Phần 66 – Thanh Miêu Hoả
------o66o------
Sau khi tạm biệt Từ Niệm Như rồi rời khỏi động phủ của Từ Niệm Như thì Lâm Vân Võ cũng chạy đi tìm vị sư tỷ Liễu Ngọc luôn.
Một khoảng thời gian trước đó thì Lâm Vân Võ cũng thiếu Liễu Ngọc không ít đan dược, hơn nữa Lâm Vân Võ cũng thiếu một đoạn thời gian luôn rồi.
Tuy rằng lúc đó Liễu Ngọc cũng từng nói với hắn rằng không cần phải sốt ruột quá làm gì đâu, nhưng mà hắn vẫn luôn bị treo một đám đan dược trên đầu cũng treo luôn một luôn một cuốn đan thư trên đầu cho nên hắn cứ cảm thấy bứt rứt không được yên tâm về chuyện này cho lắm. Chuyện còn đặc biệt hơn nữa thì hiện tại Từ Niệm Như đang như hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm về phía đám Tuệ linh đan kia.
Sau khi Liễu Ngọc bắt được đám đan dược đã thiếu cũng nhanh chóng thu luôn đám đan dược mới này rồi cười cười nói: “Lâm sư đệ, bổn sư tỷ quả nhiên là nhìn không sai đấy nhỉ? Lâm sư đệ quả nhiên không phụ lòng kỳ vọng của bổn sư tỷ đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi chắp tay lại nói: “Không có, không có. Sư tỷ cũng quá khen rồi.”
Liễu Ngọc nghe vậy cũng híp mắt rồi cười cười nói: “Lâm sư đệ, không biết đệ đã bán bao nhiêu Tuệ linh đan cho Từ sư muội vậy hả?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười gượng một chút rồi lắc đầu nói: “Không có, hoàn toàn không có. Đệ chỉ bán cho Từ sư tỷ không bao nhiêu đan dược.”
Liễu Ngọc nghe vậy cũng híp mắt rồi cười cười nói: “Thôi được rồi Lâm sư đệ, sư đệ đã nói là bán ra không bao nhiêu đan dược cứ coi như là bán không được bao nhiêu đi. Lâm sư đệ, ngoại trừ loại đan dược Tuệ linh đan này ra chắc chắn là Lâm sư đệ cũng có không ít loại đan dược khác nữa mà đúng không? Bổn sư tỷ đây còn nghe nói trước đó Lâm sư đệ cũng bán ra ngoài không ít loại đan dược khác nữa đúng không?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gãi đầu rồi cười cười nói: “Liễu sư tỷ, số đan dược mà đệ bán ra ngoài cũng chỉ là một vài loại đan dược vô cùng bình thường mà thôi. Cấp bậc của loại đan dược này cũng khá thấp, chỉ sợ là số đan dược này hoàn toàn không thể lọt vào mắt của Liễu sư tỷ đâu.”
Liễu Ngọc nghe vậy cũng thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Nào có. Lâm sư đệ, sư đệ nói như vậy cũng lo lắng nhiều quá rồi. Toàn bộ số đan dược mà sư đệ bán ra ngoài đều là những loại đan dược tinh phẩm chất lượng vô cùng cao. Bổn sư tỷ nào dám coi thường đan dược mà Lâm sư đệ bán ra chứ? Huống chi, hiện tại bổn sư tỷ cũng đang cần phải bổ sung thêm một vài loại đan dược bình thường.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng nhanh chóng mang theo một đám đan dược ra ngoài rồi gật đầu nói: “Liễu sư tỷ, không lẽ sư tỷ đang nói đến cái này sao?”
Liễu Ngọc ngẩng đầu rồi cười cười sau đó nhướn mày nói: “Lâm sư đệ cứ yên tâm đi. Từ sư muội ra cái giá gì thì bổn sư tỷ đây cũng ra cái giá y chang như vậy. Không khác gì cả.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu mà nói: “Liễu sư tỷ, sư tỷ ra tay như vậy cũng thật là sảng khoái quá rồi.”
Lâm Vân Võ lại cùng trò chuyện với Liễu Ngọc một hồi, rất nhanh sau đó thì hai bên cũng đạt thành một bút sinh ý lên đến 5.000 linh thạch.
Sau khi giao dịch hoàn thành rồi thì Lâm Vân Võ cũng cáo từ chào Liễu Ngọc rời đi luôn.
Ngay thời điểm khi mà Lâm Vân Võ rời khỏi động phủ của Liễu Ngọc thì hắn cũng đụng độ phải Giang Việt Nhiễm từ đằng xa bước lại.
Giang Việt Nhiễm ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Vân Võ rồi cười cười nói: “Thật trùng hợp quá rồi. Không nghĩ tới lại đụng độ Lâm sư huynh ở chỗ này.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười gượng một chút rồi gật đầu nói: “Đúng vậy. Thật không ngờ là mọi chuyện lại trùng hợp như vậy.”
Giang Việt Nhiễm cười cười rồi nhướn mày nói: “Lâm sư huynh … sư huynh vừa mới từ chỗ của Liễu sư tỷ đi ra ngoài sao?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”
Giang Việt Nhiễm tiếp tục cười cười rồi nhướn mày nói: “Lâm sư huynh, dường như sư huynh cũng có mối quan hệ không tồi với hai vị sư tỷ à nha.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cười nói: “Cùng là đồng môn cả cho nên … chuyện này cũng bình thường mà đúng không?”
Quan hệ không tồi sao? Đương nhiên là quan hệ không tồi rồi. Cho dù là vụ sư tỷ Từ Niệm Như kia hay là cả vị sư tỷ Liễu Ngọc kia đi chăng nữa thì hai người đó cũng không dễ chọc, mà hai người bọn họ cũng được coi như hai người khách hàng không tồi. Hai người này ra tay cũng vô cùng hào phóng, đương nhiên hắn là người vận chuyển cho nên hắn cũng cần phải đối phó cho tốt.
Giang Việt Nhiễm nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Lâm sư huynh, hình như Lâm sư huynh rất được hoan nghênh đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy thì thở dài một hơi cũng cười cười rồi lắc đầu mà nói: “Làm sao có thể như vậy được chứ? Giang sư muội nói đùa quá rồi. Bổn sư huynh làm sao có thể hoan nghênh bằng Giang sư muội được chứ? Giang sư muội, nếu như sư muội không có chuyện gì thì bổn sư huynh cũng cao từ đi trước vậy. Giang sư muội cứ tiếp tục việc của mình đi.”
Giang Việt Nhiễm nghe vậy cũng có chút miễn cưỡng mà cười cười rồi gật đầu nói: “Vâng ạ. Vậy thì sư huynh đi thong thả.”
Giang Việt Nhiễm nhíu mày nhìn theo bóng dáng của Lâm Vân Võ vừa mới rời đi như vậy thì trong lòng cũng cảm thấy có chút khó chịu không thôi.
Cũng không biết lý do tại sao nhưng mà Giang Việt Nhiễm cũng có một loại trực giác tình cảnh khắp nơi khắp chốn của cô không thuận như hiện tại dường như cũng có quan hệ không nhỏ cùng với Lâm Vân Võ. Chuyện này chắc chắn là có mối quan hệ gì đó với Lâm Vân Võ.
……
Ngay sau khi bắt được cuốn Thanh hỏa đan kinh thì Lâm Vân Võ cũng không chần chờ gì nữa mà liên hệ luôn với Lâm Vân Dật.
Lâm Vân Dật cầm lấy cuốn điển tịch lật một lượt rồi xem xét một lượt cũng vô cùng kinh ngạc mà nói: “Anh hai, đây chính là Thanh hỏa đan kinh sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu cũng có chút vui vẻ mà cười cười nói: “Đúng vậy. Đúng là Thanh hoả đan kinh. Em ba, có hữu dụng không?”
Lâm Vân Dật cũng đè nén tâm tình còn đang kích động xuống rồi cười cười gật đầu nói: “Hữu dụng, đương nhiên là hữu dụng rồi.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cừoi rồi gật đầu nói: “Hữu dụng là được rồi. Có thể hữu dụng như vậy cũng được rồi.”
Lâm Vân Võ như nhớ đến vấn đề gì đó rồi gật đầu cười cười nói: “À đúng rồi em ba, đây là số tiền đặt cọc của sư tỷ Liễu Ngọc vừa mời đưa cho anh đấy, sư tỷ Liễu Ngọc nhờ anh chuyển lời lại cho em là lần sau có thể mang thêm một chút Thú linh đan sang cho sư tỷ là được.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cừoi cười nói: “Vâng ạ, em đã biết rồi ạ.”
Lâm Viễn Kiều đang đứng ở bên cạnh nhìn một màn này mà trong lòng cũng có chút phức tạp không thôi nhưng mà ngoài mặt thì hắn vẫn luôn giữ một vẻ trấn định không một gợn sóng nào mà nhìn chằm chằm về phía thằng con trai thứ ba này của hắn. Thằng nhóc này đúng thật là … đây chính là 5.000 linh thạch đấy. Cái này chính là 5.000 linh thạch đấy. Có 5.000 linh thạch ngay trước mặt thôi nhưng mà thái độ của thằng nhóc này sao cứ bình thản như vậy chứ? Thái độ của thằng nhóc này hoàn toàn không để con số này vào mắt rồi thì phải.
Nhìn thấy Lâm Vân Dật lại tiếp tục chăm chú nhìn vào quyển đan thư này thì đương nhiên là Lâm Vân Tiêu cũng ngẩng đầu mà nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ với ánh mắt cũng có chút trông chờ không thôi.
Lâm Vân Võ bị nhìn chằm chằm như vậy mà trong lòng cũng có chút lúng túng sau đó thở dài một hơi nói: “Em tư, anh thật sự xin lỗi em. Công pháp Trúc Cơ kỳ hệ Hoả anh … anh thật sự cũng chưa thể đoạt tới tay được. Nhưng mà em yên tâm đi, chờ anh thêm một thời gian nữa thì anh hai nhất định sẽ tận lực tìm đường để tìm giúp đỡ em tìm kiếm công pháp.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng có chút mất mát nhưng mà lắc đầu rồi ngẩng cao đầu rồi cười cười nói: “Không quan hệ, chuyện này hoàn toàn không sao đâu anh hai. Cho dù em có muốn tu luyện công pháp Trúc Cơ kỳ hệ Hoả đi chăng nữa thì em cũng cần phải tu luyện đến cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 9 nữa. Mà em có muốn tiến giai lên cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng 9 cũng không biết phải tu luyện đến ngày tháng năm nào nữa đâu, cho nên hiện tại em cũng không cần phải vội vàng trong lúc nhất thời làm gì. Hiện tại anh hai cũng không cần phải phí tâm tư vào em làm gì đây ạ, chuyện quan trọng trước mắt của chúng ta hiện tại chính là trợ giúp cho phụ thân tiến giai lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ trước cái đã. Nếu như phụ thân có thể tiến giai thành công lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ thì chúng ta cũng có thể làm thêm nhiều chuyện không thể làm được đấy ạ.”
Lâm Vân Dật nghe vậy mà trong lòng cũng nhịn không được phải lau mắt mà nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Tiêu rồi thầm nghĩ: Thằng em trai út này của hắn tuy rằng miệng mồm hay đâm chọt người khác thật đấy, lúc nói chuyện cũng không nể mặt ai thật đấy, nhưng mà con mắt nhìn đại cục của thằng em trai này cũng không tồi đâu nha. Ánh mắt cũng không tệ một chút nào.
Nhưng mà bản thân Lâm Vân Võ cũng có chút bất đắc dĩ không thôi. Kỳ thật thì giá trị của hai cuốn đan thuật điển tịch này cũng không thấp một chút nào, giá trị của hai cuốn điển tịch này có khi còn ngang ngửa luôn với công pháp Trúc Cơ kỳ hệ Hoả ấy chứ.
Nhìn trên một góc độ nào đó mà nói thì hai cuốn điển tịch này cũng khá hiếm, nhiều khi hai cuốn điển tịch đan thuật này còn hiếm hơn nhiều so với công pháp Trúc Cơ kỳ hệ Hoả ấy. Những người biết rõ về giá trị của hai cuốn điển tịch này mà biết trong tay hắn có cầm hai cuốn điển tịch này chắc chắn là hắn cũng không an toàn mà rời đi một cách dễ dàng như vậy đâu.
Thay vì nói hắn đã thu thập được hai cuốn điển tịch này tới tay thì chính xác hơn phải là hai vị sư tỷ kia đã nhìn trúng vị đan sư đứng đằng sau lưng hắn có tiền đồ vô lượng, hơn nữa hắn đang thu thập điển tịch đan thuật cho nên hai vị sư tỷ này cũng tung cành ô liu ra để thông qua hắn làm quen với vị đan sư đứng đằng sau hắn mới đúng. Hắn chẳng qua cũng chỉ là chân chạy vặt mà thôi.
Nói thật là với nănh lực hiện tại của chính bản thân hắn như vậy thì trên căn bản là hắn hoàn toàn vô duyên với những loại đan thư cao cấp như vậy.
Hiện tại em trai hắn đã thể hiện thiên phú vô cùng cao trong đan thuật rồi, từ những loại đan dược mà hắn mang đến tông môn tiêu thụ cũng thể hiện rõ thiên phú của em trai hắn rồi. Không phải hai vị sư tỷ kia cho hắn mặt mũi, mà cũng không phải không cho hắn mặt mũi, hai vị sư tỷ kia biết người đứng đằng sau lưng hắn là một vị đan sư có tài năng cho nên bọn họ cũng thông qua hắn muốn giao lưu với vị đan sư kia mà thôi. Vậy nên hắn chính là công cụ hình người nên thái độ của hai vị kia với hắn cũng tốt hơn một chút.
Lâm Vân Tiêu cười cười cũng có chút hứng thú mà nói: “Anh hai, cuốn đan thư này là từ đâu đến vậy ạ? Cuốn đan thư này cũng là do vị sư tỷ Liễu Ngọc của anh hai mang tới luôn sao?”
Lâm Vân Võ lắc đầu cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Không phải, lần này thì không phải. Cuốn đan thư này là do Từ sư tỷ đưa cho anh.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy thì hai tròng mắt cũng tỏa ra ánh sáng lấp lánh rồi cười cười nói: “Anh hai, không ngờ đấy nha, thật không ngờ đấy nha. Không ngờ là anh cùng với mấy vị sư tỷ trong tông môn lại giao hảo với nhau tốt như vậy đấy nha. Nhưng mà anh hai, anh thử nói coi, hai vị sư tỷ Liễu Ngọc cùng với vị Từ sư tỷ này thì anh thích người nào hơn ạ?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng nhanh tay gõ cái bốp vào đầu Lâm Vân Tiêu rồi tức giận nói: “Thằng nhóc tiểu quỷ này nghĩ nhiều quá.”
Phía bên trong cuốn Thanh hỏa đan kinh này có ghi chép lại không ít những loại đan phương thường thấy trên thị trường, đại đa số những loại đan dược được ghi chép trong này đều là những loại đan dược vô cùng phổ thông không có gì quá đặc biệt. Một cuốn đan thư như vậy chắc hẳn là bất kỳ một thế lực đan đạo nào ở Tu chân giới này cũng có mới đúng.
Tuy rằng cuốn Thanh hoả đan kinh này chỉ là một quyền đan thư nhập môn đan đạo mà thôi, nhưng mà đại đa số những thế lực đan đạo ở Tu chân giới này thường vô cùng quý trọng cái cán chổi cùn của mình, nếu không phải người cùng tộc thì bọn họ cũng khó lòng mà truyền ra ngoài được. Cho nên những tán tu bên ngoài mà muốn sử hữu được một cuốn đan thư như thế này cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mà từ trước đến nay Lâm gia bọn họ cũng không có đan sư, Lâm gia bọn họ căn rễ không được sâu cũng chỉ là một gia tộc vô cùng nhỏ cho nên truyền thừa đan thuật của Lâm gia cũng vô cùng khan hiếm, cho nên Lâm gia bọn họ cũng chỉ có thể đi từng bước rồi chậm rãi tích luỹ dần dần bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất.
Mà hiện tại Lâm Vân Võ còn có một tu nhị đại như Từ Niệm Như đứng đằng sau lưng hỗ trợ như vậy xác thật là bọn họ cũng bớt được chút thời gian do đi đường vòng đấy.
Lâm Vân Dật cầm lấy cuốn đan thư Thanh hỏa đan kinh trong tay cũng phải hít sâu một hơi mà tâm tình cũng có chút kích động không thôi.
Kỳ thật thì nội dung bên trong cuốn Thanh hoả đan kinh này đối với Lâm Vân Dật cũng rất quý giá, trong cuốn đan kinh này cũng có không ít đan phương hắn chưa từng tiếp xúc qua lần nào cả. Đương nhiên, hắn chưa từng tiếp xúc qua thì nguyên nhân cũng là do truyền thừa trong tay hắn quá ít mà thôi, lần này có được cuốn điển tịch này tới tay thì đan thuật của hắn chắc chắn cũng có thể tinh tiến lên không ít.
Lâm Vân Dật cầm cuốn đan thư trong tay mà trong lòng cũng thầm cảm thán một phen, lần này đi ra ngoài một chút thôi mà thu hoạch của hắn cũng không tồi, vận khí của hắn thật sự là tốt quá rồi. Vừa mới ra ngoài một chút thôi mà hắn đã thu hoạch được hai cuốn đan thư luôn rồi, mà một trong hai cuốn đan thư này còn có một cuốn đan thư này còn có cả Thanh hoả đan kinh nữa.
Lâm Vân Dật kích động mà quan sát cuốn Thanh hỏa đan kinh trong tay một phen mà sắc mặt cũng khác thường nói: “Anh hai, đây là bản chính sao?”
Lâm Vân Võ lắc đầu cũng có chút mờ mịt mà nói: “Anh cũng không biết. Em nhìn thử coi, cái này là bản chính sao? Trước đó anh còn nghĩ đây chỉ là bản dập thôi chứ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng tiến hành kiểm tra cẩn thận một chút rồi gật đầu nói: “Đúng vậy rồi anh hai, cuốn này là bản chính.”
Lâm Viễn Kiều híp mắt nhìn chằm chằm vào dáng vẻ có mười phần trịnh trọng như vậy của Lâm Vân Dật mà lâm vào trầm tư không thôi.
……
Từ Niệm Như tiến vào bên trong phòng luyện khí thì cô lại nhìn thấy hình ảnh Lâm Vân Võ còn đang thu gom đồ vật trong phòng.
Từ Niệm Như híp mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Võ một chút rồi cười cười nói: “Lâm sư đệ, đệ đang làm gì vậy hả? Đệ đang chuẩn bị luyện khí sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”
Từ Niệm Như nhìn bốn phía xung quanh một chút rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ sau đó nhướn mày nói: “Lâm sư đệ, đây là tài liệu luyện khí của đệ sao?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy.”
Từ Niệm Như híp mắt rồi chỉ về một loại tài liệu trên bàn rồi cười cười nói: “Lâm sư đệ, đệ có biết đây là loại tài liệu nào không?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi tỏ vẻ vô cùng tự tin mà nói: “Từ sư tỷ, đây chính là Hắc thiết mà. À mà đúng rồi, hình như loại Hắc thiết này cũng không giống với mấy loại Hắc thiết bình thường cho lắm thì phải. Đệ thấy loại Hắc thiết này hơi bị nặng.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi nói: “Lâm sư đệ, đây không phải là Hắc thiết, đây chính là Hắc vân thiết.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng giật mình một chút rồi nhíu mày nói: “Hắc vân thiết sao? Không phải là Hắc thiết thật sao? Thảo nào.”
Từ Niệm Như gật đầu rồi thở dài một hơi nói: “Đúng vậy. Chắc đệ cũng biết loại Hắc vân thiết này là một loại tài liệu luyện khí vô cùng hiếm rồi đúng không? Lâm sư đệ à, đệ thật đúng là đại tài khí thô mà, tài sản trên người đệ còn nhiều hơn bổn sư tỷ này đấy.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút ngượng ngùng rồi gãi đầu nói: “Nhưng mà … đệ cũng sử dụng gần hết luôn rồi. Nếu như biết loại tài liệu này chính là Hắc vân thiết thì trước khi sử dụng đệ đã sử dụng cẩn thận hơn một chút rồi. Thật đáng tiếc mà.”
Trước đó Lâm Vân Võ vẫn luôn ăn dầm nằm dề ở phía trong Phế Khí Đường, suốt mấy năm liền hắn vẫn luôn ở Phế khí đường để nhặt nhạnh tài liệu luyện khí rồi kiếm tài liệu cho Khuyết Nguyệt ăn. Mà nhớ trước đó bên trong Phế Khí Đường còn có một cái cửa bằng sắt, nhìn cánh cửa bằng sắt này cũng có chút tơi tả cũng không còn nguyên vẹn nữa.
Thời điểm khi mà Khuyết Nguyệt nhìn thấy cánh cửa sắt này thì Khuyết Nguyệt còn cảm thấy vô cùng hứng thú, suốt một khoảng thời gian thì Khuyết Nguyệt vẫn luôn gặm cánh cửa này không ngừng nghỉ, cỡ chừng một tháng ròng rã sau đó thì cuối cùng Khuyết Nguyệt cũng gặm sạch sẽ được cánh cửa kia.
Mà khối Hắc thiết trong tay hắn chính là khối Hắc thiết Khuyết Nguyệt đã nhả ra sau khi gặm sạch sẽ xong cánh cửa bằng sắt đó.
Lâm Vân Võ rũ mắt lại rồi thở dài một hơi thầm nghĩ: Hắn thật sự cũng sơ suất quá rồi mà, thật sự là quá sơ suất rồi. Trước đó hắn cũng không thể nhận ra được chủng loại thật sự của Khuyết Nguyệt khiến cho Khuyết Nguyệt biến thành một con linh sủng suy dinh dưỡng, sau đó thì hắn lại nhận sai chủng loại của tài liệu luyện khí nữa. Kiến thức quả nhiên là vô cùng quan trọng mà, không có kiến thức một chút thôi một khi không cẩn thận thì hắn cũng bị lòi cái cái dốt ra mà. Thật sự là quá sơ suất quá rồi.
Từ Niệm Như lắc đầu thở dài một hơi bắt đầu lấy một cuốn sách ra rồi cười cười nói: “Lâm sư đệ, đây chính là … cho đệ.”
Lâm Vân Võ cười cười rồi cầm cuốn sách lên nhìn một chút cũng có chút bất ngờ mà nói: “Linh tài bách khoa toàn thư sao?”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Lâm sư đệ à, sư đệ nên đọc nhiều một chút, đọc cho kỹ càng một chút. Lâm sư đệ, lần sau đệ đừng có mù như vậy nữa.”
Lâm Vân Võ nghe vậy mà sắc mặt cũng có chút cổ quái mà cười cười nói: “Từ sư tỷ, đây là … của sư tỷ sao? Phía bên trên cuốn bách khoa này có bút ký của sư tỷ này.”
Từ Niệm Như nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Lâm sư đệ, sư đệ quản nhiều như vậy làm cái gì chứ hả? Sao? Không được sao?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng có chút xấu hổ mà lắc đầu nói: “Không có, hoàn toàn không có. Là đệ nói nhiều rồi ạ. Xin sư tỷ thứ lỗi.”
Lâm Vân Võ nói xong cũng cúi đầu xuống rồi lâm vào trầm tư như đang suy tư về vấn đề gì đó.
Nghe nói trưởng lão Từ Thanh của Ngự Thú Tông này cũng chỉ là tu sĩ xuất thân từ một tiểu gia tộc không đáng nhắc đến, phía bên trong gia tộc cũng không có bao nhiêu điển tịch tu luyện cả, tổng số điển tịch tu luyện coi như có thể đếm trên đầu ngón tay. Thế cho nên sau này khi Từ trưởng lão xuất sư rồi bắt đầu thành danh thì Từ trưởng lão bắt đầu có thói quen thu thập đủ các loại điển tịch về, bất kỳ điển tịch nào cũng thu, chủng loại nào cũng thu, cái này coi như bù đắp cho những thiếu sót trong quá khứ.
Có người nói tổng số điển tịch tu luyện hiện tại Từ trưởng lão đang cất chứa có khi còn bằng một nửa cái Tàng Thư Các của Ngự Thú Tông luôn rồi, nhưng mà Từ trưởng lão còn chưa dừng sưu tầm mà sẵn sàng mua sắm tiếp đủ thứ loại điển tịch khác nữa.
Nghe nói có không ít đệ tử cũng như trưởng lão ở Ngự Thú Tông này cũng có lòng muốn tiến tới gặp Từ trưởng lão với mục đích hỏi mượn điển tịch về tham khảo, nhưng mà bọn họ thường chỉ nhận lấy kết cục thảm bại mà quay trở về thôi.
Trong chuyện hỏi mượn điển tịch này, nếu so sánh với Từ trường lão thì hình như vị sư tỷ Từ Niệm Như này khá dễ nói chuyện thì phải. Người khác có thể bị Từ trưởng lão từ chối thẳng mặt luôn nhưng mà vị sư tỷ này lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Dường như mối quan hệ của Tạ Lệnh Hoài cùng với Từ Niệm Như cũng không tồi, nghe nói trước đó vị sư huynh Tạ Lệnh Hoài này còn mượn được không ít sách cổ cũng có không ít sách quý nữa.
Mà hiện tại Lâm Vân Võ lại đột nhiên phát hiện ra một chuyện, hình như hắn đang được hưởng một chút đãi ngộ giống như Tạ Lệnh Hoài rồi thì phải, không phải trước đó vị sư tỷ này đã đưa cho hắn một cuốn đan kinh rồi sao? Hiện tại vị sư tỷ này còn đưa thêm cho hắn một cuốn Linh tài bách khoa toàn thư nữa này. Cái này chính là một loại tài nguyên tu luyện vô cùng tốt đấy.
…….
Một nhà Lâm gia cũng bắt đầu di chuyển bốn phía chung quanh địa giới của Ngự Thú Tông một vòng, sau khi đi dạo một vòng rồi bắt đầu di chuyển khắp bốn phía xung quanh một hồi rồi mua một lượng lớn linh thảo. Đương nhiên thì mấy người bọn họ cũng phân tán nhau ra mà mua một đám linh thảo chứ làm sao mà mua cùng một chỗ được. Sau khi mua sắm một đường rồi thì mấy người nhà Lâm gia cũng quay trở về Lâm gia.
Đoàn người Lâm Vân Dật đi nhanh về sớm, không phải là bọn họ sợ hãi nhưng mà tránh phiền phức cho nên bọn họ cũng nhanh nhanh chóng chóng mà quay về Lâm gia luôn cho nên mấy người bọn họ cũng không biết rằng sau khi Lâm Vân Võ quay về tông môn lại bán ra thêm một đợt Tuệ linh đan nữa, mà đám Tuệ linh đan này vừa mới xuất hiện thì Ngự Thú Tông bắt đầu nhấc lên một màn tranh đua muốn mua một đợt đan dược mới.
Trước kia cũng có một đệ tử nào đó ăn Tuệ linh đan lại lâm vào trạng thái ngộ đạo, mà sau khi ngộ đạo thì vị đệ tử này thì vị này cũng thu hoạch được không ít thành tựu. Sau đợt Tuệ linh đan đầu tiên được bày bán ra thị trường thì đại đa số những đệ tử của tông môn bắt đầu khát cầu loại đan dược này. Cho nên đợt Tuệ linh đan thứ hai này xuất hiện thì thị trường cũng râm ran không thôi.
Dù sao thì loại đan dược Tuệ linh đan này có thể sử dụng lặp đi lặp lại rất nhiều lần, cũng có không ít những đệ tử từng ăn qua loại đan dược này rồi thì những vị đệ tử này lại cảm thấy vô cùng si mê đối với loại đan dược này.
Mà sau khi Giang Việt Nhiễm nghe được tin tức loại đan dược Tuệ linh đan này lại tiếp tục được bày bán ra thị trường thì bản thân cô cũng cảm thấy bực mình không thôi.
Trước đó cô cũng phải bỏ một khoảng thời gian rất lâu cũng bỏ không ít tinh lực vào thì cuối cùng cô cũng luyện chế thành công loại đan dược Tuệ linh đan này. Nguyên bản thì cô còn đang nghĩ rằng cô có thể sử dụng loại đan dược Tuệ linh đan này này danh dương ở bên trong tông môn. Sau khi luyện chế thành công loại đan dược này thì cô cũng muốn mang đi bán ra ngoài, ai mà ngờ được là kết quả lại biến thành một kết quả không mong muốn như vậy đấy.
Hiện tại thì mỗi một lần Giang Việt Nhiễm nghe đến loại Tuệ linh đan này thôi thì trong thâm tâm của cô cũng có một cảm giác khí chịu không thôi.
Thật vất vả lắm, thật khó khăn lắm thì toàn bộ số đan dược trong tay Từ Niệm Như cũng bị càn quét sạch sẽ, khó khăn lắm thì chuyện của Tuệ linh đan này lắng xuống, hiện tại khó khăn lắm thì cô cũng tĩnh lặng được một chút. Mọi chuyện vừa mới kịp lắng xuống mà Giang Việt Nhiễm còn chưa kịp thở phào một hơi nhẹ nhõm thì Tuệ linh đan trong người đối phương lại được bổ sung thành công rồi.
Hiện tại Giang Việt Nhiễm cũng cảm thấy hối hận không thôi, cô chỉ hận là bản thân cô chưa từng bỏ thời gian ra để nghiên cứu rồi luyện chế loại Tuệ linh đan này làm gì cả, nếu cô chưa từng luyên chế ra loại Tuệ linh đan này thì những đệ tử trong tông môn cũng không cần phải mua Tuệ linh đan từ trong tay cô, mà cô không luyện chế thành công loại Tuệ linh đan thì những đệ tử khác cũng không mang đan dược mà cô luyện chế ra so sánh với loại đan dược Tuệ linh đan do Từ Niệm Như bán ra ngoài. Hiện tại mỗi một lần nghe thấy Từ Niệm Như rồi loại đan dược Tuệ linh đan này thì cô cũng giận đến nghiến răng.
…….
Lâm gia.
Sau khi Lâm Vân Dật quay trở về Lâm gia thì hắn cũng đóng cửa lại không chần chờ gì nữa mà bắt đầu tiến hành nghiên cứu Thanh hoả đan kinh luôn.
Lâm Viễn Kiều nhíu mày nhìn chằm chằm về phía Lâm Vân Dật rồi nói: “Con trai, không lẽ cuốn Thanh hỏa đan kinh này có vấn đề gì sao?”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi cười cười nói: “Vâng, có lẽ là có.”
Lâm Vân Dật vẫn chuyên chú tiến hành nghiên cứu thêm cuốn điển tịch thêm một hồi lâu nữa, sau khi lật từng trang sách, sờ lần lượt từng trang sách một lượt, xem xét độ dày của từng trang sách một lần thì cuối cùng hắn cũng phát hiện ra được cuốn sách này có một trang bị dính lại với nhau nhìn dày dặn hơn hẳn so với những trang bình thường. Sau khi cẩn thận tách từng trang ra thì hắn phát hiện ra được phía bên trong trang sách này còn cất giấu một tấm bản đồ nữa.
Lâm Viễn Kiều nhìn chằm chằm về phía tấm bản đồ trước mặt cũng có chút hứng phấn mà nói: “Con trai, đây là cái gì vậy?”
Lâm Vân Dật cầm tấm bản đồ lên xem xét một lượt sau đó nhướn mày cũng có chút hưng phấn mày mà cười cười nói: “Quả nhiên.”
Lâm Viễn Kiều nhìn về phía tấm bản đồ cũng không chắc chắn cho lắm mà nhíu mày nói: “Đây chính là bản đồ của mồi lửa sao?”
Lâm Vân Dật vẫn nhìn chằm chằm vào tấm bản đồ rồi cười cười nói: “Vâng ạ. Nếu con nhìn không sau thì đây là bản đồ của Thanh Miêu Hỏa.”
Thanh Miêu Hỏa này là một loại địa hỏa, mà uy lực của loại Thanh Miêu Hỏa này trong các loại địa hoả bình thường khác cũng không được tính là quá cao. Được cái ngọn lửa này lại có thuộc tính hoả nhưng tương đối ôn hoà hơn các loại địa hoả khác, mà đối với các luyện đan sư mà nói thì loại địa hoả có tính chất ôn hoà dịu nhẹ như này lại cực kỳ thích hợp.
Nếu hắn nhớ không lầm thì phía bên trong nguyên tác thì nữ chính cũng có cơ duyên nào đó mà tìm được ngọn Thanh Miêu Hỏa này rồi tiến hành luyện hoá ngọn địa hoả này luôn. Đương nhiên thì nữ chính là luyện đan sư cho nên ngọn địa hoả này cũng trợ giúp không ít cho nữ chính đấy.
Bên trong cuốn tiểu thuyết đó cũng có viết một tình tiết đó là nữ chính đã tìm được một con đường tìm kiếm Thanh Miêu Hỏa từ bên trong cuốn điển tịch Thanh hỏa đan kinh.
Mà thời điểm khi đọc được tình tiết này bên trông cuốn tiểu thuyết thì hắn cũng thấy bình thường cũng không suy nghĩ gì quá sâu, lúc đó hắn còn nghĩ rằng nữ chính đã tìm được cuốn điển tịch Thanh hoả đan kinh phía bên trong Tàng Thư Các của tông nôn này nọ, sau đó thì nữ chính cũng tìm được chỉ dẫn để đi đoạt cơ duyên. Ai mà ngờ được là trên tay Từ Niệm Như lại có một cuốn nguyên bản như thế này đâu cơ chứ? Hoá ra cuốn điển tịch đó hoàn toàn không ở trong Tàng Thư Các mà là vật sở hữu của Từ Niệm Như.
Hiện tại thì Lâm Vân Dật cũng đang cảm thấy vô cùng hoài nghi một chuyện, tấm bản đồ của Thanh Miêu Hỏa đang ở chỗ này, nói như vậy thì chỉ dẫn đi tìm Thanh Miêu Hỏa chính là tấm bản đồ này, cho nên cuốn điển tịch Thanh hoả đan kinh đã trợ giúp cho nữ chính tìm được chỉ dẫn chính là cuốn Thanh hoả đan kinh nguyên bản nằm trong tay Từ Niệm Như sao?
Nếu quả thực đúng là như vậy thì hắn cũng hiểu được nguyên nhân tại sao mà Từ Niệm Như lại không vừa mắt Giang Việt Nhiễm đến như vậy rồi.
Nam chính của cuốn tiểu thuyết chinh là Tạ Hoài Lệnh, mà Từ Niệm Như lại chính là nữ phản diện, nữ phản diện tại sao biến thành nữ phản diện, nguyên nhân chính vì nữ phản diện thường sẽ nhất kiến chung tình với nam chính. Cho nên, Từ Niệm Như có lẽ là sở hữu cuốn Thanh hoả đan kinh này, sau đó Tự Niệm Như đã mang cuốn điển tịch này tặng cho nam chính Tạ Hoài Lệnh, mà nam chính Tạ Hoài Lệnh sau khi nhận được cuốn điển tịch này lại dâng lên cho Giang Việt Nhiễm, rồi mọi chuyện cứ theo kế hoạch mà tới thôi, Giang Việt Nhiễm tìm được huyền cơ phía bên trong cuốn điển tịch rồi tiện thể mà thu hoạch luôn cái phần cơ duyên vô cùng tốt này luôn.
Mà nghĩ đến chuyện này thôi thì chính bản thân Lâm Vân DẬt cũng nhịn không được mà cảm thấy nghẹn khuất dùm luôn cho Từ Niệm Như luôn rồi.
Vốn dĩ cuốn điển tịch đó là đồ của mình, vốn dĩ bản đồ cũng là của mình mà cơ duyên cũng là của mình luôn. Từ Niệm Như mang đồ quý đi tặng cho người trong lòng, ai mà ngờ được là ngay sau đó đồ của mình lại bị người trong lòng mang thẳng cho tình địch của mình. Rồi tình địch của mình lại mượn luôn cơ hội này mà đoạt luôn được một đại cơ duyên nữa. Cái này … thật sự là khó chịu vô cùng.
Lâm Vân Dật nghĩ đến chuyện này mà trong lòng cũng thầm lắc đầu thở dài một hơi ngao ngán không thôi. Bị sỉ nhục, bị nhục nhã, bị ê chề như vậy cũng khó trách Từ Niệm Như nổi điên lên rồi trở thành nữ phản diện mà. Mà nữ phản diện đúng là hòn đá kê chân cho nữ chính bước lên đỉnh vinh quang mà. Dù sao thì không có nữ phản diện thì nữ chính cũng chẳng nhận được phần cơ duyên này đâu.
Tuy rằng cuốn đan thư này hiện tại đang nằm trong tay hắn, mà tấm bản đồ Thanh Miêu Hỏa này cũng đang nằm trong tay hắn luôn. Nhưng mà, nữ chính dù sao cũng là nữ chính, hắn cũng khó mà có thể bảo toàn được là nữ chính sẽ không thể biết được vị trí chính xác của ngọn địa hoả này từ một nguồn thông tin khác nữa. Cho nên, nhiệm vụ của bọn họ chính là hạ thủ vi cường trước cái đã. Cũng tránh không cho nữ chính đột nhiên lại biết đến rồi chạy tới đoạt mất.
Lâm Viễn Kiều cũng tràn đầy kích động mà chà xát tay lại sau đó cười cười nói: “Thanh Miêu Hỏa thật sao? Con trai, thứ này chính là thứ vô cùng tốt đấy, cái thứ này thật sự là thứ rất quý giá cũng rất khó tìm đấy. Được rồi, việc này không thể chậm trễ cũng không nên chậm trễ thêm được nữa. Chúng ta nhanh chạy đi đến chỗ này để thăm dò thử một chút cái đã.”
Lâm Vân Dật gật đầu trong lòng cũng có chút phấn khích không thôi mà nói: “Vâng ạ, phụ thân. Chúng ta nhanh đi trước một bước cái đã.
Bởi vì chuyện phát hiện ra sự tồn tại Thanh Miêu Hỏa này là một chuyện vô cùng hệ trọng yêu cầu cần phải có một sự bảo mật đến tuyệt đối, cũng lo lắng nhiều người mắt tạp lại khiến cho người ta nhìn ra được vấn đề gì đó cho nên hai cha con Lâm Viễn Kiều cùng Lâm Vân Dật cũng không nói cho ai cả mà hai người lại trộm chuồn đi ra ngoài một đường chạy theo những chỉ dẫn phía bên trong tấm bản đồ mà đi tìm kiếm Thanh Miêu Hỏa luôn.
End chap 66
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo