cảm thấy ưu phiền cũng cảm thấy kinh hỉ không thôi. Nhưng mà lần này Lâm Vân Dật bùng nổ thể chất lại trấn định hơn trước đó rất nhiều.
Hiện tại khi nghĩ lại thời gian trước đó không bao lâu khi mà Giang Nghiên Băng vừa mới tiến tới Lâm gia bọn họ thì Giang Nghiên Băng đột nhiên bị bùng nổ thể chất thì thằng con trai hắn cũng tiến đến, lúc đó con trai hắn cũng từng tiến hành truyền linh lực qua cho Giang Nghiên Băng một hồi rồi, cũng chính vì linh lực đã từng bị truyền qua như vậy cho nên Thẩm Thanh Đường cũng suy đoán vì nguyên nhân này cho nên thời gian thể chất bùng nổ của thằng nhóc Lâm Vân Dật cũng bị hoãn lại.
Thẩm Thanh Đường quay sang nhìn về phía Giang Nghiên Băng một chút rồi cười cười nói: “Nghiên Băng, lần này phiền toái con đi cùng thằng út một chuyến nhé.”
Giang Nghiên Băng nghe những lời như vậy thì bản thân cũng như lọt vào trong sương mù mà hoang mang không thôi, nhưng mà trong lòng cậu cũng cảm thấy trong lòng thầm đoán được cái gì đó rồi.
Giang Nghiên Băng hít sâu một hơi rồi cười cười gật đầu nói: “Vâng ạ.”
Giang Nghiên Băng cùng Lâm Vân Tiêu lại cùng nhau chạy đi đến biệt biện của Lâm Vân Dật để nhìn thử tình huống hiện tại của Lâm Vân Dật như thế nào. Vừa mới đặt chân vào bên trong phòng của Lâm Vân Dật thì Giang Nghiên Băng cũng nhìn thấy Lâm Vân Dật đang nằm ở trên giường, mà cả người đang đỏ bừng như cả người đang bị đặt trên lò nung, nhiệt độ toả ra khắp bốn phía xung quanh, mà trên trán tất cả đều là mồ hôi chảy ròng ròng.
Giang Nghiên Băng nhìn một màn này cũng hít sâu một hơi mà quay sang nhìn về phía Lâm Vân Tiêu một chút rồi nhíu mày nói: “Vân Tiêu, đây là …”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng gật đầu rồi nhíu mày nói: “Thì đang bị nóng lên đấy ạ. Tuy rằng mỗi lần anh ba bị nóng lên như vậy thì toàn thân của anh ba cũng có chút khó chịu không thôi, nhưng mà mỗi lần anh ba em bị nóng lên như vậy thì linh lực toàn thân cũng được tiến dài thêm một tiến độ dài dằng dặc. Tu vi cũng nhờ vậy mà được tăng lên không ít.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng quay sang nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Tiêu một chút mà trong lòng cũng cảm thấy bất ngờ không thôi. Sao cậu lại cảm giác Lâm Vân Tiêu khi nói ra những lời này mà trong giọng nói cũng có thêm vài phần hâm mộ không thôi là thế nào chứ? Không lẽ thằng nhóc này thật sự lại yêu thích chuyện bị nóng như vậy sao?
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng nhíu mày mà trong lòng cũng có chút lo lắng mà nói: “Tình huống của anh ba em hình như cũng có chút nghiêm trọng quá mức rồi thì phải.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng bình tĩnh mà cười cười rồi nói: “Đúng vậy. Anh ba em đang rất nóng đấy ạ. Nách của anh ba em cũng có thể nấu trứng được đấy.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng giật mình rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Tiêu một hồi mà trong lòng cũng cảm thấy hoài nghi không thôi, sao thằng nhóc này lại nói ra những cái lời vô tri như vậy được chứ? Không lẽ trước đó thằng nhóc này đã từng … làm qua rồi sao? Không lẽ trước đó thằng nhóc này đã từng dùng phương thức này để nấu trứng gà thật đấy à?
Lâm Vân Tiêu đang tính nói tiếp nhưng đột nhiên nhìn sắc mặt của Giang Nghiên Băng đang có vài phần kỳ quái như vậy thì hoảng loạn mà lên tiếng giải thích nói: “Không có, không phải. Hoàn toàn không có. Em chưa từng nấu qua đâu ạ. Em chưa từng làm như vậy đâu ạ. Mẫu thân của em cũng như mọi người cũng không cho em làm như vậy mà.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy mà trong lòng cũng chỉ cảm thấy một lời khó có thể nói hết được, những lời của Lâm Vân Tiêu như vậy có nghĩa là sao chứ hả? Ý của Lâm Vân Tiêu vừa mới nói ra chính là … sao chứ? Ý của thằng nhóc này có nghĩa là nếu không có ai ngăn cản thì thằng nhóc này thật sự là … tính toán muốn nấu trứng bằng … nách thật đấy hả?
Đại khái là trước đó không bao lâu Lâm Vân Dật cũng từng khế ước thành công với đoá địa hoả Thanh Miêu Hoả, mà sau khi khế ước xong thì Lâm Vân Dật cũng trực tiếp tiến giai Luyện Khí kỳ tầng 6 luôn, cho nên lần bùng nổ thể chất lần này Lâm Vân Dật của cũng bị bùng nổ có vài phần hung mãnh hơn những lần bùng nổ thể chất trước đến vài lần là ít.
Lâm Vân Tiêu vẫn quan sát Lâm Vân Dật cũng phát hiện ra chuyện lạ mà giật mình trừng lớn mắt mà trong lòng cũng vô cùng vội vàng mà hét lên nói: “Không xong rồi, không xong rồi. Làm sao đây? Làm sao đây? Hình như lần này anh ba thật sự không xong rồi. Bốc khói rồi, lần này bốc khói rồi. Xong rồi, xong rồi. Muốn tiêu rồi, muốn tiêu thật rồi.”
Mà Ngân Đoàn đang ở bên cạnh cân Giang Nghiên Băng nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật đang bốc khói lên như vậy cũng ngẩng đầy kêu pi pi lên hai tiếng mà phía bên trong con ngươi cũng khó hiểu mà bản thân tràn đầy những hứng khởi khi nhìn thấy chuyện lạ.
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng có chút vội vàng mà cười cười nhướn mày nói: “Được rồi, được rồi. Vân Tiêu, em yên lặng nào, em đừng có nói những lời vô nghĩa làm gì nữa. Em nói thử coi hiện tại anh cần phải làm gì chứ hả? Hiện tại anh cần phải truyền linh lực qua cho anh ba em luôn đúng không? Em nói coi hay anh còn phải làm gì nữa hả?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy mà ánh mắt cũng liếc qua liếc lại một hồi rồi ước lượng một chút sau đó cười cười nhướn mày nói: “Hay là … hay là anh trực tiếp song tu cùng với anh ba của em ngay lập tức luôn đi. Em nghĩ hiện tại anh mà tiến hành song tu cùng với anh ba của em luôn chắc chắn sẽ đạt được hiệu quả vô cùng tốt đấy. Quyết định như vậy đi.”
Hiện tại Lâm Vân Dật cũng đang lăn lộn mười phần đau đớn mà hàng chục lần vật vã nghe được những lời này mà giật mình, tuy rằng hắn đang rơi vào tình trạng thống khổ thật đấy nhưng mà ý thức của hắn vẫn luôn được bảo trì thanh tỉnh đấy.
Mà trong lúc thanh tỉnh hắn lại được nghe ý kiến có vài phần xuất sắc được phát ngôn trực tiếp từ miệng Lâm Vân Tiêu mà hắn cũng muốn trực tiếp ngất đi luôn. Nhưng mà hắn không thể ngất được, ngay lúc này hắn cũng không nên ngất đi, cho nên Lâm Vân Dật cảm thấy chính bản thân mình đang trong trạng thái chật vật như vậy cũng tương đối hoàn hảo.
Giang Nghiên Băng nghe thấy những lời mà Lâm Vân Tiêu vừa mới nói ra cậu bỗng nhiên đỏ bừng mặt lên, nhưng mà cậu cũng không dám để ý đến những lời mà Lâm Vân Tiêu vừa mới nói. Lúc này thì Giang Nghiên Băng cũng vươn tay lên để bắt lấy tay của Lâm Vân Dật một hồi sau đó cậu cũng bắt đầu truyền linh lực từ bản thân mình vào trong người Lâm Vân Dật.
Theo một dòng lực lượng có thuộc tính Ngũ Hành đang dũng mãnh tiến vào bên trong thân thể thì những nét thống khổ phía trên mặt Lâm Vân Dật cũng thoáng bị tiêu tán đi vài phần, mặt cũng giãn ra nhìn cũng có vẻ bình thản hơn trước không ít.
Giang Nghiên Băng nhìn thấy tình huống của Lâm Vân Dật như vậy mà trong lòng cũng thầm thở phào ra một hơi nhẹ nhõm không thôi.
Hai người Giang Nghiên Băng cùng với Lâm Vân Dật đều tu hành công pháp Ngũ hành quyết, cho nên bản thân hai người bọn họ cũng có linh lực có thuộc tính Ngũ Hành, hiện tại lực lượng có thuộc tính Ngũ Hành giữa thân thể của hai người bọn họ giao lưu cùng với nhau cũng bắt đầu hình thành một cái vòng tuần hoàn mà lưu chuyển một đường với nhau, theo dòng thời gian khi mà linh lực có thuộc tính Ngũ Hành bắt đầu lưu chuyển như vậy thì linh lực bên trong thân thể của hai người bọn họ cũng trực tiếp bò lên với tốc độ với vô cùng nhanh chóng.
Sau khi cảm nhận được chuyện tốt như thế này thì trong lòng Giang Nghiên Băng cũng cảm thấy có chút vui sướng không thôi. Trước đó khi mà cậu vừa mới đặt chân vào Lâm gia thì cậu cũng rơi vào trạng thái thể chất bùng nổ, mà lúc đó Lâm Vân Dật cũng đang ở bên cạnh cậu rồi truyền linh lực vào bên trong thân thể của cậu, có lẽ cảm giác của Lâm Vân Dật lúc đó cùng với cảm giác của cậu như hiện tại chắc cũng không khác biệt bao nhiêu đâu đúng không? Cảm giác thống khổ đó lại được một luồng linh lực truyền vào bên trong thân thể khiến cho bản thân cũng được dịu đi không ít. Nói như vậy thì không chỉ Lâm Vân Dật mới có thể giúp đỡ được cậu trong những lần thể chất bùng nổ mà hình như chính bản thân cậu cũng có thể giúp đỡ đối phương trong những lúc gấp gáp thì phải. Như vậy cũng tốt quá rồi, thật tốt quá rồi.
Lúc này thì lực lượng có thuộc tính Ngũ Hành cũng không một tiếng động mà bắt đầu lưu chuyển một đường giữa hai người Lâm Vân Dật cùng Giang Nghiên Băng, mà lúc này thì dòng lực lượng viêm dương bên trong thân thể Lâm Vân Dật đang xao động như muốn thiêu cháy người khác cũng chậm rãi được bình phục xuống một cách từ từ rồi dần dần bình lặng đi không ít.
Bởi vì lần này Lâm Vân Dật rơi vào trạng thái thể chất bùng nổ khiến cho độ ấm của căn phòng cũng được gia tăng lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng, hiện tại trong lòng Lâm Vân Dật cũng giống như cái lồng bánh hấp vậy. Nhưng mà, theo dòng thời gian khi mà Lâm Vân Dật đã được khôi phục lại một cách bình thường rồi thì độ ấm ở bên trong căn phòng này cũng được hạ thấp đi rất nhiều, nhiệt độ trong căn phòng này cũng dần dần trở lại bình thường rồi nhiệt độ còn hạ xuống thấp hơn bình thường.
Sau khi trở lại bình thường rồi thì Lâm Vân Dật cũng mở bừng mắt ra rồi ngồi thẳng dậy rồi thở phào một hơi nhẹ nhõm không thôi cười cười nói: “Đa tạ.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng gật đầu rồi lại lắc đầu mà cười cười nói: “Không có, không có, không cần khách khí như vậy. Có thể giúp đỡ được cậu thì tôi cũng cảm thấy vô cùng cao hứng.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Vẫn phải cảm ơn cậu trước. Lần này cậu đã giúp tôi một đại ân rồi.”
Lâm Vân Tiêu đang ở bên cạnh cũng nghiêng đầu lên cười cười nói: “Anh ba, lần này anh lại có thể chịu đựng được sao?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy đấy.”
Lâm Vân Tiêu đưa mắt nhìn chằm chằm rồi đánh giá Lâm Vân Dật hồi lâu mà trong lòng cũng có chút tiếc hận không thôi nói: “Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc mà. Lần này em còn tưởng rằng anh ba có thể sốt một hồi thì tinh thần sẽ được hăng hái thêm không ít so với trước, em còn tưởng rằng lần này anh ba có thể nhân cơ hội này đột phá lên Luyện Khí kỳ tầng 7 luôn rồi chứ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng liếc mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu mà nhướn mày nói: “Thằng nhóc chết tiệt này, em đang nói bậy nói bạ cái gì vậy hả? Anh vừa mới tiến giai lên cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 6 không bao lâu đấy em có hiểu không hả? Vừa mới tiến giai lên Luyện Khí kỳ tầng 6 không bao lâu thì anh làm sao có thể đột phá nhanh như vậy được chứ hả? Hiện tại anh cũng cần phải nỗ lực tu hành một thời gian nữa thì sau này anh cũng tự nhiên có thể tiến giai được thôi.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi lắc đầu mà nói: “Hầy, như vậy cũng thật đáng tiếc quá rồi. Nếu như lần này anh ba có thể thuận lợi mà đột phá lên Luyện Khí kỳ tầng 7 luôn thì tốt quá rồi. Nếu như anh có thể đột phá thành công lên Luyện Khí kỳ tầng 7 thì anh cũng trở thành người lợi hại nhất trong mấy anh em chúng ta rồi. Như vậy thì anh còn siêu việ còn hơn anh cả cùng anh thứ luôn rồi đấy.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút bất đắc dĩ mà liếc mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu nói: “Em đang nói bậy nói bạ cái gì vậy hả? Tu luyện là một quá trình từng bước từng bước một đó có được không hả? Em cứ nghĩ tu luyện là nhảy cóc được hay gì vậy hả? Đường muốn đi cũng đi từng bước một, cơm muốn ăn cũng cần phải ăn từng miếng mới tốt có hiểu không hả?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng ngẩng đầu rồi nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật rồi cười cười nói: “Kỳ quái thật đấy nhỉ? Hình như cũng khó hiểu thật đấy nhỉ? Anh ba, lần này anh ba cũng nóng lên, cả người cứ như đang bốc khói luôn luôn đấy nhưng mà hình như anh có tiến bộ cũng không quá mức rõ ràng thì phải. Sao người ta nói rằng chịu được khổ trong cái khổ mới có thể là bậc thương nhân được chứ hả? Sao nghe nói những người tu luyện phải chịu được cái khổ mà người bình thường không thể chịu được mới đạt được thành tựu chứ hả? Sao vậy nhỉ? Không lẽ lần này anh ba không phải chịu khổ quá nhiều cho nên hiệu quả không được cao cho lắm sao? Không ổn rồi không ổn rồi, lần này không ổn rồi.”
Lâm Vân Dật nghe vậy thì liếc mắt nhìn về phía Lâm Vân Tiêu cũng có chút tức giận mà nói: “Câm cái miệng của em lại đi.”
Đang nói chuyện vô cùng vui vẻ lại đột nhiên bị quát lên một tiếng cũng bị răn dạy như vậy mà trong lòng Lâm Vân Tiêu cũng cảm thấy có chút gì đó buồn bực không thôi. Vốn dĩ là Lâm Vân Tiêu còn đang muốn phản bác thêm cái gì đó thì hắn cũng nhìn thấy Giang Nghiên Băng đang đứng ở bên cạnh Lâm Vân Dật bỗng nhiên lại ý thức được cái gì đó.
Mà sau khi nghe được những lời này thì Giang Nghiên Băng cũng nhíu mày rồi rơi vào trạng thái trầm tư suy nghĩ không thôi. Tuy rằng tu vi của Lâm Vân Dật cũng chỉ tiến bộ một chút thôi, hơn nữa tiến bộ này cũng không được tiến bộ một cách rõ ràng cho lắm, nhưng mà ngược lại thì tu vi của cậu lại tiến bộ một cách rõ ràng.
Hiện tại thì Giang Nghiên Băng cũng cảm giác được rằng linh lực bên trong thân thể của cậu cũng được gia tăng lên hai tầng là ít so với trước đó, mà những tiến bộ này cũng coi như lược bớt được hai năm khi tiến hành khổ tu của cậu rồi.
Mà lúc này thì Giang Nghiên Băng cũng cảm thấy cậu đã chạm phải vách chắn của Luyện Khí kỳ tầng 6 rồi, không bao lâu thì cậu cũng có thể tiến giai được thôi.
Mới vừa nãy thôi thì Lâm Vân Dật cũng tiến vào trạng thái thể chất bùng nổ, mà thời điểm khi mà thể chất của Lâm Vân Dật bùng nổ như vậy thì có một luồng lực lượng viêm dương vô cùng khổng lồ cũng vô cùng dũng mãnh cứ vậy mà tràn vào bên trong thân thể của cậu, mà dòng lực lượng này cũng coi như len lỏi vào bên trong thân thể của cậu rồi tiến hành tẩm bổ luôn cho thân thể của cậu luôn.
Trước đó, mỗi lần mà Giang Nghiên Băng tiến vào trạng thái thể chất bùng nổ như vậy thì hàn khí trong người cậu cũng bùng nổ khiến cho toàn thân cậu bị đông cứng lại, mà mỗi một lần như vậy thì tu vi của cậu cũng theo đó mà được gia tăng lên không ít so với trước. Nhưng mà, mỗi một lần mà thể chất của cậu bùng nổ như vậy cũng bị một loại lực lượng hàn khí vô cùng nồng đậm đánh vào thân thể, mà lực lượng hàn khí có phần sắc bén này cũng tạo thành những tổn thương nhất định nào đó đối với thân thể của cậu.
Nhưng mà, lúc đó một dòng lực lượng viêm dương cũng có vài phần dũng mãnh mà tràn vào bên trong thân thể cậu như vậy thì dường như những hao tổn bên trong kinh mạch của cậu trước đó cũng đạt được những chữa trị nhất định nào đó.
Trước đó thì Giang Nghiên Băng cũng ẩn ẩn có một loại cảm giác rằng lúc đó Lâm Vân Dật cũng cố ý muốn lôi kéo rồi chuyển dời dòng lực lượng viêm dương từ bên thân thể của Lâm Vân Dật rồi đẩy vào bên trong thân thể của cậu. Nếu như lúc đó Lâm Vân Dật mà không làm như vậy thì có khi Lâm Vân Dật thật sự cũng có thể đột phá thẳng lên Luyện Khí kỳ tầng 7 luôn cũng nên.
……..
Sau khi hoàn thành quá trình bùng nổ thể chất thì Lâm Vân Dật cũng chạy đi đến tìm mẫu thân Thẩm Thanh Đường để nói chuyện.
Thẩm Thanh Đường cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Dật rồi gật đầu nói: “Đợt thể chất bùng nổ này của con đã kết thúc rồi đúng không? Cảm giác hiện tại của con như thế nào rồi?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Con cảm thấy khá tốt.”
Thường thì sau khi chịu đựng qua một hồi thể chất bùng nổ hung hiểm như thế này thì linh lực phía bên trong thân thể Lâm Vân Dật cũng thuận lợi mà được tăng tiến lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng, mà đương nhiên thì trải qua một đợt gia tăng linh lực nhanh như vậy thì hiệu suất luyện chế đan dược của hắn cũng được đề cao lên một bậc so với trước đó.
Thẩm Thanh Đường nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi mà gật đầu rồi cười cười nói: “Xem ra Nghiên Băng cùng với con rất có duyên phận đấy nhỉ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng không nói gì mà cười cười nhìn về phía Thẩm Thanh Đường nhướn mày nói: “Mẫu thân, con có chuyện này muốn thảo luận với mẫu thân, mong mẫu thân thành toàn.”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng có chút tò mò mà nói: “Con muốn nói đến chuyện gì?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Đường một chút nói: “Con muốn nói đến … Huyễn linh tinh ạ.”
Trong khoảng thời gian mấy năm trước đó khi mấy người Lâm gia bọn họ cũng thường xuyên chạy ra ngoài để đào bảo, lúc đó bọn họ cũng mua được một đống đồ được đào ra từ bên trong cổ mộ, mà sau khi đốt trong đống đồ bên trong cổ mộ đó xong thì mấy người bọn họ cũng đào được mấy khối Huyễn linh tinh. Mà loại Huyễn linh tinh này cũng là một món bảo vật có tác dụng vô cùng kỳ diệu với những con yêu thú có năng lực huyễn hoặc, ảo thuật. Đương nhiên thì những thứ này mấy người Lâm gia bọn họ cũng không dùng được rồi, nhưng mà cái thứ như Huyễn linh tinh này cũng là những món bảo vật rất khó có được, lúc đó hắn cũng nói mọi người trong nhà giữ món đồ này lại không bán ra ngoài sớm làm gì. Cho nên toàn bộ số Huyễn tinh linh này đều được giao cho Thẩm Thanh Đường bảo quản.
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Sao vậy con trai? Con muốn dùng đám Huyễn tinh linh này cho con tiểu hồ ly của Nghiên Băng dùng sao?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy đấy ạ. Có lẽ Ngân Đoàn có thể sử dụng được vật này ạ.”
Thẩm Thanh Đường ngẫm nghĩ một chút rồi cười cười gật đầu nói: “Được rồi. Mẫu thân để ở đây, con cứ mang đi đi.”
Lâm Vân Dật vừa mới lấy xong đồ cũng vừa mới rời chân đi không bao lâu thì Lâm Vân Tiêu cũng chạy xộc vào bên trong phòng tìm Thẩm Thanh Đường.
Lâm Vân Tiêu ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Đường rồi cười cười nói: “Mẫu thân, anh ba của con cũng rời đi khỏi rồi ạ?”
Thẩm Thanh Đường cười cười rồi nhìn về phía Lâm Vân Tiêu mà cười cười nói: “Đúng vậy. Anh ba của con vừa mới rời đi không bao lâu.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng bước vào trong phòng rồi từ từ chắp tay sau lưng nhìn dáng vẻ như ông cụ non mà cười cười nói: “Mẫu thân, con nói cho mẫu thân biết một chuyện. Con vừa mới biết được một bí mật này hay lắm này.”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Ồ, con biết được cái bí mật gì đấy nhỉ? Nói cho mẫu thân nghe thử coi.”
Lâm Vân Tiêu ghé lại bên tai của Thẩm Thanh Đường cũng nhanh chóng đè thấp thanh âm lại rồi thần thần bí bí mà nói: “Mẫu thân à, lúc nãy anh ba ấy … con nói cho mẫu thân nghe, lúc nãy anh ba của con vừa mới tiến hành thải bổ cho anh Nghiên Băng đấy ạ.”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng híp mắt mà nhướn mày nói: “Thằng nhóc con này ... con lại nói bậy nói bạ cái gì đấy hả?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng tỏ vẻ vô cùng hứng thú mà cười cười nói: “Không đâu mẫu thân, những lời mà con nói hoàn toàn là sự thật đấy ạ. Mẫu thân, lúc nãy anh ba con vừa mới trải qua một hồi thể chất bùng nổ đúng không ạ? Thường thì sau một lần trải qua thể chất bùng nổ thì tu vi của anh ba sẽ gia tăng lên rất nhanh chóng đúng không? Nhưng mà lần này anh ba của con không tiến bộ được bao nhiêu cả nhưng mà anh Nghiên Băng đột nhiên lại tiến bộ lên vô cùng rõ ràng đấy ạ.”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Không sao đâu, con đừng để ý làm gì. Anh Nghiên Băng của con có tiến bộ cùng với những tiến bộ của anh ba con cũng là một dạng với nhau thôi. Không có gì quan trọng quá đâu.”
Thẩm Thanh Đường nói xong cũng ngẩng thở dài một hơi thầm nghĩ: Chậc, cái thánh thể độc thân này của thằng con trai cô chính là thể chất tu luyện cả đời cũng trở thành áo cưới cho người khác đấy. Nếu như một tu sĩ nào đó sở hữu thể chất này mà không hiểu được rõ ràng đặc tính của thể chất của bản thân mình như thế nào thì toàn bộ nỗ lực tu luyện của bao nhiêu năm qua cũng biến thành áo cưới cho những người khác mà.
Nhưng mà con trai của cô lại nhận ra được rõ ràng bản chất của mình từ rất sớm, cho nên con trai cô cũng vô cùng cẩn thận khi tiến hành tu luyện. Mặc dù con trai cô mà thật sự bị người ta thải bổ như thế này thì đương nhiên là con trai cô cam tâm tình nguyện để cho người ta tiến hành thải bổ thôi.
Nhớ lần trước khi mà Giang Nghiên Băng rơi vào trạng thái thể chất bùng nổ thì hình như con trai cô cũng nhờ một đợt bùng nổ đó mà thu hoạch được không ít thì phải. Nếu như vậy thì lần này thể chất của con trai cô lại bùng nổ lên như vậy thì con trai cô cũng nên chiếu cố cho Giang Nghiên Băng thêm một chút cũng là chuyện đương nhiên thôi. Chuyện này cũng là chuyện vô cùng bình thường thôi ấy mà.
Lâm Vân Tiêu nhìn về phía Thẩm Thanh Đường cũng có chút tò mò mà híp mắt nói: “Mẫu thân, mẫu thân, anh ba của con vừa mới nói cái gì vậy ạ?”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy thì sắc mặt cũng có mấy phần cổ quái mà cười cười nói: “À, anh ba của con muốn mang đám Huyễn linh tinh cho Ngân Đoàn ăn ấy mà.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy thì cả người như bị cứng lại mà trên mặt cũng xuất hiện những dấu vết như muốn rạn nứt, mặt cũng nhăm nhúm lại.
Thẩm Thanh Đường nhìn thấy Lâm Vân Tiêu như vậy mà trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ nói: “Sao đấy? Biểu tình này của con đang làm sao vậy hả?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng hít sâu một hơi rồi nhíu mày nói: “Không có gì. Con cũng chỉ đang suy nghĩ đến những lời mà anh ba từng nói lại với con ấy mà. Có vẻ như những lời mà anh ba con nói hoàn toàn đúng rồi. Anh ba của con hiện tại thật sự đã biết thành não yêu đương rồi đấy.”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng nhíu mày rồi nói: “Con nói cái gì vậy? Não yêu đương là sao? Đó là cái thứ gì chứ?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy mà mặt mũi cũng vô cùng vui vẻ rồi hớn hở lên tiếng giải thích nói: “À cái này đấy ạ? Để con nói cho mẫu thân nghe, trước đó anh Lâm Lực thích một con nhóc nào đó đấy ạ. Lúc đó anh Lâm Lực cũng tích cóp được thật nhiều, thật nhiều trứng linh kê, thêm một đống điểm tâm nữa, sau đó anh Lâm Lực cũng mang toàn bộ tài sản trong người hiến lên cho người ta. Nhưng mà đáng tiếc thì người ta còn không thèm thích anh Lâm Lực đấy ạ, nghe nói con nhóc kia đã cầm một đống đồ của anh Lâm Lực rồi, bánh cũng ăn mà trứng linh kê cũng thu toàn bộ nhưng mà một cái móng tay cũng chưa từng cho anh Lâm Lực đụng tới đấy.”
“Sau khi con kể chuyện này cho anh ba thì anh ba còn khinh thường người ta rồi mắng anh Lâm Lực là não yêu đương đấy. Lúc đó con cũng cảm thấy khá thắc mắc rồi hỏi anh ba não yêu đương là cái gì? Mẫu thân có biết anh ba nói cái gì không ạ? Anh ba con nói não yêu đương chỉ một trạng thái khi mà rối loạn nhân cách mà mất đi trạng thái của chính bản thân mình.”
“Loại trạng thái não luyến ái này xuất hiện những biểu hiện rõ ràng nhất đó chính là một khi bị dính vào tình yêu này sẽ mang toàn bộ tinh lực cũng toàn bộ tâm tư của bản thân lên tình yêu cũng toàn bộ tâm tư đặt lên người của người yêu mình. Mà thường thì những người bị dính não yêu đương này cũng mang khiến cho bản thân hy sinh gần như là toàn bộ cho đối phương, không chỉ hy sinh toàn bộ cho đối phương mà toàn bộ nhượng bộ của bản thân cũng đưa luôn toàn bộ cho đối phương. Nhiều khi những người này có khi còn bỏ qua những nhu cầu tự thân cùng cảm thụ của bản thân để thành toàn cho đối phương.”
“Những biểu hiện vô cùng đặc thù cụ thể bao gồm những tình huống như lựa chọn mắt mù không nhìn thấy sự thật, tự mình hy sinh toàn bộ cho đối phương, có một loại cảm giác giống như cuồng khống chế không rời mắt khỏi đối phương. Lúc nào cũng trong trạng thái lo được lo mắt, cả ngày chỉ đắm chìm vào tình yêu tối thượng rồi mất di chính bản thân mình.”
“Trước đó anh ba thường hay nói những kẻ bị dính vào não yêu đương này làm cho người ta biến thành một kẻ bị thiểu năng trí tuệ. Lúc đó anh ba còn nói lại với con là chú ý một chút rồi con không cần phải học theo những kẻ não yêu đương này làm gì.”
“Mẫu thân à, mẫu thân nói thử coi anh ba của con cứ tiếp tuc như vậy sẽ … sẽ không có vấn đề gì chứ? Anh ba của con cứ như vậy sẽ không bị ngu đi chứ?”
Thẩm Thanh Đường nghe vậy cũng ý vị thâm trường mà nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Tiêu một hồi sau đó thở dài cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Được rồi, được rồi. Cảm ơn con trai. Mẫu thân đã hiểu rõ ràng não yêu đương là cái gì rồi. Nhưng mà con trai à, người ta thường nói tuệ cực tất thương mà đúng không? Anh ba của con từ nhỏ đến lớn làm người thông minh như vậy nếu như anh ba của con bị ngốc đi một chút như vậy nói không chừng lại là chuyện tốt cũng nên. Được rồi, được rồi. Nếu như con không còn chuyện gì khác để nói nữa thì con có thể rời đi rồi. Con quay về đi.”
Lâm Vân Tiêu: “…”
…….
Lâm Vân Dật một đường đi trở lại phòng luyện đan, sau khi đặt chân đến phòng luyện đan thì hắn cũng mang theo một đám Huyễn linh tinh rồi ném cho Ngân Đoàn.
Thời điểm khi mà Ngân Đoàn nhìn thấy túi Huyễn linh tinh như vậy thì ánh mắt cũng sáng bừng bừng lên, Ngân Đoàn cũng không chần chờ gì nữa mà nhào thẳng tới đám Huyễn linh tinh mà ôm lấy.
Giang Nghiên Băng cũng nhìn chăm chú mà nhìn về phía Ngân Đoàn một hồi, cuối cùng thì cậu cũng nhìn thấy rõ ràng món đồ phía bên trong móng vuốt của Ngân Đoàn là cái gì.
Giang Nghiên Băng hít sâu một hơi rồi nhíu mày nói: “Cái này chính là … Huyễn linh tinh sao?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, ánh mắt của cậu cũng không sai chút nào. Trước đó Lâm gia đã đào được đấy. Nhưng mà thời gian đào được đám Huyễn linh tinh này cũng lâu quá rồi, hơn nữa trong nhà cũng không có ai cần phải sử dụng tới cho nên tôi cũng không kịp nhớ ra là trong nhà mình còn có thứ này nữa. Mới đây tôi đột nhiên nhớ ra trong nhà có thứ này nên mang đến đây cho Ngân Đoàn luôn.”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng lắc đầu rồi nhíu mày nói: “Như vậy có ổn không? Dù sao thì thứ này cũng vô cùng trân quý mà. Sao cậu lại qua loa như vậy được chứ? Trong nhà sẽ không nói gì sao?”
Lâm Vân Dật cười cười rồi lắc đầu nói: “Sao cậu lại nói là qua loa chứ? Trước đó là do tôi không nhớ đến thôi. Hiện tại nhớ đến rồi thì đây không phải là chuyện đương nhiên sao? Đúng là Huyễn linh tinh cũng có chút trân quý thật nhưng mà Ngân Đoàn lại càng trân quý hơn không phải sao? Cái này để cho Ngân Đoàn ăn cũng coi như đúng lúc mà đúng không?”
Ngân Đoàn đang ôm lấy túi Huyễn linh tinh nghe vậy cũng buôn luôn cái túi xuống rồi ngồi nghiêm trang tỏ vẻ vô cùng đồng ý mà trực tiếp gật đầu liên tục, sau đó Ngân Đoàn cũng trực tiếp xoã luôn cái đuôi lớn của mình rồi đung đẩy tỏ vẻ thích ý không thôi.
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng lắc đầu rồi thở dài một hơi mà nói: “Vân Dật, cậu cứ như vậy hoài cũng không sợ chiều hư nó hay sao hả?”
Giang Nghiên Băng thở dài một hơi rồi lắc đầu thầm nghĩ: Cách đối xử của Lâm Vân Dật với Ngân Đoàn cũng tốt quá rồi thì phải. Hàng ngày thì cung cấp một đám linh kê cho Ngân Đoàn tự mình xử lý, hàng ngày thì linh đan cũng quản đủ, hiện tại lại thêm đống Huyễn linh tinh nữa. Đối phương ra tay hào phóng như vậy với Ngân Đoàn cũng khiến cho người làm chủ giống như cậu cũng phải thổn thức không thôi mà. Mức độ xa xỉ như vậy thật sự là … cậu còn cảm thấy ghen tị nữa.
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi lắc đầu nói: “Cậu đừng có nói xấu Ngân Đoàn như vậy chứ. Ngân Đoàn của chúng ta vô cùng hiểu chuyện đấy cậu có hiểu không hả? Làm sao mà Ngân Đoàn có thể bị chiều hư được chứ hả?”
Lúc này thì Ngân Đoàn cũng bắt đầu chạy bốn phía xung quanh Lâm Vân Dật một hồi, sau đó Ngân Đoàn cũng pi pi lên hai tiếng rồi tỏ vẻ vô cùng vui vẻ.
Lâm Vân Dật cũng cúi người xuống rồi ôm lấy Ngân Đoàn vào trong lồng ngực rồi vuốt ve một hồi, mà một người một con Ngân Hồ cũng tỏ vẻ thân mật vô cùng.
Ngân Đoàn cũng nhanh chóng ôm lấy một cục Huyễn linh tinh lên rồi bắt đầu luyện hoá một đường, sau khi luyện hoá xong viên Huyễn linh tinh này xong thì khí tức ở trên người Ngân Đoàn cũng được đánh ập đến rồi tràn đầy lên không ít. Mà lúc này thì lông tóc ở trên người Ngân Đoàn cũng được tràn đầy hơn trước không ít. Đám lông trên người cũng xù xù rồi bông xù nhìn xinh xắn đáng yêu hơn hẳn.
Lâm Vân Dật cũng híp mắt mà nhìn chằm chằm về phía Ngân Đoàn một hồi dưới đáy mắt cũng ánh lên từng luồng lưu quang. Nhớ bên trong nguyên tác cũng có môt tả một vài tình tiết về con Cửu Vĩ Ngân Hồ, nghe nói thời kỳ ấu niên của Ngân Đoàn thường niên bị đói ăn cũng không có đủ linh vật để tiến bổ cho nên bản thân cũng bị suy dinh dưỡng, đương nhiên thì suy dinh dưỡng từ thuở ấu niên cũng tạo thành những ảnh hưởng không nhỏ trong thời kỳ trưởng thành của con Cửu Vĩ Ngân Hồ. Nhưng mà hiện tại đã hoàn toàn khác với những tiến trình trong nguyên tác rồi, hiện tại Ngân Đoàn đã được tiến bổ rồi cũng hy vọng là sau này Ngân Đoàn sẽ có tương lai càng lúc càng rộng lớn hơn nữa.
End chap 69
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo