Dương Tam trầm tư, một là linh hồn của Đường Ngộ ăn ngon, hai là trên người hắn có thứ gì đó rất mỹ vị. Đường Ngộ nở nụ cười ấm áp, là kiểu người mà rất nhiều thiếu nữ đương thời yêu thích, nhưng sự vẩn đục trong linh hồn hắn lại không cách nào lừa gạt được cô - chẳng ngon tẹo nào, hẳn là trên người hắn có thứ tốt gì đó!
Không chờ cô cất bước qua, bàn tay cô đã bị Từ Xuân Thâm bắt lấy, anh khẽ cúi đầu, hơi thở ấm áp phả lên tai cô: “Làm sao vậy?”
Dương Tam chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội: “Chỉ là muốn ăn cái gì đó.”
Từ Xuân Thâm cũng xem như đã nhắc nhở Dương Tam một phen, tổ chương trình này lắm người nhiều miệng, nếu cô bước qua bên kia tìm Đường Ngộ, nói không chừng trong đầu mọi người sẽ tự bổ não ra rất nhiều vở tuồng hay. Không bằng cô tự mình bói toán về Đường Ngộ thì hơn. Tuy rằng cô không có sinh thần bát tự cụ thể của hắn ta, nhưng từ tướng mạo cũng có thể bói ra được một vài chuyện.
Đường Ngộ nhìn Từ Xuân Thâm được chúng tinh phủng nguyệt, nổi bật giữa đám đông liền nỗ lực che giấu sự khinh thường trong mắt.
Trong tương lai mà hắn nhìn thấy được, sau khi Từ Xuân Thâm rút lui khỏi giới giải trí, thân phận của anh liền được công khai ra bên ngoài, anh không chỉ là con cháu đời thứ ba của gia đình cách mạng mà mẹ anh còn là cổ đông của rất nhiều xí nghiệp lớn, có thể nói là ngậm thìa vàng từ lúc vừa sinh ra. Lúc này Đường Ngộ mới hiểu rõ, khó trách Từ Xuân Thâm nhận được nhiều tài nguyên tốt như vậy, còn không phải bởi vì vận khí tốt đầu thai tốt hay sao.
Bởi vì Đường Ngộ là con riêng nên từ nhỏ đã bị người khác xem thường. Thậm chí cũng vì như vậy mà hắn phải thay tên đổi họ, mai danh ẩn tích tiến vào giới giải trí. Nhưng người không có hậu trường như hắn thật sự là đã vấp phải rất nhiều trắc trở, không thể không ôm đùi một vài người, chịu sự khinh bỉ. Cuối cùng thân phận thật sự của hắn bị phơi bày, không thể tiếp tục hoạt động trong giới giải trí, chỉ có thể đi làm Ngưu Lang. Bởi vì nguyên nhân này, khi nhìn thấy Mạnh Bà và Từ Xuân Thâm, những người không cần tốn chút công sức nào đã có thể dễ dàng lấy được tài nguyên mà hắn trăm phương ngàn kế mưu tính, do đó trong lòng hắn liền nảy sinh ác ý.
Từ Xuân Thâm là đại thần, hiện giờ hắn chưa thể lay động được căn cơ của anh. Nhưng Mạnh Bà thì khác, căn cơ của fan hâm mộ vẫn chưa vững chắc. Hắn ta chỉ cần tung tin Mạnh Bà dùng tiền để tiến vào đoàn, sau lưng còn có kim chủ chống lưng thì cũng đã đủ hủy hoại không ít nhân duyên của đối phương. Hơn nữa hắn còn cố gắng đắp nặn hình tượng thiếu niên xuất thân bần hàn không ngừng vượt khó vươn lên, vì thế dễ dàng giẫm lên các đối thủ khác, trong đó có Mạnh bà, mạnh mẽ thu hút một làn sóng fan trung thành.
Khóe miệng Đường Ngộ khẽ cong lên, nếu hắn ta đã có bàn tay vàng tự nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
Mục tiêu đầu tiên của hắn chính là Dương Tam. Dùng sự ủy khuất của bản thân lá mặt lá trái với những phú bà kia còn không bằng chạy đến ôm đùi Dương Tam. Dương Tam là đại sư, dù là Thiên Vương Thiên Hậu cũng đều sẽ nâng niu cô. Nếu có thể nắm giữ trái tim của cô, chỉ cần ngẫu nhiên được chỉ điểm vài câu thì đường đi sau này của hắn nhất định sẽ thênh thang rộng mở.
Dựa theo kết quả điều tra của hắn, Dương Tam là người rất thích ăn ngon, vì để lấy lòng cô, Từ Xuân Thâm thậm chí còn đích thân xuống bếp hầm canh. Đường Ngộ hắn đây chính là đầu bếp chuyên nghiệp, nếu so với Từ Xuân Thâm đương nhiên là lợi hại hơn nhiều. Hắn sẽ dùng mỹ thực để chinh phục cô!
Vì thế khi nhìn về phía Dương Tam, Đường Ngộ không tự giác lộ ra nụ cười đã luyện tập cả trăm ngàn lần trước gương. Mềm mại, sạch sẽ, ấm áp, giống hệt như động vật nhỏ vô hại!
Sau đó hắn liền nhìn thấy Từ Xuân Thâm nắm tay Dương Tam, lại một lần nữa di dời lực chú ý của Dương Tam lên người anh dễ như trở bàn tay
Trong lòng Đường Ngộ thầm hận: Hắn khẳng định Từ Xuân Thâm đang lo lắng Dương Tam di tình biệt luyến nên mới làm vậy!
Từ Xuân Thâm nhìn Dương Tam mặt ủ mày ê, cảm thấy vừa buồn cười vừa tức giận.
Mới vừa rồi một tay Dương Tam bị anh nắm lấy, cô liền dùng tay còn lại bấm đốt tay tính toán. Kết quả chẳng những không thu hoạch được gì mà còn khiến tay mình đau đớn đến rút gân. Khi Dương Tam chiến đấu, dù phần ngực bị chọc thủng một lỗ, gãy tay gãy chân, cô cũng chưa từng kêu than một tiếng. Nhưng hiện tại Dương Tam lại được nuông chiều dung túng đến rất kiều khí, nhưng cô cũng chỉ biểu hiện trước mặt người thân bạn bè mà thôi.
Dương Tam hừ hừ: “Anh còn cười!” Từ sau khi tu vi đạt đến mức Chuẩn Thánh, đạo pháp của cô đã tiến bộ không ít, trình độ bấm tay bói toán cũng ngày đi ngàn dặm, hiếm khi xuất hiện tình huống bói toán đến mức rút gân tay như thế này.
Từ Xuân Thâm đã khôi phục ký ức, bản lĩnh tính toán của anh thậm chí còn hơn cả Dương Tam. Anh mỉm cười nhìn Dương Tam, vừa giúp cô xoa tay vừa bắt đầu tính toán.
Kỹ thuật mát xa của anh không tồi chút nào, cảm giác nhức mỏi tay của Dương Tam đã vơi đi không ít, thậm chí cô còn muốn khép mắt hưởng thụ.
Từ Xuân Thâm nhìn thấy cảnh tượng này thì ý cười trong mắt càng sâu: Nhìn Dương Tam hệt như chú mèo đang nhàn hạ thoải mái phơi nắng thế này thật khiến người ta có xúc động muốn xoa đầu cô.
Tuy rằng anh không tính toán đến mức rút gân như Dương Tam nhưng cũng không thể tính ra mọi chi tiết về Đường Ngộ, phảng phất như có một cỗ lực lượng vô hình đang cản trở anh. Trên người Đường Ngộ quả nhiên có điều cổ quái.
Anh lâm vào trầm tư, có thể Đường Ngộ được cao thủ cấp bậc chuẩn thánh trở lên ra tay ngăn trở, hoặc sử dụng pháp bảo cùng đẳng cấp.
Dương Tam nhìn thấy Từ Xuân Thâm cũng ăn mệt thì vô cùng vui vẻ, ai bảo vừa nãy anh còn chê cười cô! Hiện giờ đã bị nghiệp quật rồi nhé! Ngay cả anh cũng không thể tính ra kết quả!
Sau khi cười hả hê, thấy Từ Xuân Thâm vẫn đang rũ mắt, cô liền dùng tay vỗ vỗ vai anh: “Không cần xen vào chuyện của hắn ta làm gì! Nếu hắn ta dám chơi âm mưu quỷ kế gì đó, em sẽ trực tiếp ăn hắn!”
Không có chuyện gì mà cắn một ngụm không thể giải quyết được, nếu không thể thì hai ngụm, cùng lắm là nhai thêm vài cái.
Từ Xuân Thâm đạm nhiên nói: “Hiện tại là xã hội pháp trị.”
Dương Tam gật gật đầu: “Được rồi được rồi, nên lúc em ăn nhất định sẽ không để bị người khác phát hiện, cũng sẽ không để bị máy ảnh chụp được.” Cô tự tin bản thân là người dày dặn kinh nghiệm trong lĩnh vực này
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo