Mẹ Tưởng không nghĩ đến còn có chuyện như vậy, con gái của bà ta trước giờ vẫn luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện, sao có thể chạy đi mua thủy quân bôi đen người khác. Nhưng nhìn Tưởng Lệ Toa khẽ cắn môi dưới, vẻ mặt khẩn trương, xấu hổ và bất an thì còn gì không rõ.

Mẹ Tưởng đau đầu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đồng Hi khẽ há miệng, vẻ mặt không thể tin được. Bởi vì Tưởng Lệ Toa có ý kia với Từ Xuân Thâm nên mỗi khi ở trước mặt Đồng Hi vẫn luôn tỏ ra là một người bạn săn sóc chu đáo. Đồng Hi là cháu gái của Từ Xuân Thâm nên cô ấy cho rằng Tưởng Lệ Toa cũng chỉ xem Từ Xuân Thâm là trưởng bối, không nghĩ đến cô bạn tốt lại ôm tâm tư như vậy.

Vì thế Đồng Hi cũng cảm thấy có chút xấu hổ, dù sao cô ấy cùng là người mời Dương Tam đến đây.

Mẹ Tưởng nhanh chóng phản ứng lại, biết tình huống của con gái không thể tiếp tục kéo dài, nói: “Đứa nhỏ này đã phạm phải sai lầm, con bé nên thành thật xin lỗi đại sư.”

Đôi môi Tưởng Lệ Toa khẽ mấp máy, hốc mắt đỏ hồng, thốt ra ba chữ: “Thật xin lỗi.”

Khoảng thời gian này cô ta đã phải chịu tra tấn, trong cơ thể của cô ta lúc nào cũng có cảm giác đói khát mãnh liệt, thúc đẩy cô ta ăn không ngừng nghỉ. Bất luận cô ta ăn thứ gì cũng không thể áp chế cảm giác xúc động, thân thể lại ngày càng gầy đi, từ 100 cân sụt xuống chỉ còn hơn 70 cân. Tưởng Lệ Toa thậm chí còn không dám nhìn bản thân trong gương. Hiện tại cô ta nào có tâm tư rối rắm chuyện yêu đương? Chỉ cần Dương Tam có thể cứu cô ta, cô ta nguyện ý ở trước mặt mọi người nói bản thân chán ghét Từ Xuân Thâm.

Dương Tam liếc mắt nhìn hai mẹ con nhà này một cái, ngữ khí bình đạm khiến đối phương không thể nhận ra suy nghĩ thật sự trong lòng cô:

“Vốn dĩ nể mặt Đồng Hi, tôi chỉ định thu tượng trưng của các người một trăm vạn, hiện tại hẳn là phải gấp mười lần.”

Tuy rằng Tưởng gia có tiền, nhưng thoáng cái lấy ra một ngàn vạn cũng có chút đau lòng. Tuy nhiên trong tình huống này mẹ Tưởng chỉ có thể ôn tồn nói lời cảm ơn với Dương Tam:

“Cảm tạ đại sư đã không so đo với con gái tôi.”

Đồng Hi không hé răng, bạn tốt của cô ấy có ý đồ đối phó với mợ tương lai khiến cô ấy cảm thấy xấu hổ, hơn nữa Dương Tam cũng chưa nói là sẽ không cứu người nên cô ấy liền dứt khoát mặc kệ, chỉ cúi đầu nhìn sàn nhà.

Khi Dương Tam nhìn thấy điện thoại di động có thêm một tin nhắn chuyển khoản liền tiếp tục bói toán.

“Căn bệnh này của cô bắt đầu xuất hiện từ chín ngày trước, năm ngày sau bắt đầu phát tác.”

Tưởng Lệ Toa đặt cái móng giò xuống, nhớ lại chuyện đã xảy ra vào chín ngày trước. Sắc mặt cô ta tái nhợt, nói: “Chín ngày trước, một người bạn học hồi cấp hai đến tìm tôi. Trước kia cô ta nặng những 150 cân, nhưng lúc gặp lại cân nặng chỉ còn 90 cân. Vào thời điểm ấy, tôi cũng có ý định giảm cân nên đã hỏi phương pháp của đối phương.”

“Cô ta đưa cho tôi một viên thuốc, bảo tôi cứ thử xem hiệu quả như thế nào. Sau khi tôi uống viên thuốc ấy thì không có phản ứng gì cả. Vì thế tôi lại lên mạng mua thạch trái cây giảm cân.”

Ban đầu Tưởng Lệ Toa còn nghĩ là do loại thạch trái cây kia có vấn đề. Bởi vì người bạn học cấp hai kia cũng dùng thuốc nhưng không hề xuất hiện vấn đề gì cả.

Dương Tam khẳng định: “Nguyên nhân vấn đề nằm ở loại thuốc mà lúc đầu cô sử dụng.”

Cô cầm bút, bắt đầu kê đơn thuốc có thể ép viên thuốc trong người Tưởng Lệ Toa ra ngoài. Kỳ thật, lấy bản lĩnh của Dương Tam, không cần kê phương thuốc cũng không thành vấn đề, bất quá chỉ cần sử dụng chút pháp thuật là có thể giải quyết. Nhưng cô là người có thù tất báo, đương nhiên muốn thu lại chút lợi tức, về phần một ngàn vạn thù lao kia xem như tiền vốn.

Dương Tam nhìn phương thuốc, viết thêm một vị thuốc là nước tiểu trẻ sơ sinh.

Khi Tưởng Lệ Toa nhìn thấy phương thuốc thì sắc mặt liền tối sầm lại. Cái gì mà nước bọt của Thiềm Thừ, nước tiểu của trẻ sơ sinh… Nghĩ đến việc phải cho mấy thứ này vào miệng, cô ta liền có cảm giác buồn nôn.

Cả người cô ta run bần bật: “Thật sự phải uống mấy thứ này sao?”

Dương Tam nói: “Cô cũng có thể lựa chọn không uống, hiện tại cô chỉ muốn ăn thịt, nhưng mấy ngày sau ngay cả tay chân và thân thể của mình cũng muốn ăn.”

Dương Tam không nhắc thì thôi, vừa nhắc đến thì Tưởng Lệ Toa liền cảm thấy đói bụng, nhìn bàn tay gầy như chân gà của mình, ánh mắt cô ta chung thủy vẫn không thể rời khỏi, thậm chí cô ta cảm thấy tay mình còn hấp dẫn hơn chỗ móng giò và cánh gà ban nãy.

Rất muốn cắn một ngụm…

Theo sự xúc động này, cô ta không nhịn được tự cắn xuống một ngụm, dấu răng xuất hiện trên cánh tay khiến cô ta đau đến mức hít một ngụm khí lạnh.

Dương Tam không còn gì để nói, trực tiếp dán một tấm phù chú lên người cô ta.

Chú Thanh Tâm vừa được dán xuống, Tưởng Lệ Toa mới cảm thấy dễ chịu hơn không ít.

Mẹ Tưởng nhìn thấy con gái ngay cả tay cũng muốn gặm liền rơi nước mắt, vội vàng cho người đi tìm mấy thứ được ghi trên phương thuốc. Gia nghiệp Tưởng gia đồ sộ, mặc dù có mấy vị thuốc không dễ tìm nhưng trong vòng một giờ vẫn có thể gom đủ.

Không bao lâu sau, một chén canh nóng hôi hổi xuất hiện. Chén canh đặc sệt này có màu xanh lục, hương vị vô cùng cổ quái, giống như phô mai để bên ngoài vài ngày vậy. Ngay cả muỗi trong phòng sau khi ngửi thấy mùi này cũng nhanh chóng bay đi.

Kỳ thật loại thuốc này là một món ăn mới do Mạnh Bà vừa nghĩ ra, Dương Tam cũng thêm vào bài thuốc vài loại thuốc dẫn khiến loài người cảm thấy ghê tởm. Ăn vào sẽ không gây chết người, không những vậy còn rất có lợi cho sức khỏe, nhưng hương vị thật sự không dám khen tặng.

Tưởng Lệ Toa bóp mũi, nhân lúc còn nóng cố gắng uống hết chén canh này. Hương vị khó có thể hình dung kia khiến cô ta chỉ muốn nôn mửa, nhưng cô ta ép buộc bản thân phải nuốt xuống. Không biết có phải là do tác dụng tâm lý hay không, cô ta cảm thấy cơn đói khát kia quả thật đã vơi đi không ít.

Giây tiếp theo, cô ta trực tiếp nôn khan.

Năm phút sau, Tưởng Lệ Toa phun ra một viên thuốc màu đen to bằng hạt đậu nành, cô ta lập tức nhận ra đây chính là viên thuốc mà mình đã uống chín ngày trước.

Dương Tam trực tiếp lấy đũa chọc viên thuốc kia, bên trong có một con sâu đang ngọ nguậy. Toàn thân con sâu trong suốt, bên trong lại là màu đen do đó có thể nhìn rất rõ tất cả mọi thứ.

Dương Tam khẽ cười: “Quả nhiên.”

1.32230 sec| 2394.281 kb