Vòng bán kết của chương trình [Tử Cấm Đỉnh] được tổ chức trên núi Thượng Hoa, khoảng cách giữa ngọn núi này với núi Thượng Di mà Dương Tam trồng trọt cũng không tính là xa, lái xe chỉ khoảng hai mươi phút là đến nơi. Gần núi Thượng Hoa có một cái hồ, xem xét vị trí này, hẳn là tổ chương trình muốn các tuyển thủ trực tiếp lấy nguyên liệu nấu ăn tại chỗ.
Dương Tam nghĩ vậy thì chỉ biết lắc đầu, ngày thường tổ chương trình cung cấp nguyên liệu với số lượng hạn chế ít nhiều gì cũng khiến Mạnh Bà thu liễm một chút. Hiện giờ Mạnh Bà có cơ hội tự mình động thủ, phạm vi nguyên liệu nấu ăn lập tức mở rộng hơn rất nhiều. Đến lúc đó chỉ e là những vị giám khảo kia sẽ khóc không thành tiếng mất. Nghĩ đến hình ảnh ấy, cô không nhịn được vui vẻ ngân nga vài câu. Sau khi cười vài tiếng, Dương Tam chợt ý thức được một vấn đề, từ từ, hình như cô cũng là một trong những giám khảo, điều này đồng nghĩa là đến lúc đó cô cũng sẽ trở thành một trong những nạn nhân!
Cả người Dương Tam cứng đờ, cô có một loại xúc động muốn gọi điện từ chối tham gia chương trình. Cô cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân mình: Không sao cả, cô còn có Từ Xuân Thâm! Đến khi đó cô sẽ đưa tất cả cho anh ăn. Tác dụng của bạn trai chính là như vậy đấy!
Cảm ơn trời đất đã tặng cô một người bạn trai nên lần này mới có thể thuận lợi tránh khỏi kiếp nạn. Nếu Từ Xuân Thâm biết chuyện này, không biết sẽ dở khóc dở cười như thế nào.
Thời gian thi đấu cụ thể được ấn định vào ngày mười ba tháng mười hai. Thời tiết mấy ngày gần đây vô cùng kỳ quái, theo lẽ thường, tháng mười một đã bước vào mùa đông. Nhưng hiện giờ đã gần đến giữa tháng mười hai nhưng khí hậu lại vô cùng ấm áp, mỗi khi ra ngoài chỉ cần mặc một chiếc áo khoác mỏng là được. Những chuyên gia dự báo thời tiết bày tỏ sắt son rằng đây chỉ là hiệu ứng nhà kính, nhân tiện chỉ trích làn sóng gây ô nhiễm môi trường hiện nay.
Trong lòng Dương Tam vô cùng rõ ràng căn bản mọi chuyện không hề đơn giản như vậy. Kết giới của phiến đại lục này đang ngày càng trở nên mỏng manh yếu ớt, tràn ngập nguy cơ, bất kỳ lúc nào cũng có thể nứt ra. Nếu tình huống này còn tiếp tục chuyển biến xấu đi, rất có khả năng những cảnh tượng trong tiểu thuyết sẽ trở thành hiện thực, trở thành một quyển truyện mạt thế hàng thật giá thật.
Tỷ như kết giới giữa Minh giới và dương gian bị phá vỡ, minh khí xâm nhiễm vào thân thể người sống, khiến bọn họ biến thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Tuy rằng trong lòng biết rõ như thế, nhưng Dương Tam lại không hề có ý định nhúng tay vào. Đầu tiên là do thực lực của cô có hạn, mặc dù tu vi của cô đã đạt đến Chuẩn Thánh nhưng thật sự không đủ năng lực để giải quyết vấn đề này. Hơn nữa, phía trên cô có biết bao nhiêu Thánh Nhân, hao tâm tổn sức thế nào cũng không thể chịu nổi Thiên Đạo. Vì thế cô cũng chỉ thầm nghĩ trong lòng, tiếp tục thảnh thơi sống qua ngày.
Đến ngày mười ba tháng mười hai, Dương Tam và Từ Xuân Thâm cùng nhau lái xe qua đó. Hôm nay, phong cách ăn mặc của cô tràn ngập hơi hướng cổ xưa, chiếc váy màu đen khiến gương mặt ngây thơ trở nên lạnh lùng hiếm thấy. Ít nhất là khi mặc như thế này ra ngoài cô sẽ không bị xem là học sinh cấp ba nữa. Lại nói tiếp, bộ váy này là do Từ Xuân Thâm cố ý chuẩn bị cho cô, nghe nói là được đặt may riêng, vải dệt mềm mại mượt mà khiến Dương Tam mặc vào vô cùng thư thái. Hôm nay Từ Xuân Thâm diện một bộ tây trang màu trắng, trên túi áo gắn một đóa hoa hồng đen vô cùng tinh xảo, màu trắng kết hợp với màu đen, vừa khiêm tốn lại vừa ưu nhã.
Hà Nhất Phàm đảm đương vị trí tài xế trực tiếp chửi thầm trong lòng: Đây căn bản chính là đồ đôi a! Từ sau khi có bạn gái, lúc nào Từ Xuân Thâm cũng ngầm thể hiện ân ái khắp nơi, thật là đáng ghét!
Thời gian bấm máy của tổ chương trình sẽ bắt đầu lúc ba giờ chiều, trong đó các thí sinh sẽ có hai giờ để thu thập nguyên liệu nấu ăn, hai giờ để nấu nướng.
Mấy người Dương Tam đến nơi vừa đúng hai giờ rưỡi, sau khi tổ đạo diễn gameshow nhìn thấy bọn họ xuống xe liền tiến lên nghênh đón. Đạo diễn là người có bộ râu quai nón rậm rạp, dáng người cao lớn, thoạt nhìn rất giống mấy lão đại cầm đầu băng nhóm xã hội đen trong phim điện ảnh.
“Không ngờ hai người đến sớm như vậy, đã ăn gì chưa?” Hoa Hạ thường thích bắt đầu chào hỏi từ việc ăn uống.
Trước khi Dương Tam ra cửa đã được Từ Xuân Thâm đút chút thức ăn, cô khẽ gật đầu. Trước mặt những người không quen biết, cô không nói chuyện nhiều, hơn nữa cô cũng chưa bao giờ tiếp nhận phỏng vấn - chủ yếu là vì cát-sê cho những buổi phỏng vấn không cao, bởi vậy trong giới thường nói cô là người cao lãnh khó gần. Đổi lại là tiểu minh tinh trong giới giải trí, nếu dám thể hiện thái độ cao lãnh với cánh truyền thông báo chí, sợ rằng không phải bị trêu ghẹo mà là làm khó làm dễ. Nhưng nếu đổi lại là Dương Tam, mọi người đều cảm thấy đây là lẽ đương nhiên, còn giúp cô tìm lý do: Đây mới là phong thái của một đại sư.
Từ Xuân Thâm mỉm cười: “Ừm, đã ăn lót dạ.”
Đạo diễn cười nói: “Không phải tự mình xuống bếp đấy chứ? Trình độ của đại thần khẳng định không còn lời gì để nói, khi nào có hứng thú có thể tham gia cuộc thi do tổ tiết mục chúng tôi tổ chức, chúng tôi nhất định sẽ trải thảm hoang nghênh.”
Đạo diễn cũng chỉ nói mấy lời khách sáo, tuy rằng Trình độ nấu ăn của Từ Xuân Thâm không tồi nhưng dù thế nào cũng không thể cao siêu hơn đầu bếp chuyên nghiệp. Huống chi một đại ảnh đế như anh cũng không cần lãng phí thời gian chạy đến tham gia cuộc thi, lần này anh chấp nhận đến làm giám khảo khách mời cũng đủ khiến tổ tiết mục của bọn họ kinh hỉ không thôi.
Bởi vậy thái độ của đạo diễn hết sức nhiệt tình, niềm nở hàn huyên cùng bọn họ vài câu.
Tuy rằng Dương Tam nể tình đứng bên cạnh lắng nghe, nhưng trong lòng lại cảm thấy nhàm chán muốn chết.
Đột nhiên Dương Tam nhận thấy một tầm mắt chuyên chú nhìn về phía cô, không khỏi quay đầu nhìn qua. Có lẽ bởi vì khoảng thời gian trước cô đã từng tìm tòi nên lập tức nhận ra vị này chính là một trong top 4 đầu bếp hôm nay - Đường Ngộ.
Điều khiến cô kinh ngạc chính là, trên người Đường Ngộ mơ hồ tỏa ra một cỗ hơi thở rất mỹ vị. Tuy rằng còn kém xa Từ Xuân Thâm nhưng trong số những nhân loại vẫn vô cùng hiếm thấy.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo