Gia cảnh Lê Hề rất tốt, cô ấy chạy đến tham gia chương trình cũng chỉ vì muốn vui chơi một chút. Đối với cô ấy, nếu có thể thông qua cuộc thi này kết giao với một người bạn tốt còn quan trọng hơn việc giành được ngôi vị quán quân.
Vì thế, từ giây phút ấy trở đi, mọi người liền nhìn thấy một hình bóng bám theo Mạnh Bà không rời nữa bước. Đối với chuyện như thế này Dương Tam không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai giờ đồng hồ trôi qua rất nhanh, bốn tuyển thủ đều đã tìm được nguyên liệu nấu ăn phù hợp. Trong đó, nguyên liệu nấu ăn của Mạnh Bà thu hút được nhiều sự chú ý nhất. Rõ ràng là ở cùng một ngọn núi, một con sông, vậy mà cô ấy lại có thể tìm ra được những thứ trước nay chưa từng có.
Dương Tam nhìn đống nguyên liệu trong rổ, sắc mặt ngày càng phức tạp. Nguyên liệu nấu ăn càng phong phú đồng nghĩa với việc lực sát thương càng cường đại a!
Trù nghệ của Mạnh Bà nổi tiếng Tam giới, tiểu Diêm Vương có thể chịu đựng trù nghệ của cô ấy nên mọi người đều cảm thấy hắn sâu không lường được, ai nấy đều phải ngước mắt liếc nhìn hắn một cái. Vi Hộ cũng đã từng nghe nói qua, mặt mày hắn liền xám như tro tàn, môi không ngừng run rẩy. Hắn có suy nghĩ muốn bỏ chạy.
Không phải bên ta không lợi hại, mà là do quân địch quá cường đại a!
Mạnh Bà nhìn qua giỏ nguyên liệu, tâm tình vô cùng vui sướng. Đã tham gia thi đấu lâu như vậy, rốt cuộc cô ấy cũng có cơ hội thì triển thân thủ của bản thân. Bất kể là ai cũng nhìn ra hiện giờ tâm trạng của cô ấy đang rất tốt.
Về phần Đường Ngộ, mặc dù trên mặt hắn lộ ra ý cười nhợt nhạt nhưng tâm tình lại không thoải mái. Đối với hắn, đối thủ nặng ký nhất trong cuộc thi đấu hôm nay chính là Lê Hề, hắn bị đánh bại bởi ai cũng được nhưng nhất định không phải người chị gái cùng cha khác mẹ này. Hắn đã sử dụng chút thủ đoạn nhỏ khiến cơ thể đối phương không thoải mái. Không nghĩ đến Lê Hề vẫn có thể tung tăng nhảy nhót, thậm chí tinh thần còn tốt hơn so với lúc trước. Tình huống phát triển nằm ngoài sự khống chế bất giác khiến hắn ngày càng trở nên nôn nóng, nhưng cố tình lại không thể biểu hiện ra trước mặt người khác.
Hắn hít sâu một hơi, tự nói với bản thân: Hắn còn biết rất nhiều chuyện trong tương lai, bình tâm lại, hắn nhất định sẽ thắng. Bởi vì lo lắng những giám khảo kia sẽ lại nghiêng về phía Mạnh Bà, hắn mới kích động người hâm mộ, gây sức ép để tổ chương trình mời thêm mười hai vị giám khảo đến đây, nâng cao tỷ lệ chiến thắng của bản thân.
Hắn là người có được bàn tay vàng, nếu ngay cả trận đấu nho nhỏ này cũng không thể chiến thắng đó quả thật chính là sự sỉ nhục.
Sau khi Đường Ngộ điều chỉnh tốt tâm trạng liền dồ mọi sự chú ý vào cuộc thi đấu này.
Trong bốn tuyển thủ, rõ ràng phong cách của Mạnh Bà không hề giống với ba người còn lại, nếu muốn nói rõ hơn thì ba người kia chính là phong cách hiện đại, còn Mạnh Bà chính là phong cách tiểu đương gia Trung Hoa.
Mọi người ngơ ngác nhìn cô ấy ném cá lên không trung, con dao trong tay chuyển động không ngừng với tốc độ không thể nhìn rõ bằng mắt thường. Khi cá rơi xuống đĩa, thịt cá và xương cá đã được tách riêng ra, hơn nữa hình dáng con cá không chút tổn hại, đây căn bản chính là huyễn kỹ a!
Dù sao Mạnh Bà cũng là người chơi có kỹ thuật thái rau mấy ngàn năm, ở phương diện này, chỉ sợ trên thế giới không có người nào có thể vượt qua cô ấy. Do đó, ở khâu xử lý nguyên liệu, Mạnh Bà chính là thí sinh tỏa sáng nhất trên sân khấu, khiến người xem không thể rời ánh mắt.
Trên khán đài có không ít người là anti-fans của Mạnh Bà, trong mắt bọn họ cũng đã vơi đi vài phần địch ý, đối với người có năng lực thật sự, ít nhiều gì mọi người cũng sẽ có chút kính nể.
Đáng tiếc, sau đó sẽ là tiết mục nấu ăn hắc ám.
Dương Tam không nhịn được thở dài trong lòng, trơ mắt nhìn Mạnh Bà từng bước từng bước biến tác phẩm của mình trở thành một bộ phim kinh dị. Nước canh đen tuyền óng ánh, thịt cá miếng nổi miếng chìm, thịt cá vốn có màu xám nhạt bây giờ lại có màu đỏ tươi như máu, nồi canh trông giống như dung nham chuẩn bị phun trào, phía trên khói tản ra màu xanh.
Dương Tam đỡ trán: Đánh chết cô nhất định cũng không ăn thứ này! Tuy rằng cô biết rõ đây là một nồi canh vô cùng bổ dưỡng nhưng cô tuyệt đối sẽ không ăn!
Do có hai mươi bốn vị giám khảo, ba đối thủ cạnh tranh nên Mạnh Bà liền chia canh thành hai mươi bảy bát, mỗi phần đều có đủ thịt cá.
Giọng nói của Mạnh Bà mơ hồ xen lẫn một chút thương cảm:
“Món này gọi là Từng chiều mây tía về, ngày trước em đã từng nấu cho anh.”
Dương Tam âm thầm bổ sung thêm một câu bên dưới: Sau đó tình duyên của bọn họ liền chấm hết!
Đến khi bát canh được đặt ngay ngắn trước mặt, Dương Tam liền cầm lấy cái thìa, múc một miếng thịt cá đưa đến bên miệng Từ Xuân Thâm, tươi cười quá đỗi ngọt ngào:
“Ăn nhiều chút đi, anh cần tẩm bổ thân thể.”
Trên mặt Từ Xuân Thâm hiện lên thần sắc giãy giụa, anh đã có dịp ăn qua bánh quy của Mạnh Bà, hương vị kia khiến anh thật sự rất muốn xóa bỏ đoạn ký ức kia có liên quan! Nhưng bây giờ, dù lựa chọn ăn hay không ăn, anh cũng sẽ toi mạng!
Vẻ mặt Dương Tam đầy chờ mong nhìn anh, trong mắt tràn đầy tính ý động lòng người.
Tay Từ Xuân Thâm nắm chặt thành quyền, cuối cùng cắn răng nuốt xuống, giây tiếp theo, anh có cảm giác như bản thân lại phi thăng thêm một lần nữa!
Vi Hộ thấy rõ mồn một, hắn không khỏi cảm khái trong lòng: Tình yêu quả nhiên là lực lượng cường đại nhất trên thế giới, nó có thể chiến thắng hết thảy!
Nhanh thôi, sự cố phát sóng lớn nhất từ trước đến nay chuẩn bị phát sinh!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo