Mưa gió đổ xuống Bạch Thánh Hạo gật đầu:
- Đối phương xuất hiện đúng giờ, nhưng ẩn thân vô cùng tốt. Chúng tôi lo bị phát hiện nên cũng không dám tới gần, cố giữ khoảng cách an toàn nên không thấy rõ gương mặt người nọ. Khi người nọ xuất hiện quả thật trong tay có cầm theo cái đèn lồng, trên mặt đèn lồng có ký hiệu quy định.
- Hôi Ô Nha đi theo người đó?
- Đúng.
Bạch Thánh Hạo nói:
- Sau khi gặp nhau, người nọ nói với Hôi Ô Nha hai ba câu gì đó nhưng nói rất nhỏ nên chúng tôi không nghe rõ. Sau đó, người này cầm đèn lồng đi trước, Hôi Ô Nha đi theo sau.
- Bọn họ đi đâu?
Vẻ mặt Bạch Thánh Hạo rất ngưng trọng, y thấp giọng nói:
- Chúng ta đi theo một đoạn, cực kỳ cẩn thận, nhưng vẫn không để họ khuất tầm mắt. Nhưng người nọ còn cẩn thận hơn, lại cực kỳ am hiểu thuật theo dõi. Cũng không biết có phải hắn phát hiện ra chuyện bất thường hay không mà khi đến gần đầu khu phố phía Tây, bỗng nhiên bọn họ biến mất, không hề thấy bóng dáng.
- Không thấy bóng dáng?
Bạch Thánh Hạo hổ thẹn nói:
- Hầu gia, là chúng tôi bất tài. Vốn bám sát bọn họ nhưng bọn họ vẫn thoát được. Sau khi bọn họ mất tích, chúng tôi vẫn ở khu vực gần đó cho đến nửa đêm. Có thêm hai huynh đệ thạo nghề theo dõi được điều đến nhưng căn bản không hề thấy tung tích bọn họ.
Tề Ninh thấy Bạch Thánh Hạo tự trách mình, thì cười nói:
- Bạch đà chủ, nếu đối phương đã chuẩn bị âm mưu chu đáo chặt chẽ thì nhất định sẽ phải cực kỳ cẩn thận. Ngươi cũng không nên tự trách mình nữa.
- Hầu gia, đại hôn của hoàng đế sắp tới. Ảnh Háo Tử lại tụ tập ở kinh thành.
Bạch Thánh Hạo hạ giọng nói:
- Không biết hai việc này có liên quan đến nhau không nữa.
- Bạch đà chủ cảm thấy Ảnh Háo Tử vào kinh có liên quan đến đại hôn của hoàng đế?
Tề Ninh lập tức hỏi.
Bạch Thánh Hạo đáp:
- Bạch mỗ cũng chỉ đoán mò, không thể xác định.
Tề Ninh kẽ gật đầu, như có điều suy nghĩ, trầm ngâm một lát, hắn mới nói:
- Bạch đà chủ, chúng ta thử đưa ra giả thuyết. Nếu nhóm Ảnh Háo Tử này vào kinh có liên quan đến đại hôn của hoàng thượng, vậy thì ngươi cảm thấy bọn họ có khả năng làm những việc gì? Là muốn phá hỏng đại hôn? Hay là muốn thừa dịp hoàng thượng đại hôn gây ra cảnh hỗn loạn ở kinh thành?
Bạch Thánh Hạo lắc đầu:
- Quả thật rất khó để đoán trước.
Chẳng qua nhiều ngày nay, cho dù là Hổ Thần Doanh hay nha môn Kinh Đô Phủ, cũng tăng cường tuần tra khắp kinh thành Ngoài ra người của Thần Hầu phủ cũng thường xuyên xuất hiện trên đường. Triều đình hiển nhiên lo lắng có người nhân đại hôn của Hoàng đế mà làm loạn, cho nên chuẩn bị thích đáng.
Y dừng một chút, cẩn thận nói tiếp:
- Hầu gia, thứ cho ta nói thẳng, nếu chỉ với thực lực của đám Ảnh Háo Tử, muốn gây ra đại loạn ở kinh thành chỉ sợ không có đủ năng lực.
Tề Ninh cũng rất minh bạch, nếu chỉ là một Nhóm Ảnh Háo Tử tiềm phục tại kinh thành, trên thực tế không có khả năng gây ra chuyện gì lớn. Dù sao thì nơi này cũng là trái tim của đế quốc, cảnh vệ đương nhiên cực kỳ nghiêm ngặt. Chỉ cần Ảnh Háo Tử lộ diện ở kinh thành, trong nháy mắt có thể bắt sống.
Điều hắn lo lắng là đám Ảnh Háo Tử này chỉ là một phần của âm mưu. Dịch độc ở kinh thành lần trước còn khiến người ta sợ hãi cho tới tận bây giờ. Đám người kia lòng dạ ác độc, thủ đoạn tàn nhẫn, thật sự khó đoán được bước tiếp theo trong kế hoạch của bọn họ.
Bạch Thánh Hạo thấy Tề Ninh trầm tư suy nghĩ thì cũng im lăng, một lát sau mới nói:
- Hầu gia, nói cho cùng, thì công việc của Ảnh Háo Tử vẫn là ám sát. Chúng ta chỉ cần suy nghĩ cẩn thận về mục tiêu của bọn họ, là có thể có kế hoạch đề phòng.
Dừng một chút, y nói:
- Nếu chỉ ám sát quan viên bình thường, tuy rằng có thể khiến kinh thành lâm vào cảnh hoang mang nhưng không gây ra chuyện gì lớn. Hơn nữa, dựa vào thù lao mà Đoạn Thanh Trần trả cho họ, xem ra mục tiêu của họ không phải quan viên bình thường.
Tề Ninh khẽ gật đầu, nói:
- Ta cũng nghĩ đến chuyện này, nếu chỉ ám sát một vài quan viên, khiến kinh thành lâm vào cảnh ỗn loạn, kỳ thật bọn họ cũng không cần tốn công tốn sức như vậy. Ta đang nghĩ, mục tiêu của bọn họ, rốt cuộc là ai?
- Ta nghĩ không thể nào là người trong cung.
Bạch Thánh Hạo nói:
- Tuy rằng Ảnh Háo Tử là sát thủ giết thuê, nhận tiền là giết không hỏi người đó là ai, nhưng dựa theo hiểu biết của ta về Ảnh Háo Tử thì đúng là có một số người bọn họ không dám sờ tới. Ví dụ như Đại Tông Sư, bọn họ đương nhiên không đám đụng vào, ngoài ra họ cũng phải e dè người trong cung.
Bên người hoàng thượng rất đông hộ vệ, phòng bị sâm nghiêm, Ảnh Háo Tử không bao giờ dám nghĩ tới chuyện ám sát Hoàng thượng đâu.
- Ngoài Hoàng thượng ra, theo ngươi còn ai ở kinh thành có bảng giá như vậy không?
Tề Ninh hỏi.
Bạch Thánh Hạo do dự một chút mới thấp giọng đáp:
- Hầu gia, nói khí không phải, ở kinh quan có đủ loại quan viên nhưng bảng giá như vậy thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Y nhìn chằm chằm vào Tề Ninh:
- Tứ đại thế tập hầu ở trong nhóm này. Ngoài ra còn có Hoài Nam Vương.
Tề Ninh cau mày:
- Ngươi cảm thấy mục tiêu của Ảnh Háo Tử là Tứ đại thế tập hầu, thậm chí là Hoài Nam Vương?
- Hầu gia, còn có một người không thể bỏ qua.
Bạch Thánh Hạo nghiêm mặt nói:
- Hai ngày nay ta nghĩ tới một người, rất có thể là mục tiêu của Ảnh Háo Tử.
Đầu Tề Ninh như lóe linh quang, hắn lập tức nghĩ đến một cái tên:
- Chẳng lẽ ngươi nói Thái tử Đông Tề.
Bạch Thánh Hạo gật đầu:
- Hóa ra Hầu gia cũng nghĩ đến người này. Không sai, ta càng nghĩ, càng thấy khả năng Thái tử Đông Tề là mục tiêu của Ảnh Háo Tử lần này rất cao.
Lúc này Tề Ninh mơ hồ cảm thấy phán đoán của Bạch Thánh Hạo rất có lý.
-Tuy nói thủ vệ bên người Thái tử Đông Tề cũng không ít, nhưng dù sao cũng không thể so với hoàng đế. Nếu đám người kia tỉ mỉ bố trí, chưa chắc đã không tìm được cơ hội ám sát Thái tử.
Vẻ mặt Bạch Thánh Hạo rất ác liệt:
- Ở kinh thành nước Sở, muốn phá hỏng đại hôn của hoàng đế thì khó hơn lên trời. Hơn nữa, Ảnh Háo Tử thực lực có hạn, bọn họ làm chuyện lén lút thì còn được, nếu muốn ra mặt đối chiến thì không chịu nổi một kích. Chỉ cần Thần Hầu phủ xuất động người trong nha môn là đã khiến bọn họ không còn mảnh giáp.
- Cho nên, ta vẫn luôn cẩn thận để tránh kinh động bọn họ, khiến bọn họ thay đổi kế hoạch, đến lúc đó, càng khó đối phó hơn.
Tề Ninh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Bạch Thánh Hạo nói:
- Nếu muốn phá hỏng đại hôn mà ám sát hoàng đế đương nhiên là cực khó. Biện pháp cuối cùng, là xuống tay với Thái tử Đông Tề .
Tề Ninh khẽ vuốt cằm:
- Nếu Thái tử Đông Tề bị ám sát trong lãnh thổ nước Sở, như vậy quan hệ thông gia của hai nước đương nhiên bị hỏng, hơn nữa, còn trở thành tử địch.
- Không sai.
Bạch Thánh Hạo nói:
- Cho nên nếu mục đích của bọn họ là phá hỏng đại hôn, thì Thái tử Đông Tề sẽ gặp nguy hiểm lớn.
Y nhẹ giọng nói:
- Hầu gia, có nên báo việc này cho Thần Hầu phủ không, để họ phái người bảo vệ Thái tử? Không cho đám Ảnh Háo Tử cơ hội thực hiện.
Tề Ninh nói:
-Kỳ thật sau khi tiến vào nước Sở, Thái tử Đông Tề cũng dốc toàn lực đề phòng. Thần Hầu phủ chắc chắn cũng âm thầm bảo vệ Thái tử.
Hắn nghĩ một chút rồi nói:
- Bên cạnh Thái tử Đông Tề cũng chẳng thiếu cao thủ đâu. Cùng với sự bảo vệ của nước Sở, thích khách muốn tiếp cận Thái tử không dễ. Hiện giờ, điều ta lo lắng nhất là nếu như mục tiêu của đối phương không phải Thái tử Đông Tề , mà là người khác thì...
Bạch Thánh Hạo khẽ gật đầu. Tề Ninh nghĩ một chút rồi nói:
- Muốn ngăn cản âm mưu của bọn họ, biện pháp tốt nhất không phải phòn ngự mà là phải biết rõ bọn họ muốn làm gì. Bây giờ ta chỉ hy vọng Hôi Ô Nha có thể mang đến tin tức tốt. Cho dù Hôi Ô Nha không có tin tức, cũng sẽ kiệt lực tìm hiểu.
- Hầu gia cảm thấy Hôi Ô Nha có bán rẻ chúng ta không?
Bạch Thánh Hạo hỏi.
Tề Ninh nghĩ một chút lắc đầu nói:
- Tuy rằng ta chưa tiếp xúc với hắn nhiều nhưng theo ta thấy thì hắn là người giữ chữ tín. Điều quan trọng nhất là hắn đã uống thuốc độc, nếu bán đứng chúng ta chính là tự tìm đến cái chết. Hắn chỉ là một Ảnh Háo Tử, tuyệt đối không có khả năng vì Đoạn Thanh Trần mà hy sinh bản thân.
Hắn dùng ngón tay gãi gãi mặt, rồi thấp giọng nói:
- Hôi Ô Nha sẽ không bán đứng chún ta, nhưng hiện tại hắn sẽ bị quản thúc nghiêm ngặt. Cho nên chưa tìm được cơ hội liên lạc với chúng ta.
- Ý của Hầu gia là Hôi Ô Nha sẽ tìm cách mật báo cho chúng ta?
Bạch Thánh Hạo lại hỏi.
Tề Ninh gật đầu:
- Lần này bọn chúng lên kế hoạch rất chặt chẽ chu đáo, bọn họ móc nối với Ảnh Háo Tử cũng cực kỳ cẩn thận. Nếu ta đoán không sai, đám Ảnh Háo Tử này đã tập trung một chỗ, hơn nữa, còn chuẩn bị động thủ. Nhưng trước khi ra tay, Đoạn Thanh Trần nhất định sẽ lo lắng Ảnh Háo Tử tự tiện hàng động để lộ tin tức, cho nên trong khoảng thời gian này, sẽ kiểm soát Ảnh Háo Tử chặt chẽ.
Hắn nghĩ nghĩ một lúc rồi mới nói:
- Bạch đà chủ, ngươi và Hôi Ô Nha có ước định địa điểm gặp nhau không?
Bạch Thánh Hạo lập tức nói:
- Có, ở gần đây có một căn nhà rất vắng vẻ. Ta cũng phái người thủ ở gần đó, để phòng Hôi Ô Nha đến tìm lại không có ai tiếp ứng.
- Tốt.
Tề Ninh nói:
- Bạch đà chủ, ngươi cử người hỗ trợ ta như vậy có gì bất tiện cho ngươi không.
Bạch Thánh Hạo cười nói:
- Hầu gia, ngài vạn lần đừng nói như vậy. Ân đức của ngài đối với Cái Bang chúng tôi không thể nào báo đáp. Lúc trước nếu không có ngài giúp, e là Phân đà Quỷ Kim Dương sẽ chẳng có mấy người, sớm đã chỉ còn cái tên. Một đám tính mạng huynh đệ đều do ngài ban cho, ngài có gì cần sai bảo cứ nói, chỉ cần là việc có thể làm, chúng tôi tuyệt không từ chối.
Tề Ninh mỉm cười nói:
- Ở địa điểm mà ngươi và đã ước hẹn với nhau, bố trí nhân thủ đầy đủ. Nếu Hôi Ô Nha đến thì không nói, nếu như là bất kỳ ai khác thì lập tức bắt giữ, không cho kẻ đó chạy thoát. Ngoài ra, ngươi tìm một số huynh đệ tin cậy, ngầm giúp ta lục soát hành tung của Ảnh Háo Tử, xem có để lại dấu vết gì không.
- Hầu gia yên tâm, ta sẽ thu xếp việc này ngay.
Bạch Thánh Hạo nói:
- Chẳng qua trước khi hành động, Ảnh Háo Tử sẽ ẩn nấp rất kỹ, tìm được họ cũng không dễ dàng.
Tam lão thái gia nói:
- Làm hết sức là tốt rồi.
Hắn nghĩ một chút rồi mới nói tiếp:
- Còn nữa, ngày mai Hoàng thượng sẽ đến Hoàng lăng, Thái tử Đông Tề là người nước khác, đương nhiên sẽ không bái hoàng lăng nước Sở, hẳn là sẽ ở lại kinh thành, trong dịch quán. Ngày mai, Cái Bang phái người theo dõi xung quanh, xem có người lạ nào lai vãng tới gần dịch quán không.
Nếu phát hiện tình huống bất thường, Cái Bang không cần ra mặt, chỉ cần âm thầm thông báo cho Hổ Thần Doanh.
Bạch Thánh Hạo chắp tay nói:
- Hầu gia yên tâm, ta sẽ thu xếp thỏa đáng.
Tề Ninh đưa tay vỗ vỗ vào cánh tay Bạch Thánh Hạo, lúc này mới ngửa đầu lên nhìn trời, hắn cảm thấy bão tố lại sắp đánh úp xuống.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo