Trong đám người có không ít người bước ra, vô số ánh mắt oán hận nhìn Thu Thiên Dịch.

Đối diện biết bao ánh mắt, Thu Thiên Dịch vẫn bình tĩnh tự nhiên, vẻ mặt khinh thường, chắp hai tay sau lưng, đi đến bên cạnh Tề Ninh, sau lưng nghe tiếng ken két, cửa đá lại bị đóng lại.

Tây Môn Chiến Anh nhìn thấy Thu Thiên Dịch, lắp bắp kinh hãi, không kìm được nắm lấy cánh tay Tề Ninh thất thanh hô:

- Cẩn thận!

Thanh danh Cửu Khê Độc Vương nổi tiếng khắp nơi, người thường không ai dám đến gần bên cạnh lão. Lần trước Tây Môn Chiến Anh cũng đã từng thấy Thu Thiên Dịch, đương nhiên nhận ra đây là Cửu Khê Độc Vương.

Tề Ninh lắc đầu, ý bảo Tây Môn Chiến Anh không cần kinh hoảng.

Lúc này Hiên Viên Phá cũng đã đi lên, Tề Ninh nhìn y, mỉm cười gật đầu hỏi:

- Vừa rồi có người ở bên ngoài gọi muốn đàm phán, không biết là ai đang gọi?

Lục Thương Hạc cũng bước lên hai bước, cười nhạt:

- Tiểu Lâm Tử, thì ra là ngươi, ngươi còn nhớ ta chứ?

- Đây không phải Lục thế bá sao?

Sao ta có thể không nhớ?

- Lần trước ngươi đột nhiên biến mất, sư phụ ngươi có tìm được ngươi không?

Lục Thương Hạc bình tĩnh, khóe miệng hơi cong cong hỏi:

- Ta cũng cực kỳ lo lắng, thì ra ngươi cũng tới Thiên Vụ Lĩnh.

- Lục thế bá, sư phụ đã dạy ta võ công, nhưng tính tình ta không tốt, không tuân thủ sư quy, đã khiến cho các vị lo lắng.

Mọi người ai nấy đều nghi hoặc khó hiểu, kể cả Hiên Viên Phá cũng nhíu mày, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

- Lục thế bá, vừa rồi là thế bá nói muốn đàm phán?

Tề Ninh nhìn Lục Thương Hạc:

- Độc Sứ của Hắc Liên giáo đang ở đây, thế bá muốn đàm phán thế nào, có thể thương lượng với ông ta.

Lục Thương Hạc nhìn sang Cửu Khê Độc Vương. Cửu Khê Độc Vương Thu Thiên Dịch chỉ hơi ngẩng đầu, không thèm nhìn y.

Quần hào thấy đến lúc này Thu Thiên Dịch vẫn ngạo mạn như vậy, ai nấy đều căm tức, có người cầm sẵn ám khí, chỉ chờ có cơ hội sẽ lập tức tung chiêu tới.

- Cửu Khê Độc Vương danh chấn giang hồ, kẻ hèn này là Trang chủ Phong Kiếm Sơn Trang Lục Thương Hạc, đã nghe đại danh từ lâu.

Lục Thương Hạc rất có phong độ chắp tay chào hỏi:

- Độc Vương nguyện ý đàm phán với chúng ta chứ?

Thu Thiên Dịch vẫn chẳng thèm nhìn y, chỉ thản nhiên nói:

- Hướng lão Trang chủ Phong Kiếm Sơn Trang kiếm thuật rất cao minh, năm xưa lão phu đã từng gặp một lần. Từ khi nào Phong Kiếm Sơn Trang chuyển sang họ Lục rồi?

Khóe mắt Lục Thương Hạc hơi nhảy lên, nhưng vẫn cười đáp:

- Độc Vương không phải muốn cùng Lục mỗ nói chuyện cũ của Phong Kiếm Sơn Trang chứ. Hắc Liên giáo các ngươi thân ở tuyệt cảnh, hẳn ngươi cũng không muốn nhìn thấy Hắc Liên giáo bị diệt như vậy?

- Lão phu muốn đàm phán, cũng không đến lượt ngươi tới đàm phán với lão phu. Chuyện đàm phán của Hắc Liên giáo đã phó thác cho Tiểu Hầu gia.

Ba tiếng “tiểu Hầu gia” vừa nói ra, không ít người đều khẽ giật mình.

Cũng không mấy người hiểu ý, nhưng đương nhiên mọi người của phủ Thần Hầu hiểu. Lúc này tâm trạng của Hiên Viên Phá không hề dễ chịu, thầm nghĩ, sao tiểu Hầu gia tiến vào Hắc Thạch điện? Tại sao lại cùng Cửu Khê Độc Vương đi ra? Y buồn bực, nhưng cũng biết thân phận của Tề Ninh đã bị lộ.

- Tiểu Hầu gia?

Lục Thương Hạc cũng hơi kinh ngạc, nhìn Tề Ninh:

- Độc Vương vừa nói “tiểu Hầu gia”, chẳng lẽ là… Tiểu Lâm Tử?

Thu Thiên Dịch mặc kệ y, chỉ chắp hai tay sau lưng ngửa đầu, không coi ai ra gì.

Tề Ninh đằng hắng một cái, cười nói:

- Lục thế bá, Độc Vương không nói sai. Bản Hầu họ Tề, tên một chữ Ninh. Chính là Đại Sở Cẩm Y Hầu!

Trong bốn đại thế tập, hai đời Cẩm Y Hầu đều là trụ lương trong quân, thanh danh hiển hách, lúc này, Tề Ninh xưng thân phận, trong đám người lập tức có tiếng kinh hô.

Mặc dù các nhân vật giang hồ của tám bang mười sáu phái xưa nay vẫn không ưa quan phủ triều đình, nhưng với Cẩm Y Hầu thì hơi khác một chút.

Cẩm Y Hầu cảnh vệ biên quan, bảo cảnh an dân, chiến công hiển hách, cho dù là nhân sĩ giang hồ đối với Cẩm Y Tề gia cũng có vài phần kính sợ.

Tề Cảnh mất, cả thiên hạ đều biết, mọi người cũng biết Cẩm Y Thế tử kế tục tước vị Cẩm Y Hầu, chỉ là vạn vạn lần không thể tưởng được người trẻ tuổi trước mắt kia lại chính là Cẩm Y Hầu uy danh hiển hách, càng không thể tưởng được, Cẩm Y Hầu lại xuất hiện trong Thánh điện Hắc Liên giáo.

Hiên Viên Phá thấy Tề Ninh đã công khai thân phận mới tiến lên hành lễ:

- Hầu gia!

Mặc dù phủ Thần Hầu chuyên quản lý chuyện giang hồ, nhưng dù sao cũng là nha môn triều đình, các lại viên phủ Thần Hầu cũng đồng thời hành lễ với Tề Ninh.

- Hiên Viên Giáo úy, bản Hầu đã nói chuyện với Độc Vương. Ông ta nguyện ý theo bản Hầu vào Kinh. Hắc Liên giáo cũng đã đồng ý phóng thích tất cả con tin, nhưng tám bang mười sáu phái phải rời Thiên Vụ Lĩnh trước.

- Không thể!

Trong đám người lập tức có rối loạn tưng bừng, có người lớn tiếng nói:

- Hầu gia, Hắc Liên giáo làm nhiều việc ác, không thể buông tha bọn họ như vậy được.

- Nguyên nhân đánh Hắc Liên giáo là vì Cửu Khê Độc Vương hạ độc ở Kinh thành, khiến cho rất nhiều dân chúng vô tội phải chết thảm. Hiện giờ Cửu Khê Độc Vương nguyện ý theo bản Hầu tới Kinh thành, giải thích nguyên nhân, đương nhiên không cần khiến cho song phương đổ máu thêm nữa.

Sắc mặt hắn nghiêm nghị:

- Hơn nữa, còn có mấy chục con tin ở trong Thánh điện, chư vị không nên cá chết lưới rách.

Chẳng lẽ các vị không cân nhắc sống chết của họ?

Liền có mấy người tiến lên hỏi:

- Hầu gia, Tông chủ chúng ta hiện giờ có khỏe không? Chúng ta là đệ tử Thiết Cốt Tông.

- Là La Chiến La Tông chủ sao ?

Các ngươi yên tâm, trước mắt bọn họ vẫn bình yên vô sự.

Mọi người Thiết Cốt Tông nghe vậy đều có vẻ vui mừng.

- Trước mắt những người bị bắt làm con tin đều không có gì đáng ngại. Hắc Liên giáo đã đồng ý, đợi các vị xuống núi sẽ lập tức phóng thích con tin.

Trong đám người lập tức có người kêu lên:

- Hầu gia, Hắc Liên giáo xảo trá đa đoan, một khi chúng ta xuống núi, chắc chắn bọn họ sẽ đông sơn tái khởi. Bọn họ đang dùng quỷ kế, vạn lần không thể bị lừa gạt.

Tề Ninh thầm căm tức, nghĩ bụng, lão tử đã bị ăn Bức Huyết Đan, đám gia hỏa các ngươi nếu không chịu xuống núi, cũng không nên san bằng Hắc Liên giáo chứ? Lão độc vật Thu Thiên Dịch này tuyệt đối sẽ không cho mình giải dược.

Chẳng lẽ còn muốn để cho lão tử bị chôn cùng Hắc Liên giáo sao?

Hắn phải ăn Bức Huyết Đan cũng là bất đắc dĩ. Mặc dù phủ Cẩm Y Hầu còn có Đường Nặc, nhưng cũng không thể bằng Cửu Khê Độc Vương, còn chưa biết nàng có thể giải độc không.

Lúc này đám người ầm ỹ lên, Thiết Cốt Tông và các bang phái có người bị bắt làm con tin đồng ý nhận điều kiện, chỉ mong Tông chủ của mình bình an vô sự.

Nhưng dù sao đây cũng chỉ là số ít, đại bộ phận bang phái đều cảm thấy đã giết đến được Tổng đàn Hắc Liên giáo, lúc này còn bỏ chạy, tuyệt đối không cam lòng.

Quần hào tấn công núi tử thương mấy trăm người, rất nhiều bang phái có đệ tử bị thương, chỉ trông mong giết Hắc Liên giáo đến chó gà không tha, giờ tha cho họ, tuyệt đối không thể đáp ứng.

Đám người ồn ào tranh luận, Lục Thương Hạc giơ tay, mọi người mới dần dần yên tĩnh. Tề Ninh thấy vậy, nghĩ bụng, trong quần hào Lục Thương Hạc này rất có uy vọng.

- Tiểu Hầu gia, người cũng thấy đấy, nếu bây giờ xuống núi, chỉ sợ mọi người khó mà tiếp nhận.

Lục Thương Hạc lên tiếng:

- Thực sự chúng ta cũng muốn cứu con tin, vì vậy cũng đồng ý đàm phán với Hắc Liên giáo, nhưng chỉ một Cửu Khê Độc Vương thì tuyệt đối không thể.

Tề Ninh hỏi:

- A? Lục Trang chủ muốn đưa ra điều kiện gì?

Lúc này hắn không gọi là Lục thế bá nữa, lại gọi là Lục Trang chủ, có vẻ xa cách.

- Lấy mạng đổi mạng. Chúng ta bị bắt hơn ba mươi người, có thể thả cùng số lượng giáo chúng Hắc Liên giáo như vậy, nhưng không bao gồm những nhân vật quan trọng kia của Hắc Liên giáo, đương nhiên không thiếu vị Cửu Khê Độc Vương này.

Thu Thiên Dịch hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

Tề Ninh thở dài:

- Ngươi cảm thấy họ sẽ đồng ý với điều kiện như vậy?

Lúc này, một người bước ra từ đám người:

- Tiểu Hầu gia, ngài là Hầu tước triều đình, thứ cho ta nói thẳng.

Vốn nên là diệt trừ Hắc Liên giáo vì triều đình, vì sao còn phải ở đây nói chuyện cho Hắc Liên giáo?

Lời ngài thật đáng sợ, tiểu Hầu gia làm vậy chỉ sợ sẽ rước lấy lời ra tiếng vào.

Tề Ninh nhìn sang, thì ra là Minh chủ Kiếm Minh Gia Cát Trường Đình.

Gia Cát Trường Đình cầm Kim Phượng kiếm, sắc mặt lạnh lùng.

Lần này tấn công núi, Kim Kiếm Minh chính là một trong các thành phần chủ lực, tử thương gần hai mươi người, trong đó có hai người là đệ tử đắc ý của Gia Cát Trường Đình, quả thực y oán hận không thôi.

Tề Ninh lạnh nhạt nói:

- Cửu Khê Độc Vương nguyện ý vào Kinh lĩnh tội, bọn họ cũng đồng ý phóng thích con tin. Các ngươi cần gì phải đuổi tận giết tuyệt? Nếu bản Hầu muốn các ngươi xuống núi, các ngươi có xuống núi không?

- Thứ cho ta nói thẳng, giang hồ là giang hồ, có một số việc triều đình đừng quá nhúng tay.

Lại một người nữa bước ra từ trong đám người, áo xanh mũ xanh, xem ra có mấy phần nho nhã:

- Lần này đánh Thiên Vụ Lĩnh, là phủ Thần Hầu phát ra Thiết Huyết Văn triệu tập tám bang mười sáu phái ở đây. Mọi người cũng đều lựa chọn tinh nhuệ, tuân theo phân phó, nhiều môn nhân đệ tử bị thương, mới có thể đẩy Hắc Liên giáo vào tuyệt cảnh. Hôm nay tiểu Hầu gia không cân nhắc cho giang hồ chính phái, chỉ một câu đã muốn chúng ta bỏ chạy, có phải có hơi quá phận không?

Có rất nhiều người nhận ra người kia là Quán chủ Động Đinh Quán Từ Trường Phong. Động Đình Quán cũng là một trong tám bang mười sáu phái, trong giang hồ, Từ Trường Phong cũng có tiếng tăm lừng lẫy, lúc này y nói vậy liền có không ít người lên tiếng phụ họa.

- Năm xưa phủ Thần Hầu định ra Thiết Huyết Văn với các bang phái, chính là để cho giang hồ bớt sinh sự, bớt đổ máu hy sinh.

Tề Ninh lạnh mặt:

- Chuyện hôm nay có thể giải thích an bình, vì sao còn tạo thêm giết chóc?

Gia Cát Trường Đình nói:

- Tiểu Hầu gia, Từ Quán chủ nói rất phải. Chuyện giang hồ, mặc dù Hầu gia có thân phận tôn quý nhưng ở đây vẫn nên dùng quy tắc giang hồ để giải quyết.

Y nhìn Hiên Viên Phá:

- Hiên Viên Giáo úy, Tiểu Hầu gia muốn chúng ta rời đi, không biết ý ngươi thế nào ?

Hiên Viên Phá nghiêm nghị:

- Không gạt chư vị, lần này Thống soái đánh Thiên Vụ Lĩnh chính là tiểu Hầu gia, ta chỉ là người đi theo Hầu gia để nhận mệnh mà thôi. Hầu gia quyết định thế nào, phủ Thần hầu phải nghe lệnh làm việc.

Đám người có tiếng cười quái dị, một người bước ra. Tề Ninh nhìn lướt qua, lập tức nhận ra, chính là Long Các chủ Tiêu Dương Các.

Hắc biết tính tình người này có vài phần hơi nóng nảy vội vàng, hơi cau mày. Long Các chủ cao giọng nói:

- Hiên Viên Giáo úy, tám bang mười sáu phái tuân thủ với ước định năm xưa với phủ Thần Hầu, tận tâm tận lực, các ngươi cũng không nên để ý đến tổn thương của chúng ta, chỉ vì một câu của tiểu Hầu gia đã muốn chúng ta bỏ chạy.

Y bước ra hai bước:

- Tiêu Dương Các ta chết mất sáu người, bị thương năm người, trừ phi lập tức lôi ra mười một yêu nhân Hắc Liên giáo, do ta tự tay chém đầu, nếu không, Tiêu Dương Các ta tuyệt đối không đi.

n đầu hắn tới thành Thượng Kinh là với thân phận Chỉ ua Công - một con tin hèn mọn.  hành Thượng Kinh, ta đã trở lại" Lần thứ hai hắn tới ành Thượng Kinh - là để bao - vây.  uyền Bính - Tam Giới Đại Sư - From zero to hero.
 

ừ một tiểu Hoàng tử bị bỏ rơi, đưa tới nước địch làm con n, hắn đã trở thành Chiến Thần. Nhất tướng công thành n cốt khô - một Chiến Thần, đổi bằng bao nhiêu tướng ng thành, đổi lấy bao nhiêu núi cốt khô? Bởi, con đường uy nhất để chấm dứt bạo lực, máu tanh, chính là dùng ạo lực cao hơn, máu tanh nồng đậm hơn, để dập tắt. Tàn hẫn!

ua!

ạ Thiên Tử - Nguyệt Quan Full

 

0.13203 sec| 2447.961 kb