Lúc này Tây Môn Chiến Anh biến sắc.

Bang phái giang hồ rất nhiều, mặc dù Tây Môn Chiến Anh xuất thân Thần hầu Phủ, lại chưa chắc rõ ràng tất cả. Thế nhưng tám bang mười sáu phái suy nghĩ rõ ràng hợp lý, Tây Môn Chiến Anh cũng hiểu được là gì.

Thần Hầu Phủ liên hệ với thế lực giang hồ nhiều năm, hiểu sâu sắc nhất, đương nhiên đây chính là tám bang mười sáu phái thực lực mạnh nhất trên giang hồ.

Nàng rất rõ ràng, ba người xuất chiến này, võ công của bất kỳ người nào cũng không thể khinh thường. Bang phái lớn nhỏ trên giang hồ cũng có vài trăm, có thể đứng hàng tám bang mười sáu phái, đương nhiên cũng không phải hạng hời hợt.

Không nói đến Các chủ Long Các và Từ Trương Phong, chỉ Minh chủ Kim Kiếm cũng đã khó đối phó rồi.

Tổ sư sáng lập môn phái Kim Kiếm Minh năm đó gọi là Gia Cát Thương Hùng, dùng một bộ Vạn Sát Kiếm Pháp tung hoành giang hồ, thậm chí đã từng có danh xưng kiếm khách đệ nhất thiên hạ. Cũng chính vì có kiếm thuật như thế, cho nên mới sáp nhập rất nhiều kiếm phái trên giang hồ, tạo thành Kim Kiếm Minh hiện giờ.

Số lượng kiếm phái trên giang hồ hiện giờ cũng không ít. Kim Kiếm Minh truyền đến thế hệ Gia Cát Trường Đình này, kiếm thuật đương nhiên không cách nào so sánh với Gia Cát Thương Hùng năm đó, thế nhưng hiện giờ Kim Kiếm Minh vẫn là kiếm phái đứng đầu thiên hạ, làm Minh chủ kiếm phái đứng đầu, kiếm pháp của Gia Cát Trường Đình đương nhiên cũng cực kỳ cao minh.

Mặc dù Tây Môn Chiến Anh hiểu võ công của Tề Ninh không yếu, thế nhưng dẫu sao trẻ tuổi, muốn đối chọi với ba đại cao thủ này, tuyệt đối không có khả năng thủ thắng. Nàng nhịn không được đi lên hai bước khẽ nói:

- Hầu gia, họ… !

Trong lúc nhất thời nàng cũng không biết nên nói thế nào.

Tề Ninh biết rõ Tây Môn Chiến Anh lo lắng, hắn mỉm cười lắc đầu, trong lòng lại nghĩ, nếu cô nương này thực sự quan tâm người khác, cũng nhẹ nhàng như nước.

Thu Thiên Dịch một mình ngạo nghễ đứng trên bệ đá, nhìn thấy ba người xuất trận, khóe môi nở nụ cười lạnh khinh thường.

Tề Ninh hỏi Hướng Bách Ảnh:

- Hướng Bang chủ, đã chọn người xong chưa?

- Ba vị chủ

động xuất trận, tất cả mọi người không dị nghị, đương nhiên chính là ba vị này rồi.

Hướng Bách Ảnh lại cười nói:

- Tiểu Hầu gia, trên giang hồ chú ý lời nói ngàn vàng, nếu ngài quả thực thua trong tay bất kỳ ai trong ba vị này, cũng đừng trách mọi người không nể mặt Hầu gia.

Tề Ninh cười nói:

- Nết ta thực sự liên tiếp thắng ba trận, cũng xin các vị chủ động xuống núi!

Minh chủ Kim Kiếm gật đầu nói:

- Tiểu Hầu gia, các bang phái đồng đạo đều ở đây, lời nói như núi, không có ai nuốt lời.

Y cao giọng:

- Các vị bằng hữu, ba người chúng ta xuất trận, không biết ai có dị nghị không? Nếu như còn người khác, mọi người có thể bàn bạc.

Tất cả mọi người nhất thời đều nói:

- Có ba người Gia Cát Minh chủ xuất trận, đương nhiên là đủ rồi.

Rất nhiều người nghĩ trong lòng ba người ngươi đã chủ động đứng ra rồi, ai lại ra ngoài tranh cướp danh tiếng của các ngươi.

Các chủ Long Các dường như không chờ đợi được, đi về phía trước mấy bước, dừng lại cách Tề Ninh vài bước, nhìn vào mắt Tề Ninh, chắp tay nói:

- Tiểu Hầu gia, trong ba người, võ công của ta thấp kém nhất, trước tiên lĩnh giáo ngài mấy chiêu.

Miệng y nói lời khiêm tốn, nhưng giọng điệu lại cho thấy trong lòng y không hề nghĩ như vậy.

Gia Cát Trường Đình và Từ Trường Phong thấy Các chủ Long Các xuất chiến trước, cũng không tranh giành, lui về phía sau, quần hào cũng đều tự giác lui về phía sau, dọn ra một mảnh đất trống.

Đôi mi thanh tú của Tây Môn Chiến Anh cau lại, trong mắt mang theo vẻ lo lắng, Hiên Viên Phá trầm giọng nói:

- Tiểu sư muội!

Tây Môn Chiến Anh không nói nhiều, cũng chậm rãi lui ra, đứng bên người Hiên Viên Phá.

Tề Ninh chắp tay cười nói:

- Các chủ Long Các, theo bối phận giang hồ, ta phải gọi ngươi một tiếng tiền bối, kính xin hạ thủ lưu tình.

Các chủ Long Các thấy vị Tiểu Hầu gia này cũng hiểu một chút cấp bậc lễ nghĩa, gật đầu nói:

- Ngài yên tâm, chỉ là luận võ đọ sức, luận bàn mà thôi, sẽ không tổn thương tới tính mạng.

Y chắp một tay sau lưng, tay kia nâng lên nói:

- Tiểu Hầu gia, xin mời!

Tề Ninh cũng không khách khí, thân hình khẽ động, đã dấn người tới, kêu nhỏ một tiếng, một tay nâng lên, đánh tới Các chủ Long Các.

Các chủ Long Các thân hình khẽ động, hô lên:

- Tới rất hay.

Y không tránh không né, lại giậm chân một chỗ nghênh đón, bàn tay vỗ nghiêng tới, vừa ra tay đúng là tuyệt kỹ sở trường Liệt Phong Chưởng.

Mặc dù y chủ động xuất chiến, nhưng đối mặt với một hậu bối trẻ tuổi như vậy, trong lòng ít nhiều vẫn hơi xấu hổ, biết rõ cho dù thắng cũng không tính là gì, nếu dây dưa quá nhiều với Tiểu Hầu gia, đánh hơn hai mươi chiêu, trước mắt bao người, lại là một chuyện mất mặt, cho nên y chủ tâm phải quyết chiến, tranh thủ đánh bại Tiểu Hầu gia này trong vòng mười chiêu.

Liệt Phong Chưởng xuất thủ, quả thực mơ hồ có xu thế phong lôi.

Các chủ Long Các vốn tưởng rằng Tề Ninh chắc chắn né tránh, nào ngờ người trẻ tuổi kia dường như không hề cảm nhận được Liệt Phong Chưởng lạnh thấu xương, trái lại tới gần trước người y, bàn tay y mắt thấy sẽ đánh trên người Tiểu Hầu gia. Các chủ Long Các lại hơi giật mình, nghĩ trong lòng nếu như quả thực làm tổn thương Tiểu Hầu gia này, sẽ gây họa vô cùng.

Y cho rằng người trẻ tuổi kia dám khiêu chiến trước mặt mọi người là vì trên người ít nhiều có chút công phu, không đến mức không chịu nổi một kích, lúc này thấy đối phương không tránh không né, giống như thanh niên sức trâu, dường như vừa lên đã bị mình đánh trúng, đương nhiên là giật mình không nhỏ, trong lòng thầm mắng, tay lại thu lực.

Chỉ là … đã chậm. Y cảm thấy hoa mắt, Tiểu Hầu gia dưới lòng bàn tay đột nhiên biến mất giống như quỷ mị, y vạn lần không ngờ lại có biến cố như thế, ngơ ngác một chút, đúng lúc này lại nghe có người kinh hô. Các chủ Long Các lập tức cảm thấy không ổn, cảm nhận có kình phong hướng về phía mình, trong lòng hoảng sợ, đang muốn né tránh, lại cảm giác một bàn tay vỗ lên lưng mình, toàn thân lảo đảo về phía trước ba bốn bước, lúc này mới đứng vững.

Các chủ Long Các cảm thấy cực kỳ lạ thường, thân hình đứng vững, lập tức xoay người lại, liền thấy Tề Ninh đã chắp tay nói:

- Các chủ Long Các, đa tạ!

Xung quanh xôn xao. Các chủ Long Các cảm thấy da mặt nóng bừng, vạn lần không ngờ kết quả lại như thế, mà những lời này của Tề Ninh, nghe giống như khách khí, nhưng đã thông báo thắng bại đã phân trước mặt bao nhiêu người.

Mặt Các chủ Long Các hơi đỏ lên, muốn xông lên thi đấu, tuy nhiên lại không cất được chân.

Mặc dù y bị Tề Ninh đánh trúng một chưởng, nhưng cũng không bị thương, đủ để tái chiến, nhưng trong lòng y cũng rõ ràng, vừa rồi giao thủ, y chỉ mới ra một chiêu, còn chưa rõ xảy ra chuyện gì đã bị Tiểu Hầu gia này đánh một chưởng từ sau, một chưởng này nếu là cao thủ chân chính xuất chưởng, trước mắt y chắc chắn bị thương nặng.

Kỳ thực chẳng những y không rõ ràng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngay cả quần hào ở đây, người thấy rõ cũng không có bao nhiêu, đa số chỉ trông thấy Các chủ Long Các bị trúng một chưởng của Tề Ninh, hơn nữa lảo đảo tiến lên.

Thân là nhân vật Tông chủ trong tám bang mười sáu phái, bị người trẻ tuổi kia đánh một chưởng này, trên thực tế đã là thất bại rồi.

Các chủ Long Các bị loại khó hiểu, mà Tề Ninh cũng thắng khó hiểu.

Trong lúc nhất thời Các chủ Long Các lui không lui được tiến không tiến được, không thể làm gì, chỉ có thể nhìn lại Hướng Bách Ảnh.

Hướng Bách Ảnh cũng không nói chuyện, chỉ hơi lắc đầu. Các chủ Long Các hiểu được ý tứ, cắn răng một cái, vô cùng xấu hổ, giậm chân một cái, trầm giọng nói:

- Chúng ta đi!

Không nói một lời, y đi thẳng qua Bát Long Thiết Tỏa (xích sắt Bát Long), hơn mười môn nhân thuộc hạ của y cũng đi theo.

Gia Cát Trường Đình cau mày nói:

- Các chủ Long Các, ngài… ba trận chưa xong, ngài cần gì phải gấp gáp?

Trước đó có ước định, Tề Ninh cần thắng được ba trận, tám bang mười sáu phái mới rời khỏi Thiên Vụ Lĩnh, hiện giờ cho dù Tề Ninh thắng được một trận, Các chủ Long Các cũng không cần lập tức rút đi.

Các chủ Long Các sắc mặt khó coi, lườm Gia Cát Trường Đình một cái, cũng không để ý tới, vẫn dẫn người rời đi.

Dù sao y cũng là nhân vật nổi tiếng trên giang hồ, người đầu tiên xuất trận, cũng hi vọng quyết chiến thắng, mục đích của y cũng đạt được một, trận này quả thực quyết chiến, chỉ là người thắng là Tề Ninh.

Y đương nhiên không biết, công phu Tiêu Dao Hành của Tề Ninh quỷ thần khó lường, vốn khiến người khác khó lòng phòng bị.

Các chủ Long Các từ lúc vừa vào sân, thực chất không để Tiểu Hầu gia này ở trong lòng, nếu không cũng không đến nỗi muốn quyết chiến, y cũng nghĩ qua Tề Ninh dù sao đi ra từ thế gia võ huân, có thể cũng luyện qua hai ba chiêu thức, nhưng làm sao có thể nghĩ đến Tề Ninh thậm chí có bộ pháp kỳ bí như vậy.

Tề Ninh ngay từ đầu đã không nghĩ tới lấy cứng chọi cứng với Các chủ Long Các, chỉ muốn dùng Tiêu Dao Hành cẩn thận đọ sức.

Chỉ là hắn đi hai bước, chuyển tới sau lưng Các chủ Long Các, lại phát hiện Các chủ Long Các dĩ nhiên chưa kịp phản ứng, cơ hội tốt như vậy, đương nhiên không thể bỏ qua, thuận thế đánh ra một thức trong Thôi Sơn Thủ. Mặc dù không dùng toàn lực, nhưng cũng dùng ba bốn phần mười công lực, một chưởng này đánh ra, dĩ nhiên ngoài ý liệu đánh Các chủ Long Các lảo đảo.

Tề Ninh suy nghĩ nhanh chóng, biết mình đắc thủ thuần túy là ngẫu nhiên, nếu như không phải Các chủ Long Các quá mức khinh địch, tuyệt đối sẽ không bị hắn đánh trúng trong một chiêu.

Hắn lại không biết, Các chủ Long Các lúc xuất chưởng trông thấy sắp đánh trúng Tề Ninh, vội vàng thu lực, trong lúc xuất lực thu lực này, khí tức vốn sẽ ngừng ngắt, cho nên mới bị Tề Ninh tìm được cơ hội tốt.

Các chủ Long Các dù sao cũng là nhân vật nổi danh trên giang hồ, thực sự đánh với Tề Ninh, Tề Ninh tuyệt đối không thể đánh bại y dễ dàng.

Hơn nữa sau khi đánh trúng một chưởng này, nếu là luận võ chính thức, trúng một chiêu nửa thức cũng không tính bại, nhưng dù sao Các chủ Long Các cũng là Tông chủ một phái, chỉ trong một chiêu đã bị Tề Ninh đánh trúng, mặt mũi không còn lại gì, Tề Ninh thừa cơ nói lời ‘đa tạ’ như vậy, trái lại khiến Các chủ Long Các tiến thối không được.

Kỳ thực mấu chốt trong đó các cao thủ đều rõ ràng trong lòng, Tề Ninh thuần túy là dựa vào bộ pháp quỷ dị vòng ra sau lưng Các chủ Long Các thừa cơ xuất thủ, hết thảy hoàn toàn ngẫu nhiên, trong đó tuy bởi vì bộ pháp quỷ dị của Tề Ninh, cũng có nguyên nhân Các chủ Long Các quá mức khinh địch, nhưng hai người phân thắng bại trong vòng một chiêu, có thể nói là mơ hồ, Các chủ Long Các bại quả thực không cam lòng.

Thấy Các chủ Long Các vẻ mặt khó coi dẫn môn nhân rời đi, mọi người lập tức xì xào bàn tán, Gia Cát Trường Đình và Từ Trường Phong liếc nhau, cũng hơi cau mày.

Trầm mặc một hồi, Từ Trường Phong cuối cùng chậm rãi đi lên, cũng không hành lễ, chỉ thản nhiên nói:

- Tiểu Hầu gia quả nhiên thâm tàng bất lậu, công phu này ngoài dự đoán của mọi người, khiến người ta lau mắt mà nhìn. Kẻ hèn này, Quan chủ Động Đình Quan Từ Trường Phong, xin Tiểu Hầu gia chỉ giáo!

Trong ngôn từ của y, cũng ám chỉ Tề Ninh có thể thắng được hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người, cũng không phải võ công cao hơn người một bậc.

Trong lòng Tề Ninh biết sau khi đánh bại Các chủ Long Các ngoài dự đoán của mọi người, hai vị sau này chắc chắn đề phòng, hắn muốn đánh bất ngờ sẽ gặp muôn vàn khó khăn.

Từ Trường Phong này áo xanh mũ xanh, râu đen bồng bềnh, vừa nhìn cũng không phải kẻ tốt lành gì, hắn chắp tay cười nói:

- Từ Quan chủ hạ thủ lưu tình!

Từ Trường Phong hừ lạnh trong lòng, thầm nghĩ vừa rồi ngươi giả bộ, khiến Các chủ Long Các hạ thủ lưu tình, đối địch yếu thế, lần này ta không có khả năng đi vào đường cũ.

 

2.18487 sec| 2443.703 kb