Phần 70 – Gợn sóng đan thư
------o70o------
Giang gia.
Giang Tuyết Nhi nhíu mày cũng có chút hóng hớt mà cười cười cũng muốn chia sẻ niềm vui nói: “Chị Đàm Nhi, em nói cho chị nghe một chuyện này rất thú vị này. Em vừa mới nghe được một chuyện, nghe nói chị họ Việt Nhiễm của chúng ta đã đánh nhau tán loạn cùng với một nữ tu tên là Từ Niệm Như ở bên trong Ngự Thú Tông bên kia rồi thì phải.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng có chút nghi hoặc mà nhíu mày nói: “Đánh nhau sao? Vì cái gì chứ? Tại sao lại đánh nhau chứ? Chị họ của chúng ta á?”
Giang Tuyết Nhi cười cười rồi nhướn mày nói: “Đúng vậy, chính là chị Việt Nhiễm đấy ạ. Em nghe nói hai người kia đánh nhau vì một cuốn đan thư tên Thanh hỏa đan kinh đấy ạ. Nghe nói Tạ Hoài Lệnh của Ngự Thú Tông kia đã chạy đến hỏi mượn cuốn Thanh hoả đan kinh ở trong tay vị Từ Niệm Như kia. Chân trước mượn xong thì chân sau vị Tạ Lệnh Hoài này cũng mang đến đưa cho vị họ Việt Nhiễm luôn. Nhưng mà chị Việt Nhiễm lại … ghét bỏ cuốn đan thư kia chỉ là một cuốn bản dập không phải bản chính cho nên …”
Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng gật đầu rồi nhướn mày cũng có chút hứng thú nói: “Tạ Lệnh Hoài sao? Hình như chị đã từng nghe qua về vị Tạ Lệnh Hoài này rồi thì phải. Nghe nói vị này là hậu nhân của một cường giả Kim Đan kỳ mà đúng không? Nghe nói vị trí thiếu tông chủ của Ngự Thú Tông đến hiện tại vẫn đang bị trống là chờ cho vị này có thể tiến giai lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ là có thể đương nhiệm ngay lập tức được luôn rồi mà đúng không? Còn vị Từ Niệm Như này hình như chị cũng nghe qua rồi, nghe nói vị nữ tu này cũng là một hậu nhân của cường giả Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông luôn mà đúng không? Nghe nói địa vị của vị nữ tu này bên trong tông môn cũng không nhỏ một chút nào mà nhỉ? Nếu chị nhớ không lầm thì Từ Niệm Như là cháu gái của trưởng lão Từ Thanh, mà hiện tại trưởng lão Từ Thanh cũng là một trong ba vị trưởng lão Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông, hơn nữa chiến lực cũng như thực lực của trưởng lão Từ Thanh cũng là cao nhất trong ba vị trưởng lão Kim Đan kỳ mà đúng không?”
Giang Tuyết Nhi cười cười rồi gật đầu mà nhướn mày nói: “Vâng ạ. Đúng là như vậy đấy ạ. Chính là hai người đó đấy ạ. Em còn nghe nói chị họ Đường Nhiễm của chúng ta cùng với nữ tu Từ Niệm Như kia có mối quan hệ vô cùng phức tạp, nói chính xác thì hai người này chính là tình địch đấy ạ. Nghe nói cả hai người này cùng nhất kiến chung tình với nam tu tên là Tạ Lệnh Hoài kia thì phải.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy thì nhướn mày cũng rồi thở dài một hơi lắc đầu nói: “Còn có chuyện như vậy nữa sao? Chị họ Việt Nhiễm cũng thật là … cũng không biết nói sao cho phải nữa. Sư phụ của chị họ chính là đan sư Vương cấp đấy, chắc chắn là trong kho tàng của vị đan sư kia cũng có vô số đan thư đang chờ sẵn để cho chị họ chọn lựa đấy. Sao mà chị họ cứ nhất định phải nhìn chằm chằm vào một cuốn đan thư của tình địch như vậy làm cái gì đâu chứ? Hơn nữa vị nữ tu Từ Niệm Như này cũng không phải quả hồng mềm muốn bóp thế nào cũng được. Chị họ Việt Nhiễm có sư phụ là một đan sư Kim Đan kỳ với hậu trường vững chắc cho nên chị họ có muốn hành động thế nào đi chăng nữa cũng không cần phải cố kỵ bất kỳ một chuyện nào cả. Nhưng mà Giang gia của chúng ta hoàn toàn khác đấy. Giang gia của chúng ta căn cơ cạn vô cùng, nếu như chúng ta mà không cẩn thận lại bị theo dõi vậy thì chúng ta cũng gặp phiền toái lớn rồi còn gì nữa.”
Tuy rằng hiện tại địa vị của Giang Việt Nhiễm cũng khá cao đấy, nhưng mà gia tộc với Giang Việt Nhiễm chính là có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chịu đấy. Đáng tiếc, trời cao hoàng đế xa, nếu như gia tộc bọn họ mà bị theo dõi thì Giang Việt Nhiễm có muốn giúp cũng khó mà giúp được.
Nhưng mà, nói gì thì nói Giang Đàm Nhi vẫn luôn cảm thấy người chị họ Giang Việt Nhiễm kia đã ỷ thế mà đoạt lấy cơ hội được tiến vào đại tông môn môn của chính bản thân mình. Cũng chính vì vậy cho nên Giang Việt Nhiễm mà càng tốt thì bản thân cô cũng sinh ra một chút chênh lệch, cho nên xét về mặt tư tâm thì cô cũng không quá hy vọng đối phương quá tốt ở đại tông môn kia. Hiện tại khi nghe thấy đối phương không được tốt cho lắm thì cô cũng được cân bằng hơn phần nào.
Giang Tuyết Nhi nhíu mày cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Chị Đàm Nhi, em nghe nói cuốn đan thư kia có vấn đề gì đó thì phải.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “Có vấn đề gì là có vấn đề gì?”
Giang Tuyết Nhi lắc đầu rồi nhún vai cũng có chút bất đắc dĩ là thở dài một hơi nói: “Cái này thì em cũng không biết. Nhưng mà em cũng nghe phụ thân bàn chuyện lại thì hình như phía bên trong cuốn đan thư kia cũng che giấu một cơ duyên gì đó thì phải. Nhưng mà đáng tiếc thì cuốn bản dập lại vô dụng, cũng chỉ có cuốn bản chính mới có tác dụng mà thôi.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng có chút tò mò mà cười cười nói: “Cơ duyên sao? Trong một cuốn sách mà có cơ duyên gì chứ?”
Giang Tuyết Nhi nhún vai cũng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Cái này thì em cũng không biết rõ cho lắm đâu ạ. Nhưng mà vị Việt Nhiễm hành sự như thế này chỉ sợ cơ duyên này cũng không nhỏ đâu. Có khi là đại cơ duyên luôn cũng nên.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy thì nhướn mày cũng có chút hứng thú mà nói: “Vậy sao? Có khi lại là đại cơ duyên thật cũng nên. Hiện tại sự tình liên quan đến cuốn đan thư đó đã náo loạn đến mức độ như thế này rồi thì vị Từ Niệm Như kia chắc chắn đã phát hiện ra việc không ổn rồi đúng không? Cũng không biết là cuốn đan thư bản chính kia đang ở chỗ nào nữa.”
Giang Tuyết Nhi cười cười rồi nhún vai nói: “Em nghĩ có lẽ cuốn sách bản chính đó vẫn đang ở trên người Từ Niệm Như thôi chứ chưa được tuồn ra ngoài đâu. Có khi đối phương nhìn không vừa mắt chị họ Việt Nhiễm cho nên đối phương cũng không muốn lấy ra cho mượn thôi. Nhưng mà, hình như vị Việt Nhiễm lại không nghĩ như vậy, phụ thân em nói chị Việt Nhiễm còn đang hoài nghi phía Lâm gia bên kia đã động tay động chân gì đó vào việc này rồi thì phải.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy thì nhướn mày nói: “Vì cái gì chứ? Phía Lâm gia bên kia thì làm sao mà liên quan gì được chuyện này chứ?”
Giang Tuyết Nhi cười cười cũng có chút thần thần bí bí mà nói: “Cái này em cũng chỉ nghe phụ thân nói lại, phụ thân em nói cũng không biết tại sao nhưng mà dạo gần đây Lâm Vân Võ vẫn luôn đầu cơ trục lợi mà bán ra không ít đan dược ở Ngự Thú Tông đấy ạ. Phụ thân em nói hình như vị Việt Nhiễm đang hoài nghi là phía Lâm gia bên kia có một luyện đan sư lợi hại đứng sau lưng.”
Giang Đàm Nhi nghe vậy cũng nhíu mày rồi nói: “Có chuyện như vậy sao? Dạo gần đây phía Lâm gia bên kia có động tĩnh gì mới không?”
Giang Tuyết Nhi cười cười rồi nhướn mày nói: “Em cũng không biết dạo gần đây phía Lâm gia bên kia có động tĩnh gì, chỉ nghe nói gia chủ đương nhiệm của Lâm gia đang bế quan tu luyện không đi ra ngoài. Có lẽ vị gia chủ này đang chuẩn bị để đột phá lên cảnh giới Trúc Cơ kỳ thôi, hình như toàn bộ gia tộc Lâm gia bên kia dạo gần đây đang yên tĩnh vô cùng.”
Giang Đàm Nhi gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn rồi nhíu mày nói: “Nội tình của Lâm gia bên kia vô cùng cạn, căn rễ của Lâm gia cũng không được sâu cho lắm, làm sao mà Lâm gia bên kia có thể nhấc nổi một mối quan hệ gì đó với một vị luyện đan sư lợi hại được chứ? Nếu như bọn họ mà có quan hệ với một vị luyện đan sư lợi hại thì bọn họ còn phải cực cực khổ khổ mà dưỡng linh kê làm cái gì chứ?”
Giang Tuyết Nhi cười cười rồi gật đầu nói: “Đúng vậy. Chuyện này ai cũng biết mà. Dù sao thì chị Việt Nhiễm đã nghĩ quá nhiều về chuyện này rồi, chuyện đó làm sao mà có khả năng được chứ?”
…….
Lâm Vân Dật đang ở phía bên phòng luyện đan tiến hành luyện chế đan dược mà Giang Nghiên Băng thì đang ở bên cạnh làm trợ thủ chuẩn bị tài liệu cho Lâm Vân Dật chuẩn bị luyện đan.
Giang Nghiên Băng đặt bó đan dược cuối cùng bàn rồi gật đầu nói: “Vân Dật, đây là toàn bộ số tài liệu dùng để luyện chế Thú linh đan.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng đưa mắt kiểm tra một chút sau đó gật đầu rồi cười cười nói: “Được rồi, cảm ơn cậu đã chuẩn bị. Bởi vì đại đa số đệ tử của Ngự Thú Tông bên kia đều tự mình nuôi dưỡng yêu thú cho nên Thú linh đan này cũng là một trong những loại tiền tệ khá mạnh, hiện tại chúng ta luyện chế thêm một ít Thú linh đan nữa cũng tốt.”
Lâm Vân Dật nhướn mày thầm nghĩ: Nói thật thì cái tông môn Ngự Thú Tông kia cũng chẳng phải là cái nơi thiện địa phúc lành gì cho cam. Phía bên trong Ngự Thú Tông hiện tại đang có tổng cộng đến ba vị trưởng lão Kim Đan kỳ đang toạ trấn, sau này ba vị ba vị trưởng lão Kim Đan kỳ này cũng hợp nhất thành một thể thống nhất rồi đứng đầu Ngự Thú Tông.
Đầu tiên phải nói đến đại trưởng lão Từ Thanh, người này hiện tại là tu sĩ Kim Đan hậy kỳ, chiến lực của người này cũng coi như mạnh nhất trong ba vị trưởng lão, mà vị Từ Niệm Như kia chính là hậu đại của vị đại trưởng lão Từ Thanh này.
Người thứ hai chính là nhị trưởng lão Tạ Du, người này hiện tại là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, trong ba người thì chiến lực của vị trưởng lão này cũng khá ổn, mà nam chính Tạ Lệnh Hoài chính là hậu đại của vị nhị trưởng lão Tạ Du này đây.
Cuối cùng thì vị tam tưởng lão Chu Thời Ngạn, người này hiện tại là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, mà hiện tại nữ chính Giang Việt Nhiễm chính là đệ tử của vị tam trưởng lão này đâu. Vị tam trưởng lão này là một đan sư cho nên chiến lực của vị tam tưởng lão này cũng coi như yếu nhất trong ba vị trưởng lão Kim Đan kỳ của Ngự Thú Tông. Nhưng mà bản thân vị này lại là một vị luyện đan sư Vương cấp cho nên địa vịa của vị đan sư này trong tông môn từ trước đến nay vẫn luôn hiển hạch, nhiều khi địa vị của người này còn vượt qua hai vị trưởng lão còn lại, đương nhiên thì ngày bình thường hai vị trưởng lão Kim Đan kỳ kia có muốn hành sự cũng phải né vị này ba phần.
Mà theo những tình tiết phía bên trong nguyên tác thì vị Từ Niệm Như cùng với Giang Việt Nhiễm kia cũng diễn tiến theo đúng vai trò của nữ phản diện cùng nữ chính, hai người này thường xuyên xuất hiện những trường hợp tranh giành tình cảm. Mà từ trước đến nay vị Tạ Lệnh Hoài kia cũng có phần nào thiên vị Giang Việt Nhiễm hơn cho nên Tạ Lệnh Hoài vẫn luôn cảm thấy Từ Niệm Như thường xuyên ỷ thế hiếp người nên thái độ của Tạ Lệnh Hoài với Từ Niệm Như cũng có phần nào đó gay gắt hơn,
Nghe nói sau khi Tạ Lệnh Hoài có thể tiến hành Trúc Cơ kỳ thành công thì người này cũng được định sẵn sẽ trở thành thiếu tông chủ của Ngự Thú Tông luôn.
Bỏ qua chuyện nữ nhi tình trường sang một bên thì thân phận của hai người Từ Niệm Như cùng Giang Việt Nhiễm cũng không bình thường, hiện tại mối tranh phong giữa hai người cũng được coi như một cuộc tranh phong vị trí tông chủ phu nhân tương lai thì đúng hơn. Cho nên cuộc tranh phong giữa hai vị nữ tu này cũng có phần nào đó cũng cao cấp hơn nhiều so với những đệ tử bình thường.
Nếu như mọi chuyện mà vẫn diễn tiến theo những tình tiết bên trong nguyên tác thì tương lai sau này cứ đúng theo tiến độ thôi, bởi vị Từ Niệm Như khuynh mộ Tạ Lệnh Hoài cho nên Từ Niệm Như yêu ai cũng yêu cả đường đi lối về mà lựa chọn mang tài nguyên của bản thân ra nâng đỡ cho Tạ Lệnh Hoài thôi. Nhưng mà đáng tiếc thì hiện tại cũng có không ít chuyện đã bị lệch khỏi quỹ đạo rồi.
Đương nhiên thì hiện tại cũng xuất hiện một tình huống khá đặc biệt đó chính là vị Từ Niệm Như này cũng không biết vì một nguyên nhân gì đó mà cảm thấy có hứng thú với anh hai Lâm Vân Võ nhà hắn. Cho nên nguồn tài nguyên mà anh hai hắn nhận được cũng khác xa nguyên tác rồi.
Ngay thời điểm hiện tại thì thế cục của Ngự Thú Tông cũng chưa thể xác định được rõ ràng, nói không chừng thì không bao lâu nữa đâu anh hai hắn lại trở thành người của vị đại trưởng lão Từ Thanh kia luôn cũng nên, mà nói không chừng thì tương lai sau này anh hai hắn lại biến thành đối thủ cạnh tranh với nam chính Tạ Lệnh Hoài luôn cũng nên.
Nhưng mà, trên đời này cái dại nhất chính là tự đưa mình vào cuộc chiến, một khi anh hai hắn mà không cẩn thận một chút thôi có khi lại bị cuốn vào một trận chiến liên quan đến phân chia phái hệ của Ngự Thú Tông luôn cũng nên, mà mấy cái phân tranh này cũng vô cùng nguy hiểm chứ chẳng thể bình thường được. Nhưng mà, anh hai hắn lại một mực trốn tránh khỏi cuộc phân tranh đó cũng không thể giải quyết được vấn đề gì cả. Nói chung tình hình của anh hai hắn hiện tại đúng là tiến thoái lưỡng nan mà.
Tuy rằng thời điểm hiện tại thì bản thân Lâm Vân Dật cũng chẳng thể nào mà biết được là sau này anh hai hắn có thể đi đến một bước nào, nhưng mà tình hình trước mắt thì hắn vẫn nên cung cấp thêm một chút tài nguyên để cho anh hai hắn có thể duy trì được thêm một thời gian nữa đi. Dù sao thì có thêm nguồn tài nguyên nhân mạch cũng không thiệt đi đâu cả.
Sau khi chuẩn bị xong toàn bộ nguồn tài liệu của Thú linh đan thì Lâm Vân Dật cũng bắt đầu vận chuyển lực lượng viêm hoả lên một vòng bắt đầu tiến hành luyện đan.
Trước đó thì Lâm Vân Dật vẫn luôn sử dụng đá dung nham để làm mồi lửa tiến hành luyện đan dược. Nhưng mà hiện tại thì khác rồi, hiện tại hắn đã có ngọn địa hoả Thanh Miêu Hoả rồi cho nên hắn cũng trực tiếp sử dụng luôn ngọn địa hoả này để luyện đan luôn. Đương nhiên thì tác dụng của ngọn địa hoả Thanh Miêu Hoả này cũng tốt hơn nhiều so với đám đa dung nham kia, thành thử hiệu suất khi tiến hành luyện chế đan dược cũng theo đó mà được gia tăng lên không ít so với trước.
Lâm Vân Dật lại thượng tay liên tục khai thêm hai lò đan dược nữa thì Lâm Vân Tiêu vội vã đẩy cửa chạy từ bên ngoài tiến vào bên trong.
Lâm Vân Dật đang chuẩn bị luyện đan nhìn thấy Lâm Vân Tiêu đẩy cửa vào đột ngột như vậy cũng giật mình nói: “Thằng nhóc kia, em làm cái gì vậy hả? Sao tự nhiên em chạy tới nơi này làm cái gì hả?”
Lâm Vân Tiêu hét lớn lên nói: “Anh ba, đám linh kê lại bạo động nữa rồi. Anh lại luyện chế cái gì mà đám linh kê lại muốn vượt ngục nữa rồi.”
Lâm Vân Dật nghe vậy thì nhíu mày cũng có chút khó hiểu mà nói: “Sao lại thế chứ? Sao tự nhiên lại bạo động như vậy chứ hả? Không phải là mấy cái trận pháp ngăn cách kia đã được tăng thêm mấy lớp rồi sao? Sao mà đám linh kê kia cảm nhận được chứ?”
Giang Nghiên Băng nghe vậy cũng suy nghĩ một chút rồi cười cười nói: “Có lẽ là do hiệu lực của đan dược đã được tăng cường rồi cũng nên.”
Lâm Vân Dật nghe vậy thì cười cười nhướn mày nói: “Có sao?”
Giang Nghiên Băng quay sang nhìn về phía Ngân Đoàn một chút hỏi ý kiến. Như bắt được tín hiệu thì Ngân Đoàn cũng nhanh chóng gật đầu như trống bỏi tỏ vẻ là có.
Lâm Vân Dật quay sang nhìn về phía Ngân Đoàn rồi lên tiếng dò hỏi nói: “Ngân Đoàn, dược lực đã tăng lên lên bao nhiêu.”
Ngân Đoàn như đang nghĩ gì đó mà vươn cặp chân ngắn cũn cỡn còn đang xù lông lên mà di chuyển lên xuống hai lần.
Giang Nghiên Băng nhìn một màn này cũng lên tiếng hỗ trợ giải thích nói: “Ngân Đoàn có nói là dược lực đã được tăng lên gấp hai lần.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hoài nghi mà nhíu mày nói: “Nghiên Băng, xác định là Ngân Đoàn nói tăng lên hai lần chứ không phải là hai thành đấy hả?”
Giang Nghiên Băng gật đầu rồi tỏ vẻ vô cùng nghiêm túc mà nói: “Đúng vậy, không sai. Đúng là tăng lên gấp hai lần.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng hít sâu một hơi mà nhướn mày nói: “Làm sao có thể được chứ?”
Giang Nghiên Băng suy nghĩ một chút rồi cười cười nhướn mày nói: “Cái này có lẽ là do ngọn lửa đặc thù mà cậu đang sở hữu thôi. Ngọn lửa này đã khiến cho đám đan dược xuất hiện biến dị cho nên dược lực cũng được gia tăng lên gấp đôi.”
Nói xong mà chính bản thân Giang Nghiên Băng cũng cảm thấy bị kích thích mà khiếp sợ không thôi. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên vào cậu được kiến thức một loại Thú linh đan có tác dụng tốt như vậy đấy. Một loại đan dược tốt như thế này thì đừng nói là những thành phủ ở những khu vực xung quanh này có thể bán ra được mà có khi chính Ngự Thú Tông bên kia cũng không có đan sư nào có thể luyện chế thành công ấy chứ. Trình độ luyện đan của Lâm Vân Dật thật sự cũng khó lường quá rồi.
Nhớ lại trước đó không bao lâu thì Lâm Vân Dật cũng luyện được một đám rồi lại một đám Tuệ linh đan rồi thì Giang Nghiên Băng cũng cảm thấy hình như chuyện này cũng bình thường thôi. Đến Tuệ linh đan mà Lâm Vân Dật còn có thể luyện chế Tuệ linh đan một cách dễ dàng như vậy thì hiện tại Lâm Vân Dật có thể luyện chế ra những loại Thú linh đan có chất lượng tốt như vậy cũng là chuyện bình thường rồi.
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng như bừng tỉnh rồi cười cười nói: “Thật sao? Có chuyện như vậy sao? Nếu thật là như vậy thì … lợi hại quá rồi.”
Lâm Vân Tiêu cười cười trên mặt cũng có chút hớn hở mà nói: “Anh ba, loại đan dược này hình như cũng khá lợi hại đấy ạ. Em có thể nếm thử loại đan dược này một chút không ạ?”
Lâm Vân Dật nghe vậy thì nhíu mày nói: “Em đang nói cái gì vậy hả? Đây chính là Thú linh đan đấy. Loại đan dược này những tu sĩ bình thường … không ăn được đâu. Em ăn làm cái gì chứ? Cũng không sợ ăn xong sẽ bị đau bụng hay gì hả trời?”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng vỗ vỗ vào bụng mình rồi cười cười ngẩng cao đầu nói: “Không việc gì, không sao cả. Hoàn toàn ổn. Anh ba, em cũng không có kén ăn một chút nào đâu ạ. Với lại … mấy viên Thú linh đan trước đó em cũng từng ăn thử qua rồi mà. Cũng đâu thấy có vị làm sao đâu ạ.”
Lâm Vân Dật: “…”
Cũng không đợi cho Lâm Vân Dật nói thêm cái gì nữa mà Lâm Vân Tiêu cũng nhanh tay thó luôn một viên Thú linh đan trong lọ rồi cho vào miệng nhai rộp rộp luôn. Sau khi ăn xong thì Lâm Vân Tiêu cũng cảm nhận viên đan dược trong miệng một hồi mà mặt cũng vui vẻ không thôi.
Lâm Vân Tiêu cười cười rồi gật đầu nói: “Anh ba, em cảm thấy khá ổn đấy. Nhưng mà bên trong viên đan dược này lại ẩn chứa một luồng lực lượng hệ Hoả hơi nồng đậm hơn những viên đan dược cũ đấy ạ. Không tồi, cảm giác này thật sự là không tồi đâu ạ. Nhưng mà viên Thú linh đan này có lẽ là thích hợp với những yêu thú hệ Hoả hơn thì phải. Em nghĩ loại đan dược này cũng không quá thích hợp với những yêu thú hệ Thuỷ cho lắm đâu ạ.”
Lâm Vân Dật nhìn một màn này cũng có chút cạn lời mà nói: “Cũng phiền cho em phải lấy thân thí dược quá rồi đấy. Nhưng mà anh không cần đâu.”
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng nhăn nhở mà cười cười rồi nói: “Anh ba, anh có muốn nếm thử một viên đan dược không ạ?”
Lâm Vân Dật thở dài một hơi rồi lắc đầu nói: “Không cần.”
…….
Lâm Vân Dật cũng phải bỏ phí mất hai tháng ròng rã để luyện chế ra một đám Thú linh đan rồi chuẩn bị đưa đến Ngự Thú Tông.
Sau đó thì mấy anh em Lâm Vân Võ cũng thông báo đến gặp nhau rồi cùng chạm mặt với nhau, mà ngay thời đỉểm khi mà mấy anh em Lâm Vân Dật vừa mới tới thì Khuyết Nguyệt cũng nhào ra ngoài ngay lập tức luôn. Sau đó Khuyết Nguyệt cũng chuyển động bốn phía xung quanh Lâm Vân Dật một vòng sau đó di chuyển không ngừng mà thái độ cũng vô cùng vui vẻ.
Lâm Vân Võ nhìn trạng thái của Khuyết Nguyệt như vậy mà trong lòng cũng cười cười nói: “Em ba à, lần này em mang cái gì tới đây vậy hả? Dường như trạng thái của Khuyết Nguyệt cũng đang kích động quá rồi thì phải. Em mang cái gì đến vậy?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Trạng thái kích động của Khuyết Nguyệt tốt như vậy cũng chỉ có thể là do Thú linh đan đúng không?”
Lâm Vân Dật vừa nói vừa mang theo một mớ đan đan dược ra rồi đặt lên trên bàn sau đó đẩy đám đan dược đó về phía Khuyết Nguyệt.
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng cười cười rồi gật đầu nói: “Em ba, đám đan dược này hình như thơm quá rồi thì phải. Hình như trình độ đan thuật của em lại tiến bộ hơn trước không ít rồi đúng không?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng không chối từ mà cười cười gật đầu nói: “Đúng vậy đấy ạ. Xác thật là có chút tiến bộ rồi ạ.”
Lâm Vân Võ cười cười cũng có chút hứng thú mà cười cười nói: “Đúng vậy. Mà hình như đám Thú linh đan này cùng với đám Thú linh đan trước đó hoàn toàn không giống nhau đúng không? Em ba, số đan dược này có phải là có vấn đề gì đúng không?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Đúng vậy. Chắc là đám đan dược này cũng có vài đặc điểm khác biệt hơn đám đan dược trước đó. Dường như toàn bộ số Thú linh đan này cũng có vài phần thích hợp hơn với đám yêu thú hệ Hoả chứ hoàn toàn không quá phù hợp với đám yêu thú hệ Thuỷ cho lắm. Nhưng mà những yêu thú hệ Hoả sau khi ăn phải đám đan dược này này dễ bị tiến vào trạng thái bị táo bạo dễ dẫn đến cuồng nộ hơn trước không ít. Nhưng mà vấn đề này cũng không có vấn đề gì quá lớn. Sau khi dược hiệu của đám đan dược này qua rồi thì chúng nó cũng bình tĩnh lại luôn thôi.”
Lâm Vân Võ nhìn về phía Lâm Vân Dật một hồi rồi nhíu mày nói: “Em ba, cuốn đan thư Thanh hỏa đan kinh kia hình như có vấn đề gì đó mà đúng không?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng híp mắt nhìn về phía Lâm Vân Võ rồi cười cười nói: “Anh hai, sao anh lại hỏi về chuyện này ạ?”
Lâm Vân Võ cười cười cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “À, em không biết chứ dạo gần đây Ngự Thú Tông cũng có chuyện bất ngờ. Nghe nói trước đó sư huynh Tạ Lệnh Hoài chạy đi tìm sư tỷ Từ Niệm Như muốn mượn quyển Thanh hoả đan kinh này. Nhưng mà ngay sau đó thì sư huynh Tạ Lệnh Hoài cũng chuyển giao luôn cuốn Thanh hoả đan kinh này sang cho Giang Việt Nhiễm luôn. Nhưng mà trước đó sư tỷ Từ Niệm Như đã đưa cuốn bản chính của Thanh hoả đan kinh này cho anh rồi cho nên sư tỷ Từ Niệm Như cũng đưa luôn cuốn bản dập cho Tạ sư huynh luôn.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú rồi nhướn mày nói: “Cho nên Giang Việt nhiễm kia lại xúi giục Tạ Lệnh Hoài sao?”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Chắc cũng có khả năng này.”
Nếu như Giang Việt Nhiễm kia mà không mở miệng ra xúi giục gì đó hoặc là Giang Việt Nhiễm mà không nói vài lời ám chỉ trực tiếp hoặc gián tiếp nào đó thì Tạ Lệnh Hoài chắc chắn sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện chạy đi tìm Từ Niệm Như để hỏi mượn cuốn Thanh hoả đan kinh kia đâu. Dù sao thì Giang Việt Nhiễm hiện tại cũng là đồ đệ của một vị đan sư Vương cấp cho nên chính bản thân của Giang Việt Nhiễm cũng không thiếu đan thư để mà đọc mới đúng. Cho nên chuyện Giang Việt Nhiễm đột nhiên chấp nhất với một quyển đan thư như thế này chắc chắn là có vấn đề gì đó.
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gõ nhẹ ngón tay lên trên mặt bàn một hồi rồi trầm ngâm như đang suy nghĩ đến vấn đề gì đó.
Nhớ bên trong nguyên tác thì Giang Việt Nhiễm cũng vì một sự kiện ngẫu nhiên nào đó mà nhận được cuốn đan thư này, nhưng mà đó lại là cuốn đan thư bản chính của Thanh hoả đan kinh, mà Giang Việt Nhiễm cũng coi như ngoài ý muốn mà phát hiện ra manh mối về Thanh Miêu Hoả. Nhưng mà, hiện tại khi nhìn lại toàn bộ quá trình này một lượt thì hắn cũng có thể khẳng định được một chuyện, trên đời này làm gì mà có nhiều cái ngẫu nhiên mà trên trời này làm sao mà lắm ngoài ý muốn như vậy được chứ?
Lâm Vân Võ cười cười rồi tiếp tục nói: “Sau khi Giang Việt Nhiễm kia nhận được cuốn bản dập rồi nhưng mà người này lại phát hiện ra là nội dung phía bên trong bản dập này lại có vấn đề gì đó không đúng cho lắm, sau đó Giang Việt Nhiễm lại nhờ Tạ sư huynh chạy đi tìm sư tỷ Từ Niệm Như để mà lấy cuốn bản chính lại muốn kiểm tra lại toàn bộ nội dung bên trong cuốn đan kinh kia.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút hứng thú mà cười cười nhướn mày nói: “Kiểm tra lại nội dung bên trong sao? Nhưng mà vị sư tỷ Từ Niệm Như kia cũng không phải là người dễ tính thích bị dắt mũi đâu đúng không? Chỉ sợ là vị sư tỷ Từ Niệm Như này cũng không thể chịu đựng nổi sự vũ nhục như vậy đâu đúng không? Cho nên hai người kia cũng …”
Nội dung bên trong cuốn tiểu thuyết kia cũng đề cập đến chuyện nữ phản diện Từ Niệm Như cũng có không ít lần chạy đi tìm nữ chính Giang Việt Nhiễm để gây phiền toái mà.
Mà thường xuyên qua lại như vậy, thường xuyên gây chuyện từ một phía như vậy thì Từ Niện Như cũng biến thành một vị sư tỷ luôn ỷ thế hiếp người, làm người vẫn luôn cuồng loạn, rồi vì tình mà ghen tị không thể dung được vị sư muội, càng về lâu thì hung danh rồi những tiếng xấu của vị sư tỷ Từ Niệm Như cũng được dần dần được chứng thực một cách rõ ràng.
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười mà nhướn mày nói: “Ừ, anh nghĩ là như vậy. Bởi vậy cho nên Từ sư tỷ đã chạy đi tìm Giang Việt Nhiễm náo loạn một trận mà.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng gật đầu rồi cười cười nói: “Lúc đó mấy đệ tử của tông môn bọn anh nói như thế nào về chuyện này ạ?”
Nói chung thì nội dung bên trong cuốn tiểu thuyết kia cũng từng nói rằng Từ Niệm Như là nữ đệ tử nổi danh điêu ngoa, người này vẫn luôn hành sự một cách ngang ngược vô lý không coi ai ra gì, dù sao thì hung danh của vị sư tỷ này cao như vậy thì vị này có làm ra chuyện gì khác cũng là chuyện bình thường thôi.
Lâm Vân Võ cười cười rồi nhướn mày nói: “Hiện tại phía bên trong tông môn cũng có không ít đệ tử không thể hiện quá rõ ràng nhưng mà mọi người đều thầm cảm thấy sư huynh Tạ Hoài Lệnh cùng sư muội Giang Việt Nhiễm hành sự cũng quá mức.”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng có chút thích thú mà gật đầu nói: “Xem ra đôi mắt của đại đa số những đệ tử của Ngự Thú Tông cũng có ánh mắt đấy nhỉ?”
Lâm Vân Dật nhướn mày thầm nghĩ: Hiện tại cũng có rấtt nhiều chuyện đã bắt đầu xa rời những tình tiết phía bên trong nguyên tác rồi, có những chuyện đã xa nguyên tác đến hàng trăm dặm luôn rồi. Phía trên trong nguyên tác cũng từng đề cập đến một chuyện Từ Niệm Nhưu chắc hẳn là đã đưa cuốn bản chính cho Tạ Lệnh Hoài, mà như vậy thì Giang Việt Nhiễm cũng coi như ‘ngoài ý muốn’ mà phát hiện ra đoá địa hoả Thanh Miêu Hoả kia. Mà sau đó vị sư tỷ Từ Niệm Như cũng bởi vì mắt mù không nhìn thấy núi thái sơn thì tự bản thân cũng sai mất một cơ duyên vô cùng lớn, thành thử vị Từ Niệm Như này cũng thẹn quá hoá giận mà chạy đến gây chuyện với Giang Việt Nhiễm kia, sau này vị sư tỷ Từ Niệm Như vừa mất của vừa mất danh.
Đến thời điểm hiện tại thì Giang Việt Nhiễm lại một đường mà theo đuổi bản chính của cuốn Thanh hoả đan kinh kia từ trong tay Từ Niệm Như thành thử sự tình này cũng có chút biến vị.
Tình hình hiện tại thì danh tiếng của Giang Việt Nhiễm cũng không được tốt cho lắm, Giang Việt Nhiễm phát triển ở tông môn cũng không theo một trình tự đỉnh cao giống như phía trong nguyên tác đã từng mô tả, cho nên vầng hào quang của nhân vật nữ chính chắc chắn cũng bị suy yếu đi không ít so với trước. Thế cho nên hiện tại đại đa số những tu sĩ ở Ngự Thú Tông cũng dùng một ánh mắt có vài phần khách quan để mà đánh giá về vấn đề này cũng nên.
Lâm Vân Võ cười cười cũng có chút hứng thú mà nhướn mày nói: “Em ba, theo như những thông tin mà anh biết được thì sau khi Từ sư tỷ cùng với Giang sư muội gây một trận náo loạn như vậy cũng có không ít người như chú ý được chuyện gì đó. Hiện tại cũng có không ít đan sư của tông môn đang âm thầm thu thập cuốn Thanh hoả đan kinh bản chính.”
Lâm Vân Dật cười cười rồi nhướn mày nói: “Phải không?”
Lâm Vân Võ gật đầu rồi tỏ vẻ vô cùng hứng thú mà nhướn mày nói: “Đúng vậy. Nghe nói là năm đó vị tác giả của cuốn Thanh hoả đan kinh kia cũng từng viết lại bên trong di chúc của mình rằng vị này cũng lưu lại hơn chục cuốn Thanh hoả đan kinh bản chính, mà cuốn Thanh hoả đan kinh bản chính trong tay vị Từ sư tỷ kia cũng chỉ là một trong hơn chục cuốn đan kinh kia mà thôi.”
Lâm Vân Dật gật đầu rồi nhướn mày nói: “Hoá ra là như vậy sao?”
Nói như vậy thì dường như vị nữ chính Giang Việt Nhiễm cũng vẫn có hy vọng đạt được ngọn địa hoả Thanh Miêu Hoả kia rồi. Dù sao thì mạch truyện cũng khó mà xa được thực tiễn, nữ chính sẽ dùng một phương pháp gì đó mà đoạt được cơ duyên mà thôi.
Giang Nghiên Băng vẫn luôn ngồi ở một bên mà lắng nghe hai anh em Lâm Vân Dật cùng Lâm Vân Võ đang nói chuyện với nhau mà lâm vào trầm tư như đang suy nghĩ gì đó.
Đương nhiên khi cậu nghe được thông tin Lâm Vân Dật đã ngoài ý muốn mà đoạt luôn được một phần cơ duyên của Giang Việt Nhiễm kia thì bản thân cậu cũng có một chút vui sướng khi người khác gặp hoạ rồi. Cậu hoàn toàn không cảm thấy chuyện Lâm Vân Dật đoạt được cơ duyên của Giang Việt Nhiễm thì có gì sai trái cả, trái ngược lại cậu chỉ nghĩ đoạt sớm như vậy mới là tốt.
Nhưng mà Lâm Vân Dật lại không nghĩ như vậy. Hiện tại khi nghe được thông tin không ít đan sư cùng những đệ tử trong tông môn lại ra sức truy tìm cuốn Thanh hoả đan kinh bản chính thì hắn cũng nhịn không được cảm thấy vô cùng lo lắng. Dù sao thì biến số của chuyện này cũng quá lớn. Nếu không cần thận mà đám người kia lại tra ra được thì Lâm gia bọn họ cũng rơi vào đại nạn rồi.
Giang Nghiên Băng ngồi một bên cũng nhịn không được mà lên tiếng nói: “Anh hai, không biết là mấy đệ tử của Ngự Thú Tông bên kia đã biết chuyện vị sư tỷ Từ Niệm Như đã đem cuốn Thanh hoả đan kinh bản chính đưa cho anh chưa ạ?”
Lâm Vân Võ lắc đầu, rồi cười cười nói: “Chuyện này thì em yên tâm. Không có. Nói thật thì miệng của vị Từ sư tỷ này đến hiện tại cũng kín lắm, đến hiện tại cũng chưa có đệ tử nào biết được chuyện cuốn Thanh hoả đan kinh bản chính đang nằm trong tay anh. Nếu như đám người kia mà biết được chuyện Từ sư tỷ đưa cuốn bản dập cho sư huynh Tạ Lệnh Hoài lại đưa cuốn bản chính cho anh thì làm sao mà anh có thể sống yên được chứ.”
Hiện tại phía bên trong tông môn đang vô cùng hỗn loạn, chỉ riêng bao người Tạ Lệnh Hoài, Giang Việt Nhiễm rồi Từ Niệm Như thô cũng loạn lạc lắm rồi, tin tức về ba người này cũng truyền ra ngoài với đủ các loại phiên bản khác nhau rồi. Nếu như hắn ngu dốt mà nhảy vào tam giác tình yêu này thì hắn sẽ bị xay nát thành khối thịt nát mất. Nên thôi, hiện tại hắn có thể trốn cũng nên trốn cho thật tốt.
Lâm Vân Tiêu nghe vậy cũng cười cười rồi nhướn mày nói: “Anh hai, anh nói như vậy thì anh hai cũng khá tin tưởng vị Từ sư tỷ kia đấy nhỉ?”
Lâm Vân Võ cười cười rồi quay sang nhìn về phía Lâm Vân Dật cũng cảm thấy vô cùng hứng thú mà nói: “Em ba, rốt cuộc thì trong cuốn Thanh hoả đan kinh kia có cái gì vậy?”
Lâm Vân Dật nghe vậy cũng nhướn mày rồi nhìn về phía Lâm Vân Võ sau đó tỏ vẻ nghiêm túc mà nói: “Anh hai, trong sách kia xác thật là có đại cơ duyên thật. Chỉ là … anh hai à, trong cuốn sách đó có cái gì thì hoặc cơ duyên là gì thì anh hai tốt nhất đừng nên hỏi cũng đừng tò mò, tốt nhất thì anh cũng đừng nên biết. Biết nhiều hoạ quấn thân, ngược lại bất lợi cho anh.”
Lâm Vân Võ nghe vậy cũng gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ ràng rồi cười cười nói: “Anh biết rồi. Vậy thôi. Anh cũng không hỏi nữa.”
End chap 70
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Chúc Tổ Quốc của chúng ta luôn luôn khoẻ mạnh, bình an, hạnh phúc, thịnh vượng, hùng cường.
Cảm ơn.
Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là của Việt Nam
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo