Trên tay Dương Tam cầm cốc nước hoa quả, vừa uống nước vừa nhìn chằm chằm Từ Xuân Thâm.

Khóe môi Từ Xuân Thâm nhếch lên: “Làm sao vậy?”

Dương Tam nói thẳng: “Tôi chỉ đang nghĩ người như anh sao có thể hoá thân thành Trụ Vương?”

Hai người quả thật khác nhau một trời một vực, khí chất của Từ Xuân Thâm là vân đạm phong khinh, còn hình tượng của Trụ Vương trong mắt người đời là một tên hoang dâm vô độ, tuy nhiên một phần cũng là do người đời sau thêm mắm dặm muối. Hậu thế chỉ tập trung miêu tả mặt này nhưng lại xem nhẹ hùng tài thao lược và sự kiệt ngạo bất tuân của hắn. Suy cho cùng thì lịch sử đều được viết nên bởi người chiến thắng, đương nhiên sẽ làm xấu đi hình tượng của Trụ Vương.

Từ Xuân Thâm nói: “Tôi chưa từng diễn vai hoàng đế nên muốn thử sức một lần.”

Những nhân vật anh đảm nhận từ trước đến nay thật đúng là không có hoàng đế, hơn nữa Từ Xuân Thâm đã đọc qua kịch bản, anh cảm thấy nếu diễn tốt nhân vật Trụ Vương thì chắc chắn sẽ không hề kém cạnh các nhân vật chính.

Trong mắt Từ Xuân Thâm lộ ra ý cười: “Tôi chưa từng diễn qua vai hoàng đế hoang dâm si mê nữ sắc.”

Dương Tam nhớ đến Tiểu Mỹ, nghiêm túc nói: “Tiểu Mỹ nhà tôi xinh đẹp như vậy, anh diễn với cô ấy chắc chắn rất dễ dàng nhập vai.”

Từ Xuân Thâm nói đến đề tài khác: “Lần này đạo diễn Chu muốn mời vài vị huyền học đại sư đến để kịch bản càng thêm hoàn thiện hơn, cô có muốn đến làm cố vấn lịch sử hay không?”

Dương Tam chỉ nghĩ đến một chuyện duy nhất: “Thù lao như thế nào, nhiều hay ít? Đạo diễn Chu có hào phóng như đạo diễn Cung hay không?”

Sau khi bộ phim điện ảnh được công chiếu, đạo diễn Cung lại gửi cho cô thêm một bao lì xì dày cộm. Dương Tam thích nhất là kết bạn với những người hào phóng, không keo kiệt như vậy.

Từ Xuân Thâm trầm mặc một chút, nói: “Cũng được, sẽ cho cô không ít tiền.”

Dương Tam nghe được lời này liền cảm thấy rất mỹ mãn: “Được, vậy tôi đồng ý!” Sau đó cô chợt nhớ đến một người:

“Tôi còn có thể đề cử cho các anh một người, kiến thức chuyên môn của người ấy vô cùng phong phú, chỉ kém hơn tôi một chút mà thôi.”

Khi nói đến “kém hơn một chút”, kỳ thật Dương Tam có chút tâm tư riêng. Bản lĩnh của Vi Hộ tất nhiên là không cần nhiều lời, hơn nữa đối phương còn tham gia trận chiến phong thần.

Dương Tam tự nhận bản thân thật sự là người tốt, còn giới thiệu công việc cho hắn, đến lúc đó nhất định phải lấy của hắn một khoản phí giới thiệu.

“Ai?”

“Vi Hộ.” Dương Tam nói.

Lông mày Từ Xuân Thâm khẽ nhướng lên: “Đệ tử của Đạo Hành Thiên Tôn?”

“Anh cũng quen biết hắn sao?” Dương Tam lập tức phản ứng lại, sau đó bổ sung: “Đúng là hắn cùng tên với vị kia.”

Từ Xuân Thâm ừ một tiếng, cũng không nói là có thể giúp đỡ hay không, chỉ thong thả ung dung uống trà.

Nội tâm của Dương Tam bị chọc đến ngứa ngáy, nhìn anh với ánh mắt trông mong.

Thần sắc Từ Xuân Thâm nhạt đi vài phần: “Cô hy vọng hắn nhận được công việc này đến thế sao?”

Dương Tam gật gật đầu, hỏi câu này không phải quá vô nghĩa à? Nếu Vi Hộ thật sự kiếm được tiền, cô có thể tống tiền hắn một ít phí giới thiệu.

Từ Xuân Thâm nói: “Để tôi xem xét lại.”

Dương Tam: Đây không phải câu trả lời mà cô muốn nghe!

Cô thở dài: “Chờ sau khi có tin tức anh nhớ lập tức phải thông báo cho tôi.”

Sau khi Dương Tam cầm về không ít rau củ do Từ Xuân Thâm trồng, tầm mắt Từ Xuân Thâm dừng lại trên ban công tràn ngập màu xanh biếc. Ban công nhà anh trước kia cũng chỉ trồng tượng trưng hai chậu xương rồng không cần bận tâm chăm sóc, hiện tại thì toàn bộ nơi này đều dùng để trồng rau, chẳng mấy chốc đã biến thành ruộng rau.

Thời điểm anh đi đến nơi khác hoặc xuất ngoại cũng sẽ vô thức tìm hiểu về rau quả đặc trưng ở mỗi địa phương, sau đó mang hạt giống về gieo trồng. Bất tri bất giác, dường như cuộc sống của anh đã tràn ngập hình bóng của một người nào đó.

Từ Xuân Thâm gọi diện cho đạo diễn Chu.

“Đạo diễn Chu, Dương Tam đã đồng ý chuyện này, mấy ngày nữa có thể ký hợp đồng.”

“Đúng vậy, cô ấy không có yêu cầu gì cả, cô ấy vẫn luôn là một đứa trẻ ngoan.”

Anh tạm dừng trong giây lát: “Tuy nhiên cô ấy đề cử thêm một người, có thể làm dự bị.”

Trông chừng tình địch dưới mí mắt vẫn cảm thấy an tâm hơn.

Mấy ngày sau.

Dương Tam nhìn bản hợp đồng, do dự nói: “Phí cố vấn là mười vạn à?” Quá ít! Chênh lệch rất lớn so với tưởng tượng của Dương Tam.

Từ Xuân Thâm nghiêm túc nói: “Đây chỉ là tượng trưng bên ngoài, số còn lại tôi sẽ chuyển cho cô.”

Dương Tam bừng tỉnh, để lộ biểu cảm trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra: “Tôi biết rồi! Vi Hộ cũng như vậy phải không?”

Từ Xuân Thâm dừng một chút, nói: “Danh khí của hắn không bằng cô, nên khẳng định không kiếm được nhiều như cô.”

Nghe được lời này, tâm tình của Dương Tam khá tốt: Ha ha, ai bảo cô biết cách lăn lộn cơ chứ!

Cô nhanh chóng ký tên, sau đó mới bắt đầu xem đến những điều khoản còn lại:

Đoàn phim sẽ khai máy vào ngày mười lăm tháng bảy. Trước đó cô có thể hỏi sư huynh một chút. Ai bảo trong khoảng thời gian phong thần kia, sư phụ không cho phép cô ra ngoài, khiến cô bỏ lỡ rất nhiều chuyện náo nhiệt.

Một thiếu nữ chỉ khoảng mười tám, tướng mạo thanh thuần lại mang theo nét mị hoặc, ai ai nhìn thấy đều sẽ quên đi trần tục, chỉ là biểu tình phẫn nộ hiện tại đã phá hủy dung mạo xinh đẹp kia.

Cô ta bấm bàn phím một cách thô bạo, phảng phất như chiếc điện thoại trong tay là kẻ thù không đội trời chung với cô ta.

“Tiểu muội, tại sao lại tức giận như vậy?” Một thiếu niên vẻ ngoài tuấn tú đi vào, cất giọng hỏi han đầy quan tâm.

Cô gái xoay đầu, tức giận nói: “Còn không phải là do con hồ ly Tô Tiểu Mỹ kia sao? Cô ta cư nhiên dám chạy xuống nhân gian, còn muốn diễn vai Tô Đát Kỷ.” Lúc nhìn thấy tin tức này, cô ta tức giận đến mức muốn đập nát điện thoại.

“Loại tạp chủng chỉ có ba chiếc đuôi như cô ta cũng thật to gan.”

Thiếu niên nhìn màn hình điện thoại một chút, nói: “Vậy em định làm thế nào?”

Cô gái nở nụ cười đầy tự tin, nói: “Đương nhiên là em cũng sẽ đi thử vai! Cô ta có thể làm được thì em cũng có thể! Không phải anh quen biết mấy người vai vế lớn ở nhân gian hay sao? Giúp em một chút đi!”

Mấy người ông bà chú bác đều nói trong số các tộc nhân thì cô ta là hồ ly giống Đát Kỷ nhất ở Thanh Khâu. Tô Tiểu Mỹ có thể làm được, vì cái gì cô ta lại không thể?

0.09747 sec| 2396.969 kb